Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Bài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 98: Ngoan Cố Chống Cự
D
iệp Chiến số 1, Vu Minh số 2, Anh Đào số 5. Vu Minh ngẩng đầu lên nhìn, trên trần nhà cao sáu mét có bốn cái camera, đánh giá tổng thể thì hẳn đây là một cái nhà xưởng đã bỏ đi từ hồi lâu.
Thanh âm kia lại vang lên tiếp:
- Cho 10 phút để ăn cơm, vượt qua 10 phút mà còn ăn thì sẽ bị điện giật.
Vu Minh cầm bánh bích quy tựa vào lồng sắt, Diệp Chiến cũng ngồi xuống cạnh đó:
- Sao cậu tới đây?
Vu Minh trả lời:
- Nhà xác, bị người đánh lén.
- Cậu cũng không cho hai cái chữ đánh trộm đó đâu.
Diệp Chiến buồn bực:
- Tôi mới là bị đánh lén đây này.
- Không được nói chuyện.
Diệp Chiến lại bị giật ngay sau ba giây.
Diệp Chiến giãy dụa rồi đứng lên rống lớn:
- Bọn tao nói chuyện, sao chỉ có tao bị giật hả?
Vu Minh cười hàm hậu, sờ sờ cái mặt mình, tỏ vẻ thuần túy là vấn đề mặt mũi thôi.
Người kia cũng không thèm trả lời vấn đề của Diệp Chiến.
10 phút sau, âm thanh cảnh báo vang lên, mọi người buông bánh xuống.
Tiếng nói kia vang lên:
- Thật là vui mừng khi thấy các vị tới đây. Chúng tôi không hề có ác ý, chỉ là muốn mời mọi người chơi một cái trò chơi mà thôi. Chỉ có năm người được phép sống sót tiến vào vòng tiếp theo. Nếu như thông qua khảo hạch thì mọi người có thể chọn 100 ngàn đô la tiền thưởng, hoặc là chọn gia nhập vào chúng tôi.
- Mỗi người đều có một vị quan chỉ huy. Nếu tôi là mọi người thì phải sống sót, và tất nhiên là nghe theo an bài của quan chỉ huy. Số lẻ mở cửa.
Lồng sắt số 1, 3, 5, 7, 9 mở ra, năm người bọn họ hơi ngừng một chút, rồi bắt đầu bỏ chạy, biến mất trước mặt đám tuyển thủ còn lại. Chừng 10 phút sau đã truyền tới âm thanh tiếng súng. Một phút đồng hồ sau, liên tục vang lên tiếng súng, cuối cùng là một mảnh yên tĩnh.
Tiếng nói vang lên tiếp:
- Số 2, 4, 6, 8, 10 mở cửa.
Cánh cửa sắt ở trước mặt Vu Minh mở ra, một âm thanh vang bên tai của hắn:
- Tôi là quan chỉ huy của cậu, nếu muốn sống sót thì phải làm theo như tôi nói. Hiện giờ lập tức chạy về phía trước, chọn lối rẽ bên trái.
Bốn người còn lại vừa ra khỏi nhà giam liền bỏ chạy không ngừng, Vu Minh cứ chậm rãi mà tiến về phía trước. Quan chỉ huy nói:
- Làm cái gì thế, nhanh lên chút đi.
- Tôi đói.
Vu Minh chậm rãi, tiêu sái đi tới thông đạo bên trái.
Thông đạo rất là hẹp, Vu Minh phải nghiêng người mới đi vào được, khi bước vào trong một gian phòng toàn đồ tạp nham thì quan chỉ huy nói:
- Trong phòng có một khẩu súng, hãy tìm ra nó.
Vu Minh nhìn quanh một hồi, rồi vươn tay tới một đống hộp giấy, mò mò bên dưới, cuối cùng lấy ra được một khẩu súng.
Quan chỉ huy nói tiếp:
- Rất tốt, hãy tranh thủ thời gian. Tiếp theo cần phải giết chết một người là tôi có thể cho cậu biết biện pháp rời khỏi nơi này.
- Lần trước cũng chính là các người muốn bắt cóc tôi phải không? Mục đích của các người là gì?
Quan chỉ huy:
- Vu Minh, người thông minh không chắc đã sống được lâu đâu. Mở chốt bảo hiểm ra.
Vu Minh mở chốt bảo hiểm, sau đó nâng súng lên đi về phía trước. Ngay sau đó là một con đường nhỏ, đột nhiên một trận gió vút qua, Vu Minh kinh hãi quay đầu, Diệp Chiến đưa tay che miệng hắn, làm động tác cấm khẩu. Sau đó dùng một thanh sắt cuốn đám xích kia lại, lấy ra một mảnh sắt khác, cắt dây xích cho Vu Minh, khi Vu Minh ngẩng đầu lên thì đây đúng lại là góc chết của camera.
Quan chỉ huy thúc giục:
- Vu Minh tăng tốc.
Dây xích bị gỡ ra, Diệp Chiến giật tai nghe của Vu Minh xuống rồi bẻ gẫy.
- Được lắm, dám đánh lén ông mày. Ông sẽ cho chúng mày biết thế nào là lễ độ.
Diệp Chiến vô cùng uất ức.
Vu Minh hỏi:
- Phá hỏng camera anh có định dùng súng không?
- Ừm… tôi thề không dùng súng.
Diệp Chiến cầm lên một tảng đá, ném về phía trước, một cái camera ra đi:
- Tôi không cần dùng súng.
Quan chỉ huy nói:
- Khu vực số 2 có vấn đề, khu vực số 2 có vấn đề.
- Đi xem đi.
- Vâng.
Quan chỉ huy đẩy cái bàn, đứng lên, tay cầm theo một khẩu súng.
Quan chỉ huy hai tay cầm súng, xuất hiện tại vị trí mà Vu Minh biến mất, rồi chậm rãi đi tới. Nghe thấy bên trái mình có âm thanh nói chuyện, liền đi gần về phía đó. Hẳn là tiếng của một người phụ nữ ở sau thùng. Đột nhiên chiếc thùng bay qua một bên, Diệp Chiến lao thẳng về phía quan chỉ huy, Diệp Chiến đánh ngã người đó, sau đó đập thẳng hắn lên vách tường, một tay bắt lấy khẩu súng, tay còn lại thì không ngừng cho quan chỉ huy ăn cùi chỏ. Sau ba phát, vị quan chỉ huy khả kính đã lăn ra bất tỉnh.
Vu Minh từ phía sau thùng đi ra, Diệp Chiến cảnh giác nói:
- Tìm di dộng.
Vu Minh mò mò trên người quan chỉ huy, kiếm được một chiếc di động:
- Gọi 110 à? Chúng ta không biết bản thân đang ở đâu mà?
Diệp Chiến:
- Gọi số này, 123456789.
Vu Minh bấm xong thì bên trong vang lên một tiếng tích, Vu Minh hỏi:
- Số gì thế?
- Số điện thoại đặc biệt xin trợ giúp của Hiệp hội Thám tử Quốc tế. Chậm nhất là tám tiếng, viện quân sẽ tới.
- Tám tiếng?
Thi thể cũng lạnh rồi.
Diệp Chiến:
- Tôi cho dù có phải tìm người nhặt xác báo thù thì cũng không thể để cho chúng yên được.
Một tiếng “keng” vang lên ở phía đông, Diệp Chiến liền lùi lại, Vu Minh ngăn cản, ra thủ thế, Diệp Chiến gật đầu, Vu Minh liền lùi về phía tây.
Một người chừng 25, đeo khăn trùm đầu kiểu khủng bố, đi theo bước chân của Vu Minh mà truy đuổi. Diệp Chiến dùng một chiêu hồ lô đập ruồi đánh ngã hắn, Vu Minh nghe tiếng thì lập tức quay lại, đã thấy Diệp Chiến đánh ngã người trẻ tuổi kia thì cười nói:
- Chiêu không cần mới, cứ dùng được là được.
Nhưng Vu Minh cũng không ngờ tới, tên kia cũng khá là dũng mãnh, nện cho Diệp Chiến một quyền vào bụng, giơ Diệp Chiến lên rồi ném đi. Diệp Chiến xoay người lại, một quyền nện thẳng lên mặt đối phương, tên kia cũng không tránh né, chỉ trả lại một quyền. Song phương so đấu, Diệp Chiến thật là chịu thiệt rồi.
- Aaaaa!
Vu Minh cầm một cây gậy lao tới, người trẻ tuổi kia khinh thường quay người lại. Diệp Chiến một quyền nện thẳng vào mặt người này, hắn lùi lại vài bước.
- Aaaaaa!
Vu Minh lại hú lên một tràng, người trẻ tuổi quay người, nhưng lại bị Diệp Chiến ột cú nữa.
- Aaaaaa!
Lần này người trẻ tuổi kia không quay lại nữa, bắt đầu vật lộn với Diệp Chiến. Diệp Chiến chịu một quyền, đem đối phương ôm chặt. Vu Minh nện thẳng một gậy lên đầu hắn, võ công cao tới đâu, thì cũng sợ thái đao mà thôi.
Người trẻ tuổi ngã xuống, Vu Minh mỉm cười tủm rỉm:
- KO.
Diệp Chiến không nói gì, chỉ quỳ xuống bắt đầu vẽ vẽ trên mặt đất:
- Bọn họ rất nhanh sẽ tiếp cận chúng ta, chứng tỏ có mấy cái cửa vào liền, trong khoảng 5 phút thôi.
Vu Minh bổ sung thêm:
- Đối phương thả ra năm người, chứng minh rằng nhân số của bọn họ không có nhiều, hiện giờ tôi đoán là không quá bảy người. Đợt thứ nhất đã mất 2 người, còn chúng ta đánh ngã 2 người. Bọn họ nhiều nhất chỉ còn 4 người mà thôi. Tính ra quan chỉ huy của tôi với tên này thì sức chiến đấu của bọn họ cũng không phải là rất mạnh, cho nên phán đoán sơ bộ là, bảy người này không phải là ai cũng có năng lực chiến đấu mạnh đâu. Bên này có hai con đường, cho nên họ sẽ không khinh địch, theo như tôi đoán thì bọn họ sẽ bao vây chúng ta lại. Chúng cần thoát ly được nơi này, phân tán đám người truy kích của bọn họ, sau đó phá hư mấy cái máy giám thị là được.
- Đi thôi!
Diệp Chiến cầm hai khẩu súng lục, chạy chậm rãi trên đường. Thấy camera thì phi súng tới mà đập.
Vu Minh nói:
- Kỳ thực tôi cảm thấy mấy cái lời thề này thì lúc trọng yếu có thể tạm dừng lại.
Diệp Chiến đưa mắt nhìn Vu Minh:
- Có biết vì sao tôi thề không cần súng không?
Vu Minh trả lời:
- Không biết.
Diệp Chiến thản nhiên nói:
- Bởi vì tôi từng bắn nhầm đồng bạn, còn là 2 người.
- Ặc… thế thì vẫn nên tuân thủ lời thề đi.
Vu Minh nhìn Diệp Chiến tựa như gặp tai tinh vậy đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Bài
Hà Tả
Vương Bài - Hà Tả
https://isach.info/story.php?story=vuong_bai__ha_ta