Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hình Danh Sư Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 97: Sơ Hở Chỗ Nào?
M
inh triều thiết đặt chức giáo dụ ở cấp huyện, chưởng quản khoa thi nho học trong huyện, chưỡng giáo tương đương với trưởng phòng giáo dục huyện bây giờ.
Chu Mặc bị đưa đến tân phong, Thái tri huyện đem chuyện Lâm Tư bị giết, lại nhấn mạnh án này do Mạnh Thiên Sở phụ trách, bảo Chu Mặc như thật hồi đáp.
Mạnh Thiên Sở yêu cầu Chu Mặc kể những gì đã trải qua vào đêm qua, đặc biệt là tình huống hoạt động vào canh ba.
Chu Mặc là một lão đầu khô đét, vuốt râu trắng nói: "Thái đại nhân và Mạnh sư già ngài đi về rồi, bỉ nhân vốn cũng định đi, nhưng thấy Trác Tân có thần tình không đúng, hơi lo lắng nên lưu lại." Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mạnh Thiên Sở kỳ quái hỏi: "Chu giáo dụ vì sao lại quan tâm Trác Tân như vậy?"
Chu Mặc thở dài: "Người cha đã mất của Trác Tân là hảo hữu cùng trường, con trai của cố nhân theo lý phải chiếu ứng. Bỉ nhân thấy hắn thân hãm vào lưới tình, náo loạn tân phòng xong lại tiếp tục uống rượu, lo lắn là uống rượu xong lại làm loạn, một là quấy rầy tiệc vui của Viên đại nhân, hai là ảnh hưởng tiền đồ của hắn, nên lưu lại coi chừng."
"Vậy Chu tiên sinh có rời khỏi bàn tiệc tối qua không?"
"Bỉ nhân không sảnh uống rượu, điểm này Viên chủ bạc và mọi người đều biết, cho nên không ép, chỉ để tự mình bỉ nhân tự rót tự uống. Trong đó, Trác Tân hai lần đi nhà xí, bỉ nhân đều bám theo sau chiếu ứng. Lần thứ nhất hắn nhanh chóng quay lại, lần thứ hai hắn đi đến một cây ở gần vườn nhà có phòng cười đứng rất lâu, cho đến khi Trương huyện thừa, Lý Xung Nhân trở lại, kế đó là Lâm Thiên Hổ về rồi hắn mới cùng Lâm Thiên Hổ trở lại bàn tiệc."
Đây là một chứng cứ phụ rất trọng yếu, chứng minh Trương huyện thừa, Lý Xung Nhân và Lâm Thiên Hổ đích xác có đến tân phòng. Đồng thời, cũng chứng minh Trác Tân hai lần đi nhà vệ sinh, và không hề đến tân phòng nữa, điểm này phù hợp với lời khai của Trác Tân.
Tuy cách nói của ba người trước đã có ấn chứng, nhưng lại khiến cho Mạnh Thiên Sở rơi vào khổ não, nhân vì trong bảy người hiềm nghi phạm tội (Cộng thêm Viên Thiết Hà là tám) đều bài trừ hiềm nghi phạm tội giết chết Lâm Tư, ngay cả Lý Xung Nhân có khả năng gây án nhất cũng không tìm thấy dấu da cào cấu dưới kẻ móng tay, nhóm máu cũng không tương đồng, chứng tỏ không hề giết hay gian dâm Lâm Tư.
Tám người này không phải là hung thủ, vậy hung thủ là ai đây?
Nhìn thấy Mạnh Thiên Sở mặt mày khổ não, Thái tri huyện là người thông tình đạt lý, an ủi: "Tiên sinh bất tất phiền não, chúng ta đã moi ra được tội toan tính gian dâm Lâm Tư của huyện thừa Trương Thỉ và Lý Xung Nhân, cũng coi là có thu hoạch, còn về chân hùng thì từ từ tìm manh mối, dù sao thì cũng sẽ ra dấu vết của hung thủ thôi."
Mộ Dung Quýnh Tuyết ở bên cạnh ghi chép thấy Mạnh Thiên Sở trong bộ dạng sầu bi, cũng có lòng an ủi hắn, nhưng tri huyện đại lão gia ở bên cạnh, nàng không dám nhiều lời.
Mạnh Thiên Sở vẫn ũ rũ y như cũ, phạm vi hiềm nghi phạm tội nhỏ như vậy, thế mà không thể phát hiện chân hung. Tuy hắn thuận tay bắt dê, điều tra ra án trong án, nhưng rốt cuộc cũng không phải là phá án, liền chấp tay thưa: "Thật xấu hổ, vãn sinh trở về suy nghĩ kỹ, xem xem rốt cuộc là có vấn đề ở chỗ nào."
Thái tri huyện, Mạnh Thiên Sở cùng Mộ Dung Huýnh Tuyết rời khỏi nhà họ Viên, trở lại nội nha nha môn.
Hạ Phượng Nghi vừa nhìn thấy thần tình của Mạnh Thiên Sở, biết ngay là gặp khốn nan gì đó trong quá trình phá án. Hiện giờ đã giữa trưa, cơm nước đã sẳn sàng, thấy Mạnh Thiên Sở trở về, nàng lại đặc biệt vào nhà bếp làm thêm vài món Mạnh Thiên Sở thích ăn.
Món ăn tuy thơm, nhưng Mạnh Thiên Sở không muốn ăn chút nào. Hắn vừa ăn vừa suy nghĩ về án, cố tìm xem vấn đề xuất phát ở chỗ nào, tại sao sau khi điều tra bài trừ rồi mà không phát hiện chân hung, hay là cách bài trừ của hắn không đúng? Hay có cá lọt lưới? Hay là chân hung là người hầu trong nhà họ Viên? Có nên tiến hành điều tra kỹ lưỡng đối với mọi người trong nhà họ Viên đó hay không?
Thấy Mạnh Thiên Sở đang suy nghĩ, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến đều không dám lên tiếng, sợ ngắt ngang dòng suy nghĩ của hắn.
Nghĩ ngợi thật lâu mà không phát hiện chỗ nào có vấn đề, hắn quyết định không nghĩ nữa, gầm đầu ăn cơm. Ngày ấy, Mạnh Thiên Sở đem công vụ giao hết cho Mộ Dung Húynh Tuyết, bản thân thì ngồi ngẩn trong vườn, nhưng suy nghĩ thế nào cũng không ra manh mối.
Tối đến trước khi ngủ, Hạ Phượng Nghi nói với Mạnh Thiên Sở: "Phu quân, mấy ngày nay tiết trời rất tốt, ngày mai tiện thiếp đưa Phi Yến ra Thiên Trúc tự trên Thiên Trúc sơn ở ngoại thành dâng hương."
Mạnh Thiên Sở gật đầu: "Vậy hai người đi đi, mang theo lão Hà đầu, có cần gọi bộ khoái nha môn đi cùng không?"
"Không cần đâu, dù gì thì đường cũng không quá xa, dâng hương xong rồi về."
Phi Yến ở bên cạnh nói: "Hay là thiếu gia cùng đi với chúng tôi đi, đến Hàng châu lâu như thế mà chúng ta chưa bao giờ đi chơi cùng."
Mạnh Thiên Sở lúc này làm gì còn tâm tình du sơn ngoạn thủy, nhưng án kiện đã rơi vào cục diện bế tắt, sự việc liên quan đến hình danh thì có Mộ Dung Húynh Tuyết xử lí giúp, nhất thời không có chuyện gì làm, đi vòng vòng khuây khỏa cũng hay. Có những chuyện cứ như thế, người ta càng cố gắng suy nghĩ, thì lại suy nghĩ không ra, ngược lại trong những lúc bất ngờ nhất lại nảy ra giải pháp. Nghĩ vậy, hắn quyết định tạm thời bỏ hết qua một bên, ra ngoài đi đó đây biết đâu có thể phát hiện vấn đề gì đó. Nghĩ đến đây, Mạnh Thiên Sở gật đầu nói: "Vậy được thôi, ngày ai ta cùng hai người đi."
"Quá tốt rồi!" Phi Yến vỗ tay reo lên.
Mạnh Thiên Sở miết mắt nhìn Phi Yến, thầm nghĩ lần trước bắt quỷ ở Thính Tùng tự đã dọa cho tiểu nha đầu này suýt chết, tiếp theo đó khóc to một trận dường như biến hẳn thành người khác, đối với hắn không còn hung hãn như trước nữa, mà trở thành tiểu nha hoàn chân chính tận tâm hầu hạ, thậm chí còn có mấy phần thân cận hơn tiểu nha hoàn, vừa đối đãi với hắn giống như chủ nhân, vừa như huynh trưởng vậy.
Tối đó, hắn báo cho lão Hà đầu chuẩn bị những thứ để ăn uống và xe ngựa do Thái tri huyện cấp chuyên môn dành riêng cho hắn dùng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Thiên Sở xin phép Thái tri huyện, sau đó cả nhà ngồi xe ngựa xuất phát đến Thiên Trúc sơn.
Đi được hơn hai canh giờ mới tới dưới núi, xe ngựa không thể tiến được nữa, chỉ còn biết xuống đi đường nhỏ ruột dê lên núi.
Thiên Trúc phong của Thiên Trúc sơn là đỉnh cao nhất gần Hàng châu, trên núi có ba ngôi chùa, phân biệt thành thượng trung hạ Thiên Trúc Tự, còn gọi là "Thiên Trúc tam tự", đều cách nhau không xa.
Mạnh Thiên Sở phe phẫy quạt đi lên xem cảnh sắc xinh đẹp dọc đường, khí trời rất tốt, gió núi nhè nhẹ thật là sáng khoái.
Sau khi lên núi, do Mạnh Thiên Sở không tin phật, cho nên khi Hạ Phượng Nhi và Phi Yến dâng hương, hắn bảo lão Hà đầu theo hầu các nữ nhân, còn mình thì hứng trí đi vòng quanh các chùa chiền nhìn ngắm, rồi đến cạnh bên núi nhìn cảnh sắc, sau đó mới từ từ phe phẫy quạt trở về đại điện. Các nữ nhân đã dâng hương xong, góp chút tiền hương khói, rồi đang ngồi dưới một cây cổ tùng hóng mát. Khi thấy Mạnh Thiên Sở quay lại, hai nàng nhường cho hắn một chỗ ngồi nghỉ.
Mạnh Thiên Sở nhìn vào Thiên Trúc chủ phong không cao mấy đó, hỏi: "Chúng ta lên thẳng đỉnh núi xem phong cảnh, được không?"
Hạ Phượng Nghi nhìn sắc trời, thấy còn sớm, cũng không gấp quay về, và ngọn chủ phong không cao, khoảng nửa canh giờ là có thể trèo tới, hiếm khi Mạnh Thiên Sở mới có nhã hứng thế này, nên gật đầu đáp: "Được a!"
Bốn người đi đi dừng dừng, khi sắp đến đỉnh thì thấy không xa bên đường đầy cây hoa cỏ lạ, không biết là hoa gì, nở ra rất đẹp. Hạ Phượng Nghi và Phi Yến nhịn không được dừng chân lại ngắm, khen ngợi không ngớt.
Thấy hai người hứng trí như vậy, Mạnh Thiên Sở cũng vui lây, hỏi: "Chúng ta hái mấy cánh đem về cắm bình hoa, được không?"
"Dạ được chứ!" Hai nàng vui mừng đáp.
Lão Hà đầu ở bên cạnh nói: "Thiếu gia, núi này thế dốc lắm, hơi nguy hiểm, hay là để lão nô hái cho."
Mạnh Thiên Sở cười bảo: "Ông tự xưng là lão nô, chúng ta dù sao vẫn trẻ hơn ông, tay chân lanh lợi hơn, ông cứ ở đó chờ lược trận giúp chúng ta đi. Đi nào!" Nói xong, hắn đi xuống đường nhỏ, Hạ Phượng Nghi và Phi Yến theo sau.
Đường nhỏ đều là cỏ dại, cây bụi và gai, Mạnh Thiên Sở vạch gai ra, từ từ bước đến sườn núi, nhìn ở gần, cây này vừa cao hoa vừa đẹp, nhưng vì thế mà rất khó hái, vói tay không tới.
Mạnh Thiên Sở nói: "Hiện giờ tìm đâu ra móc bây giờ, để ta trèo lên hái, mọi người ở dưới chờ ta." Nói xong định leo lên cây.
Phi Yến vội nói: "Thiếu gia, người thân quá nặng, cành nhánh này quá bé, nếu mà đạp gãy thì nguy hiểm lắm."
Mạnh Thiên Sở thò đầu nhìn xuống núi, hít một hơi lạnh - Thiên Trúc phong đâu đâu cũng rừng xanh biếc, chỉ có cây ở sơn nhai nhỏ hẹp này là thò ra khỏi đám đá tảng to nhỏ, xung quanh mọc đầy cỏ bụi và dây gai, xem dáng vẻ dường như nơi này đã từng phát sinh vụ sụp đất núi, nên vách núi này tuy không phải thẳng đứng, nhưng cũng rất dốc, nếu mà rơi xuống chỉ sợ phải lăn tới tận đáy cố, đích xác là nguy hiểm vô cùng.
Hạ Phương Nghi lưu luyến những đóa hoa dại đó vô cùng, nhưng không còn cách nào khác đành nói: "Thôi vậy, đừng mạo hiểm nữa, chúng ta đi thôi."
Phi Yến thấy thiếu phu nhân Hạ Phượng Nghi thích hoa dại này như vậy, cộng thêm bản thân cũng thích, bèn nói: "Hay là để em trèo lên hái, đạp trên nhánh cây đó chắc không sao, vì em nhẹ mà." Nàng quay sang Mạnh Thiên Sở: "Thiếu gia, làm phiền người giống lần trước đẩy em lên trên cây, được không?"
Nói đến đây, Phỉ Yến nhớ lại chuyện đêm hôm đó, nhớ lại vòng ngực rắn chắc rộng rãi của Mạnh Thiên Sở, còn cò tình cảnh hắn để nàng dựa vào để trèo lên cây, không khỏi đỏ mặt, vội vã quay đi nhìn hoa dại trên cây để che giấu tâm tình.
Nghe Phi Yến đề cập chuyện này, Mạnh Thiên Sở cũng nhớ lại tình cảnh mình đẩy mông cô nàng đưa lên cây. Nói thật thì lúc đó hắn không định chiếm tiện nghi của cô nàng, nhưng do ngoại trừ việc bợ nâng mông đẩy lên, không còn cách nào khác để giúp nàng trèo lên cây. Nhưng hiện giờ cái cây nhỏ này không cao như vậy, hắn đâu có cần phải đến bợ mông nàng đâu nhỉ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hình Danh Sư Gia
Mộc Dật
Hình Danh Sư Gia - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=hinh_danh_su_gia__moc_dat