Chương 96: Khống Chế Quần Thể Cực Hạn Và Sự Kinh Khủng Của U Minh Bạch Hổ
ượng Giáp tông luôn luôn lấy phòng thủ rồi phản kích làm phương thức chính, lúc này mắt thấy Sử Lai Khắc học viện muốn toàn lực phát động công kích, Hô Duyên Lực không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Chỉ cần tiêu hao hết hồn lực của các ngươi, còn sợ không thắng được sao? Hai mươi giây, ta muốn nhìn xem các ngươi làm thế nào để hạn chế huynh đệ ta trong hai mươi giây đây.
Đường Tam rất nhanh đã dùng hành động nói cho Hô Duyên Lực biết hắn làm thế nào để khống chế các thành viên kia của Tượng Giáp tông trong hai mươi giây thời gian. Đồng thời phát động với quấn quanh, ngoài Hô Duyên Lực ra thì cả sáu người kia của Tượng Giáp tông dưới chân đồng thời mọc lên mười sáu căn Lam Ngân thảo trong nháy mắt ngưng tụ thành lồng giam, đây chính hồn kỹ thứ tư của hắn Lam Ngân lồng giam. Cùng lúc đó, hồn kĩ kí sinh cũng phát động, kể cả Hô Duyên Lực, trên cơ thể mỗi người mọc thêm một tầng Lam Ngân thảo.
Thoát khỏi một tầng mất bốn giây không đồng nghĩa với thoát khỏi hai tầng mất tám giây. Gia tăng cộng hưởng cùng với năng lực hạn chế còn lớn hơn trong tưởng tượng của Ho Duyên Lực rất nhiều. Ngoài đầu ra thì cả thân thể hắn lúc này đã bị Lam Ngân thảo bao bọc lại.
Từ ngay lúc đầu chiến đấu, Đường Tam chỉ bằng nhạy cảm phán đoán của mình cũng đã đem toàn cục trận đấu nắm trong lòng bàn tay. Bằng vào phi hành Ma Cô Tràng, hắn đã đem ưu thế lớn nhất của đối thủ giảm đi rất nhiều, bằng vào sự mạnh mẽ của ba loại kỹ năng khống chế cũng đã khiến đối thủ bị hạn chế cao nhất. Hai mươi giây, là tính toán của hắn đủ để khống chế sáu người còn lại.
Đường Tam nhanh nuốt vào một cây khôi phục đại hương tràng, sắc mặt đã trắng bệch, hắn chẳng những bằng Khống Hạc Cầm Long khống chế hành động của năm đồng đội, lại trong nháy mắt phóng xuất ra ba hồn kỹ, hồn lực trong cơ thể trong phút chốc đã mất đi hơn một nửa. Hô Duyên Lực phán đoán cũng không sai, bởi vì bọn họ bảy có hình thể thật lớn, khiến kỹ năng quấn quanh phải tiêu hao hồn lực rất nhiều. Chỉ cần bọn họ thật sự có thể thoát ra vài lần thì Đường Tam nhất định phải hạ xuống thôi.
May là, sau lưng Đường Tam còn có Áo Tư Tạp, với Khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp cuồn cuộn không ngừng bổ xung đã khiến Đường Tam nhanh chóng khôi phục một chút hồn lực.
Hổ rống, mèo ngâm, xương cốt biến hoá, đủ loại âm thanh xảy ra trong không trung mà bùng nổ. Năm người cùng lúc hướng Hô Duyên Lực công kích.
Mục đích của Đường Tam rất đơn giản, Hô Duyên Lực là một đối thủ cực mạnh, cũng là kẻ cầm đầu trọng yếu nhất của đối thủ. Chỉ cần có thể đánh bại hắn trước, như vậy, trận đấu này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Đối thủ cũng không có khống chế hệ hồn sư, Hô Duyên Lực chẳng những là đội trưởng của bọn hắn, đồng thời cũng là linh hồn của cả đội. Đánh bại Hô Duyên Lực sẽ khiến tâm lý của đối thủ chịu đả kích thật lớn. Mặc dù Đường Tam cũng phán đoán được Hô Duyên Lực có lực phòng ngự cực kỳ kinh người, nhưng cho dù hắn có mạnh mẽ hơn nữa cũng không thể trụ vững dưới công kích mạnh mẽ của năm người trong hai mươi giây.
Từ thời điểm song phương phóng thích ra vũ hồn, Đường Tam một mực tìm kiếm chính là sơ hở của đối thủ, tựa như lúc đầu đối phó với Lam Điện Phách vương Long gia tộc Ngọc Thiên Hằng giống nhau. Chỉ là lũ mập mạp này lại bảo trì được đội hình rất tốt, cho nên vạn bất đắc dĩ Đường Tam không thể không nghĩ cách để tạo cơ hộ đánh bại Hô Duyên Lực trước.
Tại vị trí khách quý, Hô Duyên Chấn tức giận mắt trợn tròn, đứng bật dậy. Mắt thấy đứa cháu mà mình đắc ý nhất sắp bị năm tên hồn sư tập trung công kích, đáy mắt hắn nhất thời xuất hiện làn sóng quang mang mạnh mẽ, Môi máy động vài cái.
Trữ Phong Trí ở một bên lạnh nhạt nói: "Hô Duyên tông chủ làm gì vậy? Tựa hồ ngài muốn phá bỏ tính công bình của giải đấu sao." Hắn căn bản không cần biết Hô Duyên Chấn đang nói gì, cũng hiểu được là hắn đang thông qua năng lực truyền âm để chỉ điểmcho cháu mình.
Hô Duyên Chấn hừ một tiếng, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình," Ta không rõ ý của Trữ tông chủ là gì?"
Trữ Phong Trí lạnh nhạt cười, không có tiếp tục lên tiếng, dù sao truyền âm sẽ không lưu lại chứng cớ gì cả. Hắn cũng muốn xem xem tình thế Hô Duyên Chấn đã chỉ điểm cho cháu thế nào, hơn nữa hắn càng muốn biết Đường Tam làm thế nào để kiểm soát lại tình hình.
Nhưng Trữ Phong Trí nghĩ không ra chính là Hô Duyên Chấn thông qua truyền âm nhập mật chỉ nói cho Hô Duyên Lực đúng hai chữ, nhưng hai chữ này lại đem cục diện mà Đường Tam vất vả kiến tạo bị thay đổi hoàn toàn.
Từ miệng Hô Duyên Lực phát ra một tiếng quát lớn, trên người đệ tứ hồn hoàn chợt lóe sáng, chẳng những Lam Ngân thảo trên người nhanh chóng bị phá huỷ, đồng thời da tay hắn lại một lần nữa xuất hiện biến hóa, thêm một tầng băng lăng tạo thành một tầng phòng ngự nữa.
Oanh----, Kinh Linh hóa thân thành bộ xương khô, đệ tam hồn kĩ cuồng chiến đánh tới đầu Hô Duyên Lực, song chưởng của hắn biến thành cốt đao (Đao Xương ) trong nháy mắt bộc phát ra hơn mười trảm. Nhưng kinh khủng chính là bằng vào kỹ năng cuồng chiến đó chỉ có thể lưu lại vài đốm lửa tung tóe trên đầu đối thủ, dĩ nhiên không cách nào tạo ra chút thương tổn cho đối phương. Kinh Linh thậm chí còn nhìn thấy Hô Duyên Lực hướng tới mình nhếch miệng cười.
Theo sát Kinh Linh đánh tới chính là Chu Trúc Thanh. Nàng cũng vận dụng công kích cực mạnh của mình là U Minh Trảm, trong nháy mắt bộc phát, hai tay hợp tại phía trên đầu đối thủ, hơn nữa bằng vào khí thế trên bốn mươi cấp hồn lực của nàng từ trên trời giáng xuống, một kích này cực mạnh, không phải một kích lúc trước của Kinh Linh có thể so sánh được.
Trong tiếng nổ ầm ầm, cho dù lấy phòng ngự của Hô Duyên Lực, dưới một kích này hai chân hắn đã hoàn toàn ghim chặt vào mặt đất. Ở giữa trán đã xuất hiện một vệt màu trắng, tầng phòng ngự băng lăng bên ngoài lúc trước trong nháy mắt đã nứt ra, thân thể Hô Duyên Lực cũng rung chuyển.
Phải biết rằng, hiện tại hắn đang trong tình thế bị động, bị Chu Trúc Thanh với cấp bậc không kém hơn hắn bao nhiêu một kích toàn lực chém xuống mà vẫn không bị thương thì đã là cực giỏi rồi .
Hoàng Viễn cùng Đái Mộc Bạch cơ hồ đồng thời tiếp cận, Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Mộc Bạch cùng với Nộ Lang Bào Hao Đạn của Hoàng Viễn cơ hồ cùng lúc đánh tới. Mà lúc này, tầng phòng ngự bên ngoài của Hô Duyên Lực đã bị phá, là lúc hắn yếu ớt nhất. Trước khi Đái Mộc Bạch phát động Bạch Hổ Liệt Quang Ba thì hắn đã thi triển Bạch Hổ Kim Cương Biến, giúp cho công kích của hắn bạo phát lực trong nháy mắt tăng lên.
Nếu như không phải lo lắng đến việc không được giết chết đối thủ thì công kích lần này của Đái Mộc Bạch sẽ biến thành Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ .
Nhưng làm mọi người của Sử Lai Khắc học viện hoàn toàn không ngờ được đó là, không có bất cứ gì báo hiệu, chỉ thấy lúc này trên đầu Hô Duyên Lực đã có thêm một cái mũ giáp bảo vệ, không sai, chính là mũ giáp. Khôi màu vàng đất, nhìn qua cũng không thấy được vẻ huyễn lệ gì cả, nhưng chỉ với chiếc khôi giáp bảo vệ đầu đó lại có thể mạnh mẽ ngăn chặn hợp lực công kích của Đái Mộc Bạch cùng hoàng Viễn.
Oanh----
Hai chân của Hô Duyên Lực đồng thời bị lún sâu vào đất, phải biết rằng lôi đài này được làm bằng một loại đá cứng dày một thước mà nên. Quang mang tứ tán, chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn của hắn, Lam Ngân thảo quấn quanh trên người đã nát vụn, cả người đã thoát khỏi sự khống chế.
Khoảng cách gần với hắn nhất chính là Đái Mộc Bạch cùng Hoàng Viễn, họ rõ ràng cảm giác được, lực lưoợng của tên mập mạp này lại một lần nữa được tăng lên, hơn nữa tăng lên tới một trình độc cực kỳ khủng bố, thân thể chẳng những lại bành trướng thêm, ngay cả bốn cái Hồn Hoàn trên người cũng đồng thời lóe sáng.
Mũ giáp? Ở giải thi đấu Cao Cấp học viện hồn sư toàn đại lục này có quy định, không cho phép các tuyển thủ tham gia mang theo bất kỳ khí cụ nào. Chẳng lẽ đối thủ không biết điểm này sao. Trong nháy mắt đầu hắn hiện ra một ý nghĩ, đồng tử của Đường Tam không khỏi co rút lại. Bởi vì lúc này trong đầu hắn chỉ có hai chữ, mà hai chữ này cũng chính là hai chữ mà Hô Duyên Chấn thông qua truyền âm nhập mật nói cho Hô Duyên Lực, đó là : Hồn cốt.
Không sai, mũ giáp trên đỉnh đầu Hô Duyên Lực lúc này chính là hồn cốt.
Hồn cốt chia làm sáu bộ phận chính, đầu, tứ chi cùng thân thể. Trên đầu Hô Duyên Lực là chiếc mũ giáp, chứng tỏ hắn đã có được Đầu Hồn Cốt trong sáu đại hồn cốt rồi.
Kế sách của Đường Tam đã hoàn toàn thất bại khi hồn cốt này xuất hiện. Nhưng có thể bức bách đối phương sử dụng hồn cốt, không nghi ngờ khiến không ít hồn sư huyền bí phải chấn động.
Giá trị của Hồn cốt thật sự quá ghê gớm, mỗi một khối hồn cốt đều tuyệt đối là dùng đống tiền bỏ ra nhưng cũng khó mua được vì số lượng người bán lại cực ít. Một khi mình có hồn cốt mà để lộ ra ngoài, không thể nghi ngờ đó chính là đối tượng mơ ước của khối kẻ. Cho dù thực lực của Hô Duyên Lực không kém, nhưng dù sao hắn cũng chỉ mới trên bốn mươi cấp mà thôi, trước mặt một số tiền bối cao thủ, muốn giữ hồn cốt của mình cũng là khó khăn vô cùng.
Nếu không phải là e ngại trưởng tôn mình bị đối thủ liên tiếp công kích vào đầu rồi có thể mang đến hậu quả không mong muốn, thì Hô Duyên Chấn tuyệt đối không cho phép Hô Duyên Lực sử dụng hồn cốt này. Cho dù là thua cũng không sao. Nhưng dưới thế cục trước mặt do Đường Tam tạo ra này, vì không muốn bị đánh thành ngu ngốc hoặc là bị thương nặng ở đầu, Hô Duyên Chấn cũng không thể không đưa ra quyết định này. Đứa cháu này có thể nói là tương lai của cả Tượng Giáp tông.
Người xem bình thường không biết mũ giáp này là cái gì, hồn sư cấp bậc thấp cũng khó đoán ra, nhưng tại vị trí khách quý thì sao lại không đoán ra chứ?
Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư kinh ngạc liếc mắt một cái về Hô Duyên Chấn bên người, trong mắt hiện lên một tia ghen tỵ. Mà Trữ Phong Trí còn lại là cười tủm tỉm nói:" Chúc mừng Hô Duyên tông chủ, lệnh tôn tuổi còn nhỏ cũng đã có được đầu hồn cốt, thật sự là thật đáng mừng. Nhưng Hô duyên tông chủ cũng phải cẩn thận hơn một chút mới được, ngàn vạn lần đừng để kẻ có tâm kế cướp mất."
Hô Duyên Chấn mặt đờ cả ra. Mặc dù Hô Duyên Lực đã hóa giải nguy cơ, nhưng hắn lại không có một điểm mừng rỡ nào cả. Hồn cốt bị bại lộ trước mặt nhiều người thế này là chuyện không tốt chút nào. Hừ lạnh một tiếng," Chuyện của Đệ tử Tượng Giáp tông ta cũng không cần làm phiền Trữ tông chủ ngươi."
Cổ Dong ở bên cạnh Trữ Phong Trí thấy tông chủ hai lần bị đối phương chống đối, đã không nhẫn nại được nữa chỉ muốn phát tác ngay nhưng lại bị Trữ Phong Trí kéo lại, nâng ngón tay chỉ xuống trận đấu," Xem trận đấu đi."
Hô Duyên Lực thoát khỏi trói buộc trên người, Trong mắt tức giận đến muốn phún lửa. Mặc dù bằng vào hồn cốt mạnh mẽ ngăn cản công kích, nhưng hắn cũng bị chấn động làm cho váng đầu hoa mắt. Hai hồn sư bốn mươi cấp cùng với hai gã đã ngoài ba mươi lăm cấp toàn lực công kích cùng một chỗ, nếu không phải hắn có hồn cốt thì chỉ sợ lúc này hắn sớm đã bị đánh ngã trên mặt đất rồi. Lúc này bằng vào thuộc tính phụ gia của hồn cốt, trong nháy mắt thoát được trói buộc của Lam Ngân thảo, làm sao hắn còn nhẫn nại được nữa chứ. Toàn thân ầm ầm chuyển động, đôi bàn tay khổng lồ tiếp hướng tới chỗ Tiểu Vũ hạ chân xuống mà chộp tới.
Lúc này, thời gian khống chế của Đường Tam đã là mười giây, sáu người còn lại của Tượng Giáp tông vẫn không cách nào nhúc nhích được.
Nếu như Hô Duyên Lực không phải quá tức giận lựa chọn cách tấn công Tiểu Vũ, chỉ cần hắn tiếp tục phòng ngự ngăn một kích của nàng rồi sau đó trợ giúp giải thoát cho đồng đội bên mình thì kết quả trận đấu sẽ rất khó nói.
Nhưng lúc này do đầu bị công kích khiến hắn vẫn choáng váng mơ màng nên đã không thể bảo trì được tỉnh táo như bình thường nữa, lúc này trong lòng hắn chỉ có suy nghĩ duy nhất đó chính là trước tiên giải quyết đối thủ đã.
Mắt thấy đối phương hướng mình chộp tới, Tiểu Vũ không chút hoang mang, hai chân đồng thời bắn lên, điểm vào cánh tay của Hô Duyên Lực mà tránh thoát, nói về linh hoạt thì đại gia hoả này sao có thể so sánh với Tiểu Vũ chứ. Mượn hai chân làm lực đẩy, Tiểu Vũ bay thẳng lên trời, dưới sự hỗ trợ bởi Khống Hạc Cầm Long của Đường Tam, trong nháy mắt hướng không trung bay lên.
Tiểu Vũ biến mất, nhưng lúc này cả bốn người khác đều đã chuẩn bị công kích tiếp. Lúc này Hô Duyên Lực đã lâm vào một loại trạng thái nửa điên cuồng, không chút do dự hướng tới bốn người phía trước đánh tới, đệ tam hồn hoàn trên người chợt sáng lên. Thân thể mập mạp của hắn vẫn tiếp tục đánh tới, toàn thân tử quang sáng ngời, trực tiếp tập trung vào người mà hắn cho là hiểu rõ nhất, Chu Trúc Thanh, lăng không mà ép xuống.
Thân thể trong nháy mắt bị khống chế, Chu Trúc Thanh phát hiện, mình đã không có cách nào để di động nữa rồi, tựa hồ nàng chỉ có cách trực tiếp ngạnh kháng thân thể khổng lồ kia mà thôi.
Tượng Giáp tông dù sao cũng không phải giống Lực chi nhất tộc chỉ lựa chọn các loại hồn hoàng cùng thuộc tính, bọn họ mạnh nhất là phòng ngự nhưng họ cũng lại đi theo cả hướng lực lượng công kích, Hô Duyên Lực thi triển áp lực lúc này chính là một trong số những hồn kỹ đó. Một khi bị hồn kỹ của hắn tập trung lại thì hai chân của đối thủ tạm thời sẽ mất đi năng lực di động, chỉ có thể lựa chọn ngăn cản trực tiếp một kích này của hắn mà thôi. Đây cũng là ưu điểm lớn nhất của ngàn năm hồn kỹ của hắn. Sau nhiều nghiên cứu của các tiền bối Tượng Giáp tông thì kỹ năng phù hợp nhất với tông môn.
Lấy thân thể khổng lồ của bọn họ từ trên trời giáng xuống, hơn nữa dưới tác dụng của hồn lực bản thân, có khả năng sinh ra áp lực có thể tưởng tượng được. Chỉ cần đối thủ không cách nào di động khi đó mạnh bạo thi triển kỹ năng này thì đừng nói là mẫn công hệ hồn sư, mà cho dù là lực lượng hình hồn sư cũng chưa chắc đã chống đỡ được. Đương nhiên, thi triển kỹ năng này cũng phải có điều kiện đó là đối thủ phải cách thân thể mình trong phạm vi mười thước.
Đáng tiếc chính là, Hô Duyên Lực lúc này đã không tỉnh táo nên quên một việc. Không sai, Chu Trúc Thanh hiện tại không cách nào di động, nhưng đừng quên rằng, hành động của nàng cũng không phải chỉ có chính nàng mới có thể khống chế.
Lam Ngân thảo tức thời phát huy, Đường Tam dễ dàng đem Chu Trúc Thanh thoát ly khỏi chỗ đó, cùng Đái Mộc Bạch lách sang một bên. Mà dưới khống chế của hắn, Kinh Linh và Hoàng Viễn đã trực tiếp bay về phía các đệ tử đang bị khống chế khác của Tượng Giáp tông.
" U minh bạch hổ." Thanh âm trầm ổn của Đường Tam truyền vào tai cho Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch. Hai người lập tức không chút do dự nhằm phía đối phương, lúc này, Lam Ngân thảo trên người bọn họ đã tạm thời được Đường Tam giải trừ.
Đây chính là chiêu tối hậu của Sử Lai Khắc Thất Quái mà Đường Tam đã chuẩn bị từ trước. Năng lực ẩn dấu cực mạnh của Sử Lai Khắc Thất Quái gồm có hai chiêu, đó là Ngoại Phụ Hồn Cốt Bát Chu Mâu của Đường Tam, cái kia chính là Vũ Hồn Dung Hợp kỹ của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh. Lúc này, Đường Tam đang khống chế toàn thế trận nên hắn mà thi triển bát chu mâu thì đương nhiên là không thích hợp. Mà sở dĩ trận này hắn dùng Chu Trúc Thanh thay cho Thái long đó chính là chiêu Vũ Hồn Dung Hợp kỹ U Minh Bạch Hổ này.
Nếu như có thể bằng vào thế trận Lưu Tinh nhân chuy trên không mà thắng thì tất nhiên là tốt nhất, nhưng nếu không được thì cũng còn có công kích siêu cấp của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh này. Đường Tam tin tưởng, cho dù lực phòng ngự của Tượng Giáp tông cường thịnh trở lại, bằng vào một người cũng quyết không thể ngăn trở được công kích liên hợp của Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch. Phải biết rằng, hai người sau khi đều vượt qua bốn mươi cấp thì Vũ hồn dung hợp kỹ của bọn họ cũng tiến hóa theo.
Oanh----, trên lôi đài bị sức mạnh kinh khủng làm xuất hiện một vết lõm lớn kinh khủng, thân thể khổng lồ của Hô Duyên Lực cơ hồ đã găm hẳn vào lòng đất, lấy hắn làm trung tâm, khe nứt bắt đầu lan ra khắp các góc của võ đài. Có thể thấy được sát chiêu vừa rồi của hắn kinh khủng đến mức nào.
" Tiểu Vũ." Đường Tam quát khẽ một tiếng. Cổ tay run lên, một đạo quang mang phấn hồng sắc chuẩn xác bay đến trước mặt Tiểu Vũ. Tiểu Vũ há mồm cắn lấy, đúng là một loại hồn kỹ mới mà Áo Tư Tạp sau khi đạt bốn mươi cấp có được, hưng phấn phấn hồng tràng.
Không cần dùng lời nói để trao đổi, chỉ cần sự điều chỉnh của Lam Ngân thảo, Đường Tam đã chỉ rõ phương hướng cho Tiểu Vũ, mục tiêu của nàng chính là một gã đội viên có thân hình nhỏ nhất bên phía đối phương.
Ngay lúc này, Đường Tam đem khả năng khống chế toàn cục của mình phán huy đến một cách nhuần nhuyễn vô cùng. Đầu tiên là giữa không trung cứu Chu Trúc thanh khỏi một kích áp sát của Hô Duyên Lực, cùng thời chỉ điểm hai người thi triển Vũ Hồn Dung Hợp kĩ, sau đó thả Lam Ngân thảo đang cuốn bên hông họ ra, đồng thời đem Kinh linh cùng hoàng xa kéo bay về phía các đội viên Tượng Giáp tông khác. Tiếp theo lấy Hưng phấn hương tràng của Áo Tư Tạp ném cho Tiểu Vũ, rồi lại đem thân thể của nàng đến trước mặt một đội viên của kẻ địch. Cả quá trình cơ hồ là cùng hoàn thành một lúc. Ngay cả chính Đường Tam cũng không có chú ý tới, tại một khắc này hắn đã tiềm thức sử dụng năng lực phân tâm khống chế Tam Khiếu Ngự Chi Tâm.
Đái Mộc Bạch trong miệng hổ gầm, nương theo thanh âm hổ gầm thì thân thể sau khi thi triển trạng thái Bạch hổ kim cương biến của Đái Mộc Bạch toàn thân lại một lần nữa bành trướng, bộ lông vằn hỗn hợp giữa màu trắng và màu đen từ trong cơ thể điên cuồng tuôn ra.
Chu Trúc Thanh toàn thân bao bởi hắc quang, thân thể nhẹ nhàng nhìn qua như trong suốt, nhẹ nhàng bay tới hướng Đái Mộc Bạch.
Trên mặt Đái Mộc Bạch toát ra một tia cười thản nhiên, hai đồng tử hợp nhất, cánh tay mở ra, hướng về thân hình hư ảo của Chu Trúc Thanh mà nghênh đón. Hai đạo thân ảnh lặng lẽ dung hợp lại thành một thể.
Một cột sáng khổng lồ với đường kính ba thước tại chỗ bọn họ dung trong nháy mắt phóng lên cao, một tiếng hổ gầm cực kỳ kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập toàn trường. Tại thời khắc này, không chỉ là khán giả xem trên đài sợ ngây người, mà ngay cả các đội đang thi đấu ở bốn trận đấu xung quanh động tác cũng bị trì trệ trong chốc lát, vô thức hướng về hướng có hắc quang phóng lên mà nhìn thoáng qua.
Tại trung tâm phát ra hắc quang sau khi tiêu tán, thân thể của cả Chu Trúc Thanh và Đái Mộc Bạch đều biến mất, mà tại vị trí họ lúc trước hiện ra một con bạch hổ ưu nhã thật lớn. Bạch hổ toàn thân trong suốt, xuất hiện các hoa văn trên bộ lông trắng, trong mắt cũng có hai đồng tử màu tím hiện ra. Lạnh lùng nhìn chăm chú vào vật thể từ trên mặt đất đang đứng lên, trên người đầy tro bụi chính là Hô Duyên Lực.
Lần hợp thể trước thân thể U Minh Bạch Hổ dài tám thước, cao hai thước. Mà lúc này đây, thân thể U minh bạch hổ càng kinh khủng hơn, thân thể đã dài đến mười thước, cao ba thước. Đám mập mạp của Tượng Giáp tông có thân thể kinh người nhưng ở trước mặt Bạch Hổ kinh khủng này cũng là vô cùng nhỏ bé.
Không giống lần trước sau khi xuất hiện thì liền bộc phát uy lực của U Minh Bạch Hổ phá, mà là từ Bạch hổ khổng lồ phát ra kình phong áp tới Hô Duyên Lực. Từ trên tấm lưng to lớn của nó, một đôi cánh chim nhẹ nhàng mở ra, đem thân thể vốn khổng lồ nhẹ nhàng lướt đi.
Ngay khi hai cánh xuất hiện, một uy áp kinh khủng được sinh ra, ngay cả Hô Duyên Lực đã có Hồn Cốt trợ giúp mà cũng không thể chịu nổi áp lực kinh khủng đó.
Lần trước lúc thi triển Vũ hồn dung hợp kĩ này, Chu Trúc Thanh còn không đến ba mươi cấp, nhưng lúc này, nàng cùng Đái Mộc Bạch đều đã vượt qua bốn mươi cấp. Uy lực của Vũ hồn dung hợp kĩ khi thi triển ra cũng cùng với thực lực tăng cường của người thi triển như nước lên thuyền cũng lên vậy. Bọn họ lúc này cũng không phải là chỉ có một kích bộc phát đơn giản như trước nữa, Bạch hổ thật lớn, ưu nhã mà thong dong, trực tiếp đánh về phía Hô Duyên Lực.
Lúc này, Kinh Linh cùng Hoàng Viễn cũng đồng thời công kích tới đầu của một đối thủ khác, Lam Ngân Tù Lũng vẫn vây hãm trên người đối thủ trong nháy mắt mở rộng, Mà Tiểu Vũ bên kia cũng xuất hiện biến hóa kỳ dị.
Cũng là Lam Ngân thảo lồng giam được mở ra, toàn thân Tiểu Vũ đều tràn ngập một tầng phấn hồng chói mắt, cả thân thể mềm mại tựa hồ đều lớn thêm vài phần, khiến cho quần áo chỗ tay áo cùng bắp chân bị rách tung tóe, nàng cực kỳ ưu nhã rơi trên vai tên yếu nhất của Tượng Giáp tông, tư thế hai chân hình thành như chữ bát kẹp chặt cổ đối thủ, sau một khắc Yêu Cung được phát động.
Lấy thực lực hiện tại của Tiểu Vũ là không đủ để đem đối thủ trước mắt này đánh bay ra khỏi tràng đấu, cho dù phát động Yêu Cung cũng không được. Dù sao, khối lượng của đối thủ thật sự quá lớn, lực lượng cũng lại cực kỳ kinh người. Nhưng dưới tính toán chính xác của Đường Tam, sau khi ăn Hưng phấn phấn hồng tràng thì lực bộc phát của Tiểu Vũ trong nháy mắt tăng lên, hơn nữa hồn lực của nàng còn hơn đối thủ một hai cấp, đối phó với kẻ yếu nhất của Tượng Giáp tông thì vừa thích hợp.
Mắt thấy Tiểu Vũ sau khi bành trướng, thân thể mềm mại mảnh khảnh lăng không mà phát động công kích, đến nỗi mang thân thể khổng lồ của địch nhân ném ra ngoài, rồi lại mạnh mẽ ném đối thủ đập xuống mặt đất, khiến cho đệ tử này của Tượng Giáp tông không thể thừa nhận được áp lực. Đáng tiếc, lúc này hấp dẫn ánh mắt toàn trường lại chính là U Minh Bạch Hổ khổng lồ, nếu không, một kích của Tiểu Vũ này nhất định sẽ khiến cho trong lòng rất nhiều người phải khắc sâu hình tượng.
Hô Duyên Lực đương nhiên sẽ không chói tay chịu chết, lúc này theo hồn lực tiêu hao của Đường Tam, các huynh đệ của hắn đã có thể tự thoát khỏi khống chế. Bằng vào khối lượng năm trăm cân của mình, Hô Duyên Lực quyết định đứng tấn trụ tại chỗ, hai chưởng đồng thời hướng tới hai hổ trảo thật lớn đang đánh tới mình.
Là một đệ tử của Tượng Giáp tông, một trong bẩy đại tông môn, đối với đặc tính của Vũ hồn dung hợp kĩ hắn chắc chắn cũng hiểu một chút. Mặc dù Vũ hồn dung hợp kĩ cực kỳ mạnh mẽ, nhưng muốn nỗ lực triển khai thì cũng khiến tiêu hao hồn lực rất lớn. Hắn biết, chỉ cần mình có khả năng đứng vững trước một hai lần công kích của đối thủ, cho dù bị đánh bại thì hai người trên bốn mươi cấp của đối thủ cũng sẽ bởi vì hồn lực tiêu hao quá độ mà mất đi năng lực chiến đấu, tới lúc đó những đồng đội vừa khôi phục lại khả năng hành động sẽ quyết định được thắng bại của trận đấu.
Ý nghĩ của Hô Duyên Lực thật sự rất chính xác, đáng tiếc chỉ là hắn đã xem thường uy lực U Minh Bạch Hổ dung hợp kỹ này của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh.
Đây là loại kết hợp cực cao trong số các loại Vũ hồn dung hợp kỹ, hơn nữa hai người đều có thực lực trên bốn mươi cấp, cùng với vũ hồn bản thân hỗ trợ, U Minh Bạch Hổ chẳng những dung hợp hồn lực của hai người, hơn nữa còn được tăng phúc rất lớn nữa. Đó hoàn toàn không phải chỉ dựa vào một khối hồn cốt là có thể triệt tiêu được chênh lệch. Đừng nói là Hô Duyên Lực, kể cả lúc này Đường Tam cùng Hô Duyên Lực đứng chung một chỗ, hai người đều sử dụng hồn cốt thì cũng chưa chắc có thể ngăn cản được uy lực của Vũ hồn dung hợp kĩ này.
Hai cái hổ trảo đồng thời chém xuống, trong tiếng nổ ầm ầm, Hô Duyên Lực chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ mà hắn không thể chống đỡ được truyền đến, toàn thân nhất thời truyền đến một trận đau đớn tựa như mọi thứ đang bị nổ mạnh vậy, ngay sau đó, nửa thân dưới đã mất cảm giác, rồi rất nhanh hắn không còn biết gì nữa.
Mượn một vỗ mạnh, U Minh Bạch Hổ mượn thế lao tới trước, U Minh Bạch Hổ phá được phát động.
Chỉ thấy thân ảnh khổng lồ nọ phóng nhanh như tia chớp đến trước mặt hai gã đệ tử trên bốn mươi cấp của Tượng Giáp tông vừa thoát khỏi trói buộc.
Thanh âm nổ vang rền lại một lần nữa xuất hiện. Thân thể khổng lồ của hai gã đệ tử Tượng Giáp tông bị U Minh Bạch Hổ đánh kêu đánh ầm thân thể trực tiếp bị bắn ra khỏi lôi đài. Mà ngay lúc này, thân ảnh hư ảo của U Minh Bạch Hổ dần biến mất biến mất. Xuất hiện trở lại với cùng sắc mặt tái nhợt là Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch. Vũ hồn phụ thể của hai người cũng đã bị giải trừ.
Thời gian công kích liên tục của U Minh Bạch Hổ cũng không dài, nhưng lại khiến mỗi khán giả ở đây có ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Một trảo trực tiếp đánh cho Hô Duyên Lực găm sâu vào nền lôi đài, xuyên thấu qua lớp nham thạch ở trên mà nện xuống. Tiếp theo U Minh Bạch Hổ lại đánh bay hai gã đệ tử trên bốn mươi cấp đang thi triển hồn kỹ thứ tư chính là loại phòng ngự siêu cấp của bọn họ. Cơ hồ là trong nháy mắt, đã đem đánh bại ba tên có thực lực mạnh nhất của phía Tượng Giáp tông.
Mà lúc này, dưới công kích điên cuồng của Kinh Linh và Hoàng Viễn, một gã đệ tử của Tượng Giáp tông thậm chí còn không có khả năng thoát khỏi trói buộc bởi Lam Ngân thảo trên người đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh. Mà Tiểu Vũ cũng lợi dụng Hưng phấn phấn hồng tràng mang đến sự gia tăng hồn lực trong thời gian ngắn, đã khiến cho đối thủ yếu nhất bị một trận thất điên bát đảo, mà đối thủ vẫn không thể thoát khỏi Lam Ngân thảo của Đường Tam.
Thế trận Lưu tinh nhân chuy đã được hoàn toàn giải trừ, Đường Tam cũng không tiếp tục ăn cây Ma Cô Tràng thứ ba nữa, mang theo Áo Tư Tạp trên lưng hạ xuống đất.
Từng cây khôi phục đại hương tràng được ném về phía mọi người của Sử Lai Khắc học viện, bảy người tạo thành vòng tròn áp chặt hai đối thủ còn lại của quân thù.
Chiến ý của đệ tử Tượng Giáp tông rất đáng được khen ngợi, hiện tại chỉ có hai người không đến bốn mươi cấp nhưng họ không hề có ý lùi bước, rất hiển nhiên, Bọn họ cũng nhìn ra được hiện giờ Sử Lai Khắc Thất Quái cũng là sa cơ lỡ vận. Đường Tam liên tục thi triển kỹ năng khống chế phạm vi lớn, cho nên hồn lực tiêu hao là cực kỳ lớn, Sau khi Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh sử dụng Vũ hồn dung hợp kĩ, tạm thời họ cũng mất đi khả năng dùng vũ hồn lực. Mà Kinh Linh, Hoàng Viễn cùng Tiểu Vũ thì chưa chắc có thể phá được phòng ngự của họ, cho nên hai tên mập mạp liếc nhau một cái, không chút do dự liền phát động kỹ năng công kích của mình.
Cũng giống Hô Duyên Lực, Hồn kỹ thứ ba của bọn họ đều là đè sát. Mà đối tượng tấn công của hai tên mập mạp này phân biệt là Đường Tam cùng Tiểu Vũ.
Động tác ném đối thủ của Tiểu Vũ vừa rồi có lẽ khán giả không chú ý tới, nhưng hai tên mập mạp này lại thấy rõ ràng vô cùng. Bọn họ cũng không muốn tưởng tượng khi thân hình khổng lồ của mình mà bị đập từ trên trời xuống như vậy thì cảm giác như thế nào, khối lượng bản thân lớn thì khi bị ném cũng sẽ đau hơn! Đồng bọn của họ lúc nãy bị bất tỉnh cũng là vì nguyên nhân này. Cũng không phải bởi vì thân thể không chịu nổi té đánh, mà là bộ xương trên cơ thể họ không thể chịu được trọng lượng quá lớn đó khi bị Yêu Cung nện từ trên trời xuống như vậy nên mới hôn mê đi.
Bởi vậy, hai người kia càng phải được loại bỏ trước. Lúc này bọn họ cảm thấy cần loại bỏ hai người có uy hiếp lớn nhất là Đường Tam cùng Tiểu Vũ. Đối với Kinh Linh cùng Hoàng Viễn, bọn họ tin tưởng với lực công kích của họ thì không thể nào phá được phòng ngự của họ. Dù sao, hiện tại hạn chế trên người bọn họ đã biến mất. Nhưng bọn họ đã quên một người, một người của Sử Lai Khắc Học viện mà từ đầu tới giờ chưa tham gia công kích lần nào, cũng là người không có năng lực công kích, Nhưng hắn thật sự vẫn tồn tại, Hắn lại có thể bổ xung năng lực chiến đấu của đội ngũ bên Sử Lai Khắc học viện chiến đội một cách mạnh mẽ. Đó chính là một tên hồn sư thực vật hệ khí hồn tông trên bốn mươi cấp, đại hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp.
Liên tục sử dụng khôi phục hương tràng khiến hồn lực tiêu hao của Đường Tam liên tục được bổ xung, mặc dù tiêu hao thật lớn. Nhưng cũng không phải không thể đánh thêm một trận nữa.
Phán đoán của Đường Tam đối với Tượng Giáp tông là rất chính xác, phòng ngự siêu cường, lực lượng siêu cường, nhưng nhanh nhẹn lại bị hạn chế, cách thức công kích ít, không có phụ trợ phía sau, không có khả năng khống chế trận đấu. Đối phó đối thủ như vậy, chỉ cần đánh bại mấy người cực mạnh của đối phương thì tất nhiên bọn họ không thể làm gì nữa. Không có phụ trợ hồn sư, khiến cho lực bộc phát cũng không có, dù sao, khó có khả năng mỗi người đều có được hồn cốt vì loại này chính là bảo vật mà vạn đồng tiền vàng cũng không mua được.
Thân thể Đường Tam cùng Tiểu Vũ trong nháy mắt bị hai tên khổng lồ hạn chế, mặc dù Kinh Linh cùng Hoàng Viễn vẫn liên tục công kích vào bọn chúng, nhưng hai tên đệ tử Tượng Giáp tông này đã thoát khỏi trói buộc thì lực phòng ngự đã được phát huy hoàn toàn, căn bản là không để ý tới công kích của hai người, họ còn trực tiếp nhảy lên trời hướng tới Đường Tam cùng Tiểu Vũ đè xuống.
Bị phong tỏa chỉ có chân, cũng không đại biểu tay không thể động. Đường Tam không chút kinh hoảng, tay phải vung lên, một cây Lam Ngân thảo đã bay ra ngoài, chuẩn xác quấn quanh hông Tiểu Vũ, đem nàng kéo lại đây, cùng lúc đó, Đường Tam rùn người đứng trung bình tấn, tiếng hít thở cũng tạo thành âm thanh, toàn thân bạch quang điên cuồng lưu động, đã đem Huyền Thiên công ngưng tụ vào hai tay mình.
Tiểu Vũ cùng Đường Tam phối hợp cũng không phải một ngày hai ngày, bị Đường Tam kéo đến bên người, lập tức làm ra một hành động khiến kẻ khác phải kinh ngạc chính là động tác thân thể lộn một vòng, hai chân hướng lên trên (trồng cây chuối thì nói thẳng ra - BD), mà lúc này, phong tỏa trên người nàng bởi vì lúc trước được Đường Tam lôi lại đây mà giải trừ .
Tiểu Vũ hai chân hướng lên trời, Đường Tam lại là giơ tay lên cao. Mắt thấy tên mập mạp đang điên cuồng ẽp xuống, hai người đồng thời phát lực.
Yêu Cung phát động, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác đặt trên bụng của Mập mạp, khiến cho lực áp xuống trong nháy mắt chậm lại, nhưng lúc này hai chân nàng cũng không chịu nổi khối lượng khổng lồ của hắn, hai tay của Đường Tam đã tóm lấy giữa háng hắn, Khống Hạc Cầm Long được phát động (thế thì hỏng hết hàng họ của người ta >.<). Đây chính là chiêu bốn lạng bạt thiên cân trong võ học.
Hai người một người bốn mươi mốt cấp một người ba mươi tám cấp, mặc dù sức nặng thân thể của mập mạp lớn nhưng dưới hai kỹ năng cực kỳ bá đạo này, hơn nữa có Yêu Cung của Tiểu Vũ đã giảm đi gần hết trọng lượng đối thủ.
Lực đâm xuống trong nháy mắt biến thành ném ngang, dưới khống chế chuẩn xác của Khống Hạc Cầm Long, Đường Tam đã đánh bay thân thể khổng lồ kia ra ngoài, vừa lúc ném trúng tên mập mạp còn lại sắp rơi xuống sàn đấu.
Phanh một tiếng, mà đúng lúc này, một đoàn quang mang vàng xanh chợt lặng lẽ vươn ra, trong nháy mắt hai người va chạm, đã trói buộc thân thể chúng lại với nhau. Thân thể khổng lồ của bọn chúng nhất thời đã bị trở thành một đôi kẹo hồ lô lớn, nặng nề nện xuống sàn đấu.
Đến lúc này, cả bẩy tên của Tượng giáp học viện toàn bộ đều đã mất đi năng lực chống cự, chu võng trói buộc đã được gia tăng một trăm phần trăm độ dẻo dai và khả năng trói buộc nên trong nhất thời mấy tên mập này không thể thoát ra được, cho dù lực lượng kinh hồn của bọn chúng cũng không thể thoát được. Dù sao, bọn chúng đều mới chỉ hơn ba mươi cấp hồn lực mà thôi.
Ngay khi bẩy người của Sử Lai Khắc học viện lại một lần nữa vây quanh hai gã này, trọng tài không thể không tuyên bố kẻ thắng trong trận này.
" Trận đầu tiên của đợt thứ hai, Sử Lai Khắc học viện thắng Tượng Giáp học viện."
Phanh. Vị trí khách quý bỗng vang lên một tiếng, nhưng đó lại là tiếng bóp nát tay vịn ghế của Hô Duyên Chấn, tông chủ của Tượng Giáp tông, hai mắt hắn đã mở to như chuông đồng, phảng phất muốn phun ra lửa đến nơi.
Hắn không cam lòng, hắn thật sự không cam lòng. Hắn rõ ràng cảm giác được Sử Lai Khắc học viện là khó có khả năng phá vỡ trận pháp phòng ngự của Tượng Giáp học viện do cháu hắn cầm đầu. Nhưng đối phương lại làm được điều đó. Võ hồn dung hợp kĩ U Minh Bạch Hổ mặc dù lợi hại, bộc phát lực rất mạnh, nhưng nếu như dưới tình huống bình thường, Hô Duyên Chấn hoàn toàn tin tưởng, lấy trưởng tôn Hô Duyên Lực cùng hai gã đệ tử trên bốn mươi cấp khác của Tượng Giáp học viện thì thừa khả năng ngăn cản được công kích từ U Minh Bạch Hổ đó. Chỉ cần hóa giải Vũ hồn dung hợp kĩ đó thì thắng lợi của trận này không phải lo nữa.
Nhưng cho dù hắn cho rằng khó có thể thất bại nhưng cuối cùng thất bại vẫn là Tượng Giáp tông . Tại sao? Tại sao lại thất bại.
Đừng nói Hô Duyên Chấn không hiểu, ngay cả Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ngồi bên hắn cũng ngây ngẩn cả người.
Mặc dù trong bẩy người của Sử Lai Khắc học viện có bốn người thực lực vượt qua bốn mươi cấp, nhưng là, Tượng Giáp tông cũng có ba người đạt tới trình độ như vậy, mà Hô Duyên Lực lại còn sử dụng hồn cốt. Theo đạo lý mà nói, đủ để cân bằng chênh lệch của Vũ hồn dung hợp kĩ mới đúng chứ. Hơn nữa bẩy người của Tượng Giáp tông đều có được vũ hồn cao nhất là Toản thạch mãnh tượng, tổng hợp thực lực bọn họ rõ ràng mạnh hơn quá đối thủ. Nhưng tại sao bọn họ vẫn thua chứ?
Trên mặt Trữ Phong Trí lúc này đã tràn đầy vẻ cười, nhìn bảy người Sử Lai Khắc Học Viện đang hoan hô thắng lợi trên đài, trong lòng không khỏi âm thầm than thở. Lúc này Cốt Đấu La bên người hắn cũng là hai tròng mắt phát sáng, thì thào tự nhủ:" Giỏi cho chiêu phá điểm mạnh trước tiên, dùng sở trường đánh lại sở đoản của đối phương. Trong đoàn chiến, khống chế hệ hồn sư có tác dụng thật sự là vô cùng lớn."
o O o
Đấu La Đại Lục Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu Đấu La Đại Lục