Chương 96: Xem Tuyệt Kĩ Của Dâm Gia Tự Ta Đây
m lặng.
Xung quanh im lặng như chết. Không ai dám lên tiếng 1 chút nào. Bởi vì họ sợ sẽ liên luỵ đến mình. Trong quá khứ thành chủ của bọn họ nổi tiếng là 1 người hung thần ác sát.
Nhưng chuyện mà họ không ngờ tới là Lê Thiếu Phong nghe thế, đáp lời bằng 1 dọng ỏng ẹo của pêđê:
_ Người ta là con gái mà.
_ Ách, lão nạp biết ngài là 1 cô nương xinh đẹp khả ái. Nhưng mà ngài phải phân biệt nam nữ để lão nạp còn đi đăng ký kết hôn dùm ngài nữa chứ.
Lão hoà thượng đổ mồ hôi đầy đầu nói.
Lê Thiếu Phong nghe thế gật gù nói:
_ Ta là vợ, còn Thiên Vũ là chồng, được rồi chứ?
_ À được được.
_ Vậy bắt đầu đi chứ.
_ À vâng.
Nói rồi lão hoà thượng bước lên đài, cao giọng nói:
_ Chào mừng các vị quan khách đến với buổi lễ hôm nay. Vâng, hôm nay là 1 ngày rất đặc biệt, các vị có biết ngày gì không?
Phía dưới ầm ầm lên tiếng:
_ Ngày cưới.
_ Ngày cưới.
_ Ngày cưới.
…………………………………………..
Nghe phía dưới hô được 1 lúc, lão hoà thượng vung tay lên 1 cái. Khi tất cả đã im lặng thì lão mới nói tiếp:
_ Sai, các vị nói sai rồi. Đây không phải lễ cưới tầm thường, mà chính là ngày đánh dấu cột mốc.
Dừng 1 lát thì lão lại nói tiếp:
_ 1 cột mốc quan trọng đánh dấu sự kiện 2 người đàn ông dũng cảm đã đến với nhau bằng tình yêu thương và sự đồng cảm. Vâng chính là 1 tình yêu thật tuyệt vời phải không?
Ở phía dưới hô lên liên tiếp “ đúng “, “ đúng “. Dù sao ở đây cũng toàn những người ăn free uống free nên muốn kết thúc cái màn vớ vẩn này để đi ăn tiệc.
Lão hoà thượng thấy thế lại vung tay lên. Khi đã im lặng thì lão mới quay sang Thiên Vũ hỏi:
_ Chàng trai, anh có đồng ý lấy Lê Thiếu Phong làm vợ không? Sẵn sàng vượt qua mọi chông gai cách trở chứ. Cho dù có bị thông nát a** cũng vẫn tiếp tục yêu thương Lê Thiếu Phong. Dù hắn biến thái cũng phải yêu thương hắn. Dù tốn tiền mua dầu ăn cũng phải mua cho hắn.
Thiên Vũ chần chừ trong chốc lát, trong tâm hắn thật ra là muốn nói “ bố đéo đồng ý “, nhưng hắn biết là hắn không nói như thế được. Nhìn xung quanh 1 chút thì thấy tất cả mọi người đều mang tâm lý xem kịch vui nên không ai mở miệng. Chỉ có 1 ánh mắt nóng bỏng tràn đầy mong đợi của Lê Thiếu Phong đang nhìn hắn như thúc dục.
Hắn muốn khóc. Thật ra là hắn đã làm sai điều gì mà trời cao chơi hắn như này. Ngoại trừ hơi đẹp trai 1 chút ra thì hắn có khuyết điểm gì nữa đâu. Không ngờ là ông trời bắt hắn phải cưới 1 thằng biến thái. Mà đã thế thì thôi đi, Việt Quốc có chế độ 1 vợ 1 chồng nên nếu đăng ký thì khỏi rút ra luôn. Sau này hắn biết đối diện với người thân, bạn bè như thế nào.
Hít 1 hơi thật sâu, Thiên Vũ muốn hạ quyết tâm. Dù sao hắn cũng không thể nào để bạn hắn lên bàn thờ được. Đành phải hi sinh cái thân còi cọc như con mắm của hắn vậy.
_ Ta…..đồng……….
_ Không được.
Chưa chờ Thiên Vũ nói xong thì 1 tiếng quát to tướng từ bên ngoài truyền vào. Quay đầu lại chỉ thấy 1 người mặc áo giáp màu hoàng kim, mặt mũi tràn đầy tức giận đang lăng không phi hành. Hướng về phía bên này bay tới.
Hắn bay tới, dừng chân ngay tại đài cao. Không nói không rằng lao vào tát cho Thiên Vũ 1 phát nổ đom đóm mắt nói:
_ Thằng oắt con, mày bỏ nhà ra đi chưa đủ sao? Bây giờ còn chơi cái trò gay này. Bố mày dẫn mày về mà không đánh mày mềm xương thì không hả được cơn giận này.
_ Bốp.
_ Mày có biết dầu ăn bao nhiêu 1 lít không mà dám chơi với gay. Không thấy bài học ngay trước mắt hả. Nhà chú Phong đó, vì mua dầu ăn mà phải bán cả nhà.
_ Bốp.
_ Mà mày chơi gay thì thôi đi, không ngờ lại kiếm 1 thằng bẩn bựa như này để chơi. Cái *** nó chứ, nam không ra nam mà nữ không ra nữ. Muốn tức chết bố mày phải không? Ít ra mày cũng kêu thằng này đi phẫu thuật giới tính đi chứ.
……………………………….
Người đàn ông cao lớn mặc áo giáp màu vàng tát Thiên Vũ liên tiếp, không cho hắn 1 cơ hội để thở dốc. Người bên ngoài thì tất nhiên là chưa hoàn hồn lại được vì không hiểu chuyện quái gì đang diễn ra.
Chỉ có Lê Thiếu Phong đứng gần nhất thấy Thiên Vũ bị đánh thảm quá, đau lòng lên tiếng nói:
_ Lão già kia, ngươi dừng tay lại cho chị.
Người đàn ông đang hung hăng đánh nghe thế quay đầu lại nói với 1 giọng mỉa mai.
_ Chỉ bằng ngươi?
_ ******, người đâu, hấp diêm thằng già này cho ta. Dám đánh tình yêu của chị mày à?
Bọn lính đang cảnh giới xung quanh nghe thế lao thẳng lên đài. 2 tay rút vũ khí ra bao vây người đàn ông vào giữa.
_ Ha ha ha. Gọi người à? Bố cóc sợ, người đâu, đánh đám này thành đầu heo cho bố.
Người đàn ông kiêu ngạo cười 1 tiếng rồi quay đầu hét lớn lên.
Hắn vừa nói xong thì 1 chi đội ngũ chừng 100 người cưỡi ngựa lao tới. Chỉ thấy đây là 1 chi đội ngũ được huấn luyện rất kĩ càng. Người nào người nấy đều cưỡi 1 con “ Hắc Lôi Câu “, trên người mặc áo giáp sắt màu đen, tay cầm 1 thanh kiếm dài. Mặt mũi tràn đầy sát khí lao tới.
Vừa nhìn thấy chi đội ngũ này, Lê Thiếu Phong đột nhiên tái mặt nói:
_ Ngươi có quan hệ gì với Tia Chớp Đen?
_ Hừ, đừng tưởng ngươi thánh cấp thì kiêu ngạo. Nếu hôm nay ngươi dám cưới Thiên Vũ thì chắc chắn ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi.
_ Ách, ta không cưới, không cưới nữa.
Lê Thiếu Phong lắc đầu liên tục, đùa sao, hắn chưa muốn chết mà. Tuy Lê Thiếu Phong là 1 thánh cấp có vẻ uy phong, nhưng nếu chết thì thường chết nhanh hơn người bình thường. Mạng còn không được bảo đảm thì tình yêu cái *** gì.
_ Hừ, vậy thì tốt.
Người đàn ông hừ lạnh 1 tiếng rồi vung tay lên, những người đang cưỡi ngựa đều dừng lại tại chỗ.
_ Ngươi là ai?
Người đàn ông đột nhiên quay đầu, nhìn thẳng vào mắt lão hoà thượng phun ra 2 chữ.
Lão hoà thượng nghe thế sửng sốt 1 lát rồi nói:
_ Ách, lão nạp chính là 1 vị hoà thượng xuất thân từ dâm gia tự.
Vì quá luống cuống nên tên này nói lung tung không biết đường nào mà mò.
_ Dâm gia tự? Chùa nào thế?
Người đàn ông nhíu mày nghi hoặc hỏi. Chùa chiềng ở SaiGon thành không có 1000 thì cũng 800, nhất thời hắn chưa thể nhớ hết.
_ À, là 1 cái chùa mới mở cách đây mấy hôm.
Lão hoà thượng chảy mồ hôi đầy đầu nói.
Thật ra hắn chỉ là 1 tên ăn xin vô nghề nghiệp. Lúc nãy vì ham mê tiền bạc và bị Cẩu Thánh khủng bố tinh thần nên mới chui vào đây đóng giả làm hoà thượng. Mắt thấy mọi sự đều yên ổn thì không ngờ xuất hiện 1 tên phá đám.
Còn về phần hắn che dấu thân phận thì cũng dễ hiểu thôi. Ai biết tên mặc giáp đứng trước mặt này có nện hắn luôn không. Lúc nãy hắn nhìn thấy tên này nên chú rể thảm thiết thì cũng muốn quấn ra đài lắm rồi.
_ Chùa gì? Ngươi nói láo.
Người đàn ông hét thẳng vào mặt lão hoà thượng.
_ Ách, ta nói thật mà.
_ Thật, vậy giấy chứng nhận thân phận đâu? Đừng nói với ta là ngươi không có.
Lão hoà thượng nghe thế lúng túng nói:
_ Ách, ta để quên ở nhà.
_ Hừ, rắm thối, bây giờ nếu không nói thật ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi.
Thật ra hắn thấy tên này hơi kỳ cmn quái nên cho 1 cơ hội cuối cùng. Nếu không chỉ dựa vào cái phần làm chủ hôn lễ thì cũng đủ giết thằng này 10 lần rồi. Còn vì sao hắn phát hiện ra ư, đơn giản là hắn cảm nhận được lão già này có uy hiếp với hắn. Mà lão già này chỉ là người bình thường còn hắn là 1 cường giả thánh cấp.
Nghe thế lão hoà thượng đột nhiên hét lên:
_ ***, dám đe doạ anh à, xem tuyệt kĩ của Dâm Gia Tự ta đây.
Nói rồi lão hoà thượng móc từ trong người ra 1 đống bột màu trắng kỳ quái thả vào không khí.
_ Ngươi dám.
Người mặc áo giáp cảm giác thứ này nguy hiểm nên vội vàng toả ra lĩnh vực của bản thân mình. Nhưng không ngờ là thứ bột này có thể xuyên vào trong lĩnh vực của hắn. Chẳng mấy chốc mà hắn đã trúng chiêu.
_ Hừ, sao lại không dám. Ai kêu ngươi đe doạ ta.
Lão hoà thượng vì sợ không chơi chiêu sẽ bị ăn đập nên bất chấp tất cả. Ném cái thứ thuốc bột mà Lâm Quân đưa cho hắn ra ngoài. Trong lòng thì không ngừng cầu mong thứ này có tác dụng.
_ Ngươi đã làm gì ta?
Người đàn ông hét lên 1 tiếng.
_ Không có gì, hắc hắc. Chỉ làm cho ngươi có thêm 1 cảm xúc mãnh liệt thôi, haha.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant