Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
My devil! Don't go
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chap 96: Tôi Sắp Trở Thành Người Nổi Tiếng!
T
ôi tròn mắt... lại cái trò gì đây?! Trêu đùa tôi vui lắm à?!
Tôi vừa bước vào lớp, đã không khỏi bất ngờ, mém tí nữa đã té bật ngửa.
Hai bên cửa là những tràn pháo rầm rộ, kim tuyến tung bay phấp phới, trên bảng trang hoàng đủ các thứ nào bong bóng, nào gấu bông... những nét vẽ bằng phấn tạo thành dòng chữ "BYE BYE BẠN TỐT"
Bàn ghế kê thành vòng tròn quanh lớp, để lại khoảng trống ở giữa, dành cho cả chục đứa đứng đó nhìn tôi, đứa cười toe toét, đứa sắp khóc đến nơi...
Tôi... thật sự không thể nào chịu được cái không khí này! Giả tạo!!!! Giả tạo!! Cảm giác thật buồn nôn!
Tôi vứt luôn cái ba lô ở lại, chạy ù ra ngoài, ở đây thêm giây phút nào nữa, chắc tôi ngất đi luôn quá.
...
Đã chuyển lớp rồi... tên của tôi nằm một đống trên bảng thông báo ở sảnh lớn... chiếm một khoảng to tướng, còn được in trên giấy vàng gây chú ý kinh khủng... hèn gì lũ lớp tôi biết sớm như vậy... chuyển sang... DW?!!!!! Tại sao?!
- Thầy làm gì vậy? Sao lại chuyển em sang lớp của DW?!
Tôi chẳng thèm gõ cửa, học hỏi Ren mà tự mở cửa xông thẳng vào trong.
- Do cậu Ren yêu cầu. Cậu ấy nói sức mạnh của em thiên về DW hơn, mặc dù em là WW, vậy nên, trường nên tạo điều kiện cho em mở mang kiến thức theo cách mình thích, có thể phát huy sức mạnh tiềm năng của mình.
- Ren...! – tôi bặm môi trợn mắt nhìn thầy hiệu trưởng – Vậy là thầy nghe lời cậu ta răm rắp?!
- Chịu thôi, gia đình cậu ta rất có quyền, thầy muốn không nghe theo cũng không được. Quyền lực của cậu Ren dư sức đá thầy ra khỏi trường này, vì vậy, thầy xin lỗi em nếu điều đó làm em thấy khó chịu.
- Thầy không có lỗi gì hết. – tôi nói rồi quay lưng đi.
Ren này hắn lại tự tiện quyết định tương lai người khác.
Nhưng mà, tôi tò mò quay lại:
- Thầy nói Ren rất có quyền... gia đình cậu ta làm gì vậy?!
- Em không biết à? – thầy hỏi tôi vẻ mặt nghiêm túc.
- Vâng.
- Vậy thầy càng không có lý do để nói cho em biết.
- Thầy...
- Tại sao em không tự hỏi cậu Ren?! Xem ra quan hệ giữa hai người cũng rất tốt.
Tôi nghe thầy nói hết câu liền đi ra ngoài.
Lần trước Ren có kể về gia đình hắn, một câu chuyện bi thương khiến tâm trạng tôi cũng buồn thảm gần chết, cuối cùng lại phán ột câu, chỉ là đùa thôi. Nhưng bây giờ, mối quan hệ giữa tôi và hắn đã khác, không biết nếu hỏi, hắn có trả lời thật không nhỉ?!
...
Tôi trở lại lớp, đeo ba lô lên, phun ột câu với nụ cười khẩy:
- Tạm biệt... bạn tốt.
Sau khi tôi đã rời lớp học, hình như bên trong có tiếng bàn ghế bị đạp cho ngã ngửa.
...
Tôi đi thẳng qua khu của DW, ai cũng nhìn tôi chằm chằm... xem xem Ren đã làm gì tôi, chẳng lẽ muốn tôi trở thành nhân vật nổi tiếng bị ghét nhiều nhất trong ngôi trường này?
Tôi tiến thẳng lớp DW A1... tại sao không phải A2, A3 gì đó, tôi ngu ngốc thế này, mãi vẫn dính vào A1, có phải muốn thể hiện đẳng cấp khác biệt của tôi và họ?! Lại mất mặt.
Tôi bước vào lớp, cả lớp nhìn tôi chằm chằm như sinh vật lạ... tôi giật mình...
Giờ mới nhớ ra, lớp của Ren là DW A1...
- Yuki!!! Ai cho phép cậu chuyển sang lớp tớ mà tuyệt vời thế? – Chito từ trong đám đông nhảy xổ ra ôm chầm lấy tôi...
Chết tiệt! Cái lớp này, không những toàn những thành phần tài năng, gia đình không phải dạng vừa, lại còn có nhan sắc trên trời dưới biển, tôi hoàn toàn lạc lõng...
- Em lâu quá. – Ren cười khẩy ngồi trên bàn sau lưng tôi...
Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong lớp hắn. Ánh sáng bên khu DW khác với WW, vậy nên bỗng dưng hôm nay, mái tóc và ánh mắt hắn lấp lánh khác thường... đẹp trai cũng khác thường.
Cả người hắn toát ra vẻ đẹp lạnh lùng, khó gần, nhưng rất chất, ánh mắt tôi không tài nào rời khỏi khuôn mặt hắn... cho đến khi Ren rời chỗ ngồi đi sang chỗ tôi, hắn cười khẩy:
- Thấy anh sắp xếp thế nào?! Tuyệt chứ?
Tôi chỉ chớp mắt nhìn hắn, rồi liếc nhìn những người xung quanh, có vẻ vẫn còn sốc khi thấy tôi là WW... hơn nữa còn thân thiết với hotboy và hotgirl của lớp.
- Anh... đang làm cái trò gì thế?! – tôi nhấn mạnh từng chữ.
- Làm gì là làm gì?! Ý em là sao? – hắn giả ngốc, tay với ra giật lấy cái ba lô của tôi ném lên bàn mình, bàn tay trượt trên tay tôi xuống cổ tay, hắn kéo tôi ra ngoài. Chito mỉm cười chạy theo chúng tôi.
- Loạn rồi... - giọng cô nàng đanh đá nào đó trong lớp.
...
- Tại sao anh lại chuyển em sang đó. – tôi trừng mắt nhìn hắn. Ren chỉ nhún vai. Chito thay lời hắn đáp.
- Cậu chuyển sang lớp này không thấy vui sao?! Ngày nào cũng được gặp cậu, tớ thấy rất vui. – Chito cười tươi, với ánh mắt tròn xoe ấy, tôi không thể nào nhăn nhó được nữa.
- Hừ... sau này còn tự mình quyết định nữa đi. – tôi bĩu môi với Ren. Hắn chỉ nhếch mép, tựa người vào lang cang.
...
Làm càng!!! Được nước làm tới!!!
Rõ ràng Ren chẳng thèm quan tâm gì đến lời cảnh báo của tôi lúc nãy!!! Hắn nghĩ gì lại nói với ông thầy chủ nhiệm cho tôi ngồi ở cái vị trí đặc biệt gây chú ý nhất trong lớp?!!! Ngay giữa Ren và Chito...!!! Ôi... tôi đi chết thì hắn mới vừa lòng?!!
Tôi lườm Ren, hắn chỉ giả vờ ngó lơ chỗ khác... Chết tiệt! Tôi có cảm giác mình bị xoay vòng theo ý muốn của Ren.
Tiết học đầu tiên của tôi ở lớp DW là về phép thuật... ầy... học những phép thuật tấn công lúc trước Ajita đã chỉ cho tôi hết rồi, nên cảm thấy hơi chán. Tôi chẳng buồn nghe giảng, đưa mắt ra ngoài cửa sổ, tránh toẹt cái ánh nhìn của Ren.
Hắn rốt cuộc có đang học không?! Từ khi tôi ngồi vào đây, hắn cứ nhìn tôi suốt, chính là ánh nhìn chòng chọc như thiêu sống người ta.
Chito vứt sang bàn tôi một mảnh giấy nhỏ, trên đó có ghi dòng chữ.
"Ren nhà cậu dễ thương thật đó." Thêm cái icon thú vị của cô nàng.
Tôi ngay lập tức viết lại: "Dễ thương cái đầu cậu ấy!! Hắn ta xem tớ như con ngốc, chẳng bao giờ hỏi ý tớ trước khi làm những chuyện điên rồ."
"Tớ thấy cậu ta rất đẹp trai đó chứ." Cô nàng nhắn lại như thế... Khoan đã... tại sao tự nhiên Chito lại khen hắn... bằng cái giọng điệu của hắn như thế. Tôi run run nhìn sang phải... ực... Ren... vừa vứt tờ giấy sang cho tôi.
Thôi rồi... ban nãy quăng nhầm sang Ren... Tôi chỉ có thể đào mồ chôn bản thân.
Tôi len lén liếc nhìn Ren, hắn rất thản nhiên chống tay lên bàn nhìn tôi chăm chú, hơi nhếch mép.
Hức...
Nhìn xung quanh một chút đi Ren à... cả lớp đang nhìn anh chằm chằm từ đầu giờ đến giờ đấy.
Phải rồi, Ren có bao giờ cười với ai, lại còn thể hiện tình cảm công khai như thế. Đó là lần đầu tiên cái lớp này được chứng kiến cảnh tượng kì lạ có một không hai này.
- Anh...
- Em... sau này mọi việc anh làm đều phải báo cáo trước với em nhỉ? – Ren mỉm cười cắt ngang câu nói của tôi.
- Em không...
- Được rồi, anh không dám cãi lời... - hai từ sau đó hắn không nói thành tiếng, tôi chỉ dựa vào khẩu hình mà hiểu -... bã xã.
Tôi trợn mắt... không còn gì để nói.
...
- Nhưng chuyển sang lớp tớ vậy cũng tiện, đến giờ ăn không cần phải chạy sang lớp cậu... rất tốn calo.
- Cậu không muốn giảm cân à? – tôi nghiêng đầu hỏi.
- Ajita nói không cần, nên tớ không quan tâm nữa. – Chito mỉm cười, ánh mắt nhỏ lấp lành vài tia sáng.
- Giảm cân?! Không lẽ em cũng... - Ren căng tròn mắt nhìn tôi.
- Ai là người suốt ngày bảo em mập?! – tôi nói dứt câu, vừa vặn đến căn tin, hôm nay cả ba chúng tôi đều không chuẩn bị cơm trưa ở nhà sẵn, có phải quá trùng hợp không – Em phải giảm cân thôi...
-... - cả hai im lặng, tôi cũng chẳng thèm bận tâm nữa.
- Cho cháu một suất này, một suất này, hai phần này,... ừm... cái này nữa thôi. Cảm ơn cô.
Đợi cô ấy bỏ thức ăn vào mâm cho tôi, tôi mới chú ý tới cái nhìn kì lạ của hai người kia, đuôi mắt có vẻ như cong cong lên thích thú.
Tôi trề môi bỏ đi trước vào bàn ăn ngồi.
Ryuu từ đâu xuất hiện trước mặt tôi, cậu ta điềm tĩnh nói:
- Cậu chuyển lớp rồi?
- Ừ.
- Tôi từ đầu đã định sẽ không nói, nhưng vì cậu đã chuyển đi nên dù có nói cũng chẳng mất gì.
- Ý cậu là...?! – tôi khó hiểu ngưng đũa ngước nhìn Ryuu.
Tôi giật mình khi thấy ánh mắt của Ryuu, hoàn toàn tập trung lên khuôn mặt mình, với ý tứ gì đó, khiến tôi cảm thấy khuôn mặt nóng ran.
- Tôi...
- Bạn cũ tìm à? – chất giọng ngang phè phè của Ren cắt đứt mạch cảm xúc của người ra – Cũng tốt nhỉ?
Ren nói xong thì bầu không khí giữa ba chúng tôi đột nhiên trơ nên rất quái dị... nói là im lặng cũng không hẳn, mà dày đặc sát khí thì đúng hơn.
- Tôi sẽ chọn lúc khác nói chuyện với cậu. – Ryuu nói rồi đứng dậy... khó hiểu thật!!!
Tôi trơ mắt nhìn Ryuu bỏ đi một nước, nhìn sang Ren thấy hắn đang cau mày nhìn theo Ryuu... chẳng lẽ Ren thích cậu ta thật! Thế hóa ra từ trước đến giờ hắn lấy tôi làm bia để giả vờ à?
- Này... nhìn gì nhìn mãi vậy? Anh có vấn đề về giới tính à?!
Tôi khó chịu huỵch tay hắn, Ren quay sang tôi:
- Em là người khó chịu sao?! Trong tình huống này ai mới là người phải khó chịu đây. Anh bảo em tránh xa cậu ta ra mà?
- Em ngồi đây trước! Chẳng lẽ khi thấy Ryuu tới, em phải bỏ chạy?! – tôi yếu ớt phản kháng lại.
- Bỏ chạy cũng được, trốn đi cũng được, dịch chuyển đi cũng được! Anh sẽ đi tìm em, nhưng... tuyệt đối không được để cậu ta mở miệng nói bất cứ một lời nào hết.
-... – tôi phải đáp trả làm sao với cái kiểu ngang bướng kia?
Ren cũng không nói gì nữa, hắn thở hắt ra, một tay cầm cái mâm thức ăn của tôi, tay còn lại cầm đĩa đồ ăn của hắn... hắn ăn có một phần thế thôi?!!
Hắn gọi Chito, cô nàng đem theo đĩa thức ăn của mình lon ton đến gần, mỉm cười hỏi:
- Hai người xong rồi?!
- Đi thôi. – hắn đáp gọn.
- Mấy đứa đi ăn à? – giọng nói trầm trầm của Ajita vang lên.
- Vâng. – Chito mỉm cười quay lại nhìn anh. Ajita đặt hai tay mình lên hai vai Chito khiến cô nàng hơi khựng người lại một chút.
- Ăn ở đâu vậy, anh muốn đi cùng.
...
- Biết gì chưa?! Con nhỏ đó, trưa nay cùng ăn với Ren, Chito, cả Ajita nữa.
- Xì... Đúng là đồ mặt dầy.
Ầy, tuy đã chuyển ra khỏi cái lớp kia rồi, những lời bàn tán đầy ác ý về tôi vẫn không biến mất... cứ thế này thì quả thật, chẳng mấy chốc tôi sẽ trở thành người nổi tiếng rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
My devil! Don't go
baohan399
My devil! Don't go - baohan399
https://isach.info/story.php?story=my_devil_don_t_go__baohan399