Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điền Viên Cốc Hương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 96: Giải Quyết Tửu Lâu Nan Đề
N
gười vào cửa đúng là Hứa Thế Cùng, hắn thấyCốcVũ và An Cẩm Hiên ở trong y quán cũng lắp bắp kinh hãi.
Miêu lão tiên sinh ngheCốcVũ kêu Hứa Thế Cùng cậu, cũng sửng sốt một chút, rồi hắn vuốt râu cười, "Ngươi sao có cháu ngoại trai cháu ngoại gái cơ trí như vậy, ta so với ngươi tốt chút."
Mặt Hứa Thế Cùng phủ đầy mây đen, xem ra nan đề tửu lâu vẫn chưa giải quyết được, hắn nghe Miêu lão tiên sinh giễu cợt, có chút không yên lòng đáp: "Dĩ nhiên rồi, cũng không phải ta làm cậu khoe khoang, đừng thấyCốcVũ và Cẩm Hiên nhỏ tuổi, làm việc đâu ra đó, chỉ sợ người cậu này còn không bằng bọn họ."
Mấy người nhàn thoại vài câu, hơn nữa có một tầng quan hệ của Hứa Thế Cùng như vậy, lại ngheCốcVũ nói là vì Nhị bá mẫu tích phúc cũng tốt, mặc sinh không lấy tiền, Miêu lão tiên sinh mới, lại ngheCốcVũ nói sẽ đưa một ít nữa đến, hắn mừng khôn tả xiết, nói thêm vài câu, đại khái là hộ nông dân ngày qua cực khổ, nếu nhà ai có người bệnh, dù khá giả cũng bị suy sụp, cho nên không nên coi thường mặc sinh, tuy giá rẻ, nhưng nếu nấu thuốc pha chế sẵn với nước, uống rất tốt, không nên chờ bệnh tới mới chữa trị, bình thường chú ý nhiều hơn mới tốt.
CốcVũ nhìn mặc sinh, là trà mát ở hiện đại hoặc là thuốc pha nước uống sao? Có thể vì người làm chút chuyện, nàng có cảm giác rất thành tựu.
Miêu lão tiên sinh đem thuốc trong giỏ trúc dè dặt cẩn trọng cất đi, cùngCốcVũ ước định thời gian lần tới đến, dặn dò bọn họ về sau nếu gặp chuyện gì, là bệnh hay không, đều có thể đi tìm hắn, lại nhìn Cẩm Hiên cùngCốcVũ nhưng không nhiều lời.
CốcVũ thuận miệng đáp ứng, để hắn tùy tiện nói, cũng nhưng không để trong lòng đi.
Miêu lão tiên sinh cùngCốcVũ bọn họ nói vài câu, thấy Hứa Thế Cùng có chút khác thường, im lặng không giống ngày thường, cười nói: "Cùng nhi, lần trước ta còn hỏi ngươi mua mặc sinh, ngươi còn nói không có, ngươi nhìn đi, là của ta sẽ tự nhiên đến, ngoại sinh nữ ngươi đưa tới cho ta, ta nhìn ngươi có phải ngại lợi quá ít không chịu hay không, một lòng một dạ làm tửu lâu kiếm món lợi lớn."
Hứa Thế Cùng cười khổ, "Ta còn đại sinh ý sao, đã nhiều ngày ta lo buồn ăn không ngon, ngài còn giễu cợt ta, lợi hay bất lợi, chỉ cần không lỗ vốn ta liền đốt pháo ăn mừng."
Miêu lão tiên sinh biết an ủi Hứa Thế Cùng thế nào, "Ta nói ngươi, buôn bán còn về lâu về dài, không vội."
CốcVũ thấy Hứa Thế Cùng một lòng một dạ ở tửu lâu, vừa rồi trả lời cũng là nói cho qua, nên giải thích với Miêu lão tiên sinh, cậu là đệ đệ của bá mẫu, nên không biết bên kia có mặc sinh, cũng không phải mua, là ở trong rừng đụng phải.
Nói xongCốcVũ lại hỏi Hứa Thế Cùng đến y quán làm gì, hắn mới hồi phục tinh thần, "Các ngươi vừa tới tửu lâu ta đã nghĩ có chuyện muốn giao phó, nhưng lại nghĩ không ra, ngươi vừa đi, ta nhớ ra là sợ không có thuốc dưỡng thai cho bá mẫu ngươi, vừa vặn hai ngày nữa cha ngươi sẽ về nhà, ta nghĩ nên tới mua thuốc trước, đến lúc đó đưa cho hắn mang về."
Nói xong chờ Miêu lão tiên sinh bốc thuốc, không ai lên tiếng, chỉ nghe âm thanh tiểu nhị đang rửa nồi nấu thuốc.
CốcVũ thấy hắn rửa nồi ở nơi này, người đến cùng tiểu nhị nói chuyện, thậm chí còn mang theo chậu, cầm bữa ăn sáng đi vào y quán, để lại này nọ rồi đi, người không có mang này nọ cũng nói hai câu xuôi tai, Miêu lão tiên sinh hiền hoà đáp lại.
Hứa Thế Cùng thấy y quán như thế, nghĩ lại tửu lâu bên kia của mình, suýt chút bị người đập phá, càng hổ thẹn.
CốcVũ cùng An Cẩm Hiên nhìn bát tô ở cửa, trăm miệng một lời kêu tên đối phương, "CốcVũ!"
"Cẩm Hiên ca!" Một đôi mắt sáng như sao, liền hiểu ý đối phương.
Chờ Hứa Thế Cùng cáo từ Miêu lão tiên sinh,CốcVũ cùng An Cẩm Hiên đi theo sau, đến đầu ngõ, Hứa Thế Cùng đem thuốc trong tay bỏ vào sọt trúc của An Cẩm Hiên, dặn dò bọn họ trên đường về nhà cẩn than, không cần nói chuyện của tửu lâu cho Hứa thị, Hứa Tần Thị, miễn cho các nàng lo lắng vân vân.
CốcVũ hé miệng cười, "Cậu, chúng ta đi tửu lâu của ngươi ngồi một lát."
Hứa Thế Cùng không chối từ, vỗ đầu mình, "Các ngươi đi đường xa như vậy, ta cho các ngươi chút điểm tâm."
Thấy Hứa Thế Cùng hiểu sai ý,CốcVũ không để ý, cùng An Cẩm Hiên cười cười.
Lúc ba người trở lại tửu lâu, người bên trong cũng đi về không sai biệt lắm, xem ra là qua buổi trưa, những người đó vội trở về nhà.
Hứa Thế Cùng đang muốn đi vào trong lấy đồ choCốcVũ,CốcVũ gọi hắn lại, "Cậu, ta nghĩ tới một biện pháp, chỉ là không biết có dùng được hay không."
Mắt Hứa Thế Cùng sáng lên, "Ngươi nói."
CốcVũ thấy tiểu nhị mệt đến thở hổn hển còn bị khách hối nhanh chút, chỉ vào khay, "Chúng ta không bán đậu hủ hoa!"
Hứa Thế Cùng còn tưởngCốcVũ có ý hay, ai ngờ kêu không bán, hắn nhăn nhó, "Không được, đã từng ngừng bán, suýt chút nữa bị người đập cửa hàng! Ai..."
CốcVũ thấy mi mày Hứa Thế Cùng nhăn thành chữ xuyên, lại nói một câu, "Chúng ta đổi thành cho! Như vậy người khác không nói được gì."
Hứa Thế Cùng thấyCốcVũ hôm nay không biết như thế nào, càng nói càng thái quá, nhưng hắn vẫn tinh tế nói, "Càng không được, tuy ta không trông cậy vào đậu hũ kiếm tiền, đến lúc đó người đến càng thêm nhiều, ứng phó không nổi, nói không chừng tửu lâu bị dẹp tiệm."
An Cẩm Hiên lúc này mở miệng, "Cậu, không lo, người xem như vậy được không, chúng ta có thể làm giống Miêu thị y quán, bên ngoài dựng một cái lều, đến lúc đó nếu cần thì gọi chaCốcVũ đến hỗ trợ cũng được, mướn người cũng được, cũng để vài cái bát tô, trực tiếp cho mọi người thấy, lại có 1, 2 cái bàn nhỏ, lúc giữa trưa chuyên môn đưa, đưa xong rồi mới thôi, không lấy tiền, người khác sẽ không nói được gì, đưa hết là xong, một ngày không tốn bao nhiêu công phu, bên trong tiếp tục buôn bán."
Hứa Thế Cùng nghe xong, ngồi yên suy tư.
CốcVũ cũng hát đệm theo: "Đúng vậy, cậu, cái này gọi là ăn thịt người miệng ngắn, dù sao ngươi không thu tiền, một ngày bất quá là đưa mấy chục nhiều nhất là trăm bát đậu hoa, hẳn là không đáng, ăn đậu hoa nhà ngươi về sau nếu muốn đi tửu lâu, hơn phân nửa sẽ nghĩ đến ngươi này, truyền ra thanh danh ngươi cũng dễ nghe, lại nói, cho dù thật có người nói, chỉ sợ đến lúc đó không cần ngươi ra mặt, tự nhiên có người nói chuyện thay ngươi."
Mắt Hứa Thế Cùng sáng lên, nghe bọn họ nói xong, vỗ đầu mình: "Ta không ngờ, mệt ta thường đi Miêu thị y quán bên kia, quả thực bị Miêu lão gia tử nói trúng rồi, làm cậu không bằng cháu ngoại trai."
Hứa Thế Cùng có chút kích động, tự mình bưng tới 3 bát đậu hoa và điểm tâm, ba người tìm một cái cái bàn, vừa ăn vừa trù tính.
CốcVũ cùng An Cẩm Hiên thấy Hứa Thế Cùng đang chậm rãi tiêu hóa lời nói của bọn họ, không nói thêm nữa, nhưng cùng An Cẩm Hiên cười rộ lên.
Đột nhiên, Hứa Thế Cùng cầm chén hung hăng đặt xuống bàn, "Tốt!" Sợ tới mức người chung quanh đều nhìn qua bên này.
Lần này, Hứa Thế Cùng tựa hồ nghĩ thông suốt, kích động thao thao bất tuyệt, "Dễ dàng thôi, ngày mai ta phải đi gọi người dựng lều, phải thêm 2, 3 ngày nữa Tuyền mới làm xong, ta không thể đợi, các ngươi xem, một nửa bên đây, đáp thành một hàng, bên này lại để 2 cái bàn, cũng không ảnh hưởng người đi vào, chỉ để vài cái bát tô, mỗi ngày sau khi làm xong mẹ đứa nhỏ tại kia tự mình phân phát, ta nghĩ dù sao cũng dùng không được bao lâu, lại có vẻ chúng ta thành ý. Lại nóiCốcVũ cũng nói đúng, tửu lâu như cũ khai trương buôn bán, tiểu nhị là tiểu nhị, chưởng quầy là chưởng quầy, sẽ không chịu ảnh hưởng gì, lại nói ta tại đây đưa đậu hủ hoa, còn ghép cho ta một danh xấu? Mùa hè có thể đưa đậu hủ hoa, mùa đông ta liền nấu canh gừng, cũng học học Miêu thị y quán diễn xuất!"
An Cẩm Hiên khóe miệng nhếch lên, nhìn Hứa Thế Cùngkích động như vậy, chủ ý này do mình cùngCốcVũ đồng thời nghĩ đến, nụ cười càng tươi tắn hơn.
CốcVũ thấy Hứa Thế Cùng vừa rồi đang sầu khổ, bây giờ trở nên hào khí mười phần, trong lòng cũng rất cao hứng, đang định nói, Hứa Thế Cùng phách một tiếng buông bát, thân mình có chút béo đứng lên, một miếng đậu hủ hoa trong miệng nàng suýt chút bị phun ra, trong lòng quái kêu, nương ta a, cậu a, sao ngươi phản ứng lớn thế.
Hứa Thế Cùng đứng lên, thanh âm vang vọng bắt đầu nói: "Các vị hàng xóm, tửu lâu ít nhiều được mọi người giúp đỡ, các ngươi hiện tại ăn đậu hủ hoa coi như là ta Hứa mỗ nhân mời!"
CốcVũ nhìn tư thế của hắn, nghĩ Hứa Thế Cùng diễn thật mạnh mẽ vang dội, vừa nói xong là áp dụng ngay.
Người chung quanh dĩ nhiên cao hứng, ào ào nói lời cảm tạ.
Hứa Thế Cùng lúc này lại nói tiếp: "Còn làm phiền mọi người trở về nói, bắt đầu từ ngày mai, chúng ta không bán đậu hủ hoa nữa, ngày mai ta dựng một cái lều ngay tại cửa, mỗi ngày khoảng giữa trưa, bắt đầu phát đậu hủ hoa miễn phí, đưa hết mới thôi!"
Thì ra là muốn mượn những người này làm quảng cáo, như vậy cũng tốt,CốcVũ thầm nói, chuyện như vậy phỏng chừng rất nhanh sẽ truyền khắp, không cần cho người đi giải thích.
An Cẩm Hiên thấy Hứa Thế Cùng ngồi xuống, nói: "Cậu, đưa người bên ngoài, người vào tửu lâu, vô luận ăn món gì, chúng ta có thể hỏi bọn họ muốn đậu hủ hoa hay không, bằng không cũng có thể đưa một chén. Cái này gọi là bỏ con tép bắt con tôm."
Hứa Thế Cùng vui vẻ, "Đúng, không chỉ đậu hủ hoa, người đến ăn cơm, ta còn có thể tặng một đĩa điểm tâm!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điền Viên Cốc Hương
Thẩm Duyệt
Điền Viên Cốc Hương - Thẩm Duyệt
https://isach.info/story.php?story=dien_vien_coc_huong__tham_duyet