Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bách Luyện Thành Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 95: U Minh Huyền Thiết
V
ốn đã phục dụng Ẩn Linh Đan, linh lực trong cơ thể lưu chuyển. Nhất thời Lâm Hiên biến ra một nhân diện khác. Không độn quang mà thi triển Ngự Phong Thuật. Khoảng cách hơn mười dặm lát sau đã tới.
Chỗ này cạnh một cái hồ nhỏ, không ít cây cối mọc quanh, Lâm Hiên nấp vào một bụi cây thi triển Ẩn nặc thuật. Cho dù là tu sĩ cấp cao cũng rất khó phát hiện ra hắn. Lúc này hắn mới lẳng lặng thả thần thức ra.
Đứng bên hồ là hai nhóm tu sĩ, mỗi bên có bảy tám người. Đầu lĩnh bên trái là một nam tử nhìn qua chỉ mới hơn hai mươi tuổi có tu vị Trúc Cơ Trung Kỳ.
Mà dẫn đầu bên tay trái là một hoàng y thiếu nữ dung mạo lại rất xinh đẹp, tu vị Trúc Cơ Sơ Kỳ.
Còn lại đều là đệ tử cấp thấp Linh Động Kỳ.
"Liễu Kiếm, ngươi thật to gan, không ngờ dám tới Diệp gia chúng ta sanh sự!" Thiếu nữ nhíu mày thần sắc bất thiện. Nàng là ái nữ duy nhất của Diệp gia gia chủ.
Diệp Như cơ duyên xảo hợp lúc nhỏ đã ăn được một tiên quả, chỉ mới mười bảy đã Trúc Cơ thành công. Ở Thanh Diệp Sơn có địa vị như công chúa thế tục, nào ai dám khinh thường.
Diệp gia là một đại gia tộc, sản nghiệp phong phú. Vô số tạp điếm được ở mở ra với đủ các loại tài liệu tu tiên.
Nhưng sáng nay Diệp Như tới phường thị, lại phát hiện tại một tạp điếm của Diệp gia, chưởng quầy và tiểu nhị đều bị người ta đả thương.
Diệp Như tính tình vô cùng nóng nảy. Khi biết là thiếu chủ Liễu gia gây ra liền lập tức dẫn người đi đòi công đạo.
Lâm Hiên đã tìm hiểu sơ qua các nhân vật trọng yếu của hai nhà. Liễu Kiếm này tu luyện công pháp có hiệu quả trú nhan, thực tế thì niên kỷ xấp xỉ bằng hắn.
Nghe nói người này tính tình tuy âm độc, hành sự tuyệt đối ổn thỏa rất được phụ thân hắn tín nhiệm.
Phá cửa tiệm đối phương là hành động lỗ mãng. Hai đại gia tộc xung đột thì những kẻ khác sẽ đục nước béo cò. Liễu Kiếm đủ thông minh để hiểu điều này. Chẳng lẽ trong chuyện này lại có ẩn tình gì.
Chỉ thấy Liễu Kiếm thản nhiên nhìn Diệp Như: "Diệp đại tiểu thư, ngươi chỉ dẫn theo chừng này người thôi sao? "
"Sao, ngươi động thủ muốn cùng ta?" Thanh âm Diệp Như tức giận. Nàng không nghĩ kém thế đối phương, liền mở to đôi mắt đẹp hung hăng nhìn đối phương.
"Không phải. " Khóe miệng Liễu Kiếm lộ vẻ cười nhạt, đặt tay lên túi trữ vật bên hông mở miệng. "Không phải động thủ mà là muốn thủ cấp của nha đầu ngươi"
Lời còn chưa dứt, toàn thân phát ra sát khí. Một đạo hàn quang bắn ra nhằm thẳng nơi yết hầu của thiếu nữ.
Trong lòng Diệp Như rúng động. Hai nhà tuy bất hòa nhưng nàng nằm mơ cũng không ngờ đối phương dám hạ sát thủ. Vội tế ra một cái khăn lụa là vật tùy thân, đón gió hóa lớn hóa thành một màn sáng che trước thân hình nàng.
"Hừ, chỉ là trung phẩm Lính Khí! "
Liễu Kiếm hừ lạnh một tiếng, hàn quang kia hóa thành một đạo lưu tinh, vút một tiếng bắn vào màn sáng.
Chỉ một thoáng linh quang trên khăn lụa trở nên ảm đạm, bị xé tan thành mấy mảnh. Trên mặt Diệp Như hiện vẻ thương tiếc, vật này là lễ hậu sinh nhật do mẫu thân tặng cho nên nàng vốn rất thích.
Tuy đã bị hủy nhưng cũng giúp nàng tranh thủ một thoáng. Ngọc thủ nhẹ phất, thanh quang lóe lên rồi một thanh đoản kiếm chừng một thước lưỡi mỏng như cánh ve, có khắc những họa văn kỳ dị xuất hiện. Vừa nhìn đã biết bất phàm.
"Đi! "
Diệp Như chỉ tay một cái, đoản kiếm liền hóa thành một đạo thanh quang đón đỡ hàn quang.
Nàng đang thở ra thì đột nhiên tiếng kêu thảm truyền tới. Lúc này hai thủ hạ đã bị người của đối phương tập kích. Tuy đều là Linh Động Kỳ nhưng thủ đoạn hai tên đầy tớ kia vô cùng cổ quái. Đã có một người trúng độc thủ.
Lâm Hiên cười nhạt. Tuy đối phương cố ý che giấu nhưng với tu vị hiện giờ của hắn, sao lại không nhận ra…
Tu ma giả!
Chẳng lẽ là thủ hạ của Cực Ác Ma Tôn? Bọn hắn tới nơi này làm gì?
Xem ra chuyến đi Thanh Diệp Sơn này không hề đơn giản!
Càng đấu đệ tử Diệp gia ngày càng nguy cấp. Tình cảnh Diệp Như cũng không khá hơn bao nhiêu.
Trúc Cơ Sơ Kỳ và Trúc Cơ Trung Kỳ thắng bại vốn rõ ràng, vấn đề là nhanh hay chậm mà thôi.
Đối phương không chỉ có Linh Khí lợi hại mà công pháp lại vô cùng cổ quái. Rốt cục trên mặt Diệp Như lộ ra một tia sợ hãi: "Ngươi không phải Liễu Kiếm. Ngươi là ai? Sao lại gây bất lợi đối với Diệp gia chúng ta? "
Liễu Kiếm không trả lời mà cười lạnh một tiếng, đồng thời đầu vai khẽ động. Tức thời trên người bắn ra hắc khí tụ lại thành một con Cự mãng màu đen, hung hăng phóng tới thiếu nữ.
"Hả?… "
Diệp Như là ái nữ duy nhất của gia chủ, tất cả chúng tu đều nể nàng vài phần. Vì vậy nàng rất ít động thủ cùng người khác. Đối mặt pháp thuật quỷ dị, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ kinh hoảng.
Lúc này tế ra Linh Khí đã không kịp. Nàng đành hé miệng nhả ra một đạo hỏa diễm màu trắng.
Tiên Thiên Chân Hỏa!
Trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, hai tay Diệp Như múa may như lan hoa phất tuyệt thủ, hướng về hỏa diễm khẽ quát:
"Hóa! "
Tức thời Tiên Thiên Chân Hỏa bừng bừng lên hóa thành một Cự thủ nghênh đón Cự mãng đang phóng tới.
Diệp Như nhẹ nhàng thở ra. Vốn tin tưởng vào uy lực của chân hỏa bổn mạng nhưng ngay sau đó liền mở to đôi mắt đẹp mà nhìn.
Sao có thể?
Cự mãng không hề tránh né mà lao vào hỏa diễm. Rất nhanh bị thiêu đốt nhưng Cự mãng không chút đau đớn, ngược lại còn đồng hóa Tiên thiên chân hỏa biến thành hỏa diễm màu đen quanh thân nó. Thế tới của Cự mãng không dừng tiếp tục lao tới.
Sắc mặt Diệp Như trắng bệch nhưng muốn tránh cũng không kịp. Mắt thấy cự mãng sắp cắn nuốt nàng thì đột nhiên một Đại thủ xuất hiện trên không đem cự mãng nắm lại, lại đánh cho cự mãng tan ra thành hắc khí. Đồng thời một cỗ thần thức cường đại lạnh như băng ào ào tràn tới bao phủ lấy bọn họ.
Chúng tu sĩ đang đại chiến đột nhiên dừng lại, kinh nghi nhìn xung quanh đánh giá.
Loại cảm giác này, uy thế này…..
Tu sĩ Ngưng đan Kỳ?
Chẳng lẽ là viện thủ của đối phương? Liễu Kiếm kinh nghi bất định nhưng lập tức lắc đầu. Diệp gia nếu có thực lực này, ngay từ đầu sao còn giả thần giả quỷ mà không làm khó hắn. Chỉ nghe một thanh âm khàn khàn truyền tới.
"Lão phu đang nghỉ ở đây, mấy tiểu bối bên này các ngươi cút hết cho ta. "
Liễu Kiếm không khỏi mắng thầm quá xui xẻo. Mắt thấy việc sắp thành, không hiểu ở đâu lại chui ra một tu sĩ Ngưng đan Kỳ. Tuy bất mãn đến cực điểm nhưng vội vàng cười bồi: "Thực xin lỗi tiền bối, nhưng vãn bối cùng nha đầu kia có chút thù riêng, sau khi xử xong sẽ lập tức…"
"Hỗn xược. Ngươi không nghe lão phu nói không thích quấy rầy sao, hay ngươi muốn ta ra tay?"
Đáy mắt Liễu Kiếm hiện vẻ oán độc nhưng bộ dáng vẫn cung kính: "Không dám, vãn bối đi ngay, không quấy rầy tiền bối thanh tu" Nói xong vung tay, cùng đám thủ hạ biến mất trong rừng cây.
"Vãn bối Diệp Như đa tạ ân cứu mạng của tiền bối" Tìm được đường sống trong chỗ chết Diệp Như vô cùng cảm kích, vội chỉnh đốn lại trang phục định tham kiến nhưng một hồi không có tiếng đáp, không khỏi kinh ngạc.
"Tiểu thư…" Đợi rất lâu nhưng vẫn không thấy động tĩnh, một gã thanh niên lên tiếng.
"Ừm. Trở về thôi." Diệp Như thở dài nhìn qua thi thể trên đất: "Nhớ Tiểu Lục Tử an táng cho tốt" Nói xong liền hóa thành một đạo độn quang bay về phía Diệp gia, đám đệ tử vội vàng đuổi theo.
Rốt cuộc là ai giả mạo Liễu Kiếm tập kích nàng? Vị tiền bối cứu nàng chỉ là tán tu đi ngang qua đây sao? Xem ra đành phải hỏi phụ thân.
Trong Diệp đại tiểu thư đang hoang quang thì Lâm Hiên đã lặng lẽ rời đi. Bất quá không về hướng Diệp gia mà theo sau Liễu Kiếm.
Đối phương tu luyện công pháp quỷ dị nhưng lấy tu vị Ngưng đan Kỳ của Lâm Hiên, truy theo thật quá dễ dàng.
Đám Liễu Kiếm bay thẳng về hướng tây khoảng hơn trăm dặm thì dừng lại trên một vách núi đen tuyền.
Hắn lấy ra một đạo Truyền Âm phù, miệng lẩm bẩm rồi tế lên trời. Tấm phù bùng cháy hóa thành một con quạ đen biến mất nơi chân trời.
Liễu Kiếm kêu đám thủ hạ tản đi cảnh giới, còn hắn đứng tại chỗ bất an chờ đợi, thỉnh thoảng than thở sợ hãi.
Thấy như vậy Lâm Hiên nhướng mày, có thể khiến tu sĩ Trúc Cơ Kỳ sợ hãi như thế, chẳng lẽ là….
Tuy chưa khẳng định nhưng lấy tính cách cẩn thận của Lâm Hiên, tự nhiên toàn lực thi triển Liễm Khí Thuật. Trừ phi là lão quái Nguyên Anh Kỳ tới gần, nếu không Lâm Hiên tin tưởng không thể bị phát hiện.
Khoảng sau thời gian một tuần trà một đám mây đen như mực từ xa bay tới, nhìn như chậm nhưng rất nhanh trong nháy mắt tới đây. Trong mắt Lâm Hiên hiện dị quang, dường như đã từng gặp qua ở đâu.
Liễu Kiếm lộ ra thần sắc kính sợ cung kính ôm quyền hành lễ: "Thuộc hạ Viên Tam, tham kiến thiếu chủ."
Kẻ tự xưng là Viên Tam dỡ cái mặt nạ mỏng như cánh ve xuống, bộ dáng biến đổi từ một tên công tử thành một đại hán dữ tợn.
Mặt nạ?
Lâm Hiên thoáng chút kinh ngạc. Đây có phần giống vật chốn võ lâm thế tục nhưng cao cấp hơn nhiều, không biết dùng tài liệu trân quý gì chế thành mà có thể lừa gạt thần thức tu sĩ.
Đám mây đen dừng lại, sương mù tản đi thì lộ ra một thanh niên.
"Là hắn?" Lâm Hiên không khỏi nhíu mày. Đúng là oan gia hẹp lộ, không ngờ ở nơi hẻo lánh như Thanh Diệp Sơn này lại gặp lại.
Điền Tiểu Kiếm!
Mấy năm không gặp, không ngờ hắn cũng kết thành Kim Đan. Lâm Hiên có kỳ đan phụ trợ còn thiếu chủ ma đạo này, không biết có kỳ ngộ gì?
Lâm Hiên thầm nghĩ ngợi. Trong lớp đồng bối, kẻ duy nhất có thể tạo thành uy hiếp với hắn chỉ có thiếu chủ Cực Ma Động này. Phong thái Điên Tiểu Kiếm vẫn như trước. Chẳng qua so với trước kia thêm chút trầm ổn thành thục.
"Thiếu chủ! " Viên Tam khom mình hành lễ, trên mặt có điểm sợ hãi.
Điền Tiểu Kiếm quét mắt nhìn hắn: "Nhìn bộ dáng của người thì chắc nhiệm vụ đã thất bại?"
"Thiếu chủ tha mạng, không phải tiểu nhân không cố gắng mà là có sự tình ngoài ý muốn. " Toàn thân Viên Tam run lên, ngay cả âm thanh cũng run rẩy. Hắn vội đem sự tình thuật lại một phen.
Trên mặt Điền Tiểu Kiếm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, đưa tay sờ cằm: "Nói như vậy cũng không trách ngươi được"
"Đa tạ thiếu chủ nhân từ, tiểu nhân nhất định tận trung làm việc, dù có phải xông vào núi đao biển lửa, quyết không nan từ. "
"Đứng lên đi".
"Vâng." Viên Tam cung kính đứng ở một bên. Mà Điền Tiểu Kiếm thong thả bước, chìm vào suy tư.
"Bẩm thiếu chủ, theo thuộc hạ…" Một lát sau Viên Tam cẩn thận lên tiếng.
"Nói!"
Viên Tam nuốt nước miếng: "Thiếu chủ, nếu xác định vật kia ở trong tay hai gia tộc này thì cần gì phải phí công, cứ trực tiếp đánh chiếm là được…"
"Ngu xuẩn!" Trên mặt Điền Tiểu Kiếm hiện vẻ giận dữ: "Tuy rằng thế lực bọn họ không lớn nhưng vẫn có cao thủ Ngưng đan Kỳ, ngươi cho là dễ dàng thành công hay sao, nhất định sẽ đả thảo kinh xà. Hành sự không tốt có thể khiến chúng hợp tác lại…"
"Vâng, thiếu chủ anh minh" Viên Tam vâng dạ liên tục, nhưng trong mắt vẫn hiện lên vẻ khó hiểu.
Điền Tiểu Kiếm thấy vậy hừ một tiếng: "Ngươi cho rằng bản thiếu chủ nguyện ở lâu nơi này sao, ta vẫn đang tìm kiếm tin tức của U Minh Hàn Thiết"
"U Minh Hàn Thiết?"
Bốn từ này lọt vào tai khiến Lâm Hiên phấn chấn hẳn lên.
Sau khi tiến giai Ngưng đan Kỳ thì có thể luyện chế pháp bảo. Bình thường trong mỗi công pháp Ngưng đan Kỳ đều có phương pháp luyện chế này.
Trong Cửu Thiên Huyền Công có bốn năm phương pháp diệu dụng vô cùng. Lâm Hiên cẩn thận nghiên cứu thì tài liệu cực kỳ trân quý. Trong các phường thị không có bán nên chỉ có thể tự tìm kiếm.
U Minh Hàn Thiết! Từ tên không khó đoán ra chính là tài liệu của quỷ tu.
Chỉ nghe Điền Tiểu Kiếm oán hận nói: "Bổn thiếu chủ sau khi Kim Đan đại thành vẫn chưa có bổn mạng pháp bảo. Tuy rằng sư tôn lão nhân gia có ban cho ta vài kiện cổ bảo…."
Nghe đến đây Lâm Hiên phát cười, hai người là địch hay bạn thì không nói. Riêng điểm này thật sự giống nhau.
Đương nhiên là hai người nhãn lực vô cùng cao, khinh thường luyện chế pháp bảo bình thường.
"Thiếu chủ, Ma Tôn lão nhân gia chỉ có duy nhất người là chân truyền. Huyền Ma chân kinh thần diệu vô cùng, chẳng lẽ không có ghi lại phương pháp luyện chế pháp bảo sao" Viên Tam có chút khó hiểu.
"Sao lại không?" Trên mặt Điền Tiểu Kiếm hiện vẻ bất đắc dĩ: "Trong đó có tới bảy tám loại như Tử Vân Lôi Quang Kiếm, Âm Thiên Tác Mệnh Hoàn, Bạch Cốt Oan Hồn Bổng…"
Đây toàn là pháp bảo đỉnh đỉnh đại danh của ma đạo. Viên Tam tuy chỉ là tu sĩ cấp thấp nhưng cũng không giấu nổi vẻ hâm mộ: "Thế vì sao thiếu chủ…"
Trên mặt Điền Tiểu Kiếm lộ vẻ vừa bất đắc dĩ vừa ngạo nghễ: "Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói, bổn mạng pháp bảo của tu sĩ chỉ có thể một kiện. Những thứ vừa rồi tuy đều đứng hàng đầu nhưng còn chưa xứng trong mắt bổn thiếu chủ "
" A! Vậy thiếu chủ người tính…" Viên Tam cẩn thận mở miệng.
"Vạn Hồn Phiên và U Minh Toái Tâm Kiếm!"
Lâm Hiên đương nhiên đã xem qua. Trong Huyền Ma Chân Kinh giới thiệu rất nhiều pháp bảo nhưng luận uy lực, đứng đầu chính là Vạn Hồn Phiên và U Minh Toái Tâm Kiếm.
Vạn Hồn Phiên được Cực Ác Ma Tôn chọn làm bổn mạng pháp bảo. Tuy bị chính đạo nguyền rủa, tội ác tày trời nhưng uy lực quả là vô song.
Tài liệu luyện chế bảo vật này cần rất nhiều nhưng không phải hiếm lắm. Quan trọng nhất là Vạn Hồn Phiên cần dùng hồn phách tế luyện. Số lượng càng nhiều thì uy lực càng lớn.
Vật trong tay Cực Ác Ma Tôn giam cầm chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín hồn phách, không thể tiến nhập luân hồi vĩnh viễn chịu khổ….
Lâm Hiên tự nhận không phải hạng nhưng chuyện máu lạnh thương thiên hại lý như thế hắn sẽ không làm.
Còn Điền Tiểu Kiếm không chọn bảo vật này, là việc tế luyện hồn phách mất rất nhiều thời gian. Hiện tình thế Chính Ma hết sức căng thẳng nên đành buông bỏ bảo vật này.
Như vậy hắn để mắt chính là U Minh Toái Tâm Kiếm!
Tuy không có thần thông quỷ dị như Vạn Hồn Phiên, nhưng lực công kích còn trên một bậc, là pháp bảo có uy lực công kích mạnh nhất.
Hơn nữa bảo vật này dễ dàng luyện chế. Một khi thành công không cần dùng nhiều chân nguyên bồi dưỡng vẫn có thể đạt tâm ý tương thông
Vì vậy, cod thể thấy tài liệu luyện chế trân quý tới mức nào, chính là U Minh Hàn Thiết thánh vật của tu sĩ quỷ đạo. Dù là trăm vạn năm trước mỗi khi một lượng nhỏ hiện thế, đều dẫn tới cướp đoạt điên cuồng, vô số tu sĩ ngã xuống.
Thiên Sát Ma Quân cũng thèm nhỏ dãi nhưng tìm khắp U Châu vẫn không có, cuối cùng đành bất đắc dĩ luyện chế Tử Vân Lôi Quang Kiếm.
Điền Tiểu Kiếm tuy rằng tâm cao nhưng với loại tài liệu nghịch thiên này cũng không mơ tưởng nhiều. Nhưng ngay lúc hắn buồn bực, du ngoạn tới Thanh Diệp Sơn thì xảo hợp nghe nói hai gia tộc lớn nhất ở đây đoạt được một Tàng Bảo Đồ, chính là một mỏ quặng từ thời thượng cổ. Trong này đương nhiên có tinh thạch tài liệu từ thời thượng cổ như Huyền Thiết Chi Mẫu, Cực Bắc Băng Tinh, Địa Linh Hỏa Ngọc….
Những tài liều này đối với tu sĩ Ngưng đan Kỳ vô cùng trân quý. Chẳng qua với thân phận cao vời của Điền Tiểu Kiếm thì không để vào mắt.
Nhưng do tò mò hắn lén bắt đệ tử hai nhà dùng sưu hồn thuật. Kết quả nhất thời làm hắn mừng rỡ không thôi.
Không ngờ bên trong còn có U Minh Hàn Thiết!
Điền Tiểu Kiếm vẫn chưa tin nhưng trải qua vài lần xác nhận, thì khả năng bên trong có tài liệu này tới chín thành!
Pháp bảo bình thường đương nhiên không cần tài liệu này. Số người biết vốn cực ít. Diệp gia cùng Liễu gia cũng không biết nó là tài liệu trân quý nghịch thiên. Mà do một số nguyên nhân, bọn họ vẫn chưa vào bảo khố. Hiện tại Tàng Bảo Đồ bị chia làm hai nửa ở trong tay hai nhà.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bách Luyện Thành Tiên
Huyễn Vũ
Bách Luyện Thành Tiên - Huyễn Vũ
https://isach.info/story.php?story=bach_luyen_thanh_tien__huyen_vu