Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Giả Vi Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 95: Tiêu Ma Thần
B
ùm bùm bùm bùm bùm!
Một trăm vòng, mặt Tiêu Dã xanh lè, người run lẩy bẩy, tốc độ chậm dần. Tiêu Lãng thì vẫn đổ mồ hôi ròng ròng chạy nhanh.
Một trăm hai mươi vòng, Tiêu Dã rốt cuộc không chịu nổi, trước mắt tối đen, té xuống đất. Hai cây tạ to lớn đập xuống mặt đất phía trước phát ra tiếng trầm đục.
Tiêu Lãng quay đầu lại lạnh lùng liếc nhìn, khóe môi cong lên, tiếp tục chạy nhanh.
Thật ra...
Trong lòng Tiêu Lãng không hề có ý định so tài với Tiêu Dã, là gã chủ động gây sự. Đối với Tiêu Lãng thì đây chỉ là cuộc tu luyện bình thường. Tiêu Dã là trung giai Chiến Tướng cảnh mà thất bại thảm hại, Tiêu Lãng không có cảm giác tự hào gì, tiếp tục chạy nhanh.
Đúng là cảnh giới của Tiêu Dã cao hơn Tiêu Lãng một chút, tố chất thân thể cũng không tệ, nhưng Tiêu Dã quên một việc. Tiêu lãng không chỉ có kinh nghiệm thực chiến biến thái, từ nhỏ hắn lớn lên trong rừng núi, mỗi ngày rèn luyện thân thể không ngừng nghỉ khiến cơ thể của Tiêu Lãng cường đại đến khủng bố. Nếu không thì trên người Tiêu Lãng có nhiều vết thương, đã sớm chết từ nhỏ rồi.
Vô số người trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm, Tiêu Lãng lại chạy thêm ba mươi vòng mới ngừng lại, trừ đổ mồ hôi đầm đìa ra không có cảm giác muốn nín thở.
Tiêu Dã đã sớm tỉnh lại, ánh mắt nhìn Tiêu Lãng càng xấu xa hơn. Vô số thiếu niên, thiếu nữ cuồng nhiệt, sùng bái nhìn Tiêu Lãng.
Cường giả luôn cho người cảm giác cao như núi, Tiêu Lãng có thể đánh bại Tả Minh Chiến Suất cảnh, còn là trong tình huống gã thần hồn phụ thể. Tiêu Lãng có thể lấy hạng nhất đại tái đi săn, dùng năng lực đè ép Tiêu Cuồng, Tiêu Dã. Tiêu Lãng là cường giả trong mắt đám thiếu niên, thiếu nữ.
Trưởng lão của Diễn Võ đường, Tiêu Thanh Hổ không tỏ vẻ gì trước sự biểu hiện của Tiêu Lãng, hay đấu khí của Tiêu Dã.
Trưởng lão của Diễn Võ đường, Tiêu Thanh Hổ khó chịu hét to:
- Nghỉ ngơi nửa khắc đi, chờ chút nữa bắt đầu luyện tập thực chiến!
Tiêu Lãng không ngồi ngay xuống mà đi từ từ trên quảng trường một lúc, để thân thể, khí huyết hồi phục một ít ngồi mới ngồi xuống bậc thang nghỉ ngơi.
- Lãng thiếu gia uống nước đi!
Hai đệ tử khá quen trong mắt Tiêu Lãng cười nịnh tới gần, một đệ tử tay cầm ấm nước mắt trông chờ đưa cho hắn, nhìn chằm chằm.
Tiêu Lãng vốn định phớt lờ nhưng nhớ lời Tiêu Bất Tử, Tiêu Thanh Y dặn dò nên nhận lấy.
Tiêu Lãng cười nói:
- Đa tạ!
Trông thiếu gia này cỡ tuổi Tiêu Lãng, người bên cạnh thì nhỏ hơn một chút, khá tuấn tú, tiếc rằng nịnh nọt làm dáng giảm bớt vẻ đẹp của họ.
Thiếu gia đó nhận lấy ấm nước Tiêu Lãng đã uống, cười tươi tắn nói:
- Lãng thiếu gia khách sáo quá, ta tên là Tiêu Ngao Ưng, còn người này là đệ đệ của ta, tên Tiêu Đấu Cẩu, phụ thân của ta là Tiêu Thanh Sắc, gia gia của ta là Tiêu Bất Lão.
Tiêu Lãng kinh ngạc, cười hỏi:
- Ngao Ưng, Đấu Cẩu, sao lại đặt cho các ngươi tên như vậy?
Tiêu Ngao Ưng ngượng ngùng gãi đầu, nói:
- Lúc ta sinh ra thì phụ thân nói tư chất của ta không được, đời này chỉ có thể dựa vào Tiêu gia, làm thiếu gia hoàn khố, ngao ưng đấu cẩu, thế nên đặt tên cho ta là Ngao Ưng. Sau này đệ đệ ra đời, đơn giản đặt là Đấu Cẩu luôn, đã làm Lãng thiếu gia buồn cười...
Tiêu Lãng liếc hai huynh đệ, phát hiện thực lực đúng là bình thường, không biết là vấn đề tư chất hay do phụ thân của mình ảnh hưởng.
Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, thận trọng nói:
- Ta nghĩ Thanh Sắc thúc thúc đã sai rồi, một người có thể trở thành cường giả hay không thì tư chất là một mặt, sau này cố gắng càng quan trọng hơn. Ngao Ưng, Đấu Cẩu làm làm thiếu gia hoàn khố có lẽ rất thích, nhưng ta nghĩ các ngươi chơi năm, mười năm sau sẽ hối hận bây giờ không cố gắng nhiều. Làm người muốn có nhiều thì phải trả giá nhiều.
Tiêu Ngao Ưng, Tiêu Đấu Cẩu vẻ mặt nghiêm túc, liên tục vần dạ nghe dạy:
- Lãng thiếu gia giáo dục rất đúng, dạy rất đúng, chắc chắn sau này chúng ta sẽ cố gắng!
Tiêu Lãng gật gù, tăng hảo cảm với hai huynh đệ Tiêu Ngao Ưng, Tiêu Đấu Cẩu.
Ai ngờ ngay sau đó Tiêu Ngao Ưng đổi sắc mặt, lấm la lấm lét tới gần.
Tiêu Ngao Ưng nói nhỏ:
- Đêm nay Lãng thiếu gia có rảnh không? Gần đây Thiên Ngoại Thiên có mấy nữ nhân cực phẩm đến, toàn là hàng loại nhất, vẫn còn là xử nữ! Nếu Lãng thiếu gia có hứng thú thì chúng ta sắp xếp cho thiếu gia ngay!
Tiêu Lãng nhìn đôi mắt sáng của Tiêu Ngao Ưng, Tiêu Đấu Cẩu khẽ thở dài:
- Lời mới rồi xem như ta chưa từng nói...
- A? Lãng thiếu gia không thích các cô nương trong trong kỹ viện sao?
Tiêu Ngao Ưng nhướng mày trầm ngâm, sau đó thậm thà thậm thụt, cười gian nói:
- Không lẽ Lãng thiếu gia thích nhà lành? Hắc hắc, ở đại tái đi săn Lãng thiếu gia tỏa sáng, danh chấn đế đô, vô số tiểu thư của tiểu gia tộc đã thầm gửi lòng cho tiểu thư. Ta biết có hai tiểu thư nhan sắc tuyệt đối là thượng thượng đẳng, không bằng ta lén sắp xếp cho tiểu thư tìm một chỗ làm hai nàng? Ta làm việc thì Lãng tiểu thư yên tâm, bảo đảm không có di chứng gì.
Tiêu Lãng nhìn khuôn mặt Tiêu Ngao Ưng xấu xa, nói nước miếng bay đầy, hớn ha hớn hở, chợt cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Tiêu Lãng lười nói chuyện với Tiêu Ngao Ưng, quay đầu lại, phẩy tay nói:
- Ngươi đi đi.
Tiêu Ngao Ưng biến sắc mặt, còn tưởng Tiêu Lãng không thích, trầm ngâm giây lát sau lại vui vẻ nói liên hồi.
- A... Thế này cũng không thích sao? Cũng đúng, trong đại tái đi săn Lãng thiếu gia chỉ dùng mấy ngày đã bắt được trái tim của Tử Sam công chúa, Đông Phương Hồng Đậu nên không vừa mắt bích ngọc các tiểu gia là phải. Không bằng ta giật dây bắc cầu hai quý phụ cực phẩm cho thiếu gia...
Tiêu Lãng quay phắc lại, sắc mặt âm trầm, gầm lên:
- Cút!
Nụ cười đông trên mặt Tiêu Ngao Ưng, Tiêu Đấu Cẩu. Hai người nhìn Tiêu Lãng sắc mặt âm trầm, phát hiện hắn không phải đùa giỡn, sắc mặt biến lúng túng. Tiêu Ngao Ưng, Tiêu Đấu Cẩu há mồm muốn nói cái gì nhưng không thốt nên lời, cuối cùng đành ngượng ngùng rời đi.
Rất nhiều cặp mắt nhìn tình hình bên này, thấy Tiêu Lãng bất cận nhân tình như vậy thì từ bỏ ý định tới lân la làm quen.
Tiêu Lãng ngồi trên bậc thang, đặt hai tay trên chân, cúi đầu, không thèm nhìn những ánh mắt kia, im lặng không nói. Tiêu Lãng phát hiện mình và những công tử, thiếu gia khác nhau quá xa. Tư tưởng, lý niệm hoàn toàn khác, có lẽ là vì từ nhỏ Tiêu Thanh Y đã mang Tiêu Lãng rời khỏi đại viện của Tiêu gia.
Ồn ào!
Trong quảng trường chợt vang tiếng xôn xao, các công tử, tiểu thư của Tiêu gia đứng dậy nhìn cửa lớn đại viện. Tiêu Lãng kinh ngạc ngẩng đầu lên, nheo mắt lại.
Cửa lớn có một công tử Tiêu Lãng chưa từng thấy đi đến, khoảng hai mươi tuổi, mặc áo xanh, mặt như đao khắc mà đen tựa mực. Lưng cõng thanh huyền kiếm dài hơn một thước, màu đen, sống lưng thẳng tắp. Đôi mắt trắng đen rõ ràng lạnh băng, gã như thanh kiếm đen treo sau lưng, cho người cảm giác lạnh lùng.
- Hay cho công tử trác tuyệt bất phàm!
Tiêu Lãng thầm khen, từ ánh mắt sợ hãi, sùng bái của các công tử, tiểu thư, hắn đã đoán ra thân phận của người này. Nhi tử của Tiêu Phù Đồ, Tiêu Ma Thần!
Phụ thân phụ như long, uy chấn thiên hạ, nhi tử như giao, có xu hướng hóa rồng.
Quả nhiên!
Tiêu Lãng nghe các công tử, tiểu thư xì xầm đã khẳng định thân phận của người này.
Tiêu Ma Thần hờ hững đi hướng đông viện chợt liếc mắt qua, ánh mắt giao nhau với Tiêu Lãng. Mặt hai người biến lạnh lùng, khí thế ngưng tụ, như hai con vua muôn thú gặp nhau trong rừng rậm, cảm giác hơi thở tương tự từ người đối phương, và cả sự nguy hiểm, cường đại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Giả Vi Vương
Yêu Dạ
Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ
https://isach.info/story.php?story=yeu_gia_vi_vuong__yeu_da