Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tạ Khương Qua
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 94 : Quay Về Bangkok ( 1)
T
háng 5 năm 2014, Tô Vũ đứng tại sân bay Suvarnabhumi, nhìn mấy chiếc máy bay lớn đang đậu trên 1 đường băng thông qua tấm kính thủy tinh rộng lớn.
Sau khoảng thời gian một năm lẻ một tháng chạy trốn từ Bangkok đến Grindelwald, từ Grindelwald đến1Los Angeles, từ Los Angeles đến Mexico, từ Mexico đến Amsterdam, từ Amsterdam đến Venezuela, từ Venezuela lại về đến Bangkok với quãng đường đã lên đến gần 25.000 km chỉ vì tránh né một người, cuối cùng cô lại trở về đây.
Người mà cô trốn tránh8đó chính là Tạ Khương Qua. Lần cuối cùng cô gặp anh là ở ngày lễ hội Chạy biển ở Hà Lan, anh lại dùng cái công chết tiệt kia khóa cô, nhưng cuối cùng cô vẫn tự thoát thân bằng cách của mình. Cô luôn có2cách đối phó với Tạ Khương Qua, bởi vì mỗi khi ở trước mặt cô, anh đều ngây ngô chứ không sắc sảo và sáng suốt như trên thương trường. Tổ Vũ ngơ ngác nhìn mấy chiếc máy bay lớn đằng trước, người như thể hóa thành4pho tượng vậy. Loa trong sân bay vang lên liên tục, các du khách không ngừng qua lại xung quanh cô. Tô Vũ ngơ ngác nhìn mấy chiếc máy bay lớn kia, ước mơ được bay lượn trên bầu trời cao làm động lực cho con người chế tạo ra thứ này, có vài người ngồi trên đó trải nghiệm được cảm giác vui vẻ trên mây xanh, có vài người lại mất mạng vì nó.
Tại sao Tạ Khương Qua lại muốn mua máy bay tư nhân chứ? Tại sao? Tô Vũ lẩm bẩm: Tạ Khương Qua chết rồi. A, Tạ Khương Qua chết rồi. Anh đã chết dưới lòng biển sâu Caribbean, ai ai cũng nói như thế, mọi người đều đang nói như thế.
Nửa tháng trước, anh dùng máy bay của mình bay từ Amsterdam đến Venezuela, đang trên đường thì máy bay gặp sự cố, rơi xuống biển Caribbean. Hai tiếp viên hàng không, hai cơ trưởng và một người Hà Lan cùng anh đến Venezuela để xử lý việc gấp đều không một ai sống sót. Trong danh sách những người thiệt mạng còn có cả Tạ Khương Qua.
Không sai, đó chính là Tạ Khương Qua, hội viên danh dự của câu lạc bộ trị giá gần ba mươi tỷ đô, là anh chàng tình nhân đẳng cấp thế giới mà bao cô gái đã trao trọn trái tim.
Phạm Khương vốn chờ sẵn ở Venezuela mà chẳng thấy máy bay của anh đến, máy bay của anh đã mất tín hiệu tại vùng biển Caribbean. Trong khoảng thời gian mất liên lạc ấy, có vài người ngồi trên thuyền thuộc khu vực biển Caribbean đã tận mắt chứng kiến một vật thể khổng lồ bốc cháy rơi từ trên trời xuống, chìm vào biển sâu.
Một tuần sau, lực lượng cứu hộ của Mỹ đã tìm thấy những bộ phận còn sót lại từ chiếc máy bay của Tạ Khương Qua dưới lòng biển Caribbean, nhưng không hề phát hiện ra bất cứ người nào trong chiếc máy bay đó. Họ tìm kiếm suốt nửa tháng nhưng vẫn không thu hoạch được gì thêm. Trong những ngày Tạ Khương Qua mất tích, các fan của anh cùng tụ tập bên nhau, đốt nến trắng và cầu nguyện với Thượng Đế. Tiểu Tạ của bọn họ không phải vừa được phụ nữ toàn cầu bầu chọn là “tình nhân đẳng cấp thế giới” sao, làm sao có thể, làm sao có thể gặp nạn chứ? Bao cô gái gào khóc thảm thương.
Họ bắt đầu nhớ đến những việc tốt mà Tiểu Tạ đã làm, nào là năm ngoái anh giúp đỡ hơn mười triệu học sinh nghèo vượt khó, nào là chi mấy triệu đô mua lương thực, giải quyết nạn đói cho một vùng ở châu Phi, rồi thì mua rất nhiều thuốc men tặng cho người dân thuộc khu vực Đông Nam Á, anh còn...
Thượng Đế quá tàn nhẫn, sao có thể mang Tiểu Tạ tốt đẹp của họ đi như thế? Nghe nói người quá tốt thường chết sớm, bởi vì thỉnh thoảng Thượng Đế cũng sẽ ghen tỵ với người mà chính ngài tạo ra. Bao cô gái khóc than, Tiểu Tạ của họ chết rồi. À không, Tô Vũ vẫn cảm thấy cái chết của anh rất vô lý, vì vậy cô trở lại Bangkok, cố chấp tin tưởng chẳng bao lâu nữa, anh sẽ tìm đến cô như mọi lần. Anh và cô chỉ đang chơi trò trốn tìm mà thôi.
Tại sao cô phải chơi trốn tìm với anh chứ, đó là vì anh đã làm một việc khiến cô đau lòng.
Vào năm tình hình chính trị Thái Lan có nhiều biến động. Tại thời điểm này, nhà họ Tô bị đảng đối lập liệt vào danh sách một trong các tập đoàn cần được thanh trừ, đồng thời người nhà họ Mai cắt đứt mọi mối quan hệ với nhà họ Tô, và ngày thứ ba sau vụ biến động chính trị ở Thái Lan, một chính trị gia của Mỹ đã đến Bangkok. Đảng đối lập rất mong chờ sự ủng hộ từ phía vị chính trị gia này, ông ta không những ủng hộ cho họ mà còn tặng một khoản tiền lớn để làm quốc khố cho chính phủ mới, song, bên phía đảng đối lập phải đáp ứng điều kiện là làm cho ông ta hai việc.
Đúng như Mai Hựu Khiêm từng nói với Tô Vũ, có thế lực bên ngoài buộc anh ta phải ly hôn với cô.
Chỉ là, tất cả mọi người đều không biết rằng, người thúc đẩy thế lực bên ngoài này lại chính là người vừa rời khỏi khu vực dân nghèo thường sinh sống ở Bangkok, đó là chàng trai trẻ tuổi có đôi mắt trong veo như nước sông Mekong. Anh đã làm một chuyện bốc đồng vào giai đoạn đó mà chẳng thể ngờ kết quả cuối cùng lại thành ra như vậy. Chàng trai trẻ tuổi kia đã nhiều lần nói với cô, Tô Vũ, đến lúc hai ta già thật già, anh muốn nói cho em biết một việc.
Chẳng qua chưa đợi được đến ngày ấy, Thẩm Họa đã tiết lộ chuyện mà trợ lý của vị chính trị gia kia vô tình kể cho cô ta trong một cuộc họp tư nhân với Tô Vũ.
Sau khi biết chuyện, Tô Vũ không thể giả bộ mình không hay biết gì cả để tiếp tục sống với Tạ Khương Qua. Đáng lẽ nhà họ Tô có thể tránh được một kiếp trong thế cục ấy, nếu... nếu như Tạ Khương Qua không can thiệp vào, Tô Dĩnh cũng đã chẳng xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế.
Tô Vũ hận anh nhưng lại rất yêu, rất yêu anh, yêu đến mức nỗi hận vơi đi chỉ còn sự tức giận thường tình. Cô cũng không thể chỉ thẳng vào mặt anh, mắng to hay đòi sống đòi chết, chỉ vì Khương Qua của cô cũng mong cô không biết cho đến khi anh nói ra. Nếu lúc này đây anh biết hành động trong quá khứ của mình đã bị phơi bày, nhất định anh rất đau khổ. Cho nên, Tô Vũ đành vờ như không biết, có lẽ cô chỉ có thể làm thế mà thôi.
Tuy nhiên Tô Vũ không thể ở bên cạnh Tạ Khương Qua nữa, thế giới của hai người không chỉ dựa vào tình yêu để chống đỡ. Không phải cô chưa từng cố quên đi chuyện cũ, nhưng khoảnh khắc cô biết mình mang thai, cô lại hoang mang lo sợ, sợ không có can đảm nói với con mình rằng cái chết của bà ngoại có liên quan đến ba nó. Nhiệt độ trên thi thể Tô Dĩnh dường như vẫn còn lưu lại trên ngón tay cô, anh thật sự quá tàn nhẫn.
Nhưng nghe xem, mọi người đang nói gì kìa? Tạ Khương Qua đã chết, anh chết rồi. Khoảnh khắc nghe được tin tức kia, tất cả yêu hận trong cô còn không bằng một phần nghìn mạng sống của anh, cô chỉ cần anh trở lại thôi.
Thế là, Tô Vũ quyết định quay về Bangkok. Ở nơi này, chắc chắn cô sẽ dễ dàng bị tìm thấy, không phải sao?
Cô chậm rãi vươn tay dưới ánh nắng, như thể muốn chạm đến bầu trời. Khương Qua, em không giận anh nữa, anh trở lại đi. Lần này, chỉ cần anh tìm được em, trò chơi trốn tìm của chúng ta đến đây là kết thúc.
Cho nên, Khương Qua à, anh mau tìm được em đi, em không có nhiều kiên nhẫn đầu. Tô Vũ ngồi taxi về căn biệt thự màu trắng kia. Cô xách theo đồng hành lý đơn giản của mình, đứng trước cánh cổng lớn khắc hoa hồng màu vàng kim. Nơi này không hề thay đổi, bên ngoài tường trắng có rất nhiều dây leo, nóc nhà kiểu Ả Rập được làm từ những vật liệu phản quang, khi nắng chiếu rọi xuống thì phản chiếu ánh sáng óng ánh. Tô Vũ cứ đứng im tại chỗ, cô nhớ Tạ Khương Qua từng nói, dù có khó khăn đến đâu, anh vẫn sẽ đưa cô trở về căn phòng màu hồng trong căn nhà này.
“Cháu về rồi!” Cô mở miệng.
Vừa dứt lời, cửa lớn chậm rãi mở ra.
Bảo vệ có làn da ngăm đen đứng trước mặt Tô Vũ, nhìn cô từ trên xuống dưới.
“Chú Cát Dũng.” Cô mỉm cười.
Đối phương vội chạy vào trong. Chỉ một lúc sau, những người từng sống lâu năm trong căn biệt thự này, những người đã nhìn cô từng bước trưởng thành đều đi đến trước mặt cô. Người kích động nhất là bảo mẫu người Philippines có dáng người phúc hậu kia, bà ôm chặt lấy cô, nước mắt nhạt nhòa, miệng lẩm bẩm: “Cuối cùng công chúa hạt đậu mà mọi người chờ mong đã trở về rồi“.
Cô về lại phòng mình, dựa vào cửa phòng, xem xét xung quanh, mỗi vật mỗi góc đều còn nguyên như khi cô rời đi vậy.
Mấy năm trước, Tạ Khương Qua đã lấy lại quyền sở hữu căn biệt thự từ chính phủ Thái Lan. Anh triệu tập mọi người trong nhà lại, nói với họ rằng, sẽ có một ngày công chúa hạt đậu của bọn họ trở về.
Đúng như lời anh nói, cô đã trở về rồi đây. Cô buông hành lý để chúng rơi xuống đất, đưa tay bưng kín mặt mình.
Buổi tối, Tô Vũ đứng bên cửa sổ phòng mình, ngắm vầng trăng non trên khung trời cao cao. Ngày đầu tiên cô trở về Bangkok, Tạ Khương Qua không đến tìm Tô Vũ.
Ngày thứ mười cô trở về Bangkok, Tạ khương Qua vẫn không đến tìm Tô Vũ. Suốt mười ngày trở lại Bangkok, cô đã làm rất nhiều việc. Cô đi salon tóc hấp tóc, mỗi ngày cô đều đến salon làm đẹp, đều trang điểm cho mình thật xinh tươi.
Đến ngày thứ mười một, nơi biển Caribbean truyền đến tin tức, nhóm tìm kiếm cứu hộ của Mỹ và cả nhóm tìm kiếm được cử đến từ Singapore đều rút lui toàn bộ. Tin tức kia hoàn toàn chích xác, đồng nghĩa với mọi chuyện đều đã chấm dứt. Ngày hôm đó, rất nhiều người cử hành nghi lễ tưởng niệm trang trọng trên các trang mạng, các cô gái đau thương cầm nến trắng lần lượt đến quảng trường.
Tổ Vũ đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho người quen của Tạ Khương Qua, nói với họ rằng đừng tin những tin tức kia, anh vẫn còn sống sờ sờ ở Bangkok đây mà. Cô cũng gọi cho Martha, người phụ nữ Ý kia chỉ nói gì đó nhưng không hề an ủi cô.
Sau cùng, Tô Vũ mới gọi cho Phạm Khương. Cô nói rất nhiều, nhưng từ đầu đến cuối, Phạm Khương chỉ im lặng. Buổi tối, Tô Vũ đập nát máy vi tính, bởi vì các cô gái kia thực hiện lễ truy điệu trên các website khiến cô thấy thật phiền. Cô xé toạc báo chí, bởi vì trên đó, nhiều kẻ đã vội vàng thảo luận về di chúc với khối tài sản khổng lồ của anh, dáng vẻ của bọn họ khiến cô ghét cay ghét đắng.
Tô Vũ mở cửa sổ, hô to về phía vầng trăng sáng trên bầu trời: Tạ Khương Qua, anh còn không xuất hiện thì em giận thật đấy!
“Tạ Khương Qua, em đếm ba tiếng xong, anh phải lập tức xuất hiện cho em.” Cô mắt đầu đếm... Một, hai, ba!
Vừa nói xong, cửa phòng chậm rãi mở ra. Tổ Vũ nín thở, mở to hai mắt mong chờ. Sau khi thấy người vừa bước vào, cô ngã ngồi xuống đất. Hóa ra không phải Tạ Khương Qua, không phải Tạ Khương Qua! Cô khóc nức nở, bảo mẫu vừa bước vào vỗ vai động viên cô.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tạ Khương Qua
Loan
Tạ Khương Qua - Loan
https://isach.info/story.php?story=ta_khuong_qua__loan