Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Không Nhớ Không Quên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 94: Chương 51.2
T
ường ngoài vừa cứng vừa cấn, anh lại kiên quyết áp chặt cô lên không tha, lúc bắt đầu anh cũng rất vụng về, không biết nụ hôn toàn vẹn cần kỹ xảo như thế nào, chỉ thô bạo đè chặt cô, thay vì nói là hôn cô, không bằng nói đang lấp kín miệng của cô mà thôi. Hàn Niệm chống tay trước ngực anh, nơi ấy phập phồng dữ dội, cơ thể lạnh lẽo nóng lên trong phút chốc, mồ hôi rỉ ra áo T-shirt bằng vải bông, lòng bàn tay ẩm ướt dinh dính.
Răng đập vào môi cô, rất đau, cô ư một tiếng, giãy giụa, lè lưỡi ra đẩy anh. Lúc chiếc lưỡi mềm mại chạm vào đôi môi khô khốc và nóng hổi của anh, anh bị thiêu đốt, ngậm chặt miệng, ra sức mút lấy chiếc lưỡi của cô, mút đến lỗ tai cô phát đau cũng không nhả ra.
Bọn họ đều không hiểu chuyện giữa nam và nữ, tuy cả đầu cô đầy ảo tưởng, nhưng cũng không biết hôn là thế nào, trong nháy mắt bị chiếm giữ đã khiến đầu cô trông rỗng, cô mở mắt ra, đối diện với ánh nắng chiều, chiếu vào mắt cô không mở ra được. Ngược chiều với ánh sáng, mặt mày của anh không rõ ràng lắm, cô chỉ nhớ đôi mắt giống như mực trong đêm lộ ra nhiều đốm sáng nhỏ.
Giống như ngôi sao rất xa, không sáng tỏ, nhưng sâu lắng mê hoặc.
Chi tiết nụ hôn đó cô đã quên từ sớm, chỉ có việc anh cắn nát môi cô là còn trong trí nhớ, sau đó bọn họ đỏ mặt ôm nhau, không ai dám nhìn ai.
Nhưng lúc nào cô nhớ lại, cũng cảm thấy đẹp đẽ. Bởi vì sự ngắn ngủi đó, cô nghe thấy lòng mình nói với cô, "Hàn Niệm, mày sẽ yêu người này suốt đời."
* * *
Ngồi trong bồn tắm, Đường Diệc Thiên vây phía sau cô, hai người ướt đầm đìa dựa vào nhau, anh thử hỏi một câu, "Tiểu Niệm, có thể không?"
"Ừ..." Hàn Niệm đang đắm chìm trong ký ức ngây thơ kia, giây phút đơn thuần ấy, còn bọn họ đơn thuần hơn thế, nhưng mãi mãi không thể quay trở lại.
Có sự đồng ý của cô, anh nắm lấy eo cô, hơi nhấc cô lên, có nước ấm bôi trơn, đi vào cũng không khó khăn lắm, nhưng hình như trong tiềm thức cô có chút kháng cự, dưới thân siết chặt anh, mới chịu đựng hơn phân nửa, đã khiến cô cau mày.
"Tiểu Niệm..." Giọng của anh khàn khàn, tay đang vịn eo dời đi, phủ lên mềm mại mới rời khỏi nước ấm của cô, xoa nắn nụ đỏ tươi mịn màng, để cô thả lỏng cơ thể, "Đau không?"
Cô lắc đầu, không phải cô đau, mà là cô không muốn, không muốn triền miên với anh, không muốn mang theo sự lừa gạt mà thân mật với anh, nhưng không thể không ôm anh.
Cứng rắn bọc trong nước ấm thúc mạnh vào chỗ mềm mại của cô, bỏng đến mức khiến cả người cô run rẩy, toàn thân căng thẳng, xoắn anh không có cách nào kiềm chế được, dùng sức đi vào hết.
Đường Diệc Thiên cắn nhẹ lên vai cô, cười xấu nói, "Em muốn cắn chết anh sao?"
Hàn Niệm chợt hoàn hồn, lập tức thả lỏng để anh đánh thẳng một mạch, cô không kìm được kêu ra tiếng.
Cô phát hiện, không phải cô không muốn, mà là sợ hãi. Sợ thân mật khắng khít với anh như thế này, sợ mình thân mật khắng khít sẽ tin tưởng anh thật, cô luôn dễ dàng tin tưởng anh, từ quá khứ cho đến hiện tại, cô muốn kiên định, nhưng luôn dao động, muốn vô tình, nhưng luôn động tình.
* * *
Đêm dài, Hàn Niệm nghe thấy tiếng hít thở ổn định và bình thản của Đường Diệc Thiên, lần đầu tiên cô cảm thấy, giấc ngủ không tốt cũng có lợi, thậm chí cô không cần đồng hồ báo thức, cũng có thể làm mình dậy lúc nửa đêm.
Dù bây giờ ban ngày nhiệt độ không khí đều hơn hai mươi độ, nhưng ban đêm vẫn rất mát, Hàn Niệm mặt áo ngủ phong phanh, xốc chăn lên thì giật thót mình, nhưng nhanh chóng để mình thích ứng với nhiệt độ đó.
Cô cẩn thận mở cửa đi ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại. Ngoài phòng còn lạnh hơn trong phòng, hoặc có lẽ cả ngôi nhà này với cô, đều lạnh lẽo.
Nếu nói bệnh của Hàn Phục Chu đối với Hàn Niệm là đất bằng nổi sóng, vậy chuyện Đường Diệc Thiên biết mà không báo là mưa đá giữa mùa hè. Không chỉ anh biết! Thậm chí còn có báo cáo của bệnh lý, còn trưng cầu ý kiến của Lộ Hàn Phi. Anh còn biết khối u phình động mạch trong não của Hàn Phục Chu có thể vỡ bất cứ lúc nào sớm hơn mình, nhưng anh lại, không, nói, với, Hàn, Niệm!
Tại sao anh không nói? Hàn Niệm cũng muốn tìm một lý do hợp lý cho anh, nhưng anh nói, anh sẽ không gạt cô. Trớ trêu biết bao! Đúng vậy, tại sao anh phải nói với mình chứ, nếu Hàn Phục Chu chết như vậy, anh vừa không tính là vi phạm lời hứa còn có thể được toại nguyện.
Anh cho cô tình yêu, tính là gì? Là bố thí sao? Nhìn cô hôm nay, mất đi tất cả, cuối cùng ngay cả ba cũng sẽ ra đi bất ngờ, cô thật đáng thương có đúng không? Vậy mà cô còn mơ mộng hão huyền, nếu Đường Diệc Thiên biết tất cả, nhất định anh sẽ không để cô đau khổ. Nhưng bây giờ hiện thực tàn nhẫn đánh cô tỉnh, anh biết tất cả, nhưng vẫn thờ ơ và trơ mắt nhìn cô đau khổ.
Anh nói với cô không có gì đâu, cô thực sự cho rằng không có gì, anh kêu cô đừng lo lắng, kêu cô đừng hỏi tới, cô thực sự đã im lặng không quan tâm. Nhưng bây giờ cô mới hiểu, không chỉ cô để mình biến thành con ngốc một lần nữa mà còn cho rằng hy vọng đang tới, thực ra cũng chỉ là tuyệt vọng.
Mở cửa phòng sách ra, cô lần mò mở đèn, giây phút ánh sáng chiếu vào mắt có chút khó chịu. Két sắt của Đường Diệc Thiên ở ngăn thứ ba tủ thứ hai, chẳng những cô biết vị trí, còn biết mật mã.
Mật mã của phòng nghỉ trên tầng cao của Paradise, mật mã vẫn vậy không có gì thay đổi, tất cả mật mã của anh cô đều biết, bởi vì từ lúc đầu những mật mã đó đều là do cô cài.
Mở ngăn tủ ra, dời chồng giấy qua, tủ bảo hiểm dính vào tường vẫn còn ở nguyên vị trí ban đầu, Hàn Niệm hy vọng, nó vẫn còn mật mã ban đầu.
Ấn xuống một chuỗi số, tiếng ken két trong trẻo vang lên, đúng mật mã, cửa tủ bung ra, mọi thứ đều thuận lợi giống như trong tưởng tượng của cô, nhưng lòng cô lại thắt chặt.
Năm năm, anh không có đổi mật mã, anh muốn cô cảm động sao? Thật buồn cười!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Không Nhớ Không Quên
Trừu Phong Mạc Hề
Không Nhớ Không Quên - Trừu Phong Mạc Hề
https://isach.info/story.php?story=khong_nho_khong_quen__truu_phong_mac_he