Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chất Tử Điện Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 30: Giải Chú
B
an đêm, nguyệt quang đạm bạc, gió nhẹ bắt đầu khởi động, bên ngoài sa mạn đang buông xuống thướt tha lay động đi tới một bóng dáng xinh đẹp, nàng đứng ở ngoài liêm im lặng nhìn người trên giường, ánh mắt có chút thống khổ lại có chút bất đắc dĩ làm cho Tử Li lập tức bừng tỉnh!
“Bảo bối nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái hay không?” Hoành Húc đang mơ màng ngủ phát hiện hành động của y, vội vàng trợn mắt dò hỏi.
Tử Li thở dốc mấy hơi liền bình ổn khẩu khí nói: “.... Hoành Húc, ta đã quên một sự kiện rất trọng yếu!”
“Ân? Bảo bối nhi đã quên chuyện gì?” Hoành Húc lau lau mồ hôi trên trán y ôm y nhẹ giọng hỏi.
“Hoành Húc. Ngươi còn nhớ rõ nương ngươi không?”
“Mẫu hậu ta?” mày kiếm Hoành Húc nhíu lại, “đương nhiên nhớ rõ, như thế nào bỗng nhiên nhắc tới?”
“Vậy ngươi có thể nói mẫu hậu ngươi là như thế nào, bà ở đâu không? A, ta không phải tò mò mới hỏi như vậy, mà là vì giúp ẫu hậu ngươi!”
“Bảo bối nhi, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì? Ta như thế nào nghe không hiểu?” Hoành Húc khó hiểu nhìn y nói.
“Được rồi, ta nói với ngươi từ đầu!” Tử Li ngồi xếp bằng tọa khí, sờ sờ cái trán nói: “Ngươi có biết ta là du hồn!”
“Ân!”
“Ngay ở đoạn thời gian ta trúng độc, không biết vì nguyên nhân gì mà hồn phách của ta bỗng nhiên thoát ly thân thể này, sau khi tỉnh lại phát hiện mình đi tới một nơi tên là Gia Trữ cung.”
“Ta từng nghe mẫu hậu nói qua, khi nàng mới vừa vào cung, phụ hoàng lo lắng nàng ở trong cung không quen cho nên riêng dựa theo hoàn cảnh nương gia mà kiến tạo một tòa hành cung, sau lại bởi vì có một phi tử đố kỵ thành điên, thừa dịp người không chú ý tiến đến hành cung mẫu hậu phóng hỏa, may mắn bị cung thị phát hiện sớm nên không gây thành bi kịch, nhưng cung điện vẫn bị thiêu hủy một phần, phụ hoàng lo lắng còn có sự tình cùng loại phát sinh, cho nên ẫu hậu chuyển vào một tòa cung điện khác cách tẩm cung hắn gần nhất, bất quá cung điện này không gọi là Gia Trữ cung, mà gọi là Khôn Hòa cung! Như vậy xem ra, Gia Trữ cung hẳn chính là chỗ ở khi mẫu hậu mới vào cung!”
Hoành Húc trầm ngâm trong chốc lát, tiếp theo dùng ánh mắt ý bảo Tử Li tiếp tục nói.
“Sau đó ta ở tại chỗ gặp mẫu hậu của ngươi! Nàng rất đẹp rất trẻ tuổi. Ách, bộ dáng tựa như mười tám mười chín tuổi!”
Hoành Húc mày nhíu càng sâu, bỗng nhiên hướng người ngoài cửa phân phó: “Người tới, đem họa quyển duy nhất trong hộp ở thư phòng ta tới!”
“Dạ, bệ hạ!” cung thị gác đêm vội vàng đáp, chỉ một lát sau liền mang tới hoạ quyển.
Hoành Húc vẫy lui cung thị, cẩn thận mở ra quyển trục, chỉ vào mỹ nhân ở mặt trên hỏi: “Bảo bối nhi gặp qua chính là dạng này sao?”
“Đúng, chính là như vậy!” Tử Li khẳng định đáp.
“Nàng cùng ngươi nói cái gì?” Hoành Húc nguyên bản đối với loại quỷ thần này luôn mang thái độ hoài nghi, nhưng sau khi trải qua chuyện của Tử Li thì đã trở nên cẩn thận.
“Nàng nói nàng vẫn bị nhốt ở đàng kia đi không được!”
”.,.,. Tốt lắm, bảo bối nhi, chuyện này ta sẽ giải quyết, trước tiên ngủ đi!” Hoành Húc đem Tử Li vẫn đang muốn tiếp tục thảo luận dìu ngã vào giường, kéo lên cẩm bị đắp lên trước ngực Tử Li.
“Hoành Húc, ta?....?”
“Bảo bối nhi, chuyện này trước hết để xuống đi, ta sẽ xử lý, ngoan, ngủ!”
Nhìn thấy Hoành Húc thái độ kiên quyết, Tử Li cũng không hảo kiên trì, chỉ có thể theo lời nhắm mắt lại, bởi vậy cũng bỏ lỡ thần sắc phức tạp chợt lóe qua trong mắt Hoành Húc!
Hôm sau, Tử Li tỉnh lại phát hiện vị trí bên cạnh không có một bóng người, trong khoảng thời gian ra ngoài Tử Li cơ hồ mỗi ngày đều ở trong một cái ôm ấm áp mà tỉnh lại, nên đối với khoảng không lạnh lẽo sau này rất là mất mác không quen.
“Điện hạ tỉnh? Chúng nô tỳ đã chuẩn bị tốt dụng cụ tẩy rửa! Thỉnh điện hạ đứng dậy đi!” Minh Nguyệt cười khẽ ôn nhu nói.
Buồn bã ỉu xìu vừa bò lên vừa hỏi: “Hoành Húc khi nào thì trở về?”
Đối với chuyện Tử Li gọi thẳng tục danh bệ hạ, Minh Nguyệt vẫn là lần đầu nghe thấy, cho nên ngốc lăng trong chốc lát nói: “Điện hạ, tục danh của bệ hạ ở nơi khác cũng không thể nói lung tung, vạn nhất để cho tiểu nhân nghe được, vậy cũng không biết sẽ gieo ra mầm tai vạ gì!”
Tử Li ngáp dài miễn cưỡng nói: “Tên đều là dùng để gọi không phải sao?”
Minh Nguyệt vừa định nói tiếp, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến thanh âm Hoành Húc tràn đầy sủng nịch nói: “Bảo bối nhi nói rất đúng, tên đều là dùng để gọi!”
Hoành Húc một thân minh hoàng rảo bước vào bên trong, đi đến bên giường đem Tử Li ôm đến trong lồng ngực hỏi: “Nếu bảo bối nhi tỉnh sớm như vậy, vậy đi theo ta dùng tảo thiện đi?”
Vừa rơi vào trong tấm ngực quen thuộc, Tử Li lại có chút buồn ngủ. (= =)
Hoành Húc sủng nịch cười, tiếp nhận khăn mặt trong tay Xuân Lam nhẹ nhàng thay Tử Li lau mặt.
“Bảo bối nhi, há mồm, súc miệng!”
Tử Li nhắm mắt lại nghe theo.
“Bệ hạ, tảo điểm đã chuẩn bị xong!” Lẫm Đức đem thức ăn cẩn thận kiểm duyệt một lần khom người tiến lên nói.
Hoành Húc thấy Tử Li còn chưa muốn động, liền đơn giản đưa y ôm lấy đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống.
“Bảo bối nhi, mở mắt, ăn cơm!” Thấy Tử Li vẫn là bất vi sở động, lại thêm vào một câu, “Ngươi không phải nói muốn giúp mẫu hậu ta giải vây sao? Ta có nên phân phó quốc sư đợi lát nữa tiến đến....?”
Còn chưa nói xong, Tử Li đã đằng một tiếng trợn to mắt ngồi dậy, “Không nói sớm, mau mau, ăn điểm tâm!” (x_x)
Diễm dương cao chiếu, bốc lên từng trận nhiệt oi bức. Cho dù phía sau có người quạt mát cũng ngăn cản không được từng trận sóng nhiệt.
Tử Li gphe phẩy cổ áo, quần áo cổ đại chính là phiền toái, bao tầng tầng lớp lớp như bánh chưng, nóng muốn chết! Quay đầu lại, phát hiện Hoành Húc ở bên cạnh cư nhiên vẫn là bộ dáng thanh thanh sảng sảng (nhẹ nhàng khoan khoái)!
Phát hiện tầm mắt của y, Hoành Húc cũng nghiêng đầu nhìn Tử Li đã nóng đến hai má đỏ bừng cúi đầu nhẹ giọng nói: “Bảo bối nhi, đưa tay đến!”
Tử Li vừa định mắng hắn ở trước công chúng mà nói cái gì, Hoành Húc đã bao lấy bàn tay tràn đầy mồ hôi của y, bỗng nhiên một cỗ khí tức thấm lạnh từ trong lòng bàn tay quán nhập chạy toàn thân, tụ về đan điền, nhè nhẹ lương khí lập tức áp chế khô nóng cả thể xác và tinh thần, Tử Li cảm thấy cả cơ thể thanh sướng, tinh thần cũng lâm vào sảng khoái, cư nhiên dùng nội lực làm máy lạnh! Cao diệu a!
Nhanh chóng dán dính lên, cọ cọ hoạt thể làm lạnh khí, Tử Li thỏa mãn than nhẹ một tiếng, thoải mái! Rất thư thái!
“Bệ hạ, hạ quan tìm hiểu nơi này quả thật có chút cổ quái!” Lúc này, quốc sư ở trước tòa hành cung hoang phế xoay chuyển đùa nghịch hồi lâu rốt cục buông la bàn đi đến trước mặt Hoành Húc hồi bẩm.
Nguyên lai nơi bọn họ đang đứng đúng là nơi cách vách Minh Dương cung lúc trước Tử Li ngụ, cũng chính là điện vũ có cái hồ nước tĩnh lặng mà Tử Li vẫn cảm thấy âm trầm khủng bố!
“Như thế nào cổ quái?” Hoành Húc trầm giọng hỏi.
“Hồi bẩm bệ hạ, kính viết: khí thuận phong tất tán, giới thủy tắc chỉ (*), cổ nhân tụ chi sử bất tan, hành chi sử hữu chỉ (người xưa bị vây lại không tiêu tán,lưu động có ngăn trở), nơi này vốn là khí thuận trạch hòa vượng địa (khí thuận nơi ở tốt đất thịnh), nhưng chẳng biết tại sao hành khí lưu hướng đo không ra nó, tựa hồ có người bị khí tràng ảnh hưởng!”
(*)Khí thuận phong tất tán, giới thủy tắc chỉ: một thuật ngữ quan trọng trong phong thủy, ý nghĩa của nó là khi không khí chuyển động mà gặp sông biển thì dừng lại. Sông Biển chính là một nơi không khí không sản sinh ảnh hưởng. Khí ở chỗ này ngưng tụ lại.
“Nói tiếp!” Hoành Húc nhìn không ra hỉ nộ nói.
“Táng giả, thừa sinh khí giả (người đã chôn, người có thừa sinh khí). Phu âm dương khí, ý nhi vi phong (chim én tránh gió), thăng nhi vi vân (trên cao tránh mây), hàng nhi vi vũ (thuyền tránh mưa). Hành hồ trung nhi vi sinh khí (trong hồ nước vốn tránh sinh khí), hành hồ trung phát nhi sinh hồ vạn vật (tóc trong hồ sinh ra vạn vật trong hồ). Nhân thụ thể vu phụ mẫu (thân thể là từ cha mẹ), bản hài đắc khí (xương người nguyên bản đã có khí), di thể thụ ấm (di thể chịu ấm). Người sinh ra người, khí đã tụ ngưng, kết giả thành cốt, tử nhi độc lưu, người cố chôn, khí phản lại trong cốt, lấy ấm sở sinh chi đạo giả. Nếu có người thiết trận, lấy tóc của người chết trói buộc sinh thần bát tự bỏ trong trận nhãn, thì hồn phách người chết kia sẽ trọn đời bị nhốt nhận hết tịch mịch dày vò không được chuyển thế làm người!”
“Vậy có phương pháp giải cứu?”
“Trận này thật ra giải không khó! Chỉ cần tìm được trận nhãn, lấy ra vật mai hạ là có thể!”
Tử Li ngây cả người, dễ dàng như vậy?
“Vậy động thủ đi!” Hoành Húc hạ lệnh nói.
“Dạ!” Quốc sư lĩnh mệnh.
“Tốt lắm, bảo bối nhi, nơi này quá nóng, ngươi vẫn là trở lại Hạ Hà cung đi thôi!”
“Nhưng là?...
“Không có nhưng là, ngoan, đi về trước!”
“Chính là......”
“Minh Nguyệt, thỉnh chủ tử ngươi trở về! Bảo bối nhi, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau dùng ngọ thiện!”
..............
Bóng đêm không có ánh trăng nhìn thật ngưng trọng, trên màn trời u ám thưa thớt lóe vài tinh quang suy yếu. Lại là bầu không khí giống như mộng giống như thật.
Tử Li nửa ngủ nửa tỉnh mở to mắt ngồi dậy, nhìn bóng dáng bên ngoài sa liêm hỏi: “Là ngươi sao?”
“Ân!” Nàng gật gật đầu, lại nói tiếp, “Cám ơn ngươi!”
“Ta và ngươi còn tính ai với ai nha, khách khí cái gì?” Tử Li ngượng ngùng nói, thật đúng là không quen bộ dáng nàng khách khí như vậy!
“Ta tới là cùng ngươi nói lời từ biệt! Ta phải đi!”
“Ách, ác! Kia, thuận buồm xuôi gió nga!”
Lấy thanh âm không thể nghe thấy than nhẹ một tiếng.
“Ngươi còn có chuyện gì chưa xong sao?” Tử Li kỳ quái hỏi.
“Đích xác như thế, mặc kệ ác sinh tiền tử (sinh thời trước khi chết) ta quải niệm nhất vẫn chính là Húc nhi cùng Khánh nhi của ta! Hiện giờ ta chỉ muốn cầu ngươi một chuyện, giúp ta chuyển cáo cho Khánh nhi, ca ca của hắn là một hảo ca ca!”
“Ách? Có ý gì?” Tử Li có chút không rõ thấp giọng nói, khi ngẩng đầu mới phát hiện trước mặt đã không có một bóng người, chỉ có sa mạn nhẹ nhàng bắt đầu khởi động.....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chất Tử Điện Hạ
Đái văn hi
Chất Tử Điện Hạ - Đái văn hi
https://isach.info/story.php?story=chat_tu_dien_ha__dai_van_hi