Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Cường Hãn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 93: Đại Náo Hoàng Cung (Thượng)
“T
hái hậu, Tiêu Dao Vương phi đến.”
Lý Anh Kiệt dẫn Bắc Tiểu Lôi vào Từ Ninh cung, khom lưng với thái hậu, phục mệnh(1) nói.
“Ngươi đi xuống đi.”
Thái hậu phất tay với Lý Anh Kiệt cho hắn lui ra. Lúc Lý Anh Kiệt đi ra ngoài thì liếc Bắc Tiểu Lôi một cái, nhìn thái độ của thái hậu đối với nàng ta, xem ra lần này Tiêu Dao Vương phi không có kết quả tốt rồi. Trong lòng có chút vui sướng khi người gặp họa, cũng nên có người trị tính tình của nàng ta đi.
“Này, lão vu bà, bà tìm ta làm gì?”
Bắc Tiểu Lôi không thèm quan tâm tới ánh mắt sắc bén lại tràn ngập hận ý kia của thái hậu, cứ thế tìm một chỗ ngồi xuống.
“Càn rỡ.” Thái hậu thấy Bắc Tiểu Lôi không biết cấp bậc lễ nghĩa như thế, chán ghét trong lòng đối với nàng càng sâu, cũng không biết dã nha đầu này cho Thần Nhi và hoàng đế uống thuốc gì lại có thể mê muội một nha đầu lỗ mãng như vậy.
“Vương phi, sao ngươi có thể vô lễ với thái hậu như vậy?”
Thượng Quan Mị tỏ vẻ kinh ngạc nói với Bắc Tiểu Lôi, trong đôi mắt quyến rũ lại cất giấu đố kỵ với nàng. Không nghĩ tới nữ nhân này lại tuyệt sắc như thế, hơn nữa cũng không phải loại chỉ biết dùng son phấn, mà là thần thái tự nhiên, có khí phách, giống như ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ làm cho người ta nhìn không dời mắt. Tuy lần trước đến Tiêu Dao Vương phủ nhưng chưa nhìn kỹ, chẳng trách hoàng thượng sẽ vì nàng ta mà gần như quên mất thân phận của mình. Hừ, cứ nghĩ lại là hận ý trong lòng đối với nàng ta càng tăng thêm.
“Ngươi là ai?”
Đôi mắt mùa thu của Bắc Tiểu Lôi không chút che giấu đánh giá Thượng Quan Mị, bộ dạng nữ nhân này thật xinh đẹp, một thân cẩm y màu lam nhạt, tóc mây như sương, trên tóc cài kim trâm. Động tác nâng chén phẩm trà vô cùng tao nhã, dung mạo quyến rũ động lòng người. Đáng tiếc, nàng không thích nữ nhân quyến rũ này, hơn nữa, trực giác nữ nhân nói cho nàng biết nữ nhân trước mắt này không có ý tốt với nàng.
“Bổn cung là hoàng hậu của Dạ Liêu quốc.”
Thượng Quan Mị ngẩng cao đầu, cao cao tại thượng nhìn Bắc Tiểu Lôi. Đây là một loại cảnh cáo, để nàng ta biết được địa vị của mình, cũng để nàng ta biết không nên tiếp tục vướng bận tâm hoàng thượng. Đáng tiếc, từ đầu đến cuối Thượng Quan Mị đều nhầm lẫn một việc, đó chính là hoàng thượng tự mình tương tư, không quan hệ đến Bắc Tiểu Lôi.
Bắc Tiểu Lôi nhẹ a một tiếng, thì ra là lão bà của hoàng đế đăng đồ tử kia, chẳng thể trách nàng ta nhìn nàng không vừa mắt.
“Nói đi, các ngươi tìm ta tới đây rốt cuộc có chuyện gì?”
Bắc Tiểu Lôi bưng trà ở bên cạnh lên uống một ngụm, hai tiểu hài tử vẫn còn đang chờ nàng về, nàng không có thời gian ở đây mắt to trừng mắt nhỏ với hai người này chơi đùa tâm cơ gì. Có rắm tốt nhất mau thả, có việc tốt nhất mau nói.
Trong đôi mắt lưu ly của thái hậu hiện lên chán ghét, nếu không phải vì chuyện của hoàng thượng, sao bà phải tiếp kiến nàng ta chứ?
“Ai gia muốn ngươi không được tiếp tục quấn quýt lấy hoàng thượng nữa.”
“Phốc—“
Lời nói của thái hậu khiến Bắc Tiểu Lôi phun nước trà đầy miệng ra, bắn ra chung quanh, làm cho thái hậu, hoàng hậu liếc mắt nhìn nàng một cái, thật sự là không có giáo dưỡng.
“Đợi chút, lão vu bà, bà rốt cuộc đang nói chuyện quái quỷ gì vậy? Khi nào thì ta quấn quýt tên đăng đồ tử kia chứ?”
Bắc Tiểu Lôi trừng hai người, có lầm không hả? Nàng phi, nàng cũng không có tật xấu quấn lấy khối băng lớn đó, ngược lại là hoàng đế đăng đồ tử kia thừa dịp nàng ngủ hôn trộm nàng mới đúng, sao hai người này không tố cáo hắn phi lễ đi, ngược lại còn vu tội nàng quấn hắn. Thật sự khiến người ta tức giận.
“Lớn mật, lại dám nhục mạ hoàng thượng.”
Hoàng hậu vừa nghe Bắc Tiểu Lôi mắng hoàng đế là đăng đồ tử, cũng tức giận. Trong mị nhãn nổi lên lửa giận, nữ nhân đáng ghét, được hoàng thượng yêu thích còn chưa thấy đủ, lại dám càn rỡ như vậy. Thượng Quan Mị hận đến nghiến răng, cũng đố kỵ đến phát điên.
“Thái hậu, người cũng nhìn thấy rồi, Tiêu Dao Vương phi chẳng những không biết hối lỗi, còn bất kính với người, càng nhục mạ hoàng thượng. Thật sự không thể không nghiêm khắc trừng trị, bằng không, cứ dung nàng sẽ làm hoen ố danh dự hoàng gia, phá hoại pháp chế cung quy.”
Thượng Quan Mị quay đầu, vẻ mặt căm giận nói với thái hậu.
Thái hậu sớm đã bị Bắc Tiểu Lôi làm cho tức giận ngút trời, bây giờ nghe thấy lời của Thượng Quan Mị lại càng là đổ thêm dầu vào lửa, lúc này giận giữ khôn nguôi hét lớn ra bên ngoài.
“Người đâu, người đâu…”
“Thái hậu.”
Lý Anh Kiệt dẫn theo tiểu thái giám vội vội vàng vàng chạy vào, bị cơn giận dữ của thái hậu hù sợ. “Các ngươi đem cái loại không biết liêm sỉ, dám bất kính ai gia kia mang ra ngoài đánh ba mươi đại bản cho ta.”
Thái hậu đứng lên, vì tức giận mà trước ngực không ngừng phập phồng, ngón tay đeo hộ giáp màu vàng chỉ Bắc Tiểu Lôi, nổi giận đùng đùng nói.
Thượng Quan Mị rũ mí mắt xuống, khóe miệng kéo ra một nụ cười đắc ý.
“Thái hậu, việc này—“ Lý Anh Kiệt nhìn Bắc Tiểu Lôi, nói gì thì nàng ta cũng là chính phi của vương gia. Vạn nhất làm lớn mọi chuyện, vương gia đương nhiên sẽ không làm gì thái hậu, nhưng nhất định sẽ trút lên người bọn hắn.
“Làm sao? Ngay cả các ngươi cũng dám chống lại ý chỉ của ai gia ư?” Thái hậu thấy Lý Anh Kiệt không động, lông mày nhíu lại, trừng hắn.
“Nô tài không dám.” Lý Anh Kiệt sợ đến mức thiếu chút quỳ xuống đất.
“Còn không mau chấp hành mệnh lệnh của ai gia.” Thái hậu không vui lạnh giọng nói.
“Vâng.” Lý Anh Kiệt đáp.
“Đắc tội vương phi.” Hắn dẫn người đi đến trước mặt Bắc Tiểu Lôi, nhỏ giọng nói.
Bắc Tiểu Lôi nhíu mày, nàng cũng biết là lão vu bà này tìm mình sẽ không có lòng tốt. Hiện tại quả nhiên ứng nghiệm, chẳng những đổ ình cái tội danh quyến rũ hoàng đế, bây giờ còn muốn đánh nàng. Hừ, nếu nàng ngoan ngoãn để cho bà ta đánh, nàng đã không phải là Bắc Tiểu Lôi.
“Có bản lĩnh, các ngươi đánh đi.”
Môi anh đào gợi lên, nàng một thân áo trắng nhẹ nhàng lắc mình, bóng dáng đã hạ xuống một góc khác trong phòng, đứng ở chỗ xa xa nhìn vào thái hậu cùng hoàng hậu đang tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, đắc ý chớp chớp hai mắt.
“Không phải muốn đánh ta sao? Đến a.” Vươn cánh tay trắng thon dài ngoắc ngoắc hai người, vẻ mặt khiêu khích.
“Phản rồi, thật sự phản rồi, lại dám kháng chỉ.” Thái hậu giận run lên, thiếu chút ngã xuống, ma ma phía sau cùng hoàng hậu bên cạnh nhanh chóng đến đỡ bà.
“Mau, mau bắt lấy nàng ta cho ai gia.” Thái hậu nổi giận, hét lên với đám người Lý Anh Kiệt. Năm lần bảy lượt chống đối bà không nói, còn dám kháng chỉ. Đợi bà bắt được nàng ta, bà nhất định cho nàng ta biết lợi hại.
“Vâng.” Lý Anh Kiệt gật đầu, vẫy tay cho thị vệ bên ngoài điện tiến vào. “Mau, bắt lấy nàng.”
“Hắc, muốn bắt ta, chờ kiếp sau đi.” Bắc Tiểu Lôi giương môi lên, lấy tay rút roi mang theo bên người ra, vung về hướng thị vệ đang đến gần.
Thị vệ thấy thế không dám tiến lên, đứng ở chỗ đó giằng co với nàng.
Trong nháy mắt, bóng dáng màu trắng của Bắc Tiêu Lôi bay vút ra ngoài cửa sổ.
“Bổn cô nương không tiếp các ngươi.”
_______________________________________
(1) Phục mệnh: báo cáo lại sau khi chấp hành mệnh lệnh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Phi Cường Hãn
Luyến Nguyệt Nhi
Vương Phi Cường Hãn - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=vuong_phi_cuong_han__luyen_nguyet_nhi