Chương 93: Thỏa Thuận
HƯƠNG 93 THỎA THUẬN
- Tỷ tỷ,vì sao ngươi lại muốn ta theo ngươi một thời gian? - Cậu nhóc khó hiểu nhìn cô
- Cái đó ngươi không phải biết,sẽ có việc cần ngươi làm! - Cô thong thả trả lời
- Vậy,tỷ định lấy cái gì báo đáp ta đây? - Cậu nhóc hất hàm
- Trong hoàng cung có rất nhiều thứ đáng giá.....
- Thế thì sao?
- Nếu ngươi thích ta sẽ ăn cắp một ít cho ngươi,còn tiền thì xin lỗi,ta không có!
- Tỷ tỷ,ngươi đừng có gạt ta,ngươi đã là người của Phi Tùy Phong,không thể nào nghèo túng thế được! - Cậu nhóc lắc đầu,miệng ngoác to nói oang oang
- Ngươi không thể nói nhỏ một chút được sao? - Cô tát nhẹ vào má hắn
- Tỷ tỷ,vậy không lẽ tên hoàng đế đó keo kiệt như vậy sao? Ngay cả tiền cũng không cho tỷ,tại sao tỷ lại đi yêu hắn cơ chứ? - Cậu nhóc dí sát vào mặt cô bất mãn nói
- Thế ngươi nghĩ,ta hàng ngày phải chìa tay xin tiền hắn sao? Thà ta tự đào một cái hố chôn sống mình còn hơn - Cô quắc mắt nhìn cậu ta
- Tỷ tốt nhất nên dẹp cái danh dự sang một bên,trong mắt ta,tiền là trên hết - Cậu nhóc mơ màng ngẩng đầu nhìn lên trần nhà
- Tóm lại,ngươi có định hợp tác với ta hay không? - Cô bực mình,giơ chân dưới gầm bàn đá mạnh vào chân cậu nhóc
- Tỷ tỷ,sao ngươi dám đá ta? - Cậu nhóc khẽ nhăn mặt
- Ngươi chỉ cần trả lời ta,có hay không? - Cô trừng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cậu nhóc
- Ta còn có thể không đồng ý sao? Dù gì ta cũng đã bỏ nhà ra đi mấy ngày nay - Cậu nhóc thành thật khai báo
- Một lời đã định! - Cô chậm rãi nói ra bốn từ
- Cô nương,chúng ta có nên trở về hay không? - Dạ Kì đứng phía sau lên tiếng hỏi,hắn lo hoàng thượng không thấy cô đâu sẽ lo lắng
- Đương nhiên - Cô đứng dậy,xoay người đi ra ngoài,cậu nhóc thấy vậy vội vã chạy theo,không quên cầm thêm mấy cái đùi gà còn sót lại trên đĩa,còn Dạ Kì thì ở lại thanh toán tiền cho bọn họ,xong xuôi mới dùng khinh công bay đi
Ba bóng dáng chầm chậm bước trên một con đường,cô ngán ngẩm nhìn bộ dáng vừa đi vừa ăn của cậu nhóc,đột nhiên cảm thấy cậu ta còn tham ăn hơn chính bản thân mình,không khỏi cảm thấy có chút kinh tởm.Tướng ăn của cậu ta thật sự rất bẩn.Ánh mắt của cô bất ngờ chạm phải hai con người đang đi từ phía đối diện
- Thật là trùng hợp - Liên Tư Ảnh lên tiếng
- Hoàng công tử - Dạ Kì vội vã hành lễ
- Ngươi đi đâu vậy? - Anh khẽ gật đầu với Dạ Kì,ánh mắt chuyển sang cô nhàn nhạt hỏi
- Ta đi chơi,cũng như ngươi với Liên Tư Ảnh đó - Cô tỏ vẻ khó chịu,liếc sang nhìn chỗ khác né tránh ánh mắt của anh
- Người bên cạnh chắc hẳn là Song Vô Ngân - Anh ngay lập tức nhận ra cậu nhóc
- Hoàng công tử,chính là đệ đệ - Cậu nhóc lịch sự trả lời
- Thì ra hai ngươi đã quen nhau từ trước? - Cô ngạc nhiên hỏi
- Không hẳn là vậy! - Hai tiếng nói đồng thanh vang lên
- Ta dù sao cũng không quan tâm,từ giờ trở đi,Song Vô Ngân sẽ là người hầu của ta - Cô bỏ lại một câu,chân bước nhanh rời khỏi đó
- Tỷ tỷ,ta không phải người hầu của ngươi,hai chúng ta đã thỏa thuận rồi mà - Cậu nhóc gọi với,vứt mấy cái xương gà đang cầm trên tay xuống đất,phi thân đuổi theo
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương