Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngã Dục Phong Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 93 : Đinh Tín Chết(2)
N
hưng sau khi tu vi của y hạ xuống từ tầng chín, lại bị thương, giờ đây vốn đã yếu thế, lại kinh hãi trước thanh kiếm gỗ oai vệ kia, chỉ có thể đối phó bằng mũi tên nhọn, nhưng tu vi ngày càng suy yếu, ngay cả mũi tên nhọn cũng đã yếu đi nhiều, không được oai phong như xưa nữa rồi. Hơn nữa, Đinh Tín bắn ra mũi tên thứ sáu, cơ thể y chấn động mạnh, sắc mặt trắng bệch, tu vi trong nháy mắt giảm từ Ngưng Khí tầng tám xuống Ngưng Khí tầng bảy.
Tu vi bị kiềm hãm, kiếm gỗ chợt bay đến, xuyên qua ngực của Đinh Tín. Mặc dù không đâm vào điểm gây chết người, nhưng máu tươi vẫn như trước trào ra, Đinh Tín kêu lên một tiếng thảm thiết, hốt hoảng lùi lại.
Thân mình y run run, rõ ràng cảm thấy linh khí trong cơ thể y đã đồng loạt tiêu tán theo vết thương mà thanh kiếm đã tạo ra kia, tu vi vốn là lung lay sắp đổ, từ Ngưng Khí tầng tám rơi thẳng xuống Ngưng Khí tầng bảy.
Đó không phải là tu vithực sự giảm xuống, mà là trong cơ thể sự khôi phục linh khí không được có quan hệ trực tiếp đến tiêu hao. Trong khoảnh khắc vì không ngừng tiêu hao, linh khí ngày càng ít, cho nên tu vi mới tương đương với Ngưng Khí tầng bày mà thôi.
Vả lại Đinh Tín cho dù nuốt vào đan dược, nhưng hai vết thương do kiếm gây ra, chắc chắn sẽ làm giảm công hiệu, khiến cho y khó có thể khôi phục trong thời gian ngắn được.
Ta là đệ tử nội tông của Tử Vận Tông, ngươi định giết ta, Tử Vận Tông sẽ đuổi giết ngươi trăm năm, không chết không ngừng! Đinh Tín gào thét thê lương, giờ phút này y chật vật đến cực điểm, lúc rên nhẹ lúc kêu thảm thiết, lại bị kiếm gỗ của Mạnh Hạo đảo qua thân thể, tuy không xuyên thấu, nhưng lại tạo nên một vệt máu, khiến linh khí của y tiêu tan nhanh hơn.
Mạnh Mỗ đã chết qua một lần. Mạnh Hạo thản nhiên nói, ánh mắt lạnh lùng, tay phải nâng kiếm lên.
Thời gian dần dần trôi qua, thoáng cái đã được nửa canh giờ, trong nửa canh giờ này, Đinh Tín không ngừng kêu rên thàm thiết, trên người y giờ đây có trăm ngàn vết kiếm, máu tươi lênh láng, tuy những vết thương không phải là điểm chết người, nhưng máu cứ chảy ra thế này, không sớm thì muộn sẽ tử vong mà thôi.
Đinh Tín cho dù là tu sĩ, giờ đây cũng hoa mắt choáng váng, nhưng sự hoảng sợ trong y, còn lớn hơn gấp bội. Cái mà y kinh hãi là cơ thể mình, dường như đã trở thành một cái sàng, trong cơ thể hắn linh lực đang nhanh chóng tiêu tán.
Ngưng Khí tầng sáu, Ngưng Khí tầng năm, Ngưng Khí tầng bốn...
Phịch một tiếng, cơ thể của Đinh Tín rơi thẳng xuống đất, y phun ra máu tươi, liều mạng mà chạy về phía trước, y đã không còn sức để bay nữa rồi, tu vi đã giảm xuống Ngưng Khí tầng ba.
Mạnh Hạo, nếu ngươi dám giết ta, thì ngày sau ngươi chết không có chỗ chôn! Ta chính là đệ tử nội tông của Tử Vận Tông, ta mà chết đi, thì toàn bộ Triệu quốc sẽ bị liên lụy, ngươi dám giết ta xem! Đinh Tín run run, cố nén sợ hãi, lại phun ra máu tươi.
Mạnh Hạo một tay nhấc Đinh Tín lên đại diệp phi hành kia, không nói nửa lời, tay phải nhất chỉ, kiếm gỗ lại bay ra đâm thẳng vào người Đinh Tín.
Một nén nhang sau, Đinh Tín ngã vào trong rừng, giờ phút này không thể nhìn thấy phong tư đệ tử đại tông trên người y nữa. Y chết mà mắt trợn ngược nhìn Mạnh Hạo, ánh mắt lỗ ra ý oán độc mãnh liệt, nhưng cũng chứa một bồ hối hận, y hối hận lúc trước khi truy kích không nên nảy ra những ý nghĩ muốn nhìn đối phương bị yêu hóa, mà là toàn lực ra tay không tiếc bất cứ giá nào giết chết Mạnh Hạo.
Ta đáng nhẽ đã phải giết ngươi từ trước! Đinh Tín nghiến răng nghiến lợi, ngực y phập phồng, giờ phút này dường như đã không còn thở được nhiều nữa.
Chính ngươi đã dạy ta điều này. Mạnh Hạo tiếp tục chuyện báo thù, tay nâng kiếm, đầu Đinh Tín bay lên, máu tươi văng khắp nơi, đầu Đinh Tín dừng lại ở cách đó không xa, lăn qua lăn lại, tựa vào dưới một gốc cây đại thụ.
Y vẫn mở mắt như trước, y không cảm lòng, bởi vì y là đệ tử Ngưng Khí tầng chín của Tử Vận Tông, bởi vì y là thiên kiêu, bởi vì y nhất định có thể lên Trúc Cơ, một khi Trúc Cơ, thì y có thể trở thành một trong những thiên kiêu Tử Vận Tông, danh chấn Nam Vực.
Nhưng hôm nay, y chết tại Triệu Quốc hẻo lánh, chết dưới tay một tu sĩ mà lúc trước y coi như con kiến, Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo nhắm nghiền hai mắt, hồi lâu mới mở ra, đây không phải là lần đầu tiên hắn giết người, cũng không còn cảm giác sợ sệt khi giết người nữa, hắn đã chết một lần rồi.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Nghiêm Tử Quốc, hắn liền biết phải giết người này, những người có liên quan đến gã đều phải diệt khẩu
Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ quyết đoán, hắn tìm được căn nguyên rồi, giờ đây có nên quyết đoán hay không.
Ta không nghĩ sẽ lại chết lần thứ hai Tay phải Mạnh Hạo nâng lên một trảo, lập tức túi trữ vật trong người Đinh Tín bay lên, bị hắn cầm trong tay, nhất thời Hỏa Mãng xuất hiện bao phủ đầu cùng thi thể Đinh Tín, rất nhanh biến thành tro bụi.
Mạnh Hạo xoay người cất bước đi.
Bây giờ đang là hoàng hôn, theo Mạnh Hạo đi xa, bầu trời rơi xuống vài bông tuyết, bông tuyết bao trùm dấu chân hắn, che đi mùi máu tanh ở nơi này. Mạnh Hạo càng chạy càng xa.
Ta là tuyết trong trời đông giá rét, không được cận kề mùa hè, bởi vì mùa hètuyết sẽ hòa tan, đây không là thể giới của nó, cũng không phải là thế giới của ta. Bóng dáng Mạnh Hạo, một vẻ thư sinh, chỉ là dưới dáng vẻ trầm lắng kia, đã hóa thánh băng giá.
Đã trải qua một trận chiến ở Bắc Hải, nhất là Mạnh Hạo người được sống lại từ trong hồ nước, tử khí trên người hắn đã tiêu tan không còn một tia, giờ đây đi trong gió tuyết, lại không hề có chút tử khí nào truyền ra.
Thứ hắc khí này đã dây dưa Mạnh Hạo gần một tháng, cuối cùng cũng không còn vờn xung quanh hắn nữa, khiến cước bộ Mạnh Hạo trong gió tuyết này cực kỳ chậm rãi, thong dong
Gió tuyết càng lúc càng lớn, tựa như là đợt tuyết lớn nhất cũng là cuối cùng của năm vậy. Bông tuyết kia tựa như sự chuyển giao giữa các mùa khiến nó tan biến, cho nên muốn thỏa sức mà buông xuống trong một ngày này.
Tuyết rơi đầy trên người Mạnh Hạo, cho đến đỉnh Đại Thanh sơn, ở chỗ cái hang năm đó Mạnh Hạo bị mang đi, Mạnh Hạo khoanh chân ngồi ở bên trong, yên lặng nhìn tuyết rơi bên ngoài, từng trận gió rít thổi bên tai hắn.
Bây giờ đang là đêm khuya
Bầu trời đêm bị bông tuyết tách rời, không nhìn được đến mặt trăng, chỉ có thể nhìn tuyết bay vô tận, dường như đang bao phủ cả thế giới.
Trước mặt Mạnh Hạo có một đống lửa, ngọn lửa lúc này đã bùng lên, ánh lửa chập chờn, khiến khuôn mặt của Mạnh Hạo cũng chiếu rọi chớp động, Mạnh Hạo lặng lẽ ngồi xuống nơi đó, trầm mặc không nói.
Sắp bốn năm rồi.
Từ lúc đi vào Kháo Sơn Tông cho đến nay, đã sắp tới bốn năm rồi, Mạnh Hạo cũng từ thiếu niên mà trở thanh thanh niên, giờ hắn đã hai mươi tuổi.
Hồi lâu, Mạnh Hạo cúi đầu nhìn hai tay của mình, tay hắn rất sạch sẽ, không có dơ bẩn, nhưng Mạnh Hạo rõ ràng nhìn thấy, là huyết tinh trên tay.
Trong bốn năm nay, hắn giết không chỉ một người, từ lúc vừa mới bắt đầu đến nay, tuy không thấp thỏm lo lắng nhưng có thể coi như chết lặng, nhưng hắn đã có thể tiếp nhận, thích ứng, dường như có một lực thiên địa vô hình nào đó, ở một nơi lặng yên phát ra hơi thở làm thay đổi tất cả Mạnh Hạo, thay đổi tâm hồn hắn, thay đổi sinh mạng hắn, và thay đổi tương lai hắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngã Dục Phong Thiên
Nhĩ Căn
Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn
https://isach.info/story.php?story=nga_duc_phong_thien__nhi_can