Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khai Quốc Công Tặc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 1 - Chương 93: Hồng Trần (9)
N
hưng, thu tay lại đâu có dễ dàng như vậy? Chỉ có người hãm sâu trong đó, mới hiểu được mùi vị trong đó. Nếu cả hai đều quay lưng đi là đã có thể trở thành người xa lạ thì người xưa cũng sẽ không viết câu thơ "Núi Vô Lăng, thiên địa hợp" diễn tả nỗi cô đơn vô cùng như thế rồi.
Giống như một đứa bé hờn dỗi, mọi người càng cấm làm cái gì bản thân càng muốn điều đó. Vì chuyện qua lại thân thiết với Trình Danh Chấn, gần đây Đỗ Quyên bị phụ thân Đỗ Ba Lạt lải nhải không ít. Nhưng nàng một chút cũng nghe không lọt, bị bức phải nóng nảy, ngược lại trừng mắt quát lại phụ thân:
- Cha có thể tìm được một người mạnh hơn hắn ở Cự Dã Trạch này không! Trừ hắn ra, ai còn dám ngang nhiên chọc vào họ Lưu kia hay sao? Sợ ta chịu khổ, thì cha hãy giúp con tìm cách không phải khổ đi? Chưa thấy ai làm cha như cha vậy, thờ ơ nhìn con mình phải goá chồng trước khi cưới!
- Ngươi!
Đỗ Ba Lạt bị tức đến hai mắt xám ngắt, lột cởi giày ra muốn dạy dỗ con gái. Nhưng nhìn thấy con gái cúi đầu muốn khóc, trong lòng lại không nỡ. Thở dài, đẩy cửa ra, lê giầy đi tìm Đại đương gia Trương Kim Xưng kể khổ.
Lại nói, Đại đương gia Trương Kim Xưng này và tam đương gia Đỗ Ba Lạt quả thật đã từng là bạn bè thân thiết. Hai người từng buôn bán hàng hóa đến biên cương xa xôi, sau một lần bởi vì hàng hóa bị quan phủ vô cớ giam giữ mà xé cờ tạo phản. Có lần một chi lớn khác ở Hà Bắc phát sinh xung đột với Tôn An Tổ và Trương Kim Xưng, cũng là nhờ Đỗ Ba Lạt mang theo một số huynh đệ quả quyết đứng về phía Trương Kim Xưng.
Lúc ấy Tôn An Tổ trong tiệc rượu bị Trương Kim Xưng đổ rượu không còn biết gì, sau đó một đao chém đứt đầu. Quân của họ Tôn dưới sự dẫn dắt của Đậu Kiến Đức phản công doanh trại của Trương Kim Xưng, quân của họ Trương chống đỡ không nổi. Trong lúc hiểm nghèo, lại là Đỗ Ba Lạt dẫn người ở phía sau Đậu Kiến Đức, đốt đám lau sậy gây cháy lớn dọa lui quân binh của Đậu Kiến Đức và các bộ cánh của y. Có thể nói, Trương Kim Xưng có thể ngồi vững ở vị trí Đại đương gia ở đầm Cự Lộc, có một nửa là dựa vào Đỗ Ba Lạt, Tiết Tụng và lão huynh đệ ủng hộ hết lòng. Cho nên dù các lão huynh đệ không có khí phách, lúc chiến đấu thì bỏ chạy trước tiên, nhưng nể vì đã từng cùng chung hoạn nạn, gặp phải vấn đề không thể giải quyết, Trương Kim Xưng cũng không thể không sót các lão huynh đệ một phen.
Từ xa, Đỗ Ba Lạt đã nghe thấy tiếng nữ nhân vui đùa ầm ĩ từ trong quân trướng. Sau khi chiến bại ở huyện Quán Đào, Trương Kim Xưng trở nên vô cùng sa sút. Mấy tháng nay cho tới bây giờ không hề đề cập tới chuyện trả thù huyện Quán Đào như thế nào, cũng rất ít để ý tới chuyện ở trong trạch. Suốt ngày chỉ biết cùng nữ nhân uống rượu tuyên dâm! Nếu không phải trong doanh này chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng có tứ đương gia Vương Ma Tử, Ngũ đương gia Hách Lão Đao và Lục đương gia Hàn Kiến Hoành cố sức duy trì, doanh địa Cự Dã Trạch không thể không xảy ra nhiễu loạn lớn.
Ở trong nhà mình đã giận no bụng, nhìn thấy lão huynh đệ suy sút như thế, Đỗ Ba Lạt lại tức giận vô cùng. Cũng không cần thông báo với lâu la đang trực, đá rèm cửa một cái, trực tiếp xông vào. Đĩnh đạc đứng bên cạnh bàn rượu, xem Trương Kim Xưng có nể mặt mình hay không.
Nơi đây chủ nhân đã uống đến hoa mắt tai nóng, ánh mắt đỏ bừng nhìn nhìn Đỗ Ba Lạt, cười nói:
- Là ai dám giương oai ở chỗ của Trương đại gia. Lão Tam à, ngọn gió nào đem ngươi thổi tới đây? Mau ngồi xuống đây uống với ta một bình. Ở đây còn có nửa dĩa thịt khô, nhân lúc còn nóng ngươi hãy đến ăn hai miếng đi!
Dứt lời, dùng chiếc đũa gắp hai miếng thịt khô lớn, cười hì hì hướng về phía trước bàn đưa tới.
- Không được, không được, ta vừa mới ăn xong!
Đỗ Ba Lạt sợ nhất chiêu thức ấy của Trương Kim Xưng, lui ra phía sau một bước, sợ hãi từ chối trước khi quá muộn. Ở Cự Dã Trạch này có ai mà không biết khẩu vị quái gở của Trương Đại Đương Gia. Trên bàn đông một mâm, tây một mâm, nhìn tuy rằng làm cho người ta chảy nước miếng, nếu chẳng may là làm từ thịt người, nửa tháng sau Đỗ Ba Lạt liền khỏi phải nghĩ đến chuyện muốn ăn cái gì.
- Đã ăn rồi?
Trương Kim Xưng đem thịt khô nhanh nhẹn cho vào miệng, thuận tay cầm bầu rượu lên ngửa cổ đổ vào miệng mấy ngụm, vừa nhai ngấu nghiến vừa nói hàm hồ:
- Vậy ngươi uống chút rượu đi. Nếu không thì uống chút trà! Quách Huyện lệnh khốn kiếp cho lá trà cũng không tệ lắm, chúng ta buôn hàng năm đó, có lẽ cũng không dám mua quà tốt như vậy!
- Không cần, số ta ti tiện, không hưởng được phúc!
Đỗ Ba Lạt đến mức không còn cách nào khác, y tìm chỗ ngồi cách xa bàn rượu, cúi đầu đáp lại.
- Ợ!
Từ lỗ mũi Trương Kim Xưng xông lên mùi rượu:
- Xem tính nết này của ngươi, còn khách sáo với ta. Làm sao vậy, ai giẫm lên chân của ngươi sao? Nói cho ta nghe một chút, ta, ta giúp ngươi trút giận!
- Không ai, tự chính mình xui xẻo thôi!
Đỗ Ba Lạt tức giận tới mức lắc đầu:
- Ngươi uống đi, uống tới chết thì mọi việc cũng nhìn không tới rồi. Xong hết mọi chuyện!
Lão vốn muốn dùng lời nói kích thích Trương Kim Xưng một chút, ai ngờ Trương Đại Đương Gia căn bản không tức giận, mùi rượu lại từ trong lỗ mũi xông lên, say lờ đờ ngó nghiêng nói:
- Ợ, chưa chết dễ dàng như vậy. Ta ăn nhiều thịt người như vậy, Diêm vương gia thấy ta, chỉ sợ cũng run run! Nhưng thật ra ngươi, cứ mãi như vậy là có thể xuất gia làm hòa thượng rồi. Mỗi ngày nhắc tới A Di Đà Phật, đáng tiếc Phật tổ vẫn không dám độ ngươi!
- Còn không phải là do ngươi làm hại!
Đỗ Ba Lạt vừa nghe vậy, lập tức lại nhảy dựng lên:
- Ta nói chúng ta trốn đến biên cương xa xôi đi, ngươi lại nói cũng có thể ở lại Trung Nguyên! Kết quả thì sao, suốt ngày trốn ở trong vũng bùn này, đời này đều khỏi phải nghĩ đến xuất đầu lộ diện!
- Làm sao vậy? Lão Tam, hối hận rồi!
Trương Kim Xưng rốt cục đã có một chút cảm giác của người bình thường, giương mắt nhìn qua, cười lạnh hỏi lại.
- Chỉ có trẻ con mới hối hận!
Đỗ Ba Lạt lấy tay vỗ bàn một cái, làm cho rượu và thức ăn nước canh văng khắp nơi. Vài nữ nhân hầu hạ Trương Kim Xưng uống rượu bị hoảng sợ, giống như chim nhỏ bị sợ hãi nhảy dựng lên, đứng ở bên cạnh bàn không dám ngẩng đầu.
- Từ khi bước vào con đường này, ta đây có khi nào thì hối hận rồi. Mà làm thổ phỉ cũng có bộ dáng của thổ phỉ, giống ngươi như vậy, chỉ sợ không cần quan phủ đến tiêu diệt, lúc ngủ chúng ta đã bị người một nhà cắt đầu!
- Vậy cũng coi như là trả báo! Báo ứng, ai bảo chúng ta lúc trước đối phó lão Tôn như vậy làm chi! Hì hì!
Trương Kim Xưng cười tiếp, hai tay vung lên hai bên, hướng về phía các nàng cơ thiếp ra lệnh:
- Tất cả đều trở về trướng ngủ đi, tắm rửa sạch sẽ chờ bố an ủi các ngươi! Người nào không nghe lời, bố sẽ đem nàng ấy giao cho đầu bếp!
Các nữ nhân nghe vậy sợ tới mức sắc mặt xám ngoét, chạy nhanh ra khỏi trung quân trướng. Trương Kim Xưng như một tên đồ tể ánh mắt thưởng thức thịt béo cũng giống như nhìn mông của các nàng nhô lên cao cao, nuốt nước miếng, cười hỏi:
- Lão Tam coi trọng người nào? Ta không ăn nàng, gả cho ngươi nhé. Đỡ cho ngươi mỗi ngày phải nổi giận đến mức phát tiết khắp nơi!
- Ta không có phúc đó!
Đỗ Ba Lạt hậm hực lắc đầu:
- Ta đã năm mươi, để dành một ít thể lực còn có thể sống thêm vài năm. Ta nói lão Trương, ngươi rốt cuộc muốn làm gì à? Mặc dù huynh đệ chúng ta thua một trận chiến, không phải là có thêm kinh nghiệm sao? Làm gì giống như phải cởi quần bồi thường vậy, cả ngày không có tinh thần gì cả?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khai Quốc Công Tặc
Tửu Đồ
Khai Quốc Công Tặc - Tửu Đồ
https://isach.info/story.php?story=khai_quoc_cong_tac__tuu_do