Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiến Vương Long Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 93: Chương 78[1]: Nguy Hiểm Đến Từ Sa Mạc
"C
ái này, xong đời rồi."
Nhìn theo hướng của Long Chiến Nhã, sắc mặt Mặc Sĩ Lưu Thương lập tức tái xanh.
Vận may của bọn hắn cũng thật là tốt, chưa đi được bao lâu đã gặp phải lốc xoáy sa mạc rồi. Nhìn cột xoáy cát vàng ở phía xa, Mặc Sĩ Lưu Thương nắm chặt tay Long Chiến Nhã.
"Lão Đại." Người của Long các sắc mặt cũng trầm trọng nhìn về phía Long Chiến Nhã.
"Mang theo nước và thức ăn dự trữ trong ba ngày chạy về hướng tây. Nếu như bị phân tán thì tự mình tìm đường đến Đông Lạc, đã rõ chưa?” Liếc mắt nhìn con đường mà lốc xoáy đang càn quét, Long Chiến Nhã cẩn thận nói ra một loạt mệnh lệnh.
"Dạ, lão đại!" Đối với mệnh lệnh của Long Chiến Nhã, bọn họ không có bất kỳ nghi ngờ gì, những người vừa rồi còn lười biếng đã lập tức chuẩn bị hành trang cẩn thận.
"Chạy!" Hét to một tiếng, bỏ lại tất cả Lạc Đà và phần lớn thức ăn, Mặc Sĩ Lưu Thương ôm Long Chiến Nhã dẫn đầu chạy về hướng tây.
So về tốc độ Long Chiến Nhã cũng không cậy mạnh, đàng hoàng nép vào trong ngực của Mặc Sĩ Lưu Thương, không để cho mình cản trở hắn, suy nghĩ một chút, quyết định đổi lại tư thế khác.
"Thương, buông tay, chàng cõng ta."
Mặc Sĩ Lưu Thương buông tay, hai tay Long Chiến Nhã dùng sức nhấn trên vai Mặc Sĩ Lưu Thương một cái, cánh tay cùng eo bật mạnh lộn mèo về phía sau, lực đạo trên tay vẫn không đổi, hai chân nhanh chóng vòng chặt lấy eo Mặc Sĩ Lưu Thương, sau đó thả cánh tay ra, cả người đã nằm gọn trên lưng Mặc Sĩ Lưu Thương. Nếu như không phải đang chạy trối chết, hơn năm mươi người phía sau nhất định sẽ vỗ tay hoan hô, động tác khó như vậy mà Long Chiến Nhã lại có thể làm gọn gàng đến thế, không hổ là lão đại của bọn hắn nha.
Nằm trên lưng Mặc Sĩ Lưu Thương không chỉ khiến cho hắn hành động dễ dàng hơn mà phạm vi hoạt động của Long Chiến Nhã cũng lớn hơn.
"Thương, nhanh lên một chút!" Nhìn chằm chằm vào cột lốc xoáy đang cuồng bạo tàn sát phía sau, hai tay Long Chiến Nhã khẩn trương không tự chủ mà dùng sức, nắm chặt đến nối đau cả vai của Mặc Sĩ Lưu Thương.
"Ừ." Mặc Sĩ Lưu Thương biết mình không cần để ý đến tình hình phía sau, tiểu nữ nhân sẽ là đôi mắt khác của hắn, cho nên Mặc Sĩ Lưu Thương đặt tất cả lực chú ý của mình về phía trước, phân biệt phương hướng, lựa chọn đường đi. (N: Không phải Thương ca mù đường sao?)
Giữa trưa, hơn năm mươi người chạy như điên trong sa mạc. Dưới chân tất cả đều là cát mịn, không cẩn thận sẽ ngã xuống, nhưng không có người nào để ý đến, ngã xuống, lăn xa, sau đó bò dậy tiếp tục mà chạy, ánh mặt trời chói chang như đang thiêu đốt tất cả, mồ hôi đã sớm ướt đẫm, trên áo rách bươm khiến cho da thịt lộ dưới ánh mặt trời bỏng rát, nhưng vẫn không có ai quan tâm. Sau lưng là lốc xoáy vàng rực, dưới ánh mặt trời lại càng thêm rực rỡ, làm cho người khác có cảm giác lạnh cả sống lưng. Lốc xoáy khổng lồ cuồng bạo càn quét ngang qua sa mạc, nơi đi qua đều trở thành một vùng đất bằng phẳng, những gò đất nhấp nhô cũng biến mất. Hơn nữa, tốc độ xoáy cực kỳ nhanh, so với nhóm người Long Chiến Nhã không chỉ gấp mười lần.
"Không kịp thì nằm xuống tại chỗ! Chỉ cần không chết đều đến Đông Lạc tập hợp cho ta!” Mắt thấy lốc xoáy càng ngày càng gần rồi, Long Chiến Nhã dặn dò một tiếng cuối cùng liền gục mặt trên lưng Mặc Sĩ Lưu Thương, cái gì cũng không nhìn, cái gì cũng không nghĩ, cái gì cũng không làm, chỉ yên lặng hít lấy mùi hương trên người Mặc Sĩ Lưu Thương, trong lòng một mảnh bình tĩnh.
"Tin tưởng ta như vậy sao?" Cảm nhận được sự bình tĩnh của tiểu nữ nhân, thần kinh căng thẳng của Mặc Sĩ Lưu Thương cũng buông lỏng, nhưng tốc độ dưới chân vẫn không giảm, ngược lại còn nhanh hơn vài phần.
"Ừ, chỉ cần ở cùng một chỗ, mặc kệ như thế nào cũng đều tốt."
"Ha hả." Hắn cũng giống như trước, chỉ cần có thể ở bên cạnh tiểu nữ nhân, như thế nào cũng đều tốt, tuy nhiên, hắn không nỡ để tiểu nữ nhân phải chịu khổ, "Còn rất xa."
"Không nhìn." Long Chiến Nhã lười biếng nằm úp sấp, "Chàng cũng đừng chạy, không chết được."
"Ngoan, nhìn lại lần nữa, còn rất xa."
"Ồ, cũng khoảng năm mươi trượng thôi.” Quay đầu lại liếc một cái, Long Chiến Nhã mơ hồ cho một con số.
Mặc Sĩ Lưu Thương cười cười, chân vẫn không ngừng chạy.
Mặc Sĩ Lưu Thương đã có thể cảm giác được sức gió mãnh liệt từ phía sau, nhưng lốc xoáy này cũng không phải đi về hướng bọn họ mà chỉ quét ngang qua một bên, dù là vậy cũng đủ bị cuốn vào trong rồi. Bọn họ không rõ tình huống phía sau như thế nào cho nên dưới chân lại tăng tốc một lần nữa mong là có thể chạy ra xa hướng đi của gió lốc thêm một chút
"Nhã Nhi, ôm chặt!" Mặc Sĩ Lưu Thương cắn chặt răng, chân dùng sức đạp thật mạnh, đẩy cả người về phía trước thật xa, vòng tay ôm Long Chiến Nhã thật chặt, đầu tiên là làm đệm thịt cho Long Chiến Nhã lúc rơi xuống ngay sau đó xoay người lại, dùng cả cơ thể mình bao bọc nàng lại.
Phía sau, Phong Hồn, Dạ Lăng cùng Tiêu Triết cũng nhào đến bên người Mặc Sĩ Lưu Thương nằm úp sấp xuống.
Khi Mặc Sĩ Lưu Thương làm một loạt động tác này Long Chiến Nhã không có chút phản ứng nào, giống như một tượng người dính sát vào Mặc Sĩ Lưu Thương, mặc cho hắn định đoạt, chỉ là trong giây phút lưng chạm đến nền cát, Long Chiến Nhã vươn tay ra ôm lấy đầu Mặc Sĩ Lưu Thương, mạnh mẽ hôn lên môi hắn.
Mặc Sĩ Lưu Thương sửng sốt, sau đó cũng công kích mãnh liệt.
Mặc dù hai người cũng biết bọn họ sẽ không chết, sau khi lốc xoáy đi qua bọn họ vẫn sẽ sống, nhưng khi vừa hôn, cả hai đều trút xuống hết tất cả tình cảm và yêu say đắm của mình.
Lốc xoáy vẫn quét đến đẩy mạnh hai người trượt đi thật xa, cũng may phía dưới là cát mịn nếu không Long Chiến Nhã có thể đã tróc hết một lớp da. Sau khi lốc xoáy đi qua, hai người đều bị cát vàng chôn sống. Long Chiến Nhã vẫn luôn ở trong ngực Mặc Sĩ Lưu Thương cho nên không có cảm nhận được cái gì nhiều, chỉ biết là đã trượt đi rất xa và cảm giác không thoải mái trên lưng. Mà Mặc Sĩ Lưu Thương thì tương đối thảm, quần áo kiểu Ả Rập đã sớm bị gió cuốn đi gần hết, cho nên bây giờ, bên trong hay ngoài quần áo đều toàn là cát.
Ngoi lên khỏi lớp cát, Mặc Sĩ Lưu Thương nhíu mày lên đứng, cát mịn từ trong người chảy ra bốn phía, bộ dáng vô cùng buồn cười chọc cho Long Chiến Nhã cười đến ra cả nước mắt.
"Thương, dù sao nơi này… cũng đều là người nhà." Long Chiến Nhã vốn muốn nói nơi này không có ai, sau đó lại thấy Phong Hồn, Dạ Lăng cùng Tiêu Triết nhô đầu lên khỏi mặt cát, vội vàng sửa lời lại.
Nhìn ba cái đầu đang nhô lên, khóe miệng Mặc Sĩ Lưu Thương co rút.
‘Nàng xoay qua chỗ khác’. Mặc Sĩ Lưu Thương dùng ánh mắt ý bảo.
Tại sao? Trên người hắn còn có nơi nào mà nàng chưa xem qua sao? Cũng đã ngủ cùng nhau hai năm rồi, trừ một bước cuối cùng, cái gì nên làm, không nên làm đều đã làm. Bây giờ còn kiêng dè nàng?
Mặc Sĩ Lưu Thương lặng yên nghiêng đầu đi, không nhìn Long Chiến Nhã.
Long Chiến Nhã sửng sốt, lúc thấy hai bên tai Mặc Sĩ Lưu Thương ửng đỏ thì cười gian một tiếng, sảng khoái xoay người đi. Dù sao, sau này nàng có rất nhiều thời gian để nhìn nha.
"Xong rồi thì gọi ta.”
"Còn không qua đây hỗ trợ!"
Phong Hồn, Dạ Lăng cùng Tiêu Triết vội vàng đi đến bên cạnh Mặc Sĩ Lưu Thương, giúp hắn phủi sạch cát. Cũng không biết tại sao, trong bốn nam nhân lại chỉ có tình huống của Mặc Sĩ Lưu Thương là bi thảm nhất, quần áo trên người lỗ to, lỗ nhỏ, còn ba người còn lại chỉ bị rách hai ba đường thôi.
Lãng phí một chút nước, cuối cùng cũng sạch sẽ trở lại, Mặc Sĩ Lưu Thương mặc lại một cái áo khác, ba người còn lại thì đơn giản sửa sang lại một chút.
"Xong rồi."
Long Chiến Nhã nhìn phong cảnh một lúc lâu rốt cuộc cũng được giải thoát, xoay người lại nhìn trang phục của Mặc Sĩ Lưu Thương một chút, nhặt một mảnh vải rách lên vẩy cho hết cát sau đó quấn một kiểu đơn giản lên đầu của Mặc Sĩ Lưu Thương.
"Thế này được rồi." Cố nén cười, Long Chiến Nhã cố gắng làm cho vẻ mặt của duy trì ở trạng thái cười mỉm.
"Buồn cười thì cười đi." Sủng nịch vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Long Chiến Nhã, Mặc Sĩ Lưu Thương bất đắc dĩ lắc đầu. Vẻ mặt của tiểu nữ nhân như thế nào hắn còn nhìn không ra sao.
Le lưỡi, Long Chiến Nhã cũng không có cười rộ lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiến Vương Long Phi
Yêu Mặc
Chiến Vương Long Phi - Yêu Mặc
https://isach.info/story.php?story=chien_vuong_long_phi__yeu_mac