Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trường Sinh Giới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 90: Vĩnh Trấn
N
gười dịch: Anhthuyz
“Cái gì gọi là Phật Đà, cái gì gọi là sinh tử, trước mặt ta đều là hư ảo, chỉ có thực lực tuyệt đối nghiền nát tất cả!” Độc Cô Kiếm Ma đã từng chém nát Nhất Si hòa thượng chỉ với ba kiếm, hắn xác thực có tu vi siêu tuyệt để ngạo thị trong lớp tu giả cùng thế hệ, chỗ hắn vừa đứng chỉ lưu lại tàn ảnh, hắn xuất hiện trước mắt Nhất Chân hòa thượng huy kiếm chém xuống. Không gian chung quanh cũng bị vặn xoắn lại, đây chính là biểu hiện của lực lượng tuyệt đối.
Nhất Chân hòa thượng cũng không đỡ chiêu mà bay lên như Phật Đà đạp nguyệt, nhẹ bay về phía con đường cổ.
“Độc Cô Kiếm Ma, ta với ngươi đổi nơi quyết chiến.”
“Muốn ta chết cũng không dễ đâu, trước lực lượng tuyệt đối, mọi tâm cơ đều vô dụng” Độc Cô Kiếm Ma tự tin vào sự cường đại của bản thân. Hắn cũng không dừng lại, vận khởi màn sương đen đuổi theo.
“Hành dã không, tọa dã không, ngữ mặc động tĩnh vô bất không. Túng tương bạch nhận lâm đầu lô. Do như lợi kiếm trảm xuân phong......*” Câu chữ của Nhất Chân hòa thượng mờ ảo. Có thể thấy hắn đã đạt đến một cảnh giới mới, mỗi câu mỗi từ đều ẩn chứa Phật lý.
(* Đi cũng không, ngồi cùng không. Im lặng động tĩnh đều là không. Đao sắc tuốt thẳng trước mặt. Cũng như lợi kiếm chém gió xuân……)
Trên quảng trường, mọi người cũng không đuổi theo. Tuy rằng đó là một hồi đại chiến khó gặp, có thể gọi là trận đại quyết đấu đỉnh cao trong thế hệ thanh niên, thế nhưng tại hiểm địa sống chết không dự liệu được này. Không ai nguyện ý xông loạn, huống hồ xung quanh quảng trường này có vòng bảo hộ bằng bia đá. Khắc đồ hình tu luyện cổ xưa. Tuy là tàn khuyết khó hiểu. Nhưng đối với mọi người chính là một kỳ ngộ hiếm có, tất cả mọi người đều đang tìm tòi cẩn thận, tìm kiếm đồ hình hữu dụng với bản thân.
Ánh đao mềm nhuyễn bắn thẳng vào lưng Liễu Mộ. Tiêu Thần tuy cảm giác được, nhưng muốn cứu viện cũng không kịp, khoảng cách giữa hắn và Liễu Mộ cũng tương đối xa, tuy hắn tin tưởng thực lực của Liễu Mộ, nhưng hiện thời Liễu Mộ cũng đã bị trọng thương khiến hắn ít nhiều lo lắng.
Bất quá.
Ánh sáng màu xanh vận khởi.
Thân ảnh Liễu Mộ trở nên mông lung.
Chùm sáng bao phủ lấy lưỡi đao kiến nó như vướng vào một không gian kỳ dị đặc quánh như vũng bùn. Tốc độ càng ngày càng chậm, cuối cùng bị hãm lại phía sau lưng của Liễu Mộ, cách hắn chỉ vài tấc.
Liễu Mộ xoay người lại nhìn vòng bảo hộ cách đó không xa nói: “Lần trước bị đánh lén suýt thiệt mạng, nếu lần này cũng chỉ có thế thì vô dụng thôi. Vương Thông ngươi ra đây, hôm nay ta và ngươi quyết một phen sống mái.”
Truyền nhân của phi đao thần kỹ Vương Thông đứng lên từ phía sau vòng bảo hộ bia đá xoay người định bỏ chạy, thế nhưng Liễu Mộ đã bay lên, như một luồng sáng xanh vạch trời đuổi theo.
Tiêu Thần cũng không ngừng lại, tay trái bao phủ màn ánh sáng Bắc Đẩu, tay phải xuất hiện một ánh sao, sát khí dọa người. Không muốn để Vương Thông tiếp tục chạy trốn. Thân ảnh liên tục lay động, lưu lại từng đạo tàn ảnh đuổi theo Vương Thông.
“Tiêu Thần ngươi không cần ra tay. Ta đã để ý hắn. Lúc này ta muốn cùng hắn nếm qua sinh tử, ta muốn cho hắn biết một không gian linh sĩ không thể tùy tiện ám sát!” Liễu Mộ không để ý thương thế, quyết tâm giết địch, sát ý không thể lung lay.
Đi qua Huyết Hà. Giữa con đường cổ xưa, Liễu Mộ, Tiêu Thần truy đuổi Vương Thông không ngừng. Cuối cùng lại trở về quảng trường. Ngay lúc đầu liền phi hành là ưu thế lớn nhất của chú sư và linh sĩ. Vương Thông cuối cùng cũng bị chặn đứng.
Khoảng không xanh lam của Liễu Mộ bao phủ Vương Thông vào trong. Dưới tình huống không thể trốn tránh, Vương Thông cùng Liễu Mộ chiến đấu kịch liệt. Tiểu lý phi đao xé toạc hư không, hóa thành từng tia sáng rực bắn thẳng vào Liễu Mộ.
Thế nhưng khi đến gần đối thủ thì bị hãm lại ở không gian xanh lam. Liễu Mộ có thực lực giết người, có thể ứng phó với tất cả những tu giả đồng cấp. Kẻ được gọi là phi đao thần kỹ đáng sợ nhất ngày hôm nay đã mất linh, phi đao lao vào khoảng không này đều bị hãm chậm lại, tất cả đều không qua được ánh mắt Liễu Mộ. Hắn thong dong tránh né toàn bộ phi đao. Thậm chí còn hãm vài thanh lơ lửng giữa không trung.
Giờ phút này, Liễu Mộ đứng trước đông đảo người quan chiến. Phá giải tiểu lý phi đao trong truyền thuyết để chứng tỏ thần thoại không gian linh sĩ là vương trong đồng cấp,.
“Keng”
Tiếng kim loại vang lên, vài lưỡi phi đao bị chấn nát giữa không trung. Cơn mưa đao do không gian linh lực tạo thành mô phỏng theo hình dạng của tiểu lý phi đao phát ra ánh rực rỡ bắn thẳng vào Vương Thông.
Mặc dù tu vi của Vương Thông cực kỳ mạnh mẽ thế nhưng hiện giờ không có cách nào thi triển. Hắn đã có được cảm thụ của Tiêu Thần lúc trước. Tại trong không gian mà Liễu Mộ nắm giữ thì toàn thân hắn đều bị trói buộc, chẳng khác nào chìm dưới vũng bùn.
“Phập phập phập…”
Liên tục hơn mười tia sáng chói mắt xuyên qua thân thể Vương Thông, đừng tia máu phụt ra xối xả, toàn thân hắn xuất hiện mười cái lỗ máu tươi không ngừng tuôn ào ạt. Liễu Mộ dùng không gian linh lực mô phỏng tiểu lý phi đao đã đánh bại Vương Thông.
Màn sáng xanh nhạt dần. Toàn thân Vương Thông liêu xiêu muốn ngã, cười thảm: “Ta dù sao vẫn là chết bởi tay người sống, ta so với các ngươi may mắn hơn, các ngươi đều sẽ chết thảm…” Nói đến đây, hắn xe tung vạt áo trước ngực. Chỉ thấy trong lồng ngực hắn một trái tim đập liên hồi, trên ngực còn có vài vết cào thâm tím.
Rất hiển nhiên hắn đã gặp chuyện nên bị thương nặng, cũng chỉ sống được vài ngày nữa. Lần này hắn đánh lén cũng là đã sớm có ý muốn chết, nói xong những lời này Vương Thông đổ vật xuống vũng máu, không ai biết hắn gặp phải thứ gì. Những vết cào ở đây không phải là do người bình thường gây ra. Nhớ đến những lời vừa rồi của hắn mọi người đều lạnh sống lưng. Dù sao thì đây cũng là một tòa tử thành a.
"Rống......"
Tiếng gầm chói tai truyền đến từ phía ngoài thành, không biết hiện tại đã có bao nhiêu con rồng ở đây, chúng đã bắt đầu tấn công ồ ạt. Dù những người may mắn đã lọt vào đến tận trung tâm tòa thành nhưng vẫn có cảm giác đất trời rung chuyển.
Long tộc lại điên cuồng tần công, tựa hồ muốn nhanh chóng hủy diệt tòa tử thành này, tuy màn bảo vệ tòa thành rất mạnh, sát khí tràn ngập thế nhưng cũng khó mà chống đỡ nổi, chẳng bao lâu sau cả tòa thành đều rung động. Gần như có thể nát vụn bất cứ lúc nào.
Màn mưa máu trên bầu trời đã ngừng rơi, bầu trời đen kịt đã bị chú ngữ của long tộc soi sáng rực rỡ. Chúng dường như muốn xe rách bầu trời âm u, dùng ánh mặt trời sáng chói chiếu xuống hủy diệt tòa tử thành.
Lại một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Long tộc bên ngoài thành rít gào, dường như thi triển ra chú ngữ mạnh nhất. Quầng sáng chói mắt như mười mặt trời rực sáng muốn xé nát bầu trời đen tối, xua tan những đám mây u ám. Chỉ trong sát na, ánh mặt trời đã chiếu xuống.
Đây chính là một biến hóa kinh người.
Lúc này đã là giữa trưa. Ánh mặt trời chiếu xuống gặp quầng sáng tà dị không ngừng nổ vang. Như thủy hỏa bất dung, phát ra những tiếng nổ vang như sấm sét.
Tiếp đến tử khí ngập trời, sắc máu tràn ngập. Tuy ma vân bị đánh tan nhưng ánh mặt trời cũng bị nhuộm đỏ như máu.
Giữa quảng trường phát sinh những tiếng ầm ầm, bia đá khổng lồ hơn trăm thước cùng vài ảo ảnh gần như chân thật dưới tiếng di động ầm ầm chúng vây quanh một cái giếng đen giữa quảng trường mà từ đầu không ai chú ý.
Mãi đến khi ánh mặt trời đỏ gắt chiếu xuống, miệng giếng cổ tối om lại có vẻ không bình thường. Tuy bên trên có ánh sáng soi rọi nhưng chiếc giếng vẫn hắc ám tà dị như cũ. Có một cổ ma lực khiến người ta hồi hộp không yên.
Đó là một chiếc giếng cổ đường kính chừng ba thước, trên miệng giếng có một màn khí đen tản mạn khiến người ta có cảm giác thâm sâu khó dò, tựa như liên thông với cửa địa ngục, càng để mắt quan sát, càng cảm thấy thâm sâu, quái dị vô ngần như muốn nuốt sống linh hồn con người.
Bia đá khổng lồ cùng vài ảo ảnh chung quang dưới ánh mặt trời khiến người ta có thể quan sát rõ ràng. Mỗi bia đều có khắc chữ, trên đó có hai chữ cổ giống nhau: “Vĩnh trấn.”
Tiêu Thần bị một tấm bia hấp dẫn. Dĩ nhiên là: “Vĩnh trấn Hoàng Hà”! Có điều không phải là thần bi ở quê hương mà lại ở nơi này. Hắn biết tấm bia này là ảo ảnh, nhưng hiển nhiên là có quan hệ với thần bi trên Long Mã. Hiện thực khiến hắn cảm thấy kinh hãi.
Những tấm bia cũng không chỉ có hai chữ “Vĩnh trấn”, mà phía sau hai chữ cổ tự “Vĩnh trấn”cũng không giống nhau. Nhìn cổ bi từ hướng khác, thì ngoài tấm bia thứ hai đề “Vĩnh trấn tuyệt đảo” ra. Những cái khác ngoài hai chữ “Vĩnh trấn” này ra đều đã không còn nhận ra rõ được. Hơn nữa, chỉ nháy mắt sau các chữ này cũng lóe lên rồi biến mất, sau một khắc trên các thần bi hiện ra những đồ án sinh động.
Tuy rằng có vài tấm bia khổng lồ ngay trước mắt nhưng mọi người đều biết rằng chỉ có tấm bia thứ hai “Vĩnh trấn tuyệt đảo” là thật, còn lại đều chỉ là ảo ảnh chân thật. Có điều khiến mọi người giật mình kinh hãi là, tất cả tấm bia đều phát ra lực lượng dao động kỳ dị, chúng nó tựa hộ truyền dẫn lực lượng cho thần bi thật.
Dưới ánh mặt trời đỏ gắt, đồ hình trên tấm bia không những màu sắc sống động, mà dường như còn có linh hồn muốn phát ra từ đó.
Mặt tấm bia thứ nhất cũng là tấm bia lớn có chữ “Vĩnh trấn Hoàng Hà” có đồ hình rất đặc dị. Trên không mây đen dày đặc. Mưa to giàn giụa. Những tia sét lớn xé rách hư không. Trên mặt đất, núi cao đổ nát. Mặt đất nứt nẻ, nham thạch nóng bỏng phun trào, tòan mặt đất rung động kịch liệt. Ngoài khơi, biển gầm liên tục, sóng thần cuồn cuộn, sóng cao ngút trời như muốn cuốn trôi cả trời đất.
Tấm bia thứ hai, tức là tấm bia có chữ “Vĩnh trấn tuyệt đảo” khắc hình hồng hoang man long xông lên bầu trời, dường như đang gầm gào rên rỉ. Không ít người và thần giãy giụa bên dưới, bên trên bọn họ là biển máu mênh mông vô bờ, nghìn lớp sóng thần, vạn lớp sóng máu. Một núi xương cao vạn trượng sừng sững giữa biển máu. Sóng máu ngập trời cuộn trào gào thét mãnh liệt tát đến nhưng tòa núi xương trắng đồ sộ vẫn đứng bất động.
Vùng đất phía dưới man long và thần nhân là một tòa tử thành. Quỷ khí dày đặc che đậy cánh cửa địa ngục đen kịt đã mở một nửa, thế giới bên trong là một bầu không khí trầm lặng, tối đen mà lạnh lẽo. Phát ra khí tức tử vong vô tận. Điều khiến người ta kinh ngạc nhất là, bên dưới tòa tử thành còn có một chỗ tịnh thổ* an hòa. Thần thụ rực rỡ, cây cỏ mọc khắp nơi nơi, bất quá chỉ là một ít bên ngoài thôi. Nhưng đã đến gần tấm bia hết mức có thể khó có thể quan sát hơn được.
(*trong Phật giáo, là chốn bồng lai, cực lạc)
Đồ án trên tấm bia thứ ba do mấy phân đồ không liên quan với nhau tạo thành, một nông phu dắt theo một con trâu già, một người chăn nuôi tại thảo nguyên vội vàng lùa đàn trâu ngựa, một ngư nhân đứng ở trên thuyền quăng lưới giữa sông, một tiểu thương rao hàng giữa sạp. Những hình vẽ nhỏ không hề liên quan nhưng được tập hợp tại một chỗ khiến người ta cảm thấy hơi hướm của những sinh hoạt đời thường, liên tưởng đến nhân sinh bách tính của phàm trần.
Mặt tấm bia thứ tư mơ hồ phát ra một quầng sáng lờ mờ, một tòa thiên cung to lớn đứng sừng sững đỉnh mây, rất nhiều quỳnh lâu điện ngọc ẩn hiện giữa màn sương mây mờ ảo.
Đồ án trên tấm bia thứ năm là vô tận sương mây màu tía tràn ngập trời đất. Bên trong tựa hồ có thiên quân vạn mã đang tung vó. Dường như còn có hàng vạn sinh linh đang thét gào. Đồ hình khắc rất mơ hồ nhưng khiến người ta tim đập chân run. Tuy không có cách nào nhìn rõ cảnh tượng giữa màn sương nhưng từ trong đó phát ra khí thế hào hùng như biển.
Còn hai tấm bia thứ sáu và thứ bảy, chỉ còn lại một số vết ảnh mà thôi, càng không cần nói đến đồ hình khắc trên đó.
Dưới ánh mặt trời đỏ gắt, có thể thấy những đồ hình trên đá không chỉ có màu sắc sống động như thật mà dường như còn phát ra từng trận thanh âm như có như không, những đồ hình trên đá này sống động như thực. Mỗi bức đồ hình dường như đều có linh hồn của chính mình.
Cứ như là những đồ hình này không phải là hình khắc, mà tựa như từ những thể giới khác nhau bị người ta gom lại một chỗ vậy.
Những đồ hình trên những tấm bia khổng lồ thực quá mức thần dị. Nhưng miệng giếng đen ngòm không xa đó càng khiến người ta thêm sợ hãi, nó cứ như là đáy địa ngục, trực tiếp ngấu nghiến tinh thần con người.
Sau đòn công kích mạnh mẽ của Long tộc, từ dưới giếng vọng lên khúc tiên nhạc êm dịu, lát sau lại phát ra những tiếng gào thê lương rợn người khiến những tu giả không kìm được phải lùi lại. Thanh âm tuy không có khả năng công kích nhưng khiến người ta lạnh người.
Tử thành rung chuyển dữ dội, tấm bia khổng lồ cùng bi ảnh như thật như ảo rung động mãnh liệt. Dù Tiêu Thần đoán chỉ có một tấm bia là thực, nhưng hiện thời gần như chúng không giả tạo chút nào, cứ như chúng là bi hồn vượt thời không đến đây, cung cấp lực lượng cho tấm bia hiện thời.
Tác giả: Thần Đông
Trường Sinh Giới
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trường Sinh Giới
Thần Đông
Trường Sinh Giới - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=truong_sinh_gioi__than_dong