Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Kẻ Phiêu Lưu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3
J
ames Hadley ngả người ra ghế. "Anh đã nói với Jeremy về chuyện này chứ?"
Dax gật đầu. "Anh ấy nói sẽ giúp tôi tới mức tối đa, nhưng gợi ý rằng ông có thể làm hơn thế. Vì vậy tôi đến gặp ông".
Hadley liếc ra bầu trời mưa gió ngoài cửa sổ, rồi nhìn Dax. "Cũng có thể". Ông chợt vươn người dậy. "Jeremy có bảo anh là nó đang từ bỏ chính trị không?"
Dax ngạc nhiên. "Anh ấy không nói gì về chuyện ấy cả".
"Vậy à, nó đang làm thế đấy, ít nhất là thứ chính trị thông qua bầu bán. Nó thích Bộ Ngoại giao hơn, bởi không ưng chuyện ẩu đả, ầm ĩ của những người khác".
"Chắc chắn đấy không là lý do duy nhất".
Hadley cười buồn bã "Không, Jeremy đã quyết định lấy cô gái Đức ấy. Và nó biết là cử tri Thiên Chúa giáo ở Boston chẳng bao giờ bầu cho một nghị sĩ lấy vợ nước ngoài, nhất là người đã ly dị chồng". Dax im lặng. Rồi Hadley tiếp tục. "Jeremy đã thề là ủng hộ Jack Kennedy, người sẽ tranh cử nghị sĩ với năm mươi hai phần trăm phiếu, phó tổng thống với năm mươi sáu và tổng thống với sáu mươi. Jeremy đã hứa với ông ta là nó sẽ không tranh cử".
Dax thấy thương cho ông già. Hoạch định cho con trai đã bị chính nó trao cho người khác - viên thuốc đắng ông phải nuốt.
"Ra đấy là điều Jeremy muốn nói khi bảo ông có thể giúp tôi" anh nhẹ nhàng. "Ông biết gia đình nhà Kennedy không?"
Hadley gật đầu. "Họ có một chỗ không xa chỗ tôi lắm, ở Palm Beach. Đó là một gia đình lớn".
Dax mỉm cười với sự mô tả ấy, vì gia đình Hadley cũng đâu có nhỏ. "Ông có nghĩ là họ quan tâm đến việc giúp đỡ này không?"
"Chắc Jeremy đã nói với Jack. Và tôi sẽ xem có thể tác động gì với cha anh ta. Họ rất quan tâm, tôi hiểu, tới việc đưa các quốc gia Nam Mỹ vào vị trí tích cực hơn ở Liên Hợp Quốc". Chợt ông đổi chủ đề. "Anh có gặp Marcel khi ở New York không?"
"Tôi ăn tối với anh ấy, cách đây vài giờ" Dax lấy thuốc lá ra. "Anh ấy như quá sầu muộn vì giấy gọi động viên".
"Marcel ngu xuẩn quá. Anh ta hy vọng cái gì khi cứ chường mặt ra trước mọi người, để họ buộc phẫn nộ với mình. Tôi đã bảo cứ chìm đi, hãy tránh xa các Night Club và báo chí. Nhưng anh ta không nghe".
"Anh ta nên làm thế nào, theo ý ông?"
"Nên lặng lẽ nhập ngũ, tôi cũng đã khuyên vậy. Ở tuổi anh ta thì rồi cũng sẽ ngồi vào bàn giấy thôi. Và từ đó, sẽ dễ dàng thu xếp một lệnh giải ngũ. Nhưng Marcel không nghe".
"Vậy điều gì sẽ xảy ra?"
"Nếu cứ như thế này thì Marcel sẽ tự huỷ diệt. Có một điều anh không thể thắng được ở nước Mỹ này, là công luận. Anh ta đã tự ghi tên mình vào công luận như kẻ trốn quân dịch".
Dax đứng lên. "Tôi không dám tốn thêm thời gian của ông".
Hadley nhìn anh đi ra. "Dax".
"Vâng?" Dax quay lại.
"Anh là một người kỳ lạ, Dax. Chúng ta đã nói về nhiều chuyện, nhưng anh chẳng hề đề cập tới Caroline".
Dax nhún vai. "Có gì để nói đâu?"
Hadley nhìn thẳng vào anh. "Bằng cách của tôi, anh biết đấy, tôi yêu cô ấy".
"Tôi cũng vậy" Dax nói. "Cũng theo cách của tôi".
"Cô ấy không thuộc về anh, và cũng không thuộc về tôi". Dax không đáp. "Anh có gặp hoặc nghe gì về cô ấy không?"
"Không, theo tôi biết thì cô ấy vẫn sống với cha ở Paris".
"Tôi cũng không gặp" giọng Hadley buồn bã đến kỳ lạ. "Tôi xin lỗi về những gì mình đã làm thì có muộn quá không?"
Dax nhìn sâu vào mắt ông, chân thành. "Không có gì để ông xin lỗi cả. Có lẽ cả hai chúng ta đều phải xin lỗi Caroline".
James Hadley nhìn cánh cửa khép lại rồi cầm điện thoại lên. Một bức phối cảnh, ông nghĩ, mọi thứ đều nằm ở viễn cảnh cả, Jeremu quyết định từ bỏ chính trị, Marcel chiến đấu với ban động viên, và suy nghĩ của Dax về Caroline.
Giọng cô thư ký trong máy. "Vâng, thưa ông Hadley?"
Ông nhấc điện thoại lên làm gì nhỉ? "À, ừ" ông nói to, run rẩy. "Tôi muốn nói chuyện với Joe Kennedy".
Sue Ann và Dania vẫn ở phòng Dax trong lãnh sự quán khi anh từ sân bay về. Anh ngạc nhiên "Hai cô ở đây làm gì?"
"Bọn em đến đưa anh đi ăn tối". Sue Ann nói.
"Anh chịu thôi" Dax bước tới phòng ngủ của anh. "Tối nay anh phải ở nhà, và đi ngủ sớm. Sáng mai anh đi Nhật".
Sue Ann toe toét. "Thế thì bọn em sẽ ở nhà và ăn tối với anh. Anh nghĩ bọn em sẽ để anh một đêm đơn côi trước khi đi vào chiến tranh à?"
"Anh còn phải làm nhiều việc giấy tờ lắm. Chán chết cả".
"Thì anh bắt đầu đi" Sue Ann nói. "Bọn em sẽ kêu khách sạn đưa đến bữa tối tuyệt trần cho chúng ta".
"Thực ra cái đầu dâm dục của em đang nghĩ gì vậy?"
"Dâm dục, chứ còn gì nữa?" Sue Ann nhanh chóng chuyển sang vẻ cợt nhả hãi hùng. "Anh biết đêm qua em khám phá ra cái gì không?"
"Không".
"Dania hai mươi bảy, và đã lên giường với cả tá đàn ông mà chưa hề một lần đạt đến cực điểm. Thế có khủng khiếp không?"
"Cũng còn tuỳ cô ấy cảm nhận thế nào về điều đó".
Dania bình thản nhìn vào mắt anh, mặt dửng dưng.
"Em cho là khủng khiếp" Sue Ann nói. "Khi nghe điều đó, em biết ngay là mình phải làm gì. Một lần, chỉ một lần thôi, cô ấy phải có người đàn ông đích thực".
Vẫn nhìn Dania, Dax nói "Có thể cô ấy hơi kỳ?"
"Không đâu, em đã gặp đủ các chướng ngại để hiểu được".
Dax hỏi Sue Ann. "Thế em sẽ ở đâu khi điều đó xảy ra?"
"ngay đây, cưng" cô cười. "Bỏ phí sao được. Em đâu có ích kỷ, đối với chúng mình đã là khá đủ, phải không?"
"Cô ấy ngất rồi", Dax lăn người sang bên, nhìn Sue Ann.
"Em cũng thế thôi, nếu em phải chờ hai mươi bảy năm để lần đầu tiên lên đến đỉnh điểm". Cô nhăn mặt. "Dù sao thì em cũng không hiểu nổi vì sao cô ấy lại phải lâu thế. Anh làm đến hơn một giờ đồng hồ. Chỉ nhìn thôi mà em đã lên ba lần rồi. Em đã tưởng anh sẽ không thể làm cô ấy đạt tới được".
Chuông điên thoại reo. Của nợ nào thế?" Sue Ann hỏi.
Dax nhấc máy. "Chúng ta sẽ xem".
"Ai đấy?" Sue Ann thì thầm.
Dax bịt ống nói. "Marcel". Anh buông tay ra. "Vâng?"
"Dania có ở chỗ anh không?"
"Không".
"Cô ấy ở chỗ anh!" Marcel la lên như buộc tội. "Tôi đã kiểm tra khắp. Cô ấy ở với anh. Tôi vừa nghe cô ấy thì thầm".
Một nét khinh thị thoáng trên mặt Sue Ann. Cô giằng điện thoại trên tay Dax. "Marcel, Sue Ann đây. Đừng ngu xuẩn và đừng làm phiền! chúng tôi đang trên giường".
Cô cúp máy. "Thế là đủ cho hắn" giọng cô đầy thoả mãn, rồi cô nhìn Dania đang ngủ say. "Không hiểu cô ấy thấy gì ở cái thằng khốn loắt choắt và tham lam ấy". Cô ôm choàng lấy anh. "Anh thật kỳ lạ. Chẳng gì làm anh xao lãng được. Phải không?"
Anh lắc đầu. Cô ngả người trên gối. "Anh biết không, em cứ nghĩ bộ ba chúng mình thì sẽ hết xẩy. Nhưng rồi em lại thích chỉ em với anh thôi. Em bắt đầu ghen".
"Ý tưởng là của em đấy chứ" anh bế cô nằm lên trên mình.
"Đừng vội" cô nói, hai tay túm chặt vai anh. "Ăn em đi, anh biết là em mê mẩn thế nào khi anh ngấu nghiến em mà".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Kẻ Phiêu Lưu
Harold Robbins
Những Kẻ Phiêu Lưu - Harold Robbins
https://isach.info/story.php?story=nhung_ke_phieu_luu__harold_robbins