Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ban Mã Tuyến
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
91. Phiên Ngoại 21
T
ối hôm đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cận Khởi Ngao không được thoải mái nằm trên giường với mẹ, Ngữ Ca cũng không giống như thường ngày ôm con ngủ, mà đứng dậy, choàng áo ngủ, đi ra phòng khách.
Ánh đèn loe loét màu xanh nhạt, Hiểu Kiều đang ngủ trên ghế sofa, tiếng hít thở đều đều. Ngữ Ca mở đèn tường, đứng trước ghế sofa, lẳng lặng nhìn cô chăm chú.
Nhất thời có vài phần hoảng hốt, cảm giác như nhiều năm về trước. Khi tuổi trẻ bồng bột, Kiều Hiểu Kiều cũng giống lúc này, thông thả ngủ ở chỗ này, còn cô thì yên tâm thoải mái ngủ trên giường của mình.
Ngữ Ca đẩy chăn ra 1 chút để có chỗ cho cô ngồi. Hiểu Kiều giật mình, nửa híp mắt nhìn cô, sau đó nhích lại gần mép ghế, để Ngữ Ca ngồi được thoải mái hơn. Dưới ánh đèn loe loét, khuôn mắt Ngữ Ca yên bình, dịu dàng, dường như những bão tố lúc chiều cũng đã bình tĩnh lại, tâm tình cũng không tệ, tay đặt trên đầu gối cuộn tròn của Hiểu Kiều,
"Ban ngày, đi chơi vui không?"
Hiểu Kiều tuy rằng tỉnh, vẫn nhắm chặt mắt lại, ậm ừ một tiếng.
"Sao trở về sớm như vậy?"
"Nhớ Khởi Ngao." Giọng nói Hiểu Kiều vẫn lười biếng, trái tim của Ngữ Ca gợn từng đợt sóng, mỗi lỗ chân lông đều dựng đứng lên.
“Vậy.. sao không ở cùng em, cho Khởi Ngao 1 gia đình đầy đủ?”
Giọng nói Ngữ Ca nhẹ nhàng, dịu dàng như có ma lực thẩm thấu vào tâm linh con người. Hiểu Kiều mở mắt nhìn thẳng cô,
" Chuyện này không liên quan Khởi Ngao. Ngữ Ca, là em làm cho tôi sợ. ”
Nghe đến đó, Cận Ngữ Ca vẫn duy trì trạng thái bình tĩnh, mặt không gợn 1 tí sóng sợ hãi nào, chờ Hiểu Kiều nói tiếp,
"Bởi vì tôi không biết khi nào thì em sẽ lại nói « chia tay đi », « Kiều đi đi, em không muốn gặp lại Kiều », Ngữ Ca, những lời này đối với tôi quá tàn nhẫn... "
Giọng nói Hiểu Kiều thong thả, bình tĩnh, giống như những lời này đã chất chứa từ lâu. Xác định rõ ràng thái độ cự tuyệt. Trong lòng cô đối với Cận Ngữ Ca vẫn còn đầy vết thương.
Cận Ngữ Ca lắng nghe, nhưng không nói gì. Cô biết bản thân đã gây ra không ít vết thương lòng cho Hiểu Kiều, thậm chí đến bây giờ vẫn còn có thể cảm thấy đau đớn. Nhưng cô không còn là Cận Ngữ Ca trước kia. Vẻ mặt cứng ngắt nhanh chóng mỉm cười, gật gật đầu,
" em biết, vấn đề là do em.."
Hiểu Kiều một lần nữa nhắm hai mắt lại. Trơ mắt, cô cũng không muốn thảo luận vấn đề này, cô cảm thấy mệt mỏi. Điều làm cho vô thật không ngờ tới chính là Cận Ngữ Ca rất nhanh đổi giọng hơi làm nũng, mềm mại nói,
"Nhưng mà, cũng không thể bởi vì vấn đề do em, lại không tạo 1 cơ hội để sửa đổi?"
Kiều Hiểu Kiều hơi mở mắt, giật mình nhìn người trước mặt. Vẻ mặt này, là Cận Ngữ Ca sao?? Sau đó, càng làm cho cô kinh ngạc hơn, Cận Ngữ Ca vỗ vỗ chân cô, cau mày nói,
"Xích vào 1 chút!"
Hiểu Kiều có chút sững sờ, cô vẫn chưa hết kinh ngạc, theo bản năng xê dịch thân thể. Cận Ngữ Ca rất tự nhiên xốc chăn lên, nằm kề sát lưng. Còn lấy cánh tay của cô làm gối đầu, duỗi chân đắp chăn đàng hoàng, cọ cọ tìm vị trí thoải mái nhất, thở dài thỏa mãn,
"Thật ấm áp a..."
Kiều Hiểu Kiều vẫn còn đang ngây ngốc. Cô ngạc nhiên mở to mắt, giống như bù nhìn bị Cận Ngữ Ca trêu chọc, không dám cử động. Nửa ngày, mới kịp phản ứng,
"Em... Em làm gì vậy?"
"Muốn tán gẫu với Kiều, không được sao?"
Cận Ngữ Ca vẫn nói giọng nũng nịu vô tội, vẻ mặt dịu dàng làm Kiều Hiểu Kiểu không có khả năng chống đỡ. Da thịt trắng nõn, mềm mại, hương thơm ngào ngạt tràn ngập bao quanh các giác quan của cô, còn thêm cách tay đặt ở chỗ mềm mại kia, tim đập gia tốc kịch liệt.
"Tán gẫu... Tán gẫu cái gì...?"
Rõ ràng, Kiều cảnh quan bắt đầu nói lắp, không thấy được Cận Ngữ Ca nở nụ cười vui sướng.
"Cái gì cũng được... Ví dụ như —— Hiểu Kiều, lần đầu tiên Kiều ngủ ở đây, cảm giác như thế nào a?"
"Lần đầu tiên?"
Kiều Hiểu Kiều bị vấn đề này làm chuyển đi sự chú ý, cố gắng hồi tưởng, lần đầu tiên cô phải mặt dày mày dạn cứng rắn đi theo Cận Ngữ Ca đi về nhà...
"Không có cảm giác gì a..."
"Kiều ngủ ở nhà người lạ, không cảm giác sao?"
"À. Ghế sofa rất lớn, nằm rất thoải mái."
Cận Ngữ Ca âm thầm khinh khỉnh, "Không có hỏi cảm giác của Kiều với ghế sofa!"
"Ách..." Hiểu Kiều từ từ thả lỏng, nghiêng người,
"Thật sự không có gì a... Chẳng qua là có người đẹp ngủ cách cánh cửa, đâu còn vấn đề nào nữa a?"
Lời nói ca ngợi như vậy, Cận Ngữ Ca nghe thấy vô cùng hưởng thụ, càng nói càng hưng phấn. Nói qua nói lại, nói tới những việc đã trải qua, họ có rất nhiều thứ để nói. Tuy rằng Hiểu Kiều không thật sự mở lòng, nhưng Kiều 1 câu em 1 câu, không khí cũng trở nên hòa hoãn hơn..
Trong lòng Kiều Hiểu Kiều vẫn có khúc mắc, nhưng trong bầu không khí này, cô cũng không đẩy Cận Ngữ Ca ra. Đã rất lâu không có ôm cô ấy đi vào giấc ngủ, thân thể mềm mại ấm áp tràn đầy hương thơm làm cho người ta say mê. Ý thức xa cách càng ngày càng mơ hồ, không còn nghĩ phải phản ứng như thế nào nữa, từ từ chìm vào trong giấc ngủ ngọt ngào.
3 ngày liên tục, Cận Ngữ Ca dường như rất hứng thú với việc tán ngẫu hàng đêm trên sofa. Mỗi ngày, sau khi Khởi Ngao ngủ say, cô đều ra phòng khách. Ý chí Kiều Hiểu Kiều không kiên cường lắm từ từ bị tan chảy trong sự dịu dàng vây quanh, thép luyện trăm năm cũng phải tan chảy, sự kháng cự của cô với Cận Ngữ Ca căn bản bị nhu tình làm cản trở.
Đối với bọn họ mà nói, đề tài hàng đêm cũng có liên quan Cận Khởi Ngao, từ lúc cô bé cất tiếng khóc chào đời, cho đến lần đầu tiên bi bô tập nói, hay lần đầu tiên lúc la lúc lắc tập đi, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện lý thú. Trong di động Cận Ngữ Ca có hình ảnh Khởi Ngao qua mỗi giai đoạn, trước đây cô không dám mở ra xem, nhưng bây giờ đã trở thành ký ức ấm áp, hạnh phúc.
Lần thứ ba, khi Kiều Hiểu Kiều mơ mơ màng màng, cô bỗng bừng tỉnh: như vậy là sao?!
Kiều cảnh quan "ô", ngồi dậy, hổn hển nhìn Cận Ngữ Ca đã ngủ, nghiêng đầu oán giận than thở,
"Mỗi ngày em lại theo tôi ngủ trên ghế sofa thì có khác gì tôi vào giường ngủ với em a?!"
Ngữ Ca đang mơ màng sắp ngủ, bị cô làm ầm ĩ, thức giấc. Cảm giác được Hiểu Kiều không hài lòng, cũng biết, nếu lúc này nói chuyện rõ ràng, rất khó ổn định cô, chỉ sợ sẽ làm cho cứng cựa lên.
Ngữ Ca xoay người, vươn tay ôm cổ Hiểu Kiều, kéo cô nằm xuống lại. Bản thân nhúc nhích, biến thành tư thế mặt đối mặt, lùi vào trong lòng cô, than thở lời vô nghĩa,
" Được rồi, đừng làm rộn, mau ngủ đi. "
Nói xong, cọ cọ trán vào cổ Hiểu Kiều, giống như con mèo ngoan hiền. Kiều Hiểu Kiều chớp mắt nhìn trần nhà, như lốp xe bị xì ỉu xìu nằm xuống.
Sáng hôm sau, Hiểu Kiều cảm giác được Cận Ngữ Ca không ở bên cạnh. Hơi tỉnh tỉnh, duỗi thẳng người, xốc chăn lên xuống ghế. Vừa đứng lên mang dép, thấy Cận Ngữ Ca dẫn Khởi Ngao từ trong phòng ra.
Mái tóc Ngữ Ca tóc đã dài thêm 1 ít, búi tóc lỏng lẻo, ít tóc xõa xuống tai, tăng thêm phần thanh thản. Bộ đồ thanh lịch, tao nhã màu đen, ôm dọc đường cong cơ thể. Đôi chân thon gọn, trang sức trang nhã phù hợp, còn thêm khí chất tao nhã, mỗi một chi tiết đều động lòng người. Nhưng khác với trước kia luôn nghiêm nghị, lạnh lùng làm cho người ta cách xa hàng trăm dặm, bây giờ mỉm cười dịu dàng, nắm tay dẫn Khởi Ngao tràn đầy tình thương, cúi đầu nói với cô bé,
"Khởi Ngao, con muốn nói gì không?"
Cận Khởi Ngao đi theo mẹ mấy ngày qua, cũng không còn dáng vé lượm thượm như hồi ở làng trẻ em. Cô bé khoác lên người bộ quần áo, giày dép thời trang nhất, cộng thêm tướng mạo khác người, có thể trở thành người mẫu nhí cho tạp trí thời trang.
Quơ quơ con gấu bông với Hiểu Kiều, "Tạm biệt..."
Cận Ngữ Ca ngẩng đầu lên, nở nụ cười tươi sáng với Hiểu Kiều, sau đó dẫn con ra cửa. Hiểu Kiều sửng sốt tại chỗ trong chốc lát, không biết vì cái gì tim đập loạn xạ. Theo bản năng, dặm bước đến phòng tắm, khi dòng nước ấm xả ào ào xuống đầu, cô đột nhiên nở nụ cười tươi rói:
Cảm giác này, thật sự là không tệ a...
Vừa lau kho tóc, điện thoại vang lên, Hiểu Kiều móc lại khăn, đi đến bàn cầm di động lên, bên tai vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Gloria,
"Joy, đang làm gì?"
"Không có, mới dậy."
Gloria ở đầu dây bên kia cười cười, "Joy, chị càng ngày càng không giống chị, có rảnh không? Đi uống cafe nha, em có việc muốn nói với chị."
Hiểu Kiều ngẫm nghĩ,
"Được."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ban Mã Tuyến
Dịch Bạch Thủ
Ban Mã Tuyến - Dịch Bạch Thủ
https://isach.info/story.php?story=ban_ma_tuyen__dich_bach_thu