Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 91
S
ân thượng lộng gió, yên tĩnh, tiếng ồn nơi tập trung những sinh viên hoạt động năng nổ không thể vọng lại nơi đây, một góc khuất trong toàn khu trường rộng lớn. Một bóng người đứng lặng nhìn chân trời cao vợi, với những cánh chim bay không ngừng nghỉ. Trong bóng râm, hai ánh mắt dõi theo chăm chú, không chút lơi là.
..........Khuôn viên thoáng đãng, tràn đầy màu sắc của những nụ hoa mới nhú, của những chú chim chăm chỉ tìm mồi. Dưới bóng râm của cây phượng già chỉ còn lác đác vài cánh hoa dần héo úa, một người ngồi đăm chiêu suy nghĩ, chốc lát ánh mắt lại hướng về phía xa, hai tay nắm chặt, thầm cầu mong, hi vọng. Ghế đá gần đó, cũng hai cặp mắt đang nhìn theo, cùng hồi hộp, nín thở với nhân vật chính.
Hai con người, hai địa điểm, nhưng trái tim và suy nghĩ đều hướng về một nơi. Không gian như ngừng trệ, thời gian cứ chậm chạp trôi qua như đùa giỡn với sức chịu đựng của con người. Kim đồng hồ tích tắc kêu, kim phút cứ nhích dần từng chút, từng chút một. 5, 10, 15, rồi 20. Không có thêm đôi chân nào xuất hiện trong tầm mắt, thậm chí, không một âm thanh được phát lên giữa khung cảnh tịch mịch.
Đến khi kim phút đã chạm đến con số 30, cuối cùng cũng có người lên tiếng:
- Có lẽ……không đến rồi!
Đáp lại chỉ có im lặng, sự im lặng lạnh lẽo đến mức đáng sợ. Duy ngồi bất động, ngước đôi mắt trống rỗng nhìn lên tàng cây xanh, rồi chống chân đứng dậy, thản nhiên phủi bụi, tay nhét túi quần lặng lẽ bước đi. Trần Duy định đi theo an ủi, nhưng bị Thiên níu tay lại, khe khẽ lắc đầu, đành đứng im nhìn người bạn bỏ đi, dáng người cô đơn đến cùng cực.
Duy cứ mải miết đi, cố gắng không suy nghĩ bất cứ điều gì có thể phá vỡ bức tường ngăn chặn cảm xúc của chính mình. Không biết từ khi nào, một đôi chân xuất hiện, chắn ngang đường cậu đi. Duy thờ ơ ngẩng đầu, xác định lại một người đến an ủi sao,cậu đâu có cần. Nhưng vừa nhìn thấy người ấy, Duy trợn mắt sửng sốt.Trước mặt cậu, chính là Hải, đối thủ duy nhất trong cuộc chiến không nhìn thấy kết quả này. Hải không để tâm biểu hiện của Duy, nhanh chóng vào chủ đề:
- Hân không tới chỗ anh sao?
- Không phải đến chỗ cậu à? – Duy cũng ngơ ngác hỏi lại, không hiểu sao Hải lại xuất hiện ở đây
- Không! – Hải nói ngắn gọn, tia sáng nhẹ nhõm xẹt qua đáy mắt rồi biến mất
- Vậy chứ Hân đi đâu? Tôi chờ mãi không thấy, cứ ngỡ…. – Duy bỏ ngỏ, không cần nói nốt cũng đảm bảo Hải đã hiểu được ý mình
Hai người lại đứng lặng đối diện nhau, nhưng không phải thù hằn đối địch như mọi lần, ngược lại chìm trong trầm tư, mỗi người tự nêu ra đủ giả thiết khác nhau. Gần như cùng lúc, từ phía sau lưng cả hai, 4 người thi nhau chạy như bay đến, hơi thở dồn dập, gấp gáp
-Có chuyện gì thế? – Duy nhíu mày hỏi, nhìn Yến Nhi cúi người thở dốc, Hoàng thì mặt mũi tái nhợt, Thiên cùng Trần Duy đứng đối diện cũng chả khá hơn
Hải bỗng có dự cảm không lành. Không phải…..Hân đã xảy ra chuyện đó chứ?
- Hân có chuyện gì phải không? – Cậu hướng cái nhìn quyết liệt chiếu thẳng vào Thiên
- Hân…. – Thiên hít sâu một hơi, nhìn cả Duy và Hải, nói – đang trong bệnh viện!
Chị! Em cảm nắng rồi!!!!
Hành lang bệnh viện thẳng tắp, nền gạch trắng toát, được lau chùi sạch đến bóng lộn, dưới phản chiếu của ánh đèn càng thêm chói lòa. Mùi thuốc sát trùng hòa lẫn cùng mùi máu tanh chưa tan biến hết cứ bay xung quanh, khiến cho không khí thêm phần cô đọng, nặng nề đến mức khó thở. Cánh cửa phòng phẫu thuật đóng kín, đèn hiệu vẫn sáng, màu đỏ như máu tươi, chiếu rọi vào sâu trong đồng tử đen láy, đờ đẫn.
Hân ngồi lặng trên ghế chờ, vô lực dựa hẳn vào lưng ghế mềm oặt. đôi môi khô nứt nẻ, hai mắt sưng đỏ, nhưng không còn giọt nước mắt nào rơi ra. Đối diện, Bảo đi đi lại lại không ngừng, hết nhìn phòng phẫu thuật, lại nhìn điện thoại. Chốc chốc, y tá lại mở cửa chạy nhanh ra ngoài, rồi sau đó lại biến mất. Chi ngồi cạnh Hân, trông chừng cô bạn có thể đổ gục bất cứ lúc nào, giữ chặt tay Hân. Lời nói an ủi không thể làm gì trong lúc này, thậm chí có thể khiến tình cảnh căng thẳng thêm, vậy nên Chi chỉ im lặng ngồi đó, làm chỗ dựa tinh thần cho Hân.
Hành lang vang vọng tiếng bước chân dồn dập càng lúc càng gần. Ngay sau đó, một loạt người xuất hiện. Chi ngẩng đầu lên nhìn, khẽ ra hiệu cho tất cả giữ im lặng. Khi biết tin, cô đã nhanh chóng thông báo cho mọi người. Với tình cảm gắn bó thân thiết, không khó đoán được mọi người sẽ đến đây, đầy đủ và nhanh chóng.
Duy nhìn Hân vô hồn ngồi đó, không phản ứng, không thái độ, tim đau nhói, chỉ thầm mong mình có thể làm được điều gì đó xoa dịu nỗi đau cho cô. Yến Nhi lặng lẽ lại gần ngồi cạnh Hân, nắm tay cô giống Chi.Trần Duy, Thiên nhanh chóng tiến lại gần Bảo hỏi han tình hình.
Thêm lần nữa, im lặng lại bao trùm. 1 tiếng đồng hồ sau, đèn phòng phẫu thuật cuối cùng đã tắt, cánh cửa nặng trịch mở ra. Mọi người đổ xô đến hỏi han người bác sĩ mới chỉ tháo được khẩu trang, vẻ mặt mệt mỏi:
- Bác Thành, tình hình bố cháu sao rồi ạ? – Bảo gấp gáp hỏi
- Phẫu thuật thành công rồi! Cũng may bố cháu biết cách sơ cứu vết thương, nên không đến nỗi quá nguy hiểm. Gãy giập xương cẳng chân phải, gãy xương vai bên trái, không tổn thương nội tạng!
- May quá rồi! Cháu có thể vào được chưa vậy? – Bảo nhẹ nhõm, mọi người cũng theo đó thở phào
- Thuốc mê chưa hết tác dụng, cháu đi cùng y tá chuyển bố cháu đến phòng hồi sức, 2 tiếng sau có lẽ ông sẽ tỉnh!
Bác sĩ Thành mỉm cười trấn an rồi nhanh chóng đi khỏi. Đến lúc này, dường như mọi căng thẳng tích tụ suốt thời gian qua được giải tỏa, Hân nhìn Chi, cười nhẹ nhõm, cơ thể như bị co rút, không còn chống đỡ được nữa, Hân nhanh chóng ngả dần vào lòng Chi, chỉ kịp lẩm bẩm vài câu trước khi mất đi ý thức:
- May quá rồi!!
Chị! Em cảm nắng rồi!!!!
Hải ngồi cạnh giường, nhìn Hân nằm đó, gương mặt hốc hác, nhợt nhạt, kém sức sống. Chỉ trong vòng nửa ngày, dường như bao nhiêu sức lực đã bay đi không dấu tích. Phẫu thuật kết thúc, Hân đã ngất đi trong sự hốt hoảng của Yến Nhi và Chi, hiện giờ đã chìm vào giấc ngủ.
Bao bọc bàn tay nhỏ bé của Hân bằng cả hai tay mình, Hải chỉ mong cô nhanh chóng mở mắt ra. Nhìn cô đau, cậu còn đau gấp bội. Khi nghe Thiên thông báo Hân ở trong viện, chưa kịp suy nghĩ, Hải đã lao ra ngoài, không quan tâm có những ai đuổi theo mình, chỉ muốn nhanh chóng có mặt bên cạnh Hân.
Đến nơi mới biết, bố Hân gặp tai nạn sạt lở đất khi đang đi từ Bắc Giang về lại thành phố, khiến chiếc ô tô ông lái lật ngửa, va chạm mạnh với hàng rào chắn. May mắn rằng ông đã lao khỏi xe, nếu không đã rơi xuống vực sâu. Dù vậy ông cũng không thể tránh được tấn đất đá đang không ngừng lăn xuống theo triền núi.
Cửa khẽ mở, Chi cùng Duy đi vào.
- Hân sao rồi? – Chi ngồi xuống bên đối diện, nhìn Hân chăm chú, nhưng câu hỏi lại hướng đến Hải
- Vẫn chưa tỉnh! – Hải chỉ có thể nói được ngần đó, rồi lại im lặng
- Hai người về nghỉ đi, tối nay tôi ở lại đây với Hân! – Chi nhìn cả hai người,sắc mặt mệt mỏi, ánh mắt tràn ngập buồn bã
- Không! Em/tôi ở lại!- Hải, Duy đồng thanh phản bác
Chi thở dài, rồi nghiêm túc xổ một tràng dạy dỗ;
- Hai người đừng có cứng đầu ở đây! Hân chỉ vì quá lo lắng nên mới ngất,chứ chả phải người bị nạn. Chỉ chốc lát là tỉnh! Nghĩ tôi đuổi hai người chắc? Về nghỉ, rồi lát đến thay ca cho Hoàng, Thiên nữa. Người cần lo lắng chăm sóc giờ là bố Hân, nghe rõ chưa?
Hai người con trai cao lớn là thế, nam tính là thế. Vậy mà giờ đây phải so vai rụt cổ, cúi đầu hứng chịu cơn giận giữ của cô gái nhìn cứ ngỡ hiền lành,nhưng giờ lại đầy uy quyền. Không ai bảo ai, tự giác đứng lên, lầm lũi bước chân ra cửa. Trước khi đi, không hẹn mà gặp cùng nhau ngoái lại nhìn người nằm trên giường lần cuối (?) rồi mới đành ra về.
Chi chép miệng, bất lực, vớ lấy hộp cơm Yến Nhi mới mang đến, vừa mở hộp vừa thản nhiên nói như không:
- Dậy được chưa?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!
peifangqiao
Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!! - peifangqiao
https://isach.info/story.php?story=chi_em_cam_nang_roi__peifangqiao