Chương 90: Nhược Hi Công Chúa, Đây Cũng Không Phải Bạch Hổ Quốc Của Ngài
HƯƠNG 90 NHƯỢC HI CÔNG CHÚA,ĐÂY CŨNG KHÔNG PHẢI BẠCH HỔ QUỐC CỦA NGÀI
Hạc Phù viện
- Tiểu thư,Nhược Hi công chúa nói muốn gặp người - Nô tì mới của Mạc Phù,tên Liên La khẽ nói,bộ dáng thập phần lo lắng,không biết vị công chúa Bạch Hổ quốc này tự dưng đến tìm tiểu thư nhà mình là có việc gì nữa
- Liên La,là công chúa đến gặp ta hay ta đến tìm công chúa - Mạc Phù bình thản uống trà,hỏi ngược lại vấn đề
- Dạ,là công chúa muốn gặp tiểu thư - Liên La lo sợ lặp lại lời nói,không biết việc gì lại khiến cho Mạc Phù tức giận,đen mặt như thế
- Vậy người đâu?
- Dạ? Người.........người ở Lưu Li đình ạ
- Ồ! Cô ta muốn gặp ta mà lại để tự ta đến tìm cô ta à? Cô ta nghĩ cô ta là ai cơ chứ? - Mạc Phù không vui gằn từng tiếng,chưa thấy người mà đã khiến cho Mạc Phù ghét đến thế này rồi
- Tiểu thư,cô ta là tứ công chúa Bạch Hổ quốc - Liên La này thật đúng là nô tì không hiểu chuyện,không sợ chết mà dũng cảm đính chính lại xem Hiên Viên Nhược Hi là ai
- Ta biết - Mạc Phù tức tối tặng cho Liên La một cái lườm sắc bén,đặt mạnh tách trà xuống bàn,vì cô ta mà đến cả tâm trạng thưởng thức trà ngon của mình cũng bị bay mất hết - Nói với cô ta,đây là Thanh Long quốc,không phải Bạch Hổ quốc của cô ta,đã đến đây thì tốt nhất nên từ bỏ thói kiêu ngạo như ở nhà đó đi,muốn đến gặp ta thì có chân tự tìm đến,ta không rảnh rỗi mà chơi trò cùng cô ta đâu
-..................- Liếc mắt một cái,Mạc Phù vẫn thấy Liên La đang ngơ ngác,chôn chân tại chỗ nhìn mình,bèn không vui khụ nhẹ một cái,ngụ ý nhắc nhở - Còn không mau đi thông báo
- Dạ,nô tì đi ngay
Liên La coi bộ thông minh hơn một chút,bộ dáng nhanh nhẹn chạy ra ngoài,kèm theo sự khó hiểu,bình thường tiểu thư nhà mình dịu dàng,đối với ai cũng ôn nhu,sao tự nhiên nhắc đến vị công chúa này thì gay gắt quá vậy
*************************************************
Lưu Li đình
Khung cảnh không hề xa mấy với đình Oải Hương mà Nhược Linh đã đến,chỉ có điều ở đây không hề tồn tại một hồ sen mà chỉ nuôi cá trong hồ để mua vui.Ở trong đình,một nữ tử bạch y nhẹ nhàng ngồi bên thành hồ,đôi tay đưa ra thả từng hạt thức ăn xuống hồ,lặng lẽ sung sướng nhìn cả đàn cá đang lao vào cấu xé lẫn nhau vì miếng ăn.Cả khuôn mặt không chút biểu tình,đôi môi nhỏ xinh nhếch lên nụ cười nhạt,ung dung liếc về phía nha hoàn đang run run quỳ trên mặt đất,cả người đầy mồ hôi
- Cô ta nói thế sao?
- Công chúa,Mạc Phù tiểu thư chỉ là.......chỉ là.......không cố ý mà thôi,chắc cô ấy có chuyện không vui lúc này
Nha hoàn Bích nhi của Nhược Hi khuyên nhủ,mong sao công chúa của mình không tức giận vì mấy lời nói vô lễ của Mạc Phù.Dù sao cô thấy người ta nói cũng đúng,nhưng có đánh chết cô cũng không thể nói lên ý kiến của mình,sẽ chuốc họa vào thân à xem
- Có chuyện không vui sao? Điều đó thì liên quan gì đến ta chứ? - Nhược Hi không vui không giận nói ra,Mạc Phù này gan thật to,lại dám nói những lời như thế với vị công chúa được sủng ái nhất Bạch Hổ quốc,cô ta không sợ chết chắc
- Công chúa,hay chúng ta đến tìm cô ta!
-..................
- Công chúa,người phải lấy lòng cô ta,vì mục đích của mình - Bích nhi là nha hoàn thân cận theo Nhược Hi rất lâu,tất nhiên cô ta biết hết những việc mà công chúa nhà mình làm với nàng và Mạc Phù nên mới khuyên nhủ như thế
-..................
-..................
- Được rồi,ngày mai ta sẽ đến tìm cô ta
Suy nghĩ vì lợi ích sau này một lúc,Nhược Hi bèn nhẫn nhịn,hạ mình đến Hạc Phù viện để gặp Mạc Phù.Nếu không phải cần Mạc Phù làm người chịu tội cho việc hạ độc Nhược Linh,thì cô ta có lẽ đã phải chết vạn lần vì sự vô lễ của mình với công chúa Bạch Hổ quốc đây
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương