Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Em là nhà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
#89
Đ
úng là tâm trạng vui kéo theo cảnh vật cũng tươi đẹp lạ thường, mọi thứ xung quanh mình đều là một màu hồng rực rỡ.
Mình giờ kiểu mặt dày như thớt luôn rồi, trở về giống ngày nhỏ nhỏ ý, bám người yêu mọi lúc có thể. Giáo sư bị hư luôn theo, ngoại trừ có buổi dạy hay công việc cần thiết lắm mới đi làm thôi, còn lại khi thì làm việc ở nhà, khi thì ngồi quán nghiên cứu.
-"Đằng ấy giỏi thế, tớ gần thế này mà vẫn làm việc được..."
Mình nhào xong bột, lên tầng ba chọc người ta. Anh có khả năng tập trung cao lắm, thỉnh thoảng mải suy nghĩ bổ đề hóc búa nào đấy thì mình phải kéo tay đá chân mới biết.
-"Đằng ấy giận à? Tớ đèo đi chơi nhé!"
Ai đó bỏ bút, véo má mình dỗ dành.
-"Thôi, làm tiếp đi, tớ ngồi đây là thấy hạnh phúc rồi..."
Mình thật lòng đấy, đôi khi chỉ cần ngồi cạnh nhau, chẳng hề nói chuyện, mỗi người một việc riêng. Thỉnh thoảng mình len lén nhìn anh, thỉnh thoảng anh đan tay vào tóc mình xoa xoa, hay những cái thơm bất ngờ lên trán, giản dị thế thôi, nhưng cũng là một loại hạnh phúc ngọt ngào.
Những hôm anh bận không ở cùng, với mình ngày dài tính theo tích tắc, chán lắm. Rồi một buổi sáng đẹp trời nọ, quán tự dưng có khách quý.
Tất nhiên là mình nhận ra.
Mẹ anh, cùng đứa bạn vô cùng thân yêu.
-"Bác tới đột ngột thế này có phiền con không?"
Phiền thì không phiền, chỉ tội hơi sốc thôi.
Mình đơ một lúc mới lí nhí chào, dặn nhân viên chuẩn bị những món ngon nhất rồi mời hai người đó vào phòng VIP.
-"Chẳng biết con biết chưa nữa, cứ giới thiệu nhé, bác là bác Vân, mẹ Trung."
Bác ấy dung mạo đoan trang, để ý thì thấy người từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu cả, nhưng rất biết cách phối hợp, vẫn tạo người ta có cảm giác thân thiện bình dị. Nhìn trẻ lắm, da trắng mịn, mới chỉ có chút nếp nhăn ở đuôi mắt thôi. Mình đoán có khi nhỏ tuổi hơn ba mình đó, nhưng là mẹ anh nên vẫn gọi bác.
-"Nghe Mai nói hai đứa thân nên bác rủ đi cùng luôn."
-"Vâng, hai đứa con chơi với nhau từ hồi cấp ba mẹ ạ..."
Cứ nghe cái giọng con Mai là mình lại ngứa thế không biết, nhưng chả nhẽ nó thế mình lại bảo éo phải, thân thiết đíu gì?
Vâng thôi chứ biết sao?
-"Bác vừa mới ở chỗ thằng Trung về, Nguyệt lớn nhanh quá, bác không nhận ra luôn đấy. Quán xá hoạt động tốt chứ?"
-"Dạ tốt ạ."
Chắc không phải tới để hỏi thăm quán thôi chứ? Nghe ba bảo đất quán này là bác ấy cho, hay giờ định đòi lại?
Em là nhà, viết bởi Lan Rùa, chỉ chịu trách nhiệm nội dung trên wattpad và wordpress. Nếu bạn đang là độc giả của bộ này thì bạn làm ơn lưu ý giúp là truyện giờ đã vượt ngoài tầm kiểm soát của mình.
Việc các bạn theo dõi Em là nhà ở đâu mình không ý kiến. Chỉ là trước khi gạch đá mình thì nên lưu ý hộ, phát biểu, thông báo, hứa hẹn (nếu có) ở đấy, không phải của mình. Thắc mắc của các bạn ở đấy, mình cũng không trả lời được.
Nói ra thì có nhiều chuyện bên lề hơi bị gây tổn thương, nhưng mình thấp cổ bé họng bảo được ai, viết vui trên mạng này chuyện bản quyền coi như không có. Nơi tử tế thì không sao, có những nơi đăng, biến đổi cấu trúc truyện, sai chính tả, lệch nội dung, tự dưng vô duyên vô cớ chèn xừ cái tâm sự của một nhân vật khác đã viết từ bao đời độp vào phần nội dung chẳng ra đâu vào đâu, thậm chí có truyện còn bị mất chương, tản mạn người lớn nhưng lại xếp vào mục teen.
Có những người họ lấy thứ mình viết làm app, làm ebook, đăng quảng cáo trên trang. Rốt cuộc họ thì không làm sao, nhưng tội vạ đâu mọi người quy cho mình hết, tội dày mặt câu view kiếm tiền, rồi những lời lẽ rất nặng nề cay đắng. Bây giờ mình nói, mình chẳng liên quan gì tới mấy web, mấy người đó cả, liệu các bạn có tin không?
Mình nói, viết bộ tản văn này, chỉ là niềm vui trong lúc rảnh rỗi, xa quê của mình, hoàn toàn không dính dáng một chút nào lợi ích kinh tế cả, liệu có ai hiểu?
Xin lỗi mọi người rất nhiều vì đoạn chèn này...but just because I am sad!
Cả nhà đọc tiếp nhé.
Cảnh này thấy trong phim nhiều lắm, giờ cô biết điều tránh xa con tôi, hoặc tôi cho san bằng mọi thứ, cô không còn chỗ nương thân.
Cách đây lâu lâu mẹ thằng An cũng doạ dẫm mình thì phải?
Mình sẽ chiến đấu tới cùng, nhất định thế, có điều vẫn thấy lo. Đột nhiên bác ấy nắm tay mình dịu dàng.
-"Chuyện này là bác sai trước. Bác cứ nghĩ thằng Trung nhát không biết yêu đương gì, lại thấy Mai bảo làm cùng với thầy cũng không thấy thầy có bạn gái nên chưa hỏi ý nó đã vội vàng sắp xếp..."
-"Thầy kín quá con có biết đâu mẹ."
Mịa kiếp, bà hận không vả vỡ mặt mày con hồ ly kia.
-"Ừ, thì thế đó, nói chung là lỗi của bác nên mọi người khó xử, con thông cảm, nó lớn tuổi rồi, bác cũng thèm bế cháu nên có hơi vội vàng. Bác với Mai trước giờ vẫn gọi nhau mẹ con có chút quen miệng, con không thấy phiền chứ? Hai đứa đừng vì việc này mà ghét nhau...còn Mai không có duyên làm con dâu mẹ thì mẹ nhận làm con gái nuôi nhé con..."
Bạn Mai thẹn thùng đồng ý, toàn người lịch sự cao thượng, mình đành câm nín.
-"Con thích gọi bác là mẹ luôn cũng được, ngại thì để lúc nào cưới nhau, tính thằng Trung bác biết, như thế là nó kiên quyết rồi, thôi thì chủ nhật tuần tới về nhà bác ăn cơm nhé, phía bác trai con không phải bận tâm, đã có bác."
-"Dạ."
-"Còn Mai, mẹ sẽ tìm cho con mối khác tốt hơn, thằng Trung thế thôi nhưng khô khan không biết nói ngọt đâu, con lấy nó chưa chắc đã sướng."
-"Vâng mẹ."
-"Thôi hai đứa nói chuyện đi, bác phải về đây, hôm nay ông Quốc hẹn bạn tới nhậu."
-"Dạ, con chào bác."
-"Mẹ đi cẩn thận ạ."
Phụ huynh vừa ra khỏi cửa được năm phút, cái mặt bạn Mai đã nhăn lại, thái độ quay ngoắt 180 độ luôn.
-"Nguyệt, nể tình thân thiết bao nhiêu năm tao khuyên mày thật lòng, không muốn đau khổ thì nên rút ra..."
Mình cuộn miếng bánh xèo với rau sống, vừa ăn vừa cười khẩy.
-"Mày mơ hả con?"
-"Mày và thầy không hợp, chẳng qua bây giờ thầy ham của lạ thì thích mày, nhưng mai sau thì sao? Có bền được không? Một người là giáo sư toán học, một người đến tích phân còn không biết lấy, mày xem sống được với nhau lâu dài không?"
Mịa nhà nó.
Chọc đúng chỗ đau.
Đúng là mình không biết tính lấy tích phân thật, ba năm cấp ba phải cảm ơn bạn Mai cho chép bài, đổi lại mình cũng nhận trách nhiệm chuẩn bị cơm trưa, có đồ ăn ngon là mang cho bọn nó mà, coi như không ai nợ ai đi.
Nhưng chuyện bây giờ thì nuốt không trôi này, ranh con, tưởng mình mày là biết xỉa đểu hả?
-"Mày ăn miếng bánh đi Mai."
-"Mày dở hả?"
-"Bánh ngon chứ? Ngon phải không? Anh thích ăn lắm đó. Đàn ông ý, nói cho mày biết, chỉ cần ấm bụng và ấm giường thôi, tích phân tích cứt liên quan chó gì?"
-"Cơ hội cuối cùng tao đã cho mày rồi, sau này đừng hối hận!"
-"Doạ doạ nạt nạt, ỏng a ỏng ẻo, bà mày sợ à?"
Bạn tức rồi, đứng thẳng người, cao quý đi về, sao mà mình tiếc thế cơ chứ, giá kể hôm nay có thằng Tùng ở đây thì vui.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Em là nhà
Lan Rùa
Em là nhà - Lan Rùa
https://isach.info/story.php?story=em_la_nha__lan_rua