Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cappuccino 2.0
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 90
-N
gọc, cài cúc áo lại đi!
Tôi ngại ngùn nhìn đi chỗ khác.
-Không!
-Cái gì?
-Không cài!
-Sặc, ăn mặc thế này à?
-Nếu như thế này mà giữ Phong ở lại không đi đánh nhau với thằng Nghĩa nữa thì thế này mãi cũng được!
-Chậc, uầy thì… - Tôi gãi đầu cùng cực – rồi Phong hứa, không đi đánh nhau với nó nữa, được chưa!
-Đã ghi nhận, còn bây giờ xoay qua chỗ khác cho người ta cài nút!
Nàng mỉm cười trêu đùa như chưa hề có những giọt nước mắt đang ráo hoảnh trên khóe mắt nàng. Nó nhanh chóng khô đi với nụ cười đang hiện diện trên đôi môi đỏ hỏn, quyến rũ đó.
Nhưng khi đã vào lớp rồi, bọn tôi còn chưa hết rắc rối. Nếu như ở ngoài là những cặp mắt dòm ngó thì khi vào lớp là những cái miệng tò mò của mấy nhỏ con gái trong lớp về quan hệ giữa tôi và Lam Ngọc:
-Ê, hình như dạo này thấy bà Ngọc với ông Phong thằng lắm đó nhe!
-Ừ, thấy lúc nãy hai người đó cãi lộn ì xèo rồi cởi áo trước mặt người ta cũng đủ hiểu rồi!
-Nhưng tui nhớ bạn gái ông Phong là Hoàng Mai mà ta!
-Ai biết, nhiều khi chia tay rồi cũng không chừng…!
-Mấy bà im hết đi, không biết gì cũng nói!
Tôi tức tối quát lớn.
-Bọn tui nói gì kệ bọn tui, bộ có tật giật mình à ông Phong?
-Tui…
-Hừm, có lẽ 10 điểm hạnh kiểm mỗi người là còn nhẹ nhỉ!
Lam Ngọc từ sau cất tiếng làm mấy nhỏ con gái sợ xanh mặt:
-Hề hề, bà Ngọc cứ đùa! Gì mà 10 điểm hạnh kiểm vậy! Bọn tui chỉ nói chơi chơi thế mà đâu ai để tâm đâu!
-Phải đó, chuyện của hai người ai lại chen vào đâu mà!
-Tôi không cần biết, bây giờ là giờ truy bài! Nếu ai còn nói chuyện riêng thì tôi trừ rán chịu!
Vừa nói, tất cả đều im phăng phắt, lật đật lấy tập vở ra cặm cụi ngồi học không dám hó hé thêm một tiếng. Trước sát khí hừng hựt của Lam Ngọc thế này tôi còn phải sợ huống chi là mấy nhỏ đó, sợ ghê gớm!
Rồi nàng quay sang tôi nhìn từ đầu xuống chân nhăn mặt:
-Giờ Phong đi xuống Phòng y tế xin tắm rửa cho sạch sẽ đi rồi lên lớp học! Chứ để vầy sao chịu nổi
-Ừ, cũng đúng! Nãy giờ cứ thấy nhờn nhợt khó chịu lắm! Vậy Phong xuống tắm nha! Ngọc nhớ nói với giáo viên giúp!
-Ừ, cứ đi đi để Ngọc nói cho!
Nhưng khi tôi còn chưa bước ra khỏi cửa. Một giọng nói vọng từ ngoài vào làm tôi giật thót:
-Anh là bí thư đoàn trường đây, cả lớp mở cửa đi nào!
Đó đích thị chính là giọng nói hách dịch của thằng Nghĩa. Nó đang đứng trước cửa lớp gọi từng hồi vào thúc giục.
Tôi ngoái nhìn Lam Ngọc dò ý và được nàng đáp trả bằng cái gật đầu đầy miễn cưỡng. Ngay cả chính tôi cũng miễn cưỡng mở cửa, sợ rằng tôi sẽ dằn không nổi với những câu nói thâm hiểm của nó mà đấm một phát vào cái mỏm thối của nó không nương tay.
Nhưng rồi tôi cũng mở cửa:
-Cuối cùng cũng mở cửa rồi à! Sao em lại lấm lem thế này hả Phong?
À, lúc nãy có tụi mất dạy nó chọi dầu em đấy ạ?
-Ồ, ra thế à! Cứ để bọn anh điều tra cho nhá! Còn bây giờ gọi lớp trưởng ra anh hỏi tý nào!
-Em đây, anh cần gì?
Lam Ngọc vội vàng chạy ra với bộ dạng khẩn trương.
-Anh nghe các học sinh kháo nhau rằng lúc nãy em đã có những hành động thiếu đứng đắng giữa chỗ đông người phải không ngọc?
-Anh nghe ai nói thế ạ?
-Ai cũng nói thế, ngay cả anh còn thấy tất cả những bạn học sinh còn bu lên tầng 3 bọn em mà!
-Hừ, nghe người ta nói cái…
Tôi định mở miệng phản bác nhưng Lam Ngọc đã kịp chặn lại giữa chừng:
-Việc đó em xin nhận ạ, là lúc nãy em không kiềm chế được cảm xúc!
-Hài…zz! Em là chỉ huy đội cờ đỏ đấy, em thế này sao mà làm gương cho người ta được! Thiệt tình
-Em xin nhận trách nhiệm ạ, anh cứ khiển trách!
-Thôi, anh không phạt nặng gì em đâu! Nhưng tạm thời anh sẽ thu hồi chức chỉ huy đội cờ đỏ của em một thời gian, để em tự kiểm điểm bản thân! Đồng ý chứ Lam Ngọc?
-Đồng ý cái mế anh đấy!
Tôi tức tối sỉ thằng vào mặt nó:
-Gì thế, ăn nói đàng hoàng không muốn lại giở thối côn đồ à Phong?
-Không côn đồ gì ở đây cả, đây là tính cách thật của tôi còn đỡ hơn những người sống giả tạo với cái bản mặt dày hơn miếng thớt!
-Em đang nói em đấy hả Phong?
-Tôi nói anh đấy!
-Phong này, lúc nãy tôi có nghe nói rằng cậu cũng góp phần vào những hành động thiếu đứng đắn của Lam Ngọc! Nếu bây giờ câu xin lỗi tôi, thì tôi sẽ không phạt nặng câu đâu!
-Xin xin cái…!
-Thôi đi Phong, đủ rồi! mau xin lỗi anh Nghĩa đi! Phong đã hứa những gì với Ngọc hả?
Nàng trợn mắt nhìn tôi đầy bực tức nhưng trong ánh mắt đó tôi cảm nhận được những tia nhìn van lơn của nàng với tôi. Nó như cứa vào tim tôi từng nhát đau đớn khiến tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài cắn răng làm theo lời nàng:
-Em…xin lỗi anh Nghĩa!
-Ồ, khá đó nhóc! Biết thời cuộc lắm!
Nó vỗ vai tôi từng phát bôm bốp như đang đánh vào tôi có chủ đích.
-Vậy ành còn vấn đề gì nữa không ạ?
-Về cơ bản thì hết rồi, nhưng anh vẫn còn một điều nhắc nhở với em đây!
-Dạ anh cứ nói!
-Nuôi chó ấy, khi nó làm sai thì phải đánh đòn cho thật đau, có thể nó mới nhớ mà ngoan ngoãn nghe theo lời mình dạy bảo em biết chứ?
-Anh dám…
-Phong!
Tôi tức tối định vung tay đấm nó một phát nhưng giọng Lam Ngọc lại vang lên phía sau làm tôi khựng bước một cách đầy ấm ức.
-Thôi, anh về văn phòng đây! Các em học vui vẻ nhé!
Thằng Nghĩa quay đi, không quên lườm tôi cười gian xảo như đang thách thức.
Cuối cùng thì sóng gió cũng tạm thời trôi qua. Tôi thở hắc mừng thầm vì tôi đã không làm trái với lời hứa mà tôi đã hứa với Lam Ngọc. Nhưng điều này lại trái với kế hoạch của tôi đã vạch ra. Một kế hoạch phải tự hi sinh bản thân để đổi lại sự tự do cho Lanna và để hạ gục thằng Nghĩa đó nữa.
Chẳng còn việc gì, tôi tiếp tục xuống phòng y tế cùng với một tá những lời dặn dò của Lam Ngọc về thằng Nghĩa dài cả tấu sớ.
Lam Ngọc đã mất chức chỉ huy đội cờ đỏ rồi, từ nay quyền hạn của nàng không còn cao như lúc trước nữa, bây giờ nàng chỉ là một lớp trưởng của một lớp nhỏ nhoi trong số mấy chục lớp cả thẩy trong trường này, như thế coi như nàng đã mất đi cơ hội để đối đầu với thằng Nghĩa rồi. Vả lại tôi cũng không muốn nàng phải nhúng quá sâu vào chuyện của tôi. Thằng Toàn nói đúng, chuyện của ai thì tự người đó giải quyết và lần này là để tôi thực hiện lời nói đó.
Tôi không quá ngạc nhiên khi trên đường xuống phòng y tế lại chạm trán với thằng Nghĩa. Đường đi đến phòng y tế phải đi ngang qua văn phòng đoàn mà. Và đương nhiên nó luôn tận dụng mọi cơ hội để hạ nhục tôi cho bằng được.
Thấy tôi đi ngang, nó mở miệng đểu cán:
-Đáng thương quá hả?
-Im đi, trước khi tôi chưa đổi ý!
Tôi trừng mắt nhìn nó.
-Sao cơ, mày đổi ý gì, van xin tao à?
-Chạy đi, trước khi quá muộn Nghĩa ạ!
-Mày nói gì thế, ẳng cái gì tao nghe không…hực….
Khi nó còn chưa kịp nói hết câu, tôi vận sức đấm vào bụng nó một cú làm nó trợn trắng mắt thở không ra hơi.
Ngay vào lúc đó, tôi tiếp tục bồi thêm một đấm vào mặt rồi thêm một chỏ vào đầu khiến nó choáng váng ngã bệt xuống đất.
-Mày dám đánh cán bộ đoàn à?
-Có việc gì mà tao không dám, ngày cả việc giết mày đấy Nghĩa ạ!
-Bớ người ta…cứ…
Nó lồm cồm ngồi dậy hét lớn nhưng tôi đã kịp tát cho nó một bợp tay thấu trời làm nó quay cuồng, tựa mình vào vách tường thở dốc.
Tôi bước đến nắm chặt nắm đấm trong tay. Thằng Nghĩa bây giờ chẳng khác nào con cún mắc mưa đang có rúm dưới chân tôi một cách tội nghiệp. Nhưng tội lỗi mà nó gây ra đã quá nhiều, tôi không thể nào tha thứ cho nó được, hôm nay nó phải bầm dập dưới tay tôi.
-Dừng lại, buông thằng Nghĩa ra mày đang làm gì đó?
Đúng y như tôi đã dự đoán, khi tôi định xách cổ áo nó lên thì thầy hiệu trưởng đã chạy hồng hộc ngăn cản.
Thằng Nghĩa hoàng hồn chạy về phía ba mình mách lẻo:
-Thằng đó đó ba, nó đánh con đó, đau lắm!
-Trò gan lắm, cán bộ đoàn trường mà cũng dám đánh, chính tai tôi nghe, chính mắt tôi thấy, không cần phải qua hội đồng kỉ luật gì cả, trò sẽ bị đuổi khỏi trường…!
Mời bạn Xem tiếp Chương 97
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cappuccino 2.0
Maximux Trần
Cappuccino 2.0 - Maximux Trần
https://isach.info/story.php?story=cappuccino_2_0__maximux_tran