Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ý Râm Vạn Tuế
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 90: Thiếu Gia Cao Hoàn Và Bò Sữa Tiểu Niếp. (1)
L
úc Dương Tự kinh ngạc la lên, thì Dương Dạ đã túm lấy cổ của tên quần bơi màu vàng rồi, đang chuẩn bị chọc ghẹo thằng nhóc không biết trời cao đất rộng nà, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng ới của Dương Tự, Dương Dạ quay đầu lại nhìn, nhất thời cảm thấy tức giận.
Tên đầu trọc kia không biết khi nào đã lén bò ra khỏi đống cát, và thừa dịp Dương Dạ không chú ý, lặng lẽ đi đến bên cạnh Trịnh Đán, bắt lấy cánh tay của Trịnh Đán.
"Anh! Anh! Mau cứu người đi!" Dương Tự khẩn trương liều mạng dậm chân kêu lên.
Dương Dạ không nói gì cả, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn tên đầu trọc này, bàn tay nắm chặt lấy cái cổ của tên quần bơi màu vàng.
"Mày! Mau thả thiếu gia của bọn tao ra!" Tên đầu trọc bị ánh mắt của Dương Dạ làm cho hoảng hốt, rụt cổ về, vươn tay ra túm lấy Trịnh Đán.
"Nếu tao không thả thì sao?" Ánh mắt tức giận của Dương Dạ trở nên lạnh lùng, không biết thiếu gia trong tay mình là con cái nhà ai, mà dám ỷ thế hiếp người như vậy!
"Mày.... không thả?"Tên đầu trọc nhìn trái nhìn phải, cố gắng tìm một cái gì đó có thể uy hiếp một chút, nhưng đáng tiếc là xung quanh chỉ toàn cát và cát, tên đầu trọc khẩn trên đến lắp bắp, trong lúc vô tình cúi đầu nhìn thấy Trịnh Đán trong tay mình, trên mặt liền nở một nụ cười âm hiểm: "Hừ, thằng nhóc, nếu như mày không thả thiếu gia của bọn tao ra, thì tao sẽ không khách khí với nó!"
Người chung quanh xem náo nhiệt liền sửng sốt, toàn bộ đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về tên đầu trọc.
Tây Thi ngơ ngác đứng một bên, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Dương Dạ, Trịnh Đán bị dọa hết ngây dại trong tay của tên đầu trọc, vành mắt đỏ lên như muốn khóc.
"Anh! Làm sao bây giờ?" Dương Tự đứng bên cạnh khẩn trương, nhưng mà cũng không giúp được gì cho đời, chỉ có thể lo lắng suông.
Dương Dạ liếc mắt nhìn Dương Tự, sau đó nhìn về tên đầu trọc, vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng như cũ, cười nhàn nhạt nói: "Mày muốn thế nào?"
"Hừ! Nếu mày không thả thiếu gia của bọn tao ra, tao sẽ..." Tên đầu trọc cúi xuống nhìn Trịnh Đán, lại ngẩng lên cười nhạo nói: "Tao sẽ lột hết quần áo của nó! Để cho nó bị lăng nhục trước mặt nhiều người!"
Khói đang bốc lên trên đầu của Dương Dạ, còn những người xung quanh cũng bắt đầu chửi bớt.
Không ngờ rằng sau khi Dương Tự nghe những lời này, liền bước nhanh đến trước vài bước, hai mắt rực sáng, trên mặt cười không tự chủ, hô to với tên đầu trọc: "Ê! Thằng đê tiện! Mày quá đê tiện rồi!" Lúc nói chuyện, nước miếng còn chảy dài ra khỏi mồm nữa.
"..."Tên đầu trọc đơ ra luôn, trên trán chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh thật to, người xung quanh cũng lập tức yên tĩnh lại, toàn bộ biểu tình thành dại ra.
Nước miếng vẫn chảy xuống, Dương Tự đi lại một bước, mang vẻ mặt chờ mong, nói: "Mày là tên cầm thú! Nếu như mày lột quần của nàng xuống, vậy càng đê tiện hơn!"
Người xung quanh đã có kẻ không chống đỡ được, ngã rầm xuống đất.
Dương Dạ tức đến phà khói ra mũi, túm lấy tên quần bơi màu vàng tiến về trước, tung cước đá một phát làm Dương Tự bay đi, quay đầu lại nói với tên đầu trọc:" Tốt tốt, mày thả nàng ra, tao thả thiếu gia của mày, giao dịch công bằng"
Tên đầu trọc hô lớn: "Mày thả trước! Lập tức!"
Dương Dạ cười cười, âm thầm dùng thêm chút sức ở tay, tên quần bơi màu vàng kia vốn đã sợ đến không nói nên lời rồi, bỗng nhiên cảm thấy đau nhức, cái cổ giống như sắp gãy vậy, lập tức gào to thảm thiết: "Ai da má ơi! Thả người! Lão Ngốc! Nhang thả con bé ấy ra!"
Tên đầu trọc tên là lão Ngốc kia nghe tên quần bơi màu vàng hô như vậy, do dự một chút, liền thả Trịnh Đán ra, Tây Thi vội vàng chạy đến, đỡ lấy Trịnh Đán, còn Dương Tự cũng ù té chạy đến nhìn Trịnh Đán.
Dương Dạ cười cười một chút, dùng tay đẩy mạnh tên quần bơi màu vàng đi, làm cho hắn chúi nhũi xuống cát một lần nữa. Lão Ngốc vội vàng chạy lại, đỡ tên này lên, người xung quanh xem náo nhiệt thấy mọi chuyện đã kết thúc, đều lắc đầu rời đi, cảm thấy không đã ghiền chút nào cả.
Lúc này từ xa bỗng nhiên có một tiếng con gái vang lên: "Anh! Anh ơi!"
Dương Dạ nhìn theo âm thanh, lập tức bị chấn động. Xa xa có một cô gái đang mặc đồ bơi hai mảnh màu vàng đi tới, khuôn mặt xinh đẹp, vừa đi vừa vuốt mái tóc đầy nước của mình, có một ít nước dính lên trên bộ ngực và cái cổ trắng tuyết của nàng, lúc này trong mắt của hắn, tất cả đều như đứng hình lại, còn hành động của cô gái kia, cứ như là một pha quay chậm vậy. Hai chân thon dài trắng tuyết, từng bước dẫm nát cát trắng trên biển, vòng eo nhỏ gọn nhưng tràn ngập co dãn đang lắc lư, bộ đồ tắm hai mảnh kia tuy che khuất được bộ phận bí ẩn, nhưng không làm giảm được nét đẹp của nàng. Đương nhiên, cái hấp dẫn Dương Dạ nhất chính là hai khối thịt cực lớn căng tròn, vâng, chính là căng tròn chứ không xệ, trước ngực của cô gái này, mảnh áo tắm chỉ che đi được một phần giữa của khối thịt, hai phần ba của nó vẫn lộ ra rõ ràng dưới ban ngày, mà trong pha quay chậm này, khi cô gái chạy đến gần, thì hai khối thịt ấy đang tưng lên, tưng lên theo nhịp phập phồng của cơ thể, cũng làm cho trái tim của Dương Dạ đập nhanh lên, nhanh lên theo một tần suất khác thường...
Cô gái thở hổn hển chạy đến trước mặt tên quần bơi màu vàng, tức giận hỏi: "Anh, anh làm sao vậy?"
"Tiểu thư, chính là hắn! Hắn bắt nạt thiếu gia!" Ánh mắt của lão Ngốc cũng dừng lại trên bộ ngực của cô gái, nhưng ngoài miệng vẫn báo cáo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ý Râm Vạn Tuế
Khuyết Danh
Ý Râm Vạn Tuế - Khuyết Danh
https://isach.info/story.php?story=y_ram_van_tue__khuyet_danh