Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nửa Đời Thanh Tình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 89: Tình Không Thể Tỉnh
T
rích dẫn: Trong lúc mơ màng, Vân Yên nhớ tới khuôn mặt nhỏ bé tròn xoe bụ bẫm của Hoằng Huy, nhưng đó chỉ là hình ảnh trước đây mà thôi.
Trên đường quay trở về xe ngựa đi nhanh hơn, sau cơn mưa bầu không khí trở nên tươi mát trong trẻo, phía tây mặt trời dần dần lặn xuống.
Những người bán hàng rong trên phố đã bắt đầu dọn hàng, Vân Yên vén rèm cửa sổ lên, tiếc nuối nhìn con đường nàng và Hoằng Huy đã từng đi qua, nơi đó có những món ăn vặt, có những nụ cười vui vẻ, là những ngày tháng bình thường nhưng tĩnh lặng.
Người dân đã làm xong công việc của mình chuẩn bị trở về nhà, các con phố dần dần vắng vẻ, Vân Yên bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết.
Giống như hồi bé khi chơi trò chuyền khăn tay, ngồi trong đám bạn nhưng Vân Yên như người vô hình, đó là điều đáng sợ đến cỡ nào.
Mệt quá, mệt mỏi quá.
Một cánh tay quen thuộc choàng qua cổ Vân Yên, nắm lấy cằm nàng. Chàng nhẹ nhàng dựa vào lưng Vân Yên, nàng không nhúc nhích.
Hai người cứ duy trì tư thế như thế, không cử động cũng nói chuyện. Dần dần Dận Chân ôm Vân Yên dựa vào ngực mình, Vân Yên cũng không còn sức lực cứ thế dựa vào người chàng.
- Thằng bé vẫn rất khỏe mạnh, Hoằng Huy ấy.
Dận Chân mở miệng nói. Đây là lần đầu tiên trong mấy năm qua chàng nói về Hoằng Huy.
- Mỗi một lần gửi thư, nó đều hỏi thăm nàng.
Cơ thể Vân Yên run lên, nhắm chặt mắt lại, từ tận trong lòng nàng thở ra một hơi, nhưng lời muốn nói không cách nào thốt lên được.
- Ừm,... a ca, chắc cao hơn rồi nhỉ?
Nàng nghẹn ngào.
Dận Chân thủ thỉ bên tai nàng,
- Ừ, cao hơn rất nhiều.
Xe ngựa đi vô cùng vững vàng, ở nơi không được gọi là rộng rãi lắm bánh xe tạo thành âm thanh rất có quy luật, đường phố bên ngoài cửa sổ dần lui về phía sau.
- Vân Yên, nàng có nhớ lần đầu tiên khi chúng ta gặp nhau không?
Vân Yên hơi sững sờ, suy nghĩ như đang bay xa đến phương trời nào.
- Ngày đó là sinh nhật ba tuổi của Hoằng Huy...
Đầu Dận Chân nhẹ nhàng cọ lên cổ Vân Yên,
- Ừm... không phải.
Vân Yên hơi cau mày, Dận Chân nói tiếp.
- Hơn nữa, nàng trốn tới trốn lui vẫn trốn vào Tứ Nghi Đường.
Vân Yên ngẩn ngơ -- chợt nhớ ra hóa ra năm đó không chỉ nàng trốn sau cây ngô đồng nhận ra chàng, mà chàng cũng...
Dận Chân cùng đưa mắt ra ngoài cửa sổ, thì thầm bên tai nàng,
- Nàng cũng nghe thấy.
Hàng mi Vân Yên khựng lại, thở dài trong lòng cũng không che dấu hết được sự mỏi mệt.
- Tứ gia, chuyện hôm qua tôi nói là nghiêm túc.
Dận Chân không nói gì, nhưng cánh tay ôm Vân Yên từ từ chặt hơn, bàn tay to lớn nắm chặt hai tay nàng đang đặt trước người.
- Chúng ta về nhà thôi.
* * * * *
Quay trở về phủ, Vân Yên mệt mỏi cũng dần tỉnh táo hơn. Nàng yên lặng đi theo Dận Chân đến nhà chính, không né tránh điều gì, tất cả vẫn như bình thường.
Đích phúc tấn Na Lạp thị năm nay đã gần ba mươi tuổi, nhưng tình hình có vẻ không tốt lắm. Dận Chân hỏi kết quả chẩn đoán, an ủi mấy lời, tất nhiên không cần nói chi tiết cũng biết.
Sau khi trở về Tứ Nghi Đường, Vân Yên lập tức cầm bộ quần áo ướt sũng vào trong sân giặt, Dận Chân ngồi một mình sau bàn vẽ lại sơ đồ phác thảo, chép lại câu thơ, lần gẩy tràng hạt.
Màn đêm dần dần buông xuống, Vân Yên phơi xong quần áo rồi quay trở lại phòng, nàng vào phòng ngủ chuẩn bị trải giường chiếu. Đang định thắp chiếc đèn ở đầu giường, phía sau bỗng vang lên tiếng bước chân.
Vân Yên quay người lại, thấy Dận Chân đứng trong bóng đêm, chỉ có ánh trăng mờ mờ xuyên qua song cửa sổ chiếu vào.
Hai người nhìn nhau rất lâu.
Cuối cùng thì Dận Chân đưa tay ôm nàng, gò má Vân Yên áp lên bờ vai chàng. Trước mắt Vân Yên dần nhòa đi, không biết là nước mắt hay thứ gì khác, cứ như vậy mà âm thầm tuôn rơi, thấm đẫm vai áo chàng.
Đêm nay, sự thật không thể trốn tránh hiện ra trước mắt bọn họ. Người vốn không nên xuất hiện lại đồng thời xuất hiện, quá nhiều thứ vốn không hiểu bỗng trở nên rõ ràng. Bất cứ điều gì cũng vậy, nó xuất hiện vào những lúc không hề báo trước, cắt một vết sắc lẹm vào nơi con người yếu đuối nhất.
Chàng ôm nàng thật chặt, giọng nói trầm thấp mà khàn khàn.
- Thật sự không được sao?
Đáp lại chàng là bả vai ngày càng ướt hơn, nàng chầm chậm đưa tay sống lưng chàng, nhẹ nhàng, nhưng dịu dàng. Một lúc sau, giọng nói trầm khàn từ bờ vai chàng truyền ra.
- Duy chỉ có buông tay, mới có thể giải thoát. Tứ gia, ngài là người thấu hiểu mọi điều nhất. Ngài còn có nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, tình nghĩa của ngài thuộc về thiên hạ và dân chúng nơi đây. Thời đại này chính là vũ đài của ngài.
Từ trước đến nay Vân Yên chưa bao giờ nói với Dận Chân một câu dài như vậy, từng con chữ đều thấu hiểu, dịu dàng, sắc bén.
Cô gái này nhỏ bé đến vậy, nhưng nhưng tinh thần lại vô cùng trấn tĩnh. Trong giọng nói của nàng mang theo một loại ma lực, loại ma lực này có thể dần dần thấm vào tim phổi con người.
Dận Chân ngẩn ngơ nhắm hai mắt lại, chậm rãi hít sâu một hơi, dường như đã hiểu ra câu nói khiến người khác giật mình và ngữ điệu thản nhiên của nàng.
- Vân Yên, đây là câu nói dài nhất nàng nói với ta.
Dưới ánh trăng, chàng mở to hai mắt, con ngươi sâu thăm thẳm, ánh sáng trong đôi mắt vụt tắt.
- Duy chỉ có buông tay, mới có thể giải thoát. Vân Yên, tối nay ngồi thiền cùng ta được không?
* * * * *
Tám năm qua, Vân Yên chỉ biết rằng thiết kế của Tứ Nghi Đường này tinh vi và tỉ mỉ hơn bên ngoài rất nhiều. Bên cạnh vách phòng dựa vào chiếc giường còn có một căn phòng bí mật. Thỉnh thoảng Dận Chân sẽ vào trong đó ngồi thiền, còn Vân Yên sẽ không bao giờ vào đó quấy rầy chàng.
Nhưng đêm nay, Dận Chân nắm tay Vân Yên, đẩy con nghê bằng ngọc trên chiếc bàn sang một bên, cánh cửa trên vách tường từ từ mở ra ——
Ngọn đèn vàng ấm áp nhanh chóng được thắp lên, nơi đây giống như một thế giới khác.
Yên bình, tĩnh mịch.
Mùi đàn hương thoang thoảng quanh quẩn trong căn phòng, dưới chân là thảm lông cừu mềm mại, tất cả đều khiến nàng thêm mông lung như lạc vào giấc mộng.
Trên vách tường treo ba bức tranh dài với màu vàng làm chủ đạo. Bức tranh chính giữa vẽ hoàng đế Khang Hi mặc triều phục, bên trái là bức tranh vẽ một người phụ nữ mặc trang phục hoàng hậu đoan trang xinh đẹp, mắt hạnh tóc nâu, ấm áp dịu dàng. Phía bên phải là một người phụ nữ xinh đẹp mặc trang phục cung phi, trong đôi mắt và giữa hai đầu lông mày có một cảm giác rất quen thuộc, phong thái mang đậm sự trí tuệ và lạnh lùng. Bức tranh được vẽ vô cùng cẩn thận, rất có thần, từng nét vẽ đều chứa đầy tình cảm.
Càng đến gần, tượng Phật dữ tợn trên bàn thờ càng khiến ánh mắt con người ngưng trệ, như rơi vào khoảng không kì dị ——
Trong ánh nến, màu vàng của tượng Phật và dáng vẻ dữ tợn vừa kì dị lại vừa hòa hợp đến lạ lùng.
Diện mạo ông Phật to lớn dữ tợn lại rất anh tuấn, đầu đội mũ mão, phía trước là một người phụ nữ có vóc dáng nhỏ bé gầy gò, nàng được ông Phật nhẹ nhàng ôm lên, mái tóc dài sau lưng nàng được ôm trọn, nàng ngồi đối diện với ông Phật, hai chân mở ra, cặp mông đầy đặn ngồi trên đùi ông phật, bốn tay ôm lấy nhau, người kề sát vào nhau, cơ thể trần truồng. Ngay cả biểu cảm thành kính đắm say của bức tượng cũng cực kì có thần.
Dận Chân kéo Vân Yên đi đến, Vân Yên nhìn bức tượng, mặt không đỏ, cũng không nói gì.
Dận Chân châm một bó hương, cắm vào lư hương trên bàn thờ. Trong làn khói mờ ảo, tượng Phật dữ tợn lại càng thêm quyến rũ.
Chàng nắm tay Vân Yên cùng quỳ trên chiếc bồ đoàn màu vàng kim. Dưới bàn thờ chỉ có một chiếc bồ đoàn, kích thước khá lớn, mà vóc dáng Vân Yên thì khá nhỏ.
Một chuỗi tràng hạt được đeo lên cổ tay mảnh khảnh của Vân Yên, mỗi viên ngọc đều tròn trịa sáng bóng, trên mỗi viên ngọc đều có hoa văn hình mắt phượng, cả chuỗi hạt tỏa ra ánh sáng mờ mờ, vừa nhìn đã biết không phải là vật tầm thường.
Dận Chân cũng cầm một tràng hạt gần giống thế nhưng màu sắc đậm hơn, ánh sáng bao phủ trên đó cũng rõ ràng hơn. Từng viên ngọc chầm chậm đi qua đầu ngón tay chàng. Nhìn kỹ, ba góc trên mỗi viên ngọc đều có hình mắt rồng, dữ tợn và sắc bén.
- Chuỗi hạt trên tay nàng gọi là Phượng Nhãn Bồ Đề (Mắt Phượng Bồ Đề), là một trong những chuỗi hạt có linh nhất trong Mật Tông (1). Kết hợp với Long Nhãn Bồ Đề (Mắt Rồng Bồ Đề) của ta thì thành một đôi. Chuỗi hạt này có mười bốn viên, biểu thị cho Quan Âm Bồ Tát và tất cả lòng từ bi kính trọng của chúng sinh trong mười phương, ba thế, sáu cõi, khiến chúng sinh đạt được mười bốn công đức dũng cảm.
- Mười bốn điều dũng cảm đó là, thứ nhất, giúp chúng sinh giải thoát khỏi khổ não; thứ hai, giúp chúng sinh thay đổi tầm nhìn, nếu gặp hỏa hoạn, không bị lửa dữ thiêu đốt; thứ ba, giúp chúng sinh thay đổi cách nghe và nhìn, dù bị nước lớn cuốn đi cũng không bị nhấn chìm; thứ tư, giúp chúng sinh không bị quỷ dữ làm hại; thứ năm, giúp chúng sinh tiêu trừ những cái xấu của lục căn (2), thoát khỏi đao trượng; thứ sáu, Bồ Tát chiếu sáng mười phương, giúp chúng sinh không bị quỷ dạ xoa, những điều đen tối làm hại; thứ bảy, giúp chúng sinh thoát khỏi gông cùm xiềng xích trần thế; thứ tám, giúp chúng sinh đi trên con đường nguy hiểm như đi trên con đường bằng phẳng, thoát khỏi giặc cướp; thứ chín, giúp chúng sinh thoát khỏi lòng tham, không sinh sắc niệm; thứ mười, giúp những người hay nóng giận không sinh oán hận; thứ mười một, giúp tất cả những người không có thiện tâm tránh xa độc ác; thứ mười hai, giúp chúng sinh không có con, cầu con trai sinh được con trai; thứ mười ba, giúp chúng sinh không có con, cầu con gái sinh được con gái; thứ mười bốn, giúp chúng sinh niệm danh hiệu Quan Thế Âm thì được vô lượng lợi ích và phúc đức.
Tốc độ nói của Dận Chân chắc chắn mà từ tốn, giống như một vị cao nhân đắc đạo kiên nhẫn giảng giải, chàng chậm rãi nắm lấy tay Vân Yên, ngẩng đầu lên nhìn bàn thờ.
- Đây là Phật Hoan Hỉ (3) của phái Mật Tông, trong đó Phật mang ý nghĩa là pháp, còn cô gái mang ý nghĩa là trí tuệ. Pháp và trí tuệ song hành, rồi hợp lại thành một người, ngụ ý là pháp giới và trí tuệ là vô hạn.
Vân Yên lắng nghe lời giải thích của Dận Chân về phái Mật Tông, yên lặng gật đầu. Ánh mắt trang nghiêm, nhẹ nhàng nhìn thẳng vào Phật Hoan Hỉ, không hề có thái độ ngượng ngùng hay khó chịu.
Dận Chân nhẹ nhàng gạt mái tóc trên vai Vân Yên, dịu dàng nhìn nàng.
Đêm đã vào khuya, Dận Chân vẫn ngồi thiền, Vân Yên ôm gối ngồi trên thảm mềm bên cạnh. Cái trán nhỏ bé tựa lên bả vai chàng, hàng lông mi khép lại tạo thành một cái bóng nho nhỏ trên gò má. Hô hấp khẽ khàng, nhẹ thở ra từ đôi môi nàng.
Qua rất lâu sau, khi Long Nhãn Bồ Đề của Dận Chân được xoay hơn trăm ngàn lần thì màn đêm cũng sắp kết thúc.
Phật pháp Thiền tông, ai cũng có thể khai ngộ. Vậy còn tình thì sao? Không biết bắt đầu từ lúc nào, lại càng không thể tỉnh lại. Chàng cúi xuống khẽ hôn lên đôi môi nhỏ xinh đang nhẹ nhàng hô hấp.
Trong phòng rất ấm, dường như không phân ra xuân hạ thu đông, cũng không phân biệt được đêm tối hay ban ngày, vẫn yên tĩnh như trước kia.
Động tác của Dận Chân rất nhẹ, như sợ làm nàng tỉnh giấc, chỉ cẩn thận ôm nàng vào trong ngực, cùng tựa vào cổ nhau cùng nhắm mắt.
Trong ánh nến lờ mờ, ánh sáng rực rỡ của bức tượng Phật dữ tợn phía trên hai người không hề thay đổi, trong ánh sáng mờ mịt, thần sắc tượng Phật như còn có cả sự thương xót mến yêu.
(1) Mật Tông: là pháp môn bắt nguồn từ sự kết hợp giữa Ấn Độ giáo và Phật giáo đại thừa. Mật Tông còn được gọi là Mật giáo, Bí Mật giáo, Chân ngôn tông, Kim cang thừa, Mật thừa, Quả thừa...
(2) Lục căn: là mắt, tai, mũi, lưỡi, da, và tư tưởng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nửa Đời Thanh Tình
Giản Lan
Nửa Đời Thanh Tình - Giản Lan
https://isach.info/story.php?story=nua_doi_thanh_tinh__gian_lan