Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bộ Bộ Liên Hoa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 89
E
ditor: socfsk
Tháng bảy, Thiên Hưng năm thứ ba, Trong Quốc Tử Giám Lạc Kinh đang tiến hành một cuộc tế bái trang nghiêm mà thần thánh.
Nhớ lại hồi tháng năm cách đây hai tháng, Hổ sư Đại Nguyên thực sự nắm Lạc Kinh trong tay dài đằng đẵng hai năm rốt cuộc cũng rút lui khỏi thành, lui ra khỏi Thiên Môn Quan về phủ Hưng Khánh. Tháng sáu, triều đình Đại Nguyên tạm thời dừng chân ở Kim Châu cũng đã quay trở lại kinh thành. Tháng bảy, hoàng đế Thiên Hưng thông cáo thiên hạ, khôi phục lễ nghi vốn có, quân vương xử lý tất cả mọi chuyện trong thiên hạ, tôn trọng tổ tiên, cố gắng tu sửa hoàn toàn mới thánh văn trong miếu, tiến hành một buổi lễ tế tự long trọng.
Trong đại điện vào ngày này, bách quan nghiêm túc, hành lễ ba quỳ chín lạy, hoàng đế đến trước hương án của tiên sư, dâng hương tế rượu. Lúc này, tiếng nhạc tế lễ du dương vang lên bốn phía, những người ca múa dâng vũ đạo Văn liệt, ngụ ý Thánh nhân rủ tay áo chắp tay thống trị thiên hạ, bốn phương thái bình.
“Đạo đức sâu xa, văn hóa tổ tiên. Công danh phù du, Vua chúa đơn thuần. Tư sinh to lớn, từng này tư rượu. Tuy ta vô biên, cũng mong lâu dài…” (ta chịu cái khoản dịch tế với thơ á – Sóc)
Quan tế lễ nghiêm trang cao giọng đọc, dẫn dắt mọi người dâng lễ, âm thanh chỉnh tề xuyên qua mái nhà điện phủ, dường như lúc này bay theo gió về phía chân trời, mấy chiếc xe ngựa đang được một đội binh hộ vệ, lặng yên không tiếng động đi qua văn miếu, đi về phía cổng thành Bắc.
Chuyến xe ngựa này xuyên qua cửa thành, dường như không có điểm dừng. Lính canh giữ thành quỳ xuống cung tiễn, bách tính vây quanh hai bên cửa thành kinh sợ nhìn hai chiếc xe ngựa rời đi. Cho đến khi sau lưng đoàn ngựa thồ chỉ còn lại một bầu trời bụi màu vàng mới thôi.
“Mẫu thân, chúng ta đi đâu vậy?”
Tiểu Hải Tinh rốt cuộc đặt quyển sách bằng trúc sang một bên, quay đầu lại hỏi.
Điều nó hỏi cũng chính là điều Ngưỡng Hiền và Tiểu Nha nhi muốn hỏi. Bọn chúng cùng nhìn về phía mẫu thân.
Thiện Thủy nhìn qua màn trúc, liếc mắt nhìn đoàn ngựa thồ trượng phu, cười nói: “Chúng ta đến một nơi trời đất xanh thẳm, rất rộng rãi, dê bò thả trên mặt đấy, các con có thể vô tư cưỡi trên lưng ngựa chạy băng qua vùng đó, có được không?”
Cho dù là ngồi trên xe ngựa không chắc chắn, cơ thể Ngưỡng Hiền cũng ngồi rất thẳng. Nghe được lời mẫu thân, không hề nói gì, nhưng trong mắt lóe lên tia sáng.
“Được. Phụ mẫu đi đâu con đi đấy!”
Tiểu Nha nhi ôm eo Thiện Thủy, mặt tươi cười dán vào trước ngực nàng.
“Cưỡi ngựa lớn! Cưỡi ngựa lớn”!
Vui sướng nhất phải là Tiểu Hải Tinh. Bây giờ nó đang ngồi trên ghế, học dáng cưỡi ngựa, trong miệng không ngừng hí hí, xe ngựa lắc lư một cái, nó té nhào xuống đất, bò dậy vẫn không ngừng cười hì hì.
Hoắc Thế Quân dường như nghe thấy tiếng cười vui tai trong xe ngựa sau lưng, cho ngựa đi chầm chậm, dừng ở ven đường, cuối cùng nhìn lại tường thành đang chìm dần vào trong mây mù.
“Công danh phù du. Vua chúa đơn thuần. Tư sinh to lớn, từng này tư rượu. Tuy ta vô biên, cũng mong lâu dài…”
Bên tai hắn dường như còn vang vọng tiếng tế tự phảng phất bay trong gió. Khóe môi dần nâng, nụ cười như trào phúng, vừa như giễu cợt. Rốt cuộc bỗng nhiên quay đầu lại, thúc vào hông ngựa, ngựa phóng chạy về phía trước.
~~“Ta sẽ rút lui khỏi Lạc Kinh, cũng sẽ rút khỏi Bên ngoài Thiên Môn Quan (vùng núi phía tây TQ), không hề bước chân vào bên trong một bước.”
“Điều kiện trao đổi của ngươi?”
“Tây khương giờ đã có tân vương, tân vương cũng chỉ là vỏ ngoài, bằng lòng cống triều thần phục Đại Nguyên. Quan ngoại phủ Hưng Khánh có tất cả mười lăm thành lớn nhỏ. Mười lăm thành này và các nước chư hầu xung quanh nó trước đây đều thuộc về Đại Nguyên, bất cứ lúc nào, điều này cũng không thay đổi. Nhưng bắt đầu từ bây giờ, ta tự mình lĩnh binh mã tới phủ Hưng Khánh, tất cả sự vụ ở Bên ngoài Thiên Môn Quan đều do ta tự mình lo liệu.”
“Ngươi muốn lĩnh các chư hầu ở Bên ngoài Thiên Môn Quan?”
“Triều đình có thể đáp ứng, cũng có thể không. Chỉ là đây là ranh giới cuối cùng của ta. Không thể không có con đường sống nào. Đáp ứng, thực tế triều đình cũng không tổn thất gì. Cống phẩm cũng sẽ không thiếu hụt. Nếu không đáp ứng, thiên hạ chắc chắn sẽ rơi vào chiến sự. Chỉ là thứ cho ta nói thẳng, đến lúc đó ai chết vào tay ai cũng khó có thể dự liệu. Bây giờ nếu ngươi đến đây thương lượng với ta, chắc hẳn cũng đã tự mình đánh giá qua. Thiên hạ loạn lâu, lòng người chỉ cần mong bình an. Nếu như ngươi không nắm chắc phần thắng, như vậy sao không thối lui một bước, cả ta và ngươi đều có trời cao biển rộng của riêng mình?”
Phủ Hưng Khánh vào tháng chín, nóng như thiêu như đốt. Đi từ Phượng Tường Vệ đến phía tây cũng mất nửa ngày, trong tầm mắt chợt xuất hiện một bãi sông quanh co. Xa xa nhìn lại, liễu gai và cỏ lau nối nhau thành một mảng bên bãi, trắng hồng xen lẫn, đỏ là liễu gai, trắng là cỏ lau, dưới khung cảnh xanh mướt, thoạt nhìn rất giống một bức tranh đầy sắc màu tươi sáng.
Một con ngựa màu đen mang hai người trên lưng, tung vó trên cánh đồng cỏ, đám dê chăn thả kinh sợ chạy tán loạn, để lại tầng tầng lớp lớp hoa trắng phất phơ bay trong gió.
Ngựa vẫn băng băng chạy tới gần, lập tức nam nhân nào đó giật cương ngựa, tung người xuống ngựa, đồng thời ôm nữa nhân đang ngồi trước mặt mình xuống, dắt tay nàng, đi về phía bãi sông.
Nam nhân này chính là Hoắc Thế Quân, mà cô nương kia, dĩ nhiên là thê tử Thiện Thủy của hắn.
Thiện Thủy nhìn bãi sông rộng lớn xa xa, sâu trong trí nhớ hiện lên cảnh tượng nào đấy, đúng lúc đó như bị cắt ngang không hề báo trước.
Nàng a một tiếng, quay lại nhìn nam nhân bên cạnh. Thấy hắn nhìn về phía mình, ánh mắt lay động, giống như có chút mong đợi.
“Nhu Nhi, nàng nhớ không?”
Hoắc Thế Quân cười hỏi.
Thiện Thủy dừng sức gật đầu, cũng nở nụ cười.
Sao nàng có thể quên?
Một thời gian lâu trước kia, có một ngày, nàng cũng đứng cạnh nam nhân này, cùng cưỡi một con ngựa, lúc đi ngang qua đây, hắn nói với nàng, đợi đến lúc cây liễu gai bên sông chuyển sang màu hồng, cỏ lau màu trắng, hắn nhất định sẽ đưa nàng đến ngắm cảnh đẹp.
Lời nói năm đó đã sớm bị thời gian mài mòn đến mức dường như không thể tìm thấy. Nhưng giờ khắc này, giống như trong lúc lơ đãng chợt hiện ra chân thực như vậy.
Ngay lúc đó, có lẽ không ai trong bọn họ sẽ nghĩ tới việc có thể thực hiện được lời hứa đơn giản đó, thời gian, cũng đã mười năm.
Bọn họ ngồi bên nhau bên bãi sông, mặc cho nhiệt độ mặt trời, mặc cho nước chảy qua chân, gắn kết bên nhau.
“Nhu Nhi, lúc ở trong miếu, cuối cùng hắn và ta cùng thề trước mặt liệt tổ liệt tông, nói rằng miễn là còn sống, cuộc đời này tuyệt không dẫn đến chuyện huynh đệ tương tàn. Dĩ nhiên ta sẽ không phá vỡ lời thề trước, về phần hắn, ta nhớ rằng đã từng nói với nàng, hắn là một Quân Vương khư khư giữ lấy cơ nghiệp. Hiện nay quốc khố Đại Nguyên trống rỗng, thiên hạ cần được nghỉ ngơi. Mặc dù hắn muốn phá lời thề, nhưng ta đoán, chắc chắn trong vòng mười năm, hắn nhất định không đủ binh lực. Về phần sau mười năm đó..…”
Hắn dõi ánh mắt đến dãy núi nơi xa, cười nhạt, “Lần trước ta hứa với nàng sẽ dẫn nàng tới đây, không ngờ đã qua mười năm. Cuộc đời có bao nhiêu lần mười năm? Việc đời vốn không thể lường trước được. Sau mười năm nữa, nếu vứt ta ở chỗ này, nếu hắn cố ý muốn phân cao thấp với ta thì ta hoặc sẽ theo hầu nàng, hoặc quy ẩn cùng nàng. Tạo hóa đã định, dù có thế nào thì ta và nàng cũng sẽ ở mãi bên nhau thôi. Đi theo ta như vậy, nàng có từng hối hận hay không?”
Cuối cùng, hắn cúi đầu nhìn nàng, hỏi như vậy.
Nàng cuốn ống quần lên cao đá chân nghịch nước, hất nước lên thật cao, thản nhiên cười nói với hắn: “Cái ghế cao nhất thiên hạ chàng còn chưa ngồi qua, nhưng ta thì đã ngồi qua rồi. Chàng nói xem, còn thứ gì có thể khiến cho ta hối hận? Chúng ta có nhi tử, đó đã là hạnh phúc rồi. Mai này, chúng ta sẽ cùng sống chết nguyện mãi ở bên nhau là đủ rồi.”
Hai cánh tay Hoắc Thế Quân dùng sức ôm nàng thật chặt và cười to vang dội…..
HẾT
Chương trước
Mục lục
Bộ Bộ Liên Hoa
Thanh Ca Nhất Phiến
Bộ Bộ Liên Hoa - Thanh Ca Nhất Phiến
https://isach.info/story.php?story=bo_bo_lien_hoa__thanh_ca_nhat_phien