Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ai Nha, Bảo Bối!!!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 89. Lúc Thật Sự Phạm Sai Lầm
C
hương 89. Lúc thật sự phạm sai lầm
Tác giả: Angelina
Người chuyển ngữ: Liêu Phong
Kỳ nghỉ đông gần tới, khí hậu cũng càng lúc càng trở nên lạnh, khiến cho rất nhiều học sinh núp trong phòng ngủ và phòng học không chịu đi ra ngoài. Quả Tri dậm chân ở dưới bàn. Cậu chỉ mang theo có hai chiếc áo. Mấy bộ đồ khác cậu cũng đã giặt hết vào ngày hôm qua rồi. Cậu mặc quần áo thật kín, cơ thể cóng đến run người. Nếu như có một ly sữa nóng thì thật là tốt. Nhà Thời Tây cái gì cũng không có. Hay là mua một cái bếp điện đi. Cậu quyết định chủ ý, bấm số điện thoại của Thời Tây.
"Thời Tây ~~ chúng ta ~~ mua một ~~ cái bếp điện đi." Tiếng nói chuyện của cậu đầy run rẩy.
"Giọng nói của cậu bị gì vậy?"
"Có ~~ sao ~~ giọng nói của tớ ~~ đang rất ~~ bình thường mà." Bình thường chỗ nào?
"Bây giờ đi ra ngoài đi, tôi chờ cậu ở trước cổng trường."
"Nhưng mà..." Cậu còn chưa nói xong, Thời Tây đã cúp điện thoại. Cậu nhìn chằm chằm không khí lạnh giá bên ngoài khiến cho người ta sợ hãi. Thật không muốn đi ra bên ngoài, nhưng vừa nghĩ tới Thời Tây đang chờ mình, cậu đứng lên.
Mới vừa đến cổng trường, Thời Tây cau mày, quan sát dáng vẻ từ đầu đến chân của Quả Tri, ngón tay đưa ra chuẩn bị cởi áo khoác của mình: "Tôi không ngờ rằng cậu đã ngu xuẩn đến mức không phân biệt được mùa."
"Tớ không có đần như vậy. Chỉ là tớ đã giặt chiếc áo khoác rồi."
"Thông minh cấp thấp."
"Cái gì cũng có thể trở thành lí do để nhục mạ tớ sao?"
"Tôi cũng hy vọng cậu làm những chuyện khiến cho tôi không thể nhục mạ được." Thời Tây lạnh lùng nói, cởi áo khoác ra khoác lên người Quả Tri. Trên chiếc áo còn lưu lại nhiệt độ của hắn, vây quanh Quả Tri.
"Đi thôi." Thời Tây hướng bên ngoài trường học mà đi
"Đi đâu? Một hồi tớ còn có tiết, sợ cậu một mực chờ ở trước cổng trường mới ra đây nói cho cậu biết."
Thời Tây phảng phất không nghe được lời của Quả Tri, không có dừng bước lại. Quả Tri không có lựa chọn, chỉ đành phải đi theo. Bọn họ đi vào một tiệm bán quần áo. Thời Tây cầm một chiếc áo khoác ném tới trong ngực Quả Tri: "Mau đổi."
"Áo của tớ sẽ mau khô lắm, hơn nữa sắp tới kỳ nghỉ đông rồi, sẽ về nhà, mua thêm đồ làm gì chứ." Quả Tri không muốn tiêu xài tiền hoang phí như vậy. Ở trong mắt cậu, dùng tiền để mua cái gì đó cho mình đều là lãng phí, còn mua cho Thời Tây thì đều hợp lí.
"Tôi bảo cậu thay."
"Tớ mặc áo của cậu là được rồi."
Thời Tây khẽ cắn răng, tiến lên mạnh bạo cởi áo khoác của Quả Tri ra. Quả Tri giữ lại chiếc áo thật chặt: "Để tớ mặc thêm một lúc đi."
Nhân viên bán hàng ở một bên lúng túng nhìn hai người, muốn ngăn cản nhưng không cách nào chen miệng vào. Thời Tây không có tiêu hao bao nhiêu sức lực đã có thể cởi áo khoác trên người Quả Tri ra. Chuyện như vậy, Quả Tri cũng đã quá quen thuộc. Quả Tri không cam tâm tình nguyện mặc áo khoác mới vào, soi gương: "Không đẹp như chiếc áo của cậu."
"Cậu chính là phù hợp mới mấy loại như vậy." Thời Tây cũng nhìn Quả Tri ở trong gương.
"Những lời này là đang chửi tớ sao?"
"Nghe không hiểu?"
"Tớ không muốn hiểu."
Thời Tây đi tới quầy tính tiền, Quả Tri cuống quýt lấy tiền ra cùng trả, lại bị tay của Thời Tây đẩy ra: "Nhanh chóng đi sang một bên."
"Để cậu trả tiền hoài không tốt." Cậu hạ thấp âm lương: "Giống như là được cậu nuôi vậy. Tớ hẹn hò với cậu, không phải là vì muốn để cho cậu nuôi."
"Tiền của cậu không phải là muốn để dành mua nhà sao?" Thời Tây trả tiền xong. Quả Tri nhìn hắn. Thì ra Thời Tây còn nhớ rõ lời hứa của mình.
[ Chúng ta cần phải dành dụm tiền, mua một ngôi nhà lớn ở một thành phố xinh đẹp. Mỗi căn phòng sẽ dùng một màu sắc khác nhau để trang trí. Một căn phòng lớn sẽ dành cho cậu, để cho cậu an tĩnh viết tiểu thuyết. Sẽ mua một cái tủ sách thật lớn, trang bị cho cậu tất cả sách. Tớ chỉ cần một gian phòng nhỏ, trưng bày những tấm ảnh tớ chụp. Sau này, còn phải mua rất nhiều vật dụng gia đình, sau này còn phải giúp cậu xuất bản sách, sau này nếu như có người nguyện ý mua một quyển tiểu thuyết của cậu, tớ sẽ rất cảm tạ người đó. Nơi đó chính là nhà, nhà của chúng ta. ]
Tay của hắn đẩy cửa kính của tiệm bán quần áo ra, để cho Quả Tri đi ra ngoài trước. Gió rét tận tình thổi qua người bọn họ. Thời Tây cầm chiếc nón của cái áo khoác sau lưng Quả Tri úp lên đầu của Quả Tri. Khóe miệng Quả Tri nhẹ nhàng cong lên, thân thể được chiếc áo khoác thật dày bao bọc lại đầy ấm áp.
"Khi đó không phải là tớ nói giỡn. Sau khi tốt nghiệp, tớ sẽ cố gắng làm việc. Nói không chừng vài năm sau là tớ có thể để dành đủ tiền để mua nhà." Lạc quan của cậu lại xuất hiện. Nên nói cho Quả Tri biết thực tế thật sự là như thế nào. Có rất nhiều người nổ lực nửa đời người vẫn chưa có khả năng mua được một căn nhà. Đó không phải là một món đồ chơi. Nhưng lời nói và suy nghĩ của Thời Tây không nhất quán với nhau. Hắn nhìn đường phố tịch liêu: "Vậy cậu cố gắng lên."
"Được!" Quả Tri tràn đầy nhiệt huyết đáp ứng. Bọn họ không có rảnh rỗi để đi dạo, lại tiếp tục trở về trường học.
Khóa học của ngày hôm nay cũng kết thúc, Quả Tri vội vàng đi đến siêu thị mua bếp điện, hăng hái bừng bừng trở lại nơi của của Thời Tây. Cậu mở cái hộp ra, phủi phủi cái bếp điện một chút liền không kịp chờ đợi dùng nó. Cậu cho sữa tươi vào, không bao lâu, chất lỏng màu trắng nồng sôi trào, mùi sữa thơm truyền tới. Quả Tri cầm cái ly rót đầy sữa tươi lên, muốn bưng ra để trên bàn. Nhiệt độ nóng làm ngón tay của cậu bỏng, cậu không cầm được nữa, cái ly rớt xuống, rơi trên bàn phím của máy vi tính xách tay. Màn hình laptop trong nháy mắt đen thui, dòng sữa tươi màu trắng chảy đầy trên bàn phím. Quả Tri có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của máy móc.
Cậu kinh hoảng dùng vạt áo lau, biểu cảm khó coi. Máy vi tính bị hỏng, tài liệu trong máy laptop có thể bị hỏng theo hay không? Đây chính là những thứ mà Thời Tây tốn rất nhiều thời gian viết. Mình rốt cục đang làm gì vậy? Thời Tây đem quần áo dơ ném vào máy giặt, sau khi trở lại liền thấy cảnh này. Quả Tri liều mạng lau, quay đầu lại: "Thời Tây, thật xin lỗi, đều tại tớ không cẩn thận, thật xin lỗi."
Thời Tây cầm ngón tay đỏ rát của Quả Tri lên, kéo cách ra xa máy vi tính: "Được rồi."
"Sau này tớ cũng không muốn uống nước nữa. Tớ thật không phải là người, tớ nên bị treo cổ ở trước cổng trường." Quả Tri không ngừng mắng mình.
"Không cần gấp gáp." Thời Tây nhàn nhạt nói. Hắn dùng khăn giấy lau ngón tay và ống tay áo của Quả Tri. Quả Tri nhìn chằm chằm máy laptop: "Đầu tiên phải tháo nguồn điện, sau đó lấy pin ra, nói không chừng còn có thể sử dụng được." Cậu nghĩ như vậy, Thời Tây lại nắm tay của cậu không buông ra: "Đừng nhúc nhích. Không phải tôi đã nói là không cần gấp gáp rồi sao?"
"Làm sao có thể không cần gấp gáp, máy laptop..."
"Tay có đau không?" Vào lúc này mà hắn vẫn hỏi câu hỏi này. Bình thường chỉ một chút chuyện nhỏ mà hắn mắng mình, không để ý tới mình. Còn lúc thật sự phạm sai lầm, hắn lại chỉ nói với mình không cần gấp gáp. Đã không phải là lần đầu tiên.
"Tôi đang hỏi cậu."
Quả Tri lắc đầu một cái, đầu đụng vào trong ngực của Thời Tây: "Cậu sẽ khiến tớ cảm thấy mơ hồ. Rốt cục là chê tớ hay là quá cưng chiều tớ đây?"
"Đương nhiên là chê cậu."
"Tớ mới không tin." Quả Tri khẽ đẩy Thời Tây.
Kết quả cuối cùng, bất kể Quả Tri dùng máy sấy tóc sấy khô pin bao nhiêu lần, máy laptop vẫn không thể nào mở lên được. May mắn, khi đem đến trung tâm sữa chữa, những tài liệu trong ổ đĩa cứng vẫn có thể khôi phục lại. Thời Tây cũng không định sữa nó, mua hẳn máy laptop mới. Vì thế Quả Tri tự trách mình rất lâu. Kỳ nghỉ đông cũng sắp tới, mình vẫn không thể lưu lại kỉ niệm tốt đẹp với Thời Tây trước lúc tạm cách xa nhau.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ai Nha, Bảo Bối!!!
Angelina
Ai Nha, Bảo Bối!!! - Angelina
https://isach.info/story.php?story=ai_nha_bao_boi__angelina