Chương 88
-đúng rồi lúc đó tôi…tôi..gặp ma, đáng sợ quá -nhỏ co rúm lại quắc mắt nhìn quanh
-cô dám nói tôi là ma hả -hoàng Thiên ngồi đến kề sát mặt nhỏ
-tôi hok nói cậu, lúc đó tôi nghe tiếng chân nhưng lúc quay lui đâu thấy người -nhỏ dẩy Hoàng Thiên ra, đỏ mặt.
-cô đúng là ngốc xít mà, tôi đứng cạnh cô thì cô quay sang làm gì có ai chứ -Hoàng Thiên cốc vào đầu nhỏ
-Đau, hok được cốc đâu tôi -nhỏ với tay cốc lại
-vậy thì hok cho cô ăn –Hoàng Thiên dành lấy tô phở trên tay nhỏ nhưng thấy cái mặt “ngu ngu” của nhỏ y như mèo con thì Hoàng Thiên lại hok nỡ nên đưa lại cho nhỏ, Hoàng aThiên nói giọng đanh lại
-cô ăn nhanh rồi về fòng đi –hoàng Thiên bỏ ra ngoài
NHỏ hok hỉu tại sao Hoàng thiên lại có thái độ như thế, vừa mới vui ve lại tự nhiên nổi cộc, nghĩ là thế nhưng sau khi ăn xong là nhỏ quên ***, nhỏ mở cửa bước về fòng …….. cũng đi ngủ thôi nhỉ
=====================
Hoàng Thiên xọc tay vào túi quần, bước đi trên cát,….đúng cái chỗ này ban sáng Hoàng Tử cùng nhỏ vui đùa,……… tuy hok có nhỏ đi cùng nhưng Hoàng thiên vẫn có thể cảm nhận được khuôn mặt nhỏ vui vẻ,cùng vúi giọg thik thú.hoàng Thiên khẽ nhắm mắt đẻ tận hưởng cái lạnh đến thấu xương lùa vào mái tóc.Ngồi bệt xuống cát, hoàng thiên nhặt ột viên đá ném thia lia và biển.Tối thui, hok bik viến đá đã xoáy mấy vòng trên mặt hồ hay là chìm ngay lúc đó, ssó phận cũng vậy, đâu ai bik mọi chuyện rồi sẽ về đâu ………….
Hoàng Thiên đứng lên hét to trong gió
-I LUV UUUUUUUU-Hoàng Thiên hét thật to như muốn giải toả cia smà lâu nay vẫn chịu, thế nhé,gửi lời yêu này vào gió-nhớ giữ giùm tôi nhé gió, hok được cho cô ấy bik dâu đếy –Hoàng Thiên khẽ mỉm cười, mọi buồn đau sẽ theo gió, mọi buồn đau sẽ được gio giữ chỉ riêng mình gió và Thiên bik …………
Nhật Ký Hoàng Tử Nhật Ký Hoàng Tử - Không rõ...