Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương Kết
P
aris, tháng Ba năm 1314.
Khán đài gỗ trang hoàng lộng lẫy đã được dựng lên bên rìa mỗi bãi đất trống trên đảo Île de la Cité. Những lá cờ đuôi nheo rực rỡ sắc màu bay phấp phới trong làn gió nhẹ, tia nắng mỏng manh lấp lánh trên những bộ trang phục lòe loẹt của các triều thần và đám hầu cận đã tề tựu ở đó.
Phía sau đám đông dân chúng phấn khích đang lao xao bàn tán, Martin de Carmaux mệt mỏi đứng khom người. Ông mặc chiếc áo choàng nâu đã sờn, món quà của một thầy dòng ông gặp vài tuần trước.
Dù mới chỉ qua tuổi bốn mươi được vài năm, Martin trông đã già sọm. Gần hai thập kỷ qua, ông đã lao động quần quật trong mỏ đá ở Tuscan dưới ánh nắng cháy da cháy thịt và đòn roi tàn bạo của bọn đốc công. Ông gần như đã từ bỏ hy vọng trốn thoát thì một trận lở đá, kinh hoàng hơn tất cả những trận lở đá chẳng mấy hiếm hoi trong khu mỏ này, xảy ra giết chết mười hai nô lệ cùng vài lính gác. Nhờ một may mắn bất ngờ, Martin cùng người bị xích chung với ông đã lợi dụng tình trạng hỗn loạn và đám cát bụi mù mịt để trốn thoát.
Không hề ngã lòng bởi những năm tháng dằng dặc sống trong cảnh nô lệ cùng cực cùng hoàn cảnh bị cách ly khỏi những tin tức bên ngoài thung lũng đáng nguyền rủa đó, trong tâm trí Martin chỉ có duy nhất một thứ. Ông đi thẳng đến thác nước, tìm tảng đá có những khe nứt giống như cây thánh giá loe đầu của các Hiệp sĩ Đền Thánh, lấy lại bức thư của Aimard, rồi bắt đầu cuộc hành trình dài xuyên qua núi non tiến vào nước Pháp.
Martin mất vài tháng để hoàn thành quãng đường, nhưng chuyến hồi hương muộn màng chỉ mang đến cho ông sự thất vọng tột cùng. Ông nghe tin về những thảm họa đã giáng xuống đầu những Hiệp sĩ Đền Thánh, và khi tới gần Paris, ông biết đã quá muộn để ông có thể làm bất cứ điều gì hòng thay đổi số phận của Giáo đoàn.
Ông đã tìm kiếm và hỏi han với tất cả sự thận trọng của mình, nhưng không tìm thấy gì hết. Tất cả Huynh đệ Chiến hữu của ông đều biến mất, hoặc đã chết hoặc đang lẩn trốn. Lá cờ của nhà vua đã tung bay trên Trụ sở dòng Đền Paris.
Ông chỉ còn lại một mình.
Lúc này đây, đứng đó và chờ đợi giữa đám đông đang xì xào bàn tán, Martin nhận ra dáng vẻ của Giáo hoàng Clement trong chiếc áo choàng xám, đang bước trên những bậc thang lên khán đài và vào chỗ của mình giữa đám quần thần áo quần sặc sỡ.
Trong khi Martin đang quan sát, Giáo hoàng hướng sự chú ý đến chính giữa bãi đất, nơi có hai cái cột được cắm giữa đống củi. Mắt Martin bị hút theo khi người ta kéo vào bãi đất hai thân hình tơi tả gầy mòn mà ông nhận ra là Jacques de Molay, Đại Thủ lĩnh dòng Đền, và Geoffroi de Charnay, Thủ lĩnh dòng Đền của Normandy.
Không còn lại chút khả năng kháng cự nào, cả hai kẻ bị kết án nhanh chóng bị trói vào cột. Một gã đàn ông lực lưỡng bước lên phía trước, cầm theo thanh gương sáng lóa, rồi nhìn nhà vua chờ mệnh lệnh.
Một bầu không khí im lặng đột ngột bao trùm đám đông, và Martin nhìn thấy nhà vua hờ hững giơ tay lên.
Đống củi được châm lửa.
Khói bắt đầu bốc lên, và ngay sau đó, lưỡi lửa liếm khắp đống củi, các cành khô nổ lốp bốp và vỡ ra tanh tách khi sức nóng tăng lên. Ghê tởm và hoàn toàn bất lực không thể can thiệp, Martin những muốn quay người bỏ đi, nhưng ông cảm thấy mình cần phải theo dõi, cần phải chứng kiến hành động xấu xa này. Một cách miễn cưỡng, Martin len lên phía trước đám đông. Và rồi, trước sự ngạc nhiên của ông, Martin nhìn thấy Đại Thủ lĩnh ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào nhà vua và Giáo hoàng.
Ngay cả từ khoảng cách này, cảnh tượng đó vẫn khiến Martin bối rối. Đôi mắt de Molay cháy bùng lên ngọn lửa còn mãnh liệt hơn cả ngọn lửa chẳng bao lâu nữa sẽ nuốt chửng ông.
Bất chấp bộ dạng tả tơi yếu ớt, giọng nói của Đại Thủ lĩnh vẫn vang lên mạnh mẽ và vững vàng. “Nhân danh Dòng tu các Hiệp sĩ Đền Thánh,” ông khàn giọng nói, “ta nguyền rủa ngươi, Philippe de Bel, cùng gã hề giáo hoàng của ngươi, và ầu xin Đấng Toàn năng sẽ bắt cả hai ngươi trong vòng một năm phải đến cùng ta trước nhan Người, để chịu sự phán xét của Người và vĩnh viễn bị thiêu cháy trong lò lửa địa ngục…”
Nếu de Molay có nói thêm gì nữa thì Martin cũng không nghe thấy, vì ngọn lửa đã bừng bừng vươn cao, xóa sạch bất kỳ tiếng la hét nào của hai kẻ hấp hối. Rồi gió đổi chiều, và khói trùm lên khán đài và đám đông, mang theo mùi thịt cháy hôi thối kinh tởm. Vừa ho vừa phun nước bọt phì phì, nhà vua loạng choạng bước xuống bậc thang, Giáo hoàng lê bước theo sau. Khi họ đi qua gần nơi Martin đứng, vị Hiệp sĩ Đền Thánh già nhìn Giáo hoàng. Ông cảm thấy dòng giận dữ đang dâng lên thiêu đốt trong cổ họng, và chính lúc đó, ông nhận ra nhiệm vụ của mình vẫn chưa kết thúc.
Có lẽ chưa kết thúc trong cuộc đời ông. Nhưng, có thể, một ngày nào đó, mọi thứ sẽ khác.
Đêm đó, ông lên đường, rời khỏi thành phố và thẳng tiến về phương Nam, tới miền đất của tổ tiên ông, Carmaux. Ông sẽ định cư ở đó, hoặc một nơi nào đó ở Languedoc, sống những ngày còn lại của cuộc đời. Nhưng trước khi chết, ông phải đảm bảo rằng chắc chắn lá thư đó sẽ không biến mất vĩnh viễn. Dù thế nào chăng nữa, ông phải tìm cách để nó tiếp tục tồn tại.
Nó phải tồn tại.
Nó phải hoàn thành vận mệnh của mình.
Đó là món nợ của ông với những người đã khuất, với Hugh, với William de Beaujeu và trên hết là với người bạn Aimard de Villiers, để đảm bảo rằng họ đã không hy sinh vô ích.
Giờ đây nó là tất cả đối với ông. Ông nhớ lại tiết lộ cuối cùng của Aimard đêm hôm đó, ở tít sâu trong ngôi nhà thờ bên cây liễu. Về những nỗ lực không ngừng của các bậc tiền bối của họ, những người đầu tiên dựng lên điều dối trá đó. Về chín năm trời dành cho một tác phẩm tỉ mỉ tinh vi. Về kế hoạch cẩn thận chu đáo phải mất gần hai trăm năm mới đơm hoa kết trái.
Chúng ta đã gần đến rồi, ông nghĩ, gần lắm rồi. Đó là một chiến thắng huy hoàng. Nó xứng đáng với tất cả công lao khó nhọc, tất cả hy sinh, tất cả đớn đau.
Ông biết mình phải làm gì.
Ông phải đảm bảo chắc chắn rằng tưởng đó vẫn tồn tại. Cái ảo tưởng rằng nó vẫn ở ngoài kia, đang chờ đợi.
Cái ảo tưởng rằng nó là sự thật.
Và đến thời điểm thích hợp, chắc chắn không phải trong cuộc đời ông, có thể, chỉ là có thể thôi, một người nào đó sẽ sử dụng kiệt tác thất lạc của họ để hoàn thành điều mà họ đã sắp đặt.
Và rồi, một nụ cười vừa sung sướng vừa cay đắng bừng nở trên khuôn mặt người hiệp sĩ khi một ý nghĩ chan chứa hy vọng trôi vào tâm trí ông. Có thể một ngày nào đó, ông mơ màng, nó sẽ trở nên lỗi thời. Có thể kế hoạch của họ không còn cần thiết nữa. Có thể mọi người sẽ tìm được cách khắc phục những khác biệt nhỏ của họ, và vượt lên trên những tranh cãi vớ vẩn nhưng chết người về niềm tin cá nhân.
Ông giũ suy nghĩ này ra khỏi đầu, tự trách mình vì sự ngây thơ mơ mộng đó, và tiếp tục cất bước.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa
Raymond Khoury
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury
https://isach.info/story.php?story=nhat_ky_bi_mat_cua_chua__raymond_khoury