Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mục Thần Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 86: Thế Giới Người Chết
T
ần Mục ngồi ở dưới đèn lồng, ngọc bội trước ngực tỏa ra ánh huỳnh quang yếu ớt, ngọc bội kia vẫn muốn bay lên, bay về phương xa.
"Nơi này có phải là Vô Ưu Hương hay không? Nếu không phải, như vậy đến cùng Vô Ưu Hương ở nơi nào?"
Thuyền con khoan thai nhưng tốc độ đi tới lại cũng không chậm, sau khi leo lên chiếc thuyền con này, Tần Mục chú ý tới, những khô lâu kia liền không nghe không hỏi tới bọn họ, phảng phất không nhìn thấy bọn họ.
Từng ngọn từng ngọn núi khô lâu khôi phục bình thường, những khô lâu này phảng phất lại trở về tử vong, rơi vào yên lặng.
Tần Mục lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy những chuyện gặp được trên con đường đã qua này thật không thể tưởng tượng nổi, có nghĩ cũng không dám nghĩ tới những chuyện như thế vậy mà xảy ra, hơn nữa chuyện sau kỳ quái hơn chuyện trước.
Ma quái trong bóng tối, Âm sai trong thôn trang ở bờ sông, đến thế giới bên trong khói xám, lại tới thuyền nhỏ hiện tại bọn họ đang ngồi, khô lâu chèo thuyền dưới áo tơi, tất cả những thứ này đều có vẻ khó mà tin nổi, thế nhưng lại một mực xảy ra.
Hơn nữa, thế giới bóng tối trong Đại Khư cũng không đơn giản giống như trưởng thôn tưởng tượng vậy, trưởng thôn vốn cho là chỉ tồn tại một cái Ám giới, vậy mà bây giờ nhìn lại thì chỉ một Ám giới đã không thể giải thích tất cả những gì bọn họ nhìn thấy.
Ám giới có thể tồn tại, cũng có thể không chỉ là Ám giới, trong bóng tối này vẫn còn tồn tại những thế giới khác.
"Trưởng thôn, người khách đi thuyền vừa mới cho chúng ta Phong Đô tệ là ai vậy?" Tần Mục quay đầu lại nhìn người chèo thuyền một chút, nhỏ giọng hỏi.
"Một người bạn cũ."
Sắc mặt trưởng thôn hờ hững, nói: "Rất lâu rồi ta chưa từng thấy hắn, cũng không nghe tin tức về hắn, vốn cho là hắn chết rồi, không nghĩ tới hắn còn sống. Người ở thời đại chúng ta kia, có thể sống đến hiện tại, đều rất đáng gờm."
Tần Mục ngẩn người mê mẩn, thời đại kia của trưởng thôn nhất định là hào kiệt xuất hiện lớp lớp, là thời đại quần sao rực rỡ, tất nhiên sinh ra rất nhiều nhân vật kinh thiên động địa, kinh tài tuyệt diễm như trưởng thôn vậy.
Chỉ là làm người tiếc hận chính là thời gian thúc giục người già, mặc dù là tuyệt đại phong hoa năm đó, đến tuổi già cũng phải lọm khọm rồi, tính mạng không lâu.
"Không nghĩ tới hắn vẫn hoạt bát như vậy, thích chạy tới chạy lui, lần này không biết làm sao liền chạy đến nơi đây."
Trưởng thôn cười nói: "Hắn biết luồn cúi hơn ta, cũng đã gặp nhiều điều thần bí hơn, kỳ thực ta rất ước ao cuộc sống tự do của hắn, nhẹ nhõm hơn ta. Mục nhi, có thể con sẽ gặp hắn, cái tên này không có chỗ ở cố định, lại thích góp vui khắp nơi. Hắn tên là Lăng Cảnh, dưới mắt trái có một nốt ruồi đen, tay phải thiếu ngón áp út, là ta chặt đứt."
"Trưởng thôn, chiếc thuyền này sẽ mang chúng ta đi nơi nào?"
Tần Mục nhìn chung quanh, bọn họ đã cách lối vào cái thế giới kỳ dị này rất xa, không thấy được con đường lúc trước, cứ bay tiếp như vậy thì không biết muốn trôi về phương nào.
Hơn nữa, ai biết nơi này có phải là Đại Khư hay không?
Thậm chí, nơi này có thể không phải là thế giới chỗ Đại Khư!
Trưởng thôn khẽ cau mày, ngọc bội của Tần Mục hấp dẫn bọn họ tới đây, ông đã sinh sống trong Đại Khư nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện cổ quái như vậy, đi tới địa phương cổ quái như vậy. Tuy nhiên ngọc bội của Tần Mục dẫn bọn họ đi tới nơi này, chắc chắn sẽ có quan hệ với nguồn gốc của ngọc bội.
Hiện tại bọn họ không biết mình ở nơi nào, không cách nào rời thuyền, chỉ có thể tùy chiếc thuyền cùng người chèo thuyền kỳ quái này mang theo bọn họ đi về hướng không biết.
"Mục nhi, nếu không mang theo con đi ra thì có thể vĩnh viễn ta cũng không phát hiện được nơi này."
Đang nói, khói xám phía trước dần dần trở nên nhạt, lộ ra vùng đất rộng lớn, dãy núi nguy nga, dãy núi đã không còn là núi khô lâu nữa, tới gần biên giới biển mây mù có một cái ụ tàu bằng gỗ xuất hiện, có thể neo thuyền.
Chiếc thuyền con này nhẹ nhàng tới gần ụ tàu rồi dừng lại.
Tần Mục vội vã lấy ra một văn Phong Đô tệ, định trả tiền thuyền, người chèo thuyền kia dựng thẳng lên hai ngón xương trắng.
Tần Mục lại lấy ra một văn Phong Đô tệ, người chèo thuyền kia gật đầu, hai người rời thuyền, đi về phía đất liền, Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chiếc thuyền con và khô lâu chèo thuyền kia đều đã biến mất trong sương mù, chỉ có đèn lồng ở đầu thuyền còn tỏa ra ánh sáng yếu ớt trong sương mù.
"Địa phương kỳ quái... "
Ngọc bội trước ngực hắn nhẹ nhàng bay lên, chỉ về phía trước.
Tần Mục theo trưởng thôn tiến lên, chưa đi được bao xa liền thấy một mốc lộ giới, trên đó viết mấy chữ triện (một kiểu chữ Hán).
"Thế giới người chết, người sống dừng bước, người chết tiến lên."
Tần Mục đọc chữ viết trên mặt bia, hai người đều ngẩn ra, Tần Mục chần chờ nói: "Trưởng thôn, chúng ta còn đi về phía trước sao?"
Trưởng thôn ngẩng đầu nhìn về phía trước, mơ hồ nhìn thấy rất nhiều thôn xóm, cười nói: "Nếu đến rồi, há có thể không tiếp tục tiến lên, xem phía trước đến cùng có cái gì? Chúng ta tiếp tục đi."
Tần Mục đuổi theo ông, hai người vượt qua mốc lộ giới, đột nhiên Tần Mục kinh ngạc thốt lên một tiếng, giơ hai tay của mình lên, chỉ thấy hai tay của hắn vậy mà trong lúc vô tình đã biến thành xương trắng âm u!
Hắn vội vàng cởi quần áo, chỉ thấy máu thịt dưới áo quần của mình mất sạch, chỉ còn lại những khúc xương trắng toát!
Hắn nhìn về trưởng thôn, trưởng thôn vậy mà cũng đã biến thành một bộ xương bay trên không trung, kỳ quái chính là, trưởng thôn vậy mà sinh ra tay và chân!
Lồng ngực và đầu của ông đều là xương trắng, thế nhưng hai chân và hai tay đều có máu có thịt!
Tuy nhiên rõ ràng trưởng thôn không có tay và chân, sao đột nhiên lại mọc ra hai tay hai chân?
"Thế giới người chết, thế giới người chết... Mục nhi, chúng ta lui về." Trưởng thôn đột nhiên nói.
Tần Mục lui trở về trước mốc lộ giới, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy huyết nhục lại trở về trên người mình, mà tay chân của trưởng thôn thì lại biến mất không còn tăm hơi, máu thịt trên lồng ngực và trên đầu lại khôi phục như lúc ban đầu.
"Thì ra là như vậy. Lại có thế giới kỳ diệu như thế... "
Trưởng thôn khẽ mỉm cười, lại đi vào thế giới người chết, nói: "Chúng ta vào xem xem."
Tần Mục đè xuống khiếp sợ trong lòng, theo ông đi vào thế giới kỳ diệu này, hai chân trưởng thôn rơi xuống đất, di động bước chân, đột nhiên dừng lại nhìn hai tay của mình, vô cùng cảm khái, tựa hồ đang nhớ lại tay chân đã mất đi của chính mình.
Phía trước, dãy núi sừng sững, miếu thờ trùng trùng lớp lớp, một thôn trang quy mô không nhỏ xuất hiện trước mắt bọn họ.
Hai người đi tới thôn này thì dừng lại, chỉ thấy nơi này vậy mà hoa thơm chim hót, rất là an bình, các thôn dân an cư lạc nghiệp, còn nuôi gà vịt dê bò, ở cửa thôn còn có một con lợn trắng mập mạp rầm rì rầm rì đi qua bên cạnh bọn họ.
Tần Mục và trưởng thôn đứng trước cửa thôn, không tiến vào thôn, mấy thôn dân quay đầu nhìn lại, ánh mắt quái dị. Sau một lát, một ông lão run rẩy đi ra làng, nếp nhăn rải rác vắt ngang trên mặt, tươi cười nói: "Hai vị khách lạ, có chuyện gì không?"
Tần Mục và trưởng thôn hạ thấp người thi lễ, Tần Mục hỏi: "Lão trượng, xin hỏi Vô Ưu Hương đi như thế nào?"
Ông lão kia giơ tay, chỉ về phía sau núi, nói: "Vượt qua mấy ngọn núi, qua một cái cổng, liền có thể nhìn thấy Vô Ưu Hương."
"Cảm ơn."
"Không có gì."
Tần Mục và trưởng thôn đi về phía ngọn núi, Tần Mục quay đầu lại, chỉ thấy thôn dân trong thôn trang này còn đang nhìn bọn họ, ánh mắt kỳ lạ.
Trưởng thôn nói: "Trong mắt bọn họ chúng ta chính là người chết, vì lẽ đó bọn họ mới sẽ nhìn chúng ta như vậy."
Tần Mục quay đầu lại, nói: "Trưởng thôn, con cảm thấy có gì đó quái lạ... Gia gia mù mở ra Thần Nhãn Cửu Trọng thiên cho con, tuy hiện giờ con không triển khai mắt, thế nhưng con vẫn có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một vài thứ... "
Trưởng thôn dừng bước: "Con nhìn thấy gì?"
Tần Mục nói: "Trên người bọn họ có ma khí."
Trưởng thôn suy tư, nói: "Thế giới người chết hẳn là thay đổi quy tắc sống và chết, đây là sức mạnh của Thần Ma. Chúng ta tiến vào nơi này, xem thì không có máu thịt, nhưng khi lui ra thế giới người chết thì máu thịt liền lập tức hiện lên, nói rõ trên thực tế là máu thịt vẫn tồn tại, chỉ là bị quy tắc vặn vẹo không cách nào nhìn thấy hay chạm tới. Mục nhi, Thần Nhãn Cửu Trọng thiên của con vẫn còn, con còn có thể điều động nguyên khí, dùng nguyên khí khống chế Thần Nhãn Cửu Trọng thiên trong mắt của mình không?"
Tần Mục lập tức bắt tay thử nghiệm, rất nhanh cảm giác được con mắt của chính mình, tiếp theo nguyên khí của hắn tiến vào trong ánh mắt, thúc giục trận văn Thần Nhãn Cửu Trọng thiên mà người mù khắc trong mắt hắn, lập tức chỉ cảm thấy tất cả trước mắt mình đều trở nên cực kỳ rõ ràng.
Hắn quay đầu nhìn lại, tất cả mọi người trong thôn trang kia đều thay đổi dáng dấp, không còn là người, mà là từng bộ từng bộ xương khô, dù là gà vịt dê bò, thậm chí bao gồm con lợn béo múp kia cũng đã biến thành xương khô!
Xương cốt của những thôn dân kia không giống xương cốt của người, hình thù kỳ quái, rõ ràng không phải là loài người.
Tần Mục miêu tả lại những gì bản thân nhìn thấy, trưởng thôn suy tư chốc lát, nói: "Là Thiên Ma chúng."
"Thiên Ma chúng?" Tần Mục ngơ ngác.
"Thiên Ma chúng là Ma tộc. Tuy Thiên Ma giáo của con có hai chữ Thiên Ma, nhưng trên thực tế đều còn là con người, chỉ là mang theo tên Thiên Ma giáo mà thôi. Thế nhưng Thiên Ma chúng lại khác, Thiên Ma chúng là chủng tộc đến từ dị vực trong truyền thuyết, tính xâm lược cực mạnh. Còn bọn họ đến từ nơi nào, liền không thể nào biết được, có chút truyền thuyết... "
Trưởng thôn dừng một chút, không hề nói tiếp, nhìn về phía trước, nói: "Lẽ nào nơi này là thế giới của Thiên Ma? Nhưng cũng không quá giống. Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, nếu bên trong là thế giới Thiên Ma, liền lập tức lui ra ngoài!"
Bọn họ vượt qua mấy ngọn núi, rốt cục đi tới cánh cổng mà lão giả ở cửa thôn kia nói tới.
Hai tòa sơn môn, trên sơn môn có cầu đá tựa như xà ngang, trên vách núi viết hai chữ Phong Đô.
Tần Mục giật mình trong lòng, có một loại cảm giác không rõ, Phong Đô chính là Quỷ Môn quan trong truyền thuyết, lẽ nào nơi này là thế giới Địa ngục hay sao?
Trưởng thôn lại làm như không thấy, đi thẳng tới, Tần Mục vội vàng đuổi theo, hai người nhìn về phía trước, đều là trong lòng hơi chấn động.
Phía trước, trong trung tâm từng toà từng toà thành trì vuông vức, Thần điện, Thần miếu sừng sững cao vút trong mây, nguy nga, bao la, thành trì đếm mãi không hết, cung điện đếm mãi không hết, Thần Miếu đếm mãi không hết, phóng tầm mắt nhìn lại, không nhìn thấy phần cuối!
Nơi đó là thế giới sau cánh cổng Phong Đô, mênh mông, mênh mông, đồ sộ!
"Nơi đó hẳn là đô thành của Phong Đô."
Tần Mục mới vừa mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên nhìn thấy một chiếc thuyền rách nát. Đó là chiếc thuyền do ngọn núi tạo thành, trên thuyền từng xiềng xích lay động trên không trung, tựa như dây diều, mà phần cuối của những dây diều này buộc một quả cầu màu xám.
Một hình cầu to lớn, thế nhưng bị phá mất một nửa.
Đó là một vầng trăng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mục Thần Ký
Trạch Trư
Mục Thần Ký - Trạch Trư
https://isach.info/story.php?story=muc_than_ky__trach_tru