Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xú Phi Mộ Tuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 88: Lạc Hận (1)
Đ
êm đến, trong Tẩm tâm cung đèn đuốc sáng trưng, Ngự Lâm quân canh gác cẩn mật bên ngoài, thậm chí trong mỗi tòa tẩm điện còn có hai ngự tiền thị vệ bảo hộ. Ngoài cung, cữ năm bước lại có một ngọn đèn khiến từ trong điện nhìn qua cửa sổ, Tẩm tâm cung sáng như ban ngày.
Trong Trường sinh điện, Minh Nguyệt thong thả đi đến trước cửa sổ nhìn hoa viên sáng bừng, mắt lưu luyến nhìn đến con đường mòn u tĩnh trải đá cuội. Sau đó, nhẹ chợp hạ mi dài, trước mắt như có một bóng ma, xoay người đi vào trong điện, tùy tiện cầm lấy một quyển sách, lật xem mấy chương.
Nhắm mắt lại, trong lòng có chút bất an, nôn nóng gập sách lại. Đột nhiên, ánh mắt hơi động, nàng mở bừng mắt nhìn ngoài cửa sổ, chỉ thấy bóng đen lóe lên rồi biến mất, một chiếc phi tiêu màu trắng phi về phía Minh Nguyệt.
Dưới chân hơi động, Minh Nguyệt xoay người né tránh khỏi phi tiêu trắng nhưng đến khi chạm chân xuống đất nhưng trước mắt hoảng hốt, dưới chân mềm nhũn, té ngã trên đất. Minh Nguyệt theo bản năng bảo vệ bụng nhưng khi ngã trên sàn thượng vẫn nhẹ đụng chạm, trong bụng hơi đau đớn.
Bàn tay trắng nõn chống đỡ, Minh Nguyệt trợn to mắt, ngẩng đầu nhìn phía cửa sổ, trong lòng rùng mình. Trước cửa sổ một nam tử cao gầy mặc áo choàng đen, khuôn mặt không rõ đứng đó, dưới ánh trăng và đèn đuốc tựa như quỷ mị khiến người khác sợ hãi.
Minh Nguyệt nhìn nam tử đứng đó, mâu quang trong suốt hơi lạnh lùng lại, mím môi đợi hắn mở miệng. lúc sau, chỉ nghe nam tử kia cười nói:
- Ta vốn tưởng Đức phi nương nương sẽ hoảng sợ muôn phần nhưng xem ra nương nương quả nhiên là gan dạ, sáng suốt hơn người, những phi tần bình thường không thể sánh được.
Giọng nam tử khàn khàn, có hơi quái dị, nhưng Minh Nguyệt vẫn có thể phân biệt được là ai.
- Nửa đêm giả quỷ, độc tiêu ám sát, chẳng lẽ chỉ là đến thử bản cung có gan dạ hay không?
Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn hắc y nam tử kia, rồi ôm bụng đứng dậy, đánh giá hắn một chút, mím môi, cười lạnh nói:
- Xem ra bản cung xem thường Âu Dương chiêu nghi, không nghĩ nàng lại có thủ hạ trung tâm như thế này, vì chủ tử nhà mình mà dám ám sát tần phi.
Hắc y nam tử sửng sốt một chút, lập tức toàn thân cứng đờ, thanh âm quái dị che dấu chút sát khí, lạnh lùng nói:
- Tại hạ không biết chủ tử Đức phi nương nương nói nhưng tại hạ sống trên giang hồ nhiều năm, vẫn thu tiền của người, thay người giải họa.
Đôi mi thanh tú của Minh Nguyệt hơi động, hai mắt nheo lại, không hề sợ hãi bước lên hai bước, bàn tay trắng nõn nắm lấy thắt lưng bên hông, mím môi cười nói:
- Nga! Thì ra Hồ công công là xuất thân sát thu, xem ra bản cung ngàn tính vạn tính, chung quy là tính nhầm một chuyện, Sớm biết vậy, bản cung đã không nên hạ thủ với Triệu Truyền mà nên mổ bụng ngươi.
Nói xong, giật thắt lưng, bàn tay trắng nõn rung lên, thắt lưng như con rắn đánh tới nam tử kia, nháy mắt đã cuốn lấy cổ hắn.
Minh Nguyệt nhếch môi, bàn tay trắng nõn vừa chuyển, xoạt một tiếng kéo được chiếc khăn che mặt của nam tử kia khiến hắn kinh hãi, trở tay không kịp lui về phía sau. Nhưng gương mặt gầy gò, cùng đôi mắt sâu thăm thẳm lại hiện rõ dưới ánh đèn đuốc, da thịt trắng bệch như quỷ.
Cười khẽ, Minh Nguyệt cầm lấy chiếc khăn che mặt đen kia, trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Hồ công công, bây giờ bản cung cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi hôm nay giết không được bản cung, vậy ngày mai, bản cung sẽ làm cho Âu Dương Hồng Ngọc trở thành tù nhân
Nói xong, cầm miếng vải đen đặt lên ngự án, mâu quang ngả ngớn.
Hồ Hải nhìn thần sắc Minh Nguyệt, trong mắt đầy sắt khí và kinh ngạc. Có lẽ hắn không nghĩ tới vị nương nương ngày thường nhu nhược lại có khinh công trác tuyệt như thế. Làm cho hắn chưa hoàn hồn đã giật đi khăn che mặt, đã vậy còn sớm biết hắn là ai. NẮm chặt tay, sát hí càng dày đặc, trong lòng biết nếu không giết được nữ tử khiến Chiêu nghi thấy có nguy cơ, áp lực này thì ngày khác chính mình sẽ không có kết cục gì tốt.
Vì thế, Hồ Hải rút trường kiếm, nhảy vào trong phong, huy kiếm về phía Minh Nguyệt, nhưng không nghĩ Minh Nguyệt lại né về phía cửa sổ, mở mạnh cửa, hoảng sợ kêu:
- Cứu mạng, có thích khách, cứu mạng…
Hồ Hải sửng sốt, chưa kịp phản ứng, nhưng cửa điện đã bị đẩy ra, hai gã ngự tiền thị vệ đứng trước cửa vọt vào trong điện.
Hồ Hải biết đã mắc mưu, vội huy kiếm đánh nhau với hai gã thị vệ kia. Tiếng đao kiếm trong đêm càng trở nên chói tai. Không lâu sau, khi Hồ Hải giết hai gã thị vệ kia thì toàn bộ thị vệ trong Tẩm Tâm cung đều đã đến, vây Hồ Hải lại. Nhưng võ công Hồ Hải thực sự cao cường, không bao lâu đã giết chết hơn 20 thị vệ cùng ba thị nữ nghe kêu chạy tới. Nhất thời, Tẩm Tâm cung vô cùng hỗn loạn, tiếng đao kiếm và tiếng thét chói tai, ánh nến chao đảo mịt mờ.
Minh Nguyệt đứng trước cửa sổ nhìn Hồ Hải vọt ra ngoài điện liều mạng chém giết, mâu quang lạnh lùng nhìn độc tiêu kia, lững thững đi về phía sau bình phong, thắt lại thắt lưng, sửa sang trường bào, rút trâm ngọc khiến tóc xõa rối tung, sau đó nhắm mắt lại. Nàng dùng ngọc trâm tự đâm vào cổ mình, nhất thời máu tươi tràn ra, nháy mắt đã nhiễm trên trường bào trắng,
Mở mắt, Minh Nguyệt nhìn vạt áo dính máu, bàn tay trắng nõn nắm lấy bình phong từ từ ngồi trên sàn lạnh như băng. Bụng và cổ đau đớn khiến ý thức nàng mơ hồ, nàng dựa vào bình phong, nghe tiếng chém giết ngoài điện, trong lòng có một tia tiêu tan. Tựa như lúc này nàng có thể buông xuống tất cả, kể cả Ngự Hạo Hiên mà nàng yêu sâu đậm.
Máu tươi rớt xuống, sự đau đớn trên thân thể đột kích. Minh Nguyệt mơ hồ nhìn có thứ gì chảy ở giữa hai chân, rồi nhìn đến vết máu đỏ tươi kia thì trong lòng đau xót nhưng lại như được giải thoát, từ từ nhắm mắt, chìm vào bóng đêm.
- Vì sao ngươi muốn giết chết con của chúng ta?
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mang theo sự nổi giận, nổ tung bên tai nàng. Nàng mở to mắt, thấy được một nam tử mặc hoàng bào đẩy nàng dựa vào cột đá cẩm thạch, bàn tay to nắm lấy vai nàng như muốn bóp nát xương nàng.
Minh Nguyệt hoảng hốt nhìn xung quanh mình lại kinh hãi phát hiện đây chính là Vọng Nguyệt các, ánh tịch dương nhuộm đỏ hoàng thành.
Tim run lên, giống như là trở lại ngàn năm trước, Minh Nguyệt sợ hãi. Nàng ngẩng đầu nhìn nam tử tấu mỹ trước mặt. Khi mắt nhìn đến đôi mắt màu lam nóng rực mà phẫn nộ kia bỗng dưng nhắm mắt lại, lắc đầu, nước mắt rới xuống:
- Ta không hại chết ai, ta không hại chết ai, cầu ngươi buông tha ta, ta không hại chết ai.
Vì sao, vì sao nàng lại gặp được nam nhân này, lại để cho nàng nhìn thấy hết thảy.
Bàn tay hắn nắm lấy cằm nàng, Minh Nguyệt đau đến muốn giãy nhưng nam tử kia lại gắt gao giữ chặt nàng, phẫn nộ rít gào:
- Ngươi giết hài tử của ta, ngươi giết hài tử của ta, vì sao? Trẫm yêu ngươi như vậy, trẫm cho ngươi một hài tử nhưng ngươi lại giết hắn.
Giết hài tử của hắn. Minh Nguyệt mở to mắt đột nhiên nhớ tới trước khi mình mất đi ý thức đã thấy máu đỏ tươi chảy giữa hai chân.
Lắc đầu, trong lòng Minh Nguyệt sợ hãi vô cùng, nàng nhìn nam tử sắp nổi điên trước mặt, nước mắt không ngừng được rớt xuống:
- Xin lỗi, xin lỗi, ta không bảo vệ tốt con của chúng ta, xin lỗi.
Hài tử này tuy nàng không muốn nhưng nàng cũng không cố ý làm chết nó. Là Hồ Hải muốn giết nàng mà nàng chỉ tương kế tựu kế mà thôi, nàng khôngi cố ý ngã sấp xuống, nàng không phải…
- Ngươi gạt ta…
Nam tử tuyệt vọng nhìn nàng, giọng nói đột nhiên trở nên cực nhẹ, nhẹ đến Minh Nguyệt cảm giác như không thật. Sau đó, nàng thấy trong mắt hắn dâng lên một chất lỏng, đột nhiên hắn mạnh mẽ đẩy Minh Nguyệt ra, thân hình cao lớn lảo đảo lui về phía sau, từng bước rời xa nàng. Nhưng đôi mắt bi thống kia lại gắt gao nhìn khuôn mặt đang khóc của nàng. Sau đó, nhưng không muốn khiến mình hối hận, hắn quay người đi.
- Húc.
Minh Nguyệt khóc nhìn thân ảnh quyết tuyệt của hắn, khóc lớn, gào tên hắn nhưng trả lời nàng chỉ là tiếng gió rít lạnh lùng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xú Phi Mộ Tuyết
Tuyết Ma
Xú Phi Mộ Tuyết - Tuyết Ma
https://isach.info/story.php?story=xu_phi_mo_tuyet__tuyet_ma