Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Cờ Gặp Lại Yêu Nam Mẫn Hách
L
uyện công? Cấm chừng?
Y Y hừ nhẹ một tiếng, sờ sờ y phục tiểu thái giám màu lam trên người mình, trên đầu đội mũ kiểu quả dưa, nghênh ngang đi ra Long Quân điện, lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thanh đã được nàng phân phó từ trước, đứng canh chừng hai thị vệ đổi gác thì lập tức ra dấu cho nàng biết. Tiểu cung nữ vừa nháy mắt, Y Y đã nhả chân sáo ra khỏi cửa, mắt hạnh híp lại thành một hình trăng non.
Khâu Trạch đáng yêu, ngươi chân trước vừa đi, ta quay lưng liền trốn, ngươi làm gì khó dễ được ta?
Mắt thấy phía trước là một đội tuần tra thị vệ đang đi qua, nàng cuống quít học bô dáng của tiểu thái giám cúi cúi eo nhỏ, không vội không chậm đi tới, phất trần tà tà rũ rủ một bên tay, trông rất ra dáng a! Y Y nghĩ thầm trong bụng.
Phải đi ngự thiện phòng tìm điểm tâm để ăn thôi, mới sáng sớm, bụng trống rỗng, đói đến cồn cào, nghĩ đến đây, đôi môi hồng đào khẽ nhếch lên một nụ cười thích thú, xác định mục tiêu, một đường thẳng tiến ngự thiện phòng.
Nhưng mà, nàng cũng là đã quên, muốn đi ngự thiện phòng nhất định phải đi ngang đình hoa sen!
Một nam tử anh tuấn tiêu sái, một thân trường bào tú điệp đỏ tươi, nhàn nhã ngồi ở tiểu đình châm trà, đột nhiên thoáng qua trong ánh mắt tà nghễ xuất hiện một tiểu thân ảnh quái dị từ từ đi tới, tuy là bề ngoài trang phục cho thấy là một tiểu thái giám, nhưng bộ pháp cùng tư thế cầm phát trần rất ư là kì cục a!
Đôi mắt hẹp dài lặng lẽ quan sát, nhìn kỹ người đi tới, đôi mày không khỏi nhíu lại, khóe miệng chậm rãi gợi lên một ý cười tà tứ.
“Ngươi, lại đây.” Ngón tay kẹp lấy một đóa hoa rơi rụng trên mặt bàn, chuẩn xác ném tới ngay ót bóng người đang lầm lũi bước đi, lực đạo vừa đủ để người đó giật bắn mình, không gây tổn thương, hắn chăm chú nhìn bóng người kia lập tức cứng ngắc, khóe miệng ý cười càng sâu.
Không xong, là Mẫn Hách yêu nam! Y Y nâng mặt lên rồi nhanh chóng cúi thấp xuống, nhìn thấy một thân trường bào đỏ tươi bắt mắt, trong lòng không khỏi phiền não, cước bộ vô thức dừng lại, dậm chân tại chỗ.
“Như thế nào, một tiểu thái giám, cũng dám trái lệnh của bổn vương? Ngươi là không muốn sống nữa?” Mẫn Hách cười lạnh, trong tay chén trà nhất bát, khoảng cách mười thước, nước trà nóng bỏng da lập tức đáp hạ lên hài của “Tiểu thái giám”
Nóng!
Y Y lắc lắc chân, may mắn đôi giày này cũng dày a, nước trà nóng kia cũng không thấm vào nhiều lắm, nếu không chẳng phải là được lột da miễn phí sao!
“Còn không lại đây!” Hắn cười quyến rũ như một tiểu yêu tinh, năm ngón tay thon dài lại chậm rãi châm một chung trà, hai mắt tà nghễ nhìn nàng, ánh mắt ấy như biết nói: chỉ cần nàng dám chạy, không chỉ là một chung trà, mà là cả ấm trà a!
Cắn chặt răng, cố trấn định tinh thần, cho dù ngàn vạn lần không muốn, nàng vẫn là na thân đi qua.
“Nô tài tham kiến Mẫn Hách Vương gia!” Học bộ dáng hành lễ của thái giám, nàng loan hạ nửa người, vẫn cúi đầu không dám nhìn hắn, cũng tận lực không cho hắn thấy khuôn mặt của nàng, sợ bị hắn nhận ra. Haiz, chỉ sợ đại chiến mới qua, Phù Vân Khâu Trạch cũng không ở trong hoàng cung, trong hậu cung liền do Hoàng Thục Phi làm chủ, nàng không muốn làm khổ tấm thân thì nên thức thời, nhẫn nhịn một chút.
“Nga? Ngươi nếu biết bổn vương là Mẫn Hách Vương gia, lá gan quả nhiên cũng không nhỏ, thấy bổn vương thế nhưng không liền đến hành lễ còn muốn chạy, ngươi là thái giám ở trong cung nào, điện nào? Bổn vương thật muốn nhìn xem một chút là ai giáo ra một nô tài như ngươi.” Nói xong, bàn tay chế trụ cằm nàng, nhẹ nhàng mà nâng lên.
Xong rồi!~ Y Y vốn là muốn phản kháng lại lực đạo của hắn, nhưng mà, nàng không có khả năng a, cằm không khỏi đi theo lực đạo nâng lên một chút.
“Nô tài là tiểu thái giám mới tới hầu hạ bên người hoàng thượng, còn có rất nhiều lễ nghi chưa được học hết, nhiều địa phương không biết, thỉnh Vương gia khoan hồng độ lượng, tha thứ cho nô tài!” Một ánh sáng bất chợt lóe lên trong đầu, nàng cuống quít lui từng bước, thoát khỏi kiềm chế của hắn, sau đó quỳ xuống dập đầu.
“Bên người hoàng thượng?” Hắn ngẩn ra, mắt nhìn thân ảnh đang quỳ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, mỉm cười,“Nếu là bên người hoàng thượng, kia bổn vương cũng không dám làm khó ngươi, dù sao đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ nhà, đứng lên đi, nhanh, châm trà cho bổn vương.”
Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ nhà?
Người nào đó sắc mặt nhất thời một trận thanh một trận bạch…
“Đa tạ Vương gia!” nghiến răng nghiến lợi, bốn chữ này cơ hồ là rít qua kẽ răng mà thoát ra, nàng cúi đầu, nhìn năm ngón tay thon dài đang thưởng thức chén trà, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, sạch sẽ, nhưng đầu móng lại hơi xám, làm người ta có cảm giác bệnh tật.
“Tạ bổn vương? Thật sự không dám nhận, lần trước tỷ thí bại bởi hoàng phi, chỉ sợ ở các ngươi từ ngày đó đã muốn không coi bổn vương vào trong mắt đi?” Cười nhạo một tiếng, hắn nghễ mắt, xem xét thiên hạ vẫn đang cúi đầu, khóe miệng ý cười đã kéo dài tới khóe mắt, có một điều rất đặc biệt mà ngay cả chính hắn cũng không phát giác được là trong mắt của mình đã lóe lên vài tia ôn nhu, tản mác một chút ấm áp mà trước giờ chưa từng có.
Không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy đùa nàng cũng thật là thú vị.
“Ha ha, ha ha,” Y Y xấu hổ, ngây ngô cười hai tiếng,“Hoàng phi, hoàng phi đó là nàng chó táp phải ruồi, Vương gia không cần tự ti.” Vừa mới nổi giận vì ngữ khí của hắn, xoay lưng, liền ngay cả nàng cũng không dính vào “Cẩu” Tự, nói xong thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi chính mình.
“Không sai, ngươi nói thật hợp ý bổn vương,” Hắn một tay chống đầu, bộ dáng tựa hồ hứng thú dạt dào, thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng,
“Chi bằng, đi theo bổn vương, thấy như thế nào?”
Y Y mặt trầm xuống, khéo đùa! Đi theo hắn chỉ có một con đường chết, lúc trước bị hắn ám sát một lần, rơi xuống miệng giếng thiếu chút nữa nghẹn tử một lần, bây giờ còn muốn mình đi theo hắn?
Kia không phải tự tìm đường chết thì là cái gì.
“Vương gia chớ bận tâm, nô tài hay nói giỡn, nếu Hoàng Thượng biết được, mệnh của nô tài khó mà giữ được.” Cố gắng đẻ thấp thanh lượng, hà hà khàn khàn, tiểu đầu cúi càng lúc càng thấp.
Nàng cũng không biết rắng khi cúi đầu càng thấp, cái cổ trắng nõn đã lộ ra, đập vào mắt ai đó… cần cổ thanh mảnh tuyệt đẹp mà còn trắng nõn mịn màng, mùi thơm của cơ thể nàng cũng ẩn ẩn phiêu tán trong không khí.
Là mùi hoa lê!
Mẫn Hách mi mắt khinh liễm, dừng ở trên phiến da thịt tuyết trắng, tựa hồ đã nghĩ ra cái gì, nhưng mà, trong đầu cũng lại là một mảng mù mịt, cái gì cũng không nhớ.
“Tướng quân, đây là ấn kí của linh hồn bị thất lạc, mặc dù chia lìa, chỉ bằng này pháp, liền có thể nhận ra, chính là……” Một thanh âm khàn khàn ở bên tai thản nhiên vang lên, lại ở thời khắc mấu chốt ảm đi xuống. (không hỉu chỗ này l81m T__T)
Đôi mắt nhắm lại, muốn bắt lấy cái gì đó trong vô thức, ẩn hiện tìm tàng, gần như đã đạt được, lại biến mất trong hư vô, giống bị xóa sạch, không còn sót lại chút gì.
“Vương gia?” Thấp thắt lưng, Y Y hoài nghi tiểu đầu của nàng đã làm thành một góc chín mươi độ với mặt đất rồi a, lưng áo cũng bị căng đến đáng thương rồi, nhưng mà hắn hừ cũng không hừ một tiếng, một chút phản ứng cũng không có, chỉ là trầm mặc, bàn tay đang cầm chén trà cũng không buồn nhúc nhích.
“Ngươi họ gì?” Hắn mở ra bạc thần đỏ tươi, dật ra một câu, chậm rãi mở đôi mắt trống rỗng hơi co lại.
Dòng họ?
Nếu là dòng họ ở thế kỉ hai mươi mốt, haiz, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu a, nhưng mà ở thời đại này, đúng là làm khó nàng a!
“Nô tài từ nhỏ đã được người ta nhặt được, không có họ thị.” Nàng nhíu nhíu mày, lúc trước thái hoàng Thái Hậu đã từng nói, lúc tìm thấy nàng, nàng chỉ đang bọc trong một cái chăn bông, bên cạnh không hề có một tờ giấy, hay bất cứ ngọc bội linh tinh gì đó để xác minh thân phận thực sự.
“Kia là cô nhi?” thanh âm của hắn trầm thấp, nghiền ngẫn suy sét thái độ của nàng từ thân hình gấp khúc cứng ngắt.
“Hôm nay nhàn rỗi, ngươi theo bổn vương đi dạo một chút đi.”
Nhớ tới ngày ấy, vị trí ngực trái như khảm một một vết thương rất sâu, rất lớn, trái tim bỗng nhói đau, trong lòng có chút oai oán, bi thương.
Còn chưa mở miệng cự tuyệt, chỉ cảm thấy cổ áo phía sau đã bị người nào đó nhấc lên, hai chân cách mặt đất, cứ như thế, biến thành con rối bị hắn xách đi rồi!
Mẫn Hách yêu nam chết tiệt! Y Y thầm nguyền rủa trong lòng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường
Thiên Lạc Họa Tâm
Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Trèo Tường - Thiên Lạc Họa Tâm
https://isach.info/story.php?story=ai_phi_nghe_noi_nang_muon_treo_tuong__thien_lac_hoa_tam