Truy Tìm Sự Thật epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 60
huyến đi của Nicolas Creel tới Nga và Trung Quốc đã thành công. Chưa có thông báo nào về những hợp đồng chắc chắn nhưng Creel đã dọn đường để chuyện ấy gần như chắc chắn và sẽ sớm diễn ra. Khi "sự thật" về Công ty Phượng hoàng phơi bày - Creel đang mong Katie James sẽ viết nó ra càng sớm càng tốt - mối quan hệ giữa Trung Quốc và Nga sẽ nhanh chóng chuyển từ đối thủ cạnh tranh trong khu vực thành kẻ thù không đội trời chung. Rồi vài ngàn tỷ đô-la theo cách Creel muốn.
Nhưng dù thắng lợi ấy đã ở ngay trước mắt, hắn vẫn có một rắc rối.
Một lần nữa hắn ngồi trên boong cao nhất của Shiloh - một trong những siêu du thuyền hiện đại và hoành tráng nhất thế giới trong khi cô vợ ngu ngốc trần như nhộng nằm dài trên một chiếc ghế gấp bằng vải mềm ở boong trước. Cuối cùng Creel thấy chán tận cổ và yêu cầu cô ta phải mặc thứ gì đó vào. Cô vợ thẳng thừng cự lại với lý do chỉ một sợi dây của bộ áo tắm cũng khiến cho làn da rám nắng của mình không được đều.
Cô ta nói với Creel bằng giọng khêu gợi. "Cơ thể em hoàn hảo. Không có vết nào trên lớp da rám nắng. Không vết nào hết, Nicky! Anh không thể bắt em được đâu".
Làm thế nào bác lại được lôgic trần trụi và những tuyên bố tự cao tự đại như thế chứ? Creel suýt bật cười, điều hắn sẽ làm khi thấy một đứa trẻ làm việc gì đó dại dột. Không, rõ ràng cuộc hôn nhân này sẽ không tồn tại lâu. Điện thoại trên tàu hắn đổ chuông. Đó là tay thuyền trưởng. Cuối cùng bà Creel đã ngủ thiếp đi.
"Thế thì hãy phủ cho cô ta một cái chăn, từ cổ tới chân", Creel ra lệnh và gác máy.
Có một người phụ nữ hắn gặp ở Los Angeles trong lễ trao phần thưởng về làm từ thiện - là người phụ trách trưng bày tác phẩm Bảo tàng nghệ thuật New York. Với vô số bằng của đại học Yale, cô thông minh đến bất ngờ, từng tới nhiều nơi trên thế giới, thân hình đẹp, Creel hết sức hoài nghi liệu cô ta có là người ít quan tâm nhất tới những vết rám nắng không đều trên mông mình không? Hắn đã có một buổi tối cực kỳ tuyệt vời bên người phụ nữ ấy mà không có sự đụng chạm nào. Khi trở về nhà Creel đã yêu cầu các luật sư riêng soạn thảo các điều khoản ly dị.
Nhưng vấn đề gia đình đang lớn dần ấy không phải vấn đề khiến Creel đau đầu.
Hắn trừng trừng nhìn xuống bức ảnh chụp người đàn ông và Katie James. Creel nhận được thông tin rằng James đã rời khách sạn Shaw ở với khuôn mặt đẫm nước mắt. Liệu gã đàn ông ấy có phá hỏng chuyện này không? Hắn ta muốn trả thù. Hắn ta rất thiện nghệ. Đúng, đó là hiểm họa tiềm tàng. Ngày sống của Shaw có lẽ đang được đếm lùi. Nhưng sau đó có một kẻ khác thì sao?
Creel chăm chăm nhìn mặt nước yên tĩnh của Địa Trung Hải, nơi mặt trời nóng bỏng đang hạ dần xuống gần lớp vàng lấp lánh nằm lười biếng. Dù là kẻ bán những thứ vũ khí tối tân nhất trên thế giới, hắn vẫn là một người hiền hoà. Hắn chưa bao giờ đánh ai vì giận dữ. Việc hắn đã ra lệnh giết nhiều người là chuyện có thật, nhưng không bao giờ hắn làm điều ấy với mục đích chỉ gây hại.
Từ chiếc gậy đầu tiên vung lên vì giận dữ cho tới trái bom A đã quét sạch lượng người lên tới sáu con số chỉ trong vài giây đồng hồ đều chứng minh rằng xung đột bạo lực đã là một phần tất yếu của loài người. Creel biết điều đó cũng giống như hắn biết rằng chiến tranh có nhiều mặt tích cực. Quan trọng nhất là nó khiến người ta quên đi những điều nhỏ nhen và gắn bó với nhau vì những điều tốt đẹp lớn hơn.
Chắc chắn hắn cảm thấy tội lỗi về những điều mình đã làm. Thực ra Creel đã cam kết bỏ ra mười triệu đô-la để lập một quỹ dành cho gia đình của các nạn nhân Vụ thảm sát London. Đó là điều tối thiểu hắn có thể làm, Creel tin như thế. Và trong lúc người dân nước Anh bên kia bờ Đại Tây Dương đang cố hiểu điều tưởng chừng vô nghĩa, Creel đã quỳ gối trên sàn chiếc máy bay trị giá một trăm bảy lăm triệu đô-la và cầu xin Chúa - chắc chắn lúc ấy chẳng ở cao hơn hắn là mấy - tha tội cho hắn. Và khi đứng dậy trên nền trải thảm lông, quay trở lại chiếc giường sang trọng và tắt chiếc đèn ngủ thuộc hàng thiết kế riêng có giá mười ngàn đô-la, Creel có lý khi tin rằng chúa đã đáp ứng lời cầu xin của mình.
Trong khi Pender bận rộn tạo ra thứ gì đó và làm cho mọi người tin đó là sự thật, Creel biết rõ sự thật "thực sự" là gì.
Thế giới an toàn hơn rất nhiều khi những kẻ mạnh thực sự dùng đến sức mạnh của mình, kém an toàn hơn rất nhiều khi những kẻ mạnh không làm thế.
Trong ít ngày, nước Mỹ có thể quét sạch mọi rắc rối ở Trung Đông. Chắc chắn sẽ có những người vô tội bỏ mạng. Nhưng có gì khác nhau giữa việc hàng chục triệu người chết trong mười phút và trong mười năm? Họ sẽ vẫn chết nhưng các vị sẽ tránh được một thập kỷ đau khổ và đầy bất trắc. Creel sẽ rất lấy làm vui mừng khi được cung cấp mọi thứ vũ khí cần thiết cho việc xoá bỏ những thứ tệ hại ấy. Thực sự tất cả chỉ là chuyện địch - ta. Và chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại.
"Và kẻ yếu tiêu đời", Creel nói với vầng mặt trời đang lặn khi nó phủ lên mặt nước và bờ biển Italia một lớp áo cao quý màu đỏ tía. Kẻ yếu luôn chết. Đó là quy luật tự nhiên.
Nếu Creel thành công, các ông lớn sẽ trở lại kiểm soát tình hình. Chắc chắn hủy diệt cả hai bên (MAD), một khái niệm từ thời Chiến tranh lạnh và là chủ đề vô cùng đáng sợ, đã bị hiểu lầm hoàn toàn. Thực ra MAD là lực có tác dụng cân bằng lớn nhất trong lịch sử, dù nhiều người vì không hiểu thực tại vận động thế nào lại hoảng sợ vì tuyên bố ấy. MAD mang đến sự chắc chắn, khả năng có thể dự báo được và có lẽ hủy diệt một tỷ lệ nhất định của loài người để có được điều tốt đẹp lớn hơn thế.
Creel bước tới lan can ở boong trên và nhìn xuống cô vợ đang ngủ. Cô ta là kẻ đần độn, giống như hầu hết mọi người khác. Họ mù mắt trước tất cả trừ bản thân. Không có tầm nhìn, đơn giản, yếu đuối, lười biếng. Hắn nhìn tấm ảnh chụp Shaw thêm lần nữa. Ông ta không có vẻ gì đơn giản, yếu đuối hay lười biếng. Bởi vì ông ta không như vậy.
Thật tiếc khi phải giết ông ta. Nhưng Creel sẽ làm, nếu cần thiết.
Hắn nhấc điện thoại của du thuyền lên. Thuyền trưởng Shiloh - một người có ba mươi năm kinh nghiệm trên biển phục vụ rất nhiều vị chủ giàu có - trả lời với giọng nhanh nhẹn và vui vẻ.
Creel nói: "Chuẩn bị để ngày mai đón tất cả bọn trẻ ra đây. Đưa xe dài có giường nằm để đón chúng. Và nhớ đón mẹ bề trên, tôi muốn mời bà ấy đi kiểm tra".
"Tốt quá, thưa ông Creel. Ông muốn cho chạy tàu ngầm lần nữa chứ? Chắc chắn lần trước bọn trẻ thích lắm".
"Ý hay đấy, nhớ chuẩn bị sẵn sàng nhé. Và hãy chuẩn bị trực thăng để đưa bà Creel tới chiếc phản lực nhỏ. Buổi sáng bà ấy sẽ tới miền nam Pháp. Hãy bảo người hầu của bà ấy chuẩn bị chút quần áo phù hợp. Càng nhiều càng tốt".
"Tôi đã rõ, thưa ông".
Creel gác máy. Nếu biết những gì Creel đã làm, có lẽ viên thuyền trưởng tốt bụng sẽ chẳng có thái độ dễ chịu như vậy. Ông ta là người Anh, sinh ra và lớn lên ở London.
Nhưng ngày mai bọn trẻ sẽ tới. Cuộc đời Creel đã trở thành một chuỗi những sự kiện cân bằng nhau. Một việc xấu đối trọng với một việc tốt. Đúng, hắn đã rất mong ngày mai bọn trẻ tới đây.
Cũng như mong việc xây dựng cho chúng một nơi hoàn toàn mới để sống, một chỗ của những đứa trẻ như thế - trẻ mồ côi.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật