Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tân Đường Di Ngọc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 85: Thực Là Khéo
V
ương thị mang Lý Tiểu Mai xuyên qua hai con đường, đi vào một con hẻm ở tây trấn, chiếu theo nghề cũ đã thông thạo, gõ cửa, quỳ, ăn xin, liên tiếp bái được mấy nhà, trừ không người ra mở cửa, còn lại đều hơi có thu hoạch.
Lúc này gõ cửa một căn nhà cuối cùng trong hẻm, hai mẹ con cứ theo lẽ thường quỳ xuống khóc lóc kể lể, đã là chạng vạng, Vương thị chuẩn bị bái xong nhà này liền mang Lý Tiểu Mai kiếm một nơi ở lại, chỉ một buổi chiều hai người dựa vào ăn xin được gần hai trăm đồng tiền, nếu là đem tất cả Long Tuyền trấn đều xin một lần, không phải là được mấy lượng bạc sao! Ý nghĩ này tất làm cho Vương thị cao hứng, lập tức liền quyết định tạm thời lưu lại ở Long Tuyền trấn.
Ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt người đàn bà ra mở cửa hiện lên một tia chán ghét, nhưng vẫn đến phòng bếp nhặt nhạnh bánh bao lúc ăn trưa còn thừa lại cho hai người, hai mẹ con ả đã sớm không có đói như lúc trước, nhưng trực tiếp đòi tiền thì hiệu quả lại không tốt, bởi vậy mới một đường đi tới đây đầu tên là đòi ăn sau mới là đòi tiền.
Vương thị thấy người đàn bà đem bánh bao đưa cho ả xong muốn đuổi người, cũng không để ý, hôm nay ăn xin làm cho ả mò ra chút kinh nghiệm, phàm là nghe ả kể lể, trong mắt lộ ra đồng tình, như vậy sẽ cho ăn cũng cho tiền, nhưng phàm là ánh mắt lộ ra chán ghét lại cho ăn, loại này ả chỉ cần thêm chút sức, nhiều ít đều có thể lại chiếm được mấy đồng tiền.
“Phu nhân thực là hảo tâm, so với lúc nãy ta đi cái nhà kia, thật là lương thiện hơn nhiều!”
Người đàn bà đang chuẩn bị đóng cửa quả nhiên hứng thú lên, đứng ở bên trong cửa cùng ả tán gẫu, “Sao, còn có người ngay cả miếng ăn đều không cho các ngươi?”
Vương thị thoáng miết miệng, “Đúng vậy, nhìn căn nhà đó rất lớn, tiểu thư trong nhà cũng là đeo vàng đội bạc, hình dạng nhìn cũng được, không ngờ lại keo kiệt như vậy.”
Đôi mắt người đàn bà sáng lên, cũng không ghét bỏ mùi hôi trên người Vương thị, xáp xáp đến phía trước, “Là nhà nào vậy, là ngõ nhỏ kề bên này sao?”
Vương thị tức thì đem việc lúc ăn mày ở Lô gia ra cùng người đàn bà nói, ả một đường đi tới chỉ gặp người đàn bà này cho đồ ăn, nếu nhiều đem chuyện gặp được ở Lô gia nói cho người khác nghe, thường da mặt không phải quá dầy, nghe ả nói xong nhiều ít đều sẽ cho ả mấy đồng tiền.
Người đàn bà nghe xong lời kể của ả, hí mắt nghĩ một lát, mới lại mở miệng hỏi thăm: “Ngươi nói tiểu thư nhà đó, có phải gương mặt trắng nõn vô cùng xinh đẹp, đuôi mắt còn hơi nhếch lên?”
Vương thị sửng sốt, đem hình dạng của Di Ngọc ở trong đầu nhớ một lần, còn thực sự là đúng vậy, “Đúng vậy, hình dạng chính là như vậy, phu nhân nhận được?”
Người đàn bà này khẽ hừ một tiếng, “Nhận được, đương nhiên nhận được, Lô gia tiểu thư kia ở trong trấn này là người có tiếng ‘Kiều tiếu’ (yêu kiều xinh đẹp), Lô gia đích xác là nhà giàu, bất quá nhà bọn họ nhỏ mọn hết sức, cũng khó trách sẽ đuổi ngươi ra ngoài.”
Vương thị nghe lời người đàn bà nói, trên mặt lộ ra một biểu cảm “Thì ra là thế”, cực kỳ lấy được lòng người đàn bà, tức thì từ cổ tay áo khoét ra hai cái đồng tiền ném tới cho Vương thị, “Vận khí của ngươi cũng thật không tốt, nếu là gặp Lô thị nương nàng, nói không chừng còn có thể được chút thức ăn.”
Vương thị vội nói cảm ơn đem tiền nhận lấy, tiêu hóa lời nói của người đàn bà sau đó thuận miệng trả lời: “Này cũng hiếm thấy quá, hai vợ chồng lại cùng cái họ.”
Người đàn bà “Phụt” cười, “Hai vợ chồng cái gì, chồng của Lô thị sớm không biết đã chết ở đâu rồi, nàng chỉ là một cái quả phụ, ba năm trước mới chuyển tới đây, cũng không biết nhà chồng ban đầu họ gì, nhưng mà con gái con trai đều cùng họ nàng.”
Bàn tay Vương thị đang cầm đồng tiền đột nhiên căng thẳng, lắp ba lắp bắp nói: “Quả, quả phụ, con trai con gái cùng họ nàng?”
Gặp người đàn bà gật đầu, đồng tử Vương thị đột nhiên co rút lại, khuôn mặt hơi cúi xuống biến ảo mà qua mấy loại biểu tình, không chờ người đàn bà đóng cửa lại, vươn tay chặn lại một phen, “Phu nhân, phu nhân lại cùng ta nói nói chuyện ở Lô gia được không?”
Ả là một người ăn mày, rối bù bẩn thỉu, nếu là bình thường, người đàn bà mới không nguyện ý ứng ả, nhưng Vương thị hỏi lại là chuyện của nhà họ Lô, nên mụ cũng vô cùng có hứng thú nói với người khác.
Lập tức mụ liền đem một vài chuyện từ lúc biết Lô gia đến giờ giảng cho Vương thị, cho đến khi nói tới chuyện Lô gia được mấy ngàn lượng bạc mới tính xong, người đàn bà thỏa mãn đầy đủ dục vọng phát tán chuyện nhà người khác xong mới lau lau nước miếng văng trên khóe miệng, lại thấy vẻ mặt Vương thị một bộ “Ngu ngơ”, mới cau mày nói: “Được rồi, ngươi nhanh chóng đi đi.”
Nói xong liền giơ tay đem cửa đóng lại, khi Vương thị hoàn hồn cũng chỉ vừa kịp lúc khe cửa chưa hoàn toàn đóng kín, nghe tiếng đàn ông quát to, “Tam Cô, đi ngâm ấm trà lại đây!”
Chạng vạng Lưu Hương Hương ở lại ăn cơm, Tiểu Mãn làm nhiều hai món ăn, Lô gia không có nhiều quy củ, bốn người ngồi vây quanh trước bàn, Tiểu Mãn đã đính hôn nên không thiếu bị Lưu Hương Hương trêu ghẹo một trận, bữa cơm chiều ăn hết sức là hòa thuận vui vẻ.
Cơm xong, Lưu Hương Hương cùng Lô thị đi vào phòng nói chuyện, trời vào hạ nên tối có chút trễ, Di Ngọc liền ngồi ở phòng khách lật sách xem, thường thường sách xuống đi xoa bóp vai trai đang dần khép lại, tuy rằng gần nhất đã có thể làm vài động tác chậm, nhưng nàng cũng không dám hoạt động quá nhiều, sợ lưu lại di chứng gì đó, chỉ có thể thông qua xoa bóp đến hòa dịu cánh tay trái cứng ngắc một chút.
Chờ đến hoàng hôn bắt đầu giáng lâm, Lưu Hương Hương cùng Lô thị mới từ trong phòng ra.
Lấy đi sách trong tay Di Ngọc, Lưu Hương Hương cười hỏi han: “Tiểu Ngọc, nước nha đam bôi mềm da kia của ngươi còn nhiều không?”
Di Ngọc có chút nghi hoặc nói: “Có sẵn thì không có, lần trước đưa qua cho ngươi, đã dùng xong rồi sao?”
Lưu Hương Hương lắc lắc đầu, cười khổ nói: “Không phải dùng hết rồi, mà Lâm Lâm lấy đi hết.” Lâm Lâm là em gái chồng của Lưu Hương Hương, nhà chồng nàng chỉ có một khuê nữ như vậy, nên từ nhỏ sủng hết sức, khó tránh tính cách có chút dung túng, nhưng con người cũng không xấu.
Di Ngọc gật gật đầu, “Vậy ngày mai ta kêu Tiểu Mãn làm cho ngươi.” Làm nước nha đam không hề khó, nguyên liệu này nọ đều là có sẵn, dựa theo tỉ lệ điều chế là được, nhưng nếu dùng không hết, qua hai tháng sẽ bị hư mất, bởi vậy mỗi lần điều phối đều không thể làm quá nhiều.
Lưu Hương Hương được trả lời vừa lòng, cười nhéo héo cái má trắng nõn của Di Ngọc, rồi do Lô thị đưa ra cửa.
Di Ngọc bảo Tiểu Mãn đem ngọn nến châm lên, đang muốn lại mở sách ra xem, lại nghe ngoài sân một trận ồn ào truyền tới, nhăn mi đứng dậy đi ra khỏi phòng, mượn ánh chiều tà nơi chân trời còn chưa tan mất, chỉ thấy nơi cửa sân Lô thị cùng Lưu Hương Hương đang giằng co không xong với một bên chính là mẹ con Vương thị buổi chiều mới gặp qua.
Bọn họ sao lại tới? Không đợi nghi vấn này của Di Ngọc rơi xuống, đã thấy trên khuôn mặt đã sạch sẽ hơn so với hồi chiểu của Vương thị lộ ra một cái cười nhe răng, hướng về Lô thị đang đưa lưng về phía Di Ngọc nói: “Thật sự không nhận thức, tốt xấu gì chúng ta cũng là đồng hương, ngay cả cửa đều không ẹ con chúng ta vào?”
Thanh âm Lô thị ẩn hàm phẫn nộ, “Ngươi là ăn mày từ nơi nào tới, ngăn ở ngưỡng cửa nhà ta còn nói bậy đầy miệng!”
Vương thị không thèm để ý lời nói của Lô thị, ngược lại quay mặt đi nhìn Lưu Hương Hương, “Ơ, đây không phải Hương Hương sao, mấy năm không thấy vẫn là bộ dáng tốt như vậy, khó trách Trịnh Lập kia vẫn nhắc tới ngươi.”
Sắc mặt Lưu Hương Hương thoáng chốc trắng bệch, nhưng vẫn là trấn tĩnh lôi kéo cánh tay Lô thị, “Can nương, trực tiếp gọi tuần phố tới là được, bà già này loạn nhận người, chắc chắn là kẻ điên.”
“Ta điên?” Vương thị nghe đến lời nói của Lưu Hương Hương xong, giọng nói đột nhiên đề cao, sau đó ngữ khí bén nhọn cười nói: “Đều là do các ngươi này đáng chết, mới hại mẹ con chúng ta thành như vậy, nếu là ta thật sự điên, đã sớm lấy đao chém các ngươi, còn cùng các ngươi bình bình thường thường nói chuyện sao!”
Thấy một bộ khổ đại cừu thâm này của ả, Lưu Hương Hương và Lô thị ngược lại bị chấn trụ, không hiểu ra sao nhìn Vương thị đang trợn mắt như dao, ngay cả trên gương mặt sẹo của Lý Tiểu Mai cũng có phẫn hận nói không ra lời.
Di Ngọc đứng ở ngưỡng cửa nhà, đem biểu tình của mẹ con Vương thị thu hết vào mắt, một đôi lông mày nhẹ nhàng cau lại, phía sau vang lên tiếng kéo mành, Tiểu Mãn đi ra mê mang nhìn nhìn mọi người.
“Tiểu thư, chuyện gì vậy?”
Nghe thấy nàng gọi, song phương đang căm tức lẫn nhau đồng loạt dời tầm mắt chuyển đến trên người Di Ngọc.
Vương thị vặn vẹo cười một tiếng, “A! Buổi chiều thực là không nhận ra được, ngươi cũng không nhớ được ta, luận vai vế, ngươi còn phải gọi ta một tiếng thím!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tân Đường Di Ngọc
Tam Nguyệt Quả
Tân Đường Di Ngọc - Tam Nguyệt Quả
https://isach.info/story.php?story=tan_duong_di_ngoc__tam_nguyet_qua