Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Socrates Yêu Dấu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 85
T
ại quán lẩu Hoa Lạc.
Tô Nhã chọn lẩu cay, Ngôn Hàm cũng vậy.
Chân Noãn: “Tôi muốn lẩu thường.”
Nhân viên phục vụ: “Xin lỗi, hiện giờ không có lẩu thường, phải chờ một lát ạ!”
Chân Noãn lại nhìn thực đơn một lượt, toàn là mấy món như lẩu chua kiểu Thái, cà ri Ấn Độ… làm cô hoa hết cả mắt, chợt nghe Ngôn Hàm nói: “Cho cô ấy một lẩu thuốc Bắc.”
“Vâng ạ!”
Chân Noãn yên lặng đóng thực đơn lại.
Ngôn Hàm quay đầu hỏi Tô Nhã: “Lần này định ở lại bao lâu?”
“Mới đến đã muốn đuổi em à? Cái gì mà ở lại bao lâu chứ? Có lẽ em sẽ ở lại đây luôn.”
Anh cười một tiếng: “Ba em sao đành lòng chứ! Điều tới đây chỉ để em rèn luyện thôi. Một năm sau trở về chắc đã lên chức rồi.”
Tô Nhã cười: “Lên được bao nhiêu chứ? À đúng rồi, theo nguồn tin đáng tin cậy, bên trên có người định điều anh về Trung ương. Anh mới là người sắp lên chức đấy!”
Chân Noãn cũng đã nghe nói về chuyện này, ánh mắt lập tức liếc sang.
Ngôn Hàm xoay xoay cốc nước trong tay, nụ cười tẻ ngắt: “Không có chuyện đấy, anh không rời khỏi đây đâu.”
“Có ý gì?”
“Anh sẽ không rời khỏi Dự Thành.”
“Cơ hội tốt như vậy, sao anh lại…” Tô Nhã nhìn thấy vẻ mặt không hề niệm tình của anh, tuy không nói ra nhưng đã rất rõ ràng rồi.
Hạ Thời chết ở đây nên anh sẽ không chịu rời đi.
Sau khi thức ăn được dọn lên, Chân Noãn cắm cúi dốc lòng ăn uống, đặt cả tâm tư vào nồi lẩu nóng hôi hổi. Cô rất thích cảm giác ấm bụng khi thưởng thức món này. Ngôn Hàm không nói gì nữa, ngược lại, Tô Nhã quay sang bắt chuyện với Chân Noãn, cũng không nằm ngoài mấy câu xã giao thông thường đại loại như người ở đâu, học trường nào hay đã trải qua những gì.
Chân Noãn không thoải mái cho lắm, thậm chí còn hơi bị gò bó, nhưng cô vẫn cố gắng trả lời rõ ràng đâu ra đấy. Ngôn Hàm thỉnh thoảng liếc mắt nhìn ngón tay cầm chặt đũa đến mức trắng bệch của cô, lại nhìn dáng vẻ ung dung điềm tĩnh của Tô Nhã, đôi mắt hơi tối lại. Một lát sau, anh nói: “Chân Noãn, đi lấy cho tôi ít bơ lạc lại đây.”
“Dạ!” Cô lau miệng và ngón tay, vội đứng dậy đi lấy bơ.
Ngôn Hàm chưa mở miệng, Tô Nhã đã nhíu hàng mày thanh mảnh, hỏi: “Ai tuyển cô ấy vào C-Lab thế?”
“Anh. Có vấn đề ư?”
“Cô ấy có chứng sợ giao tiếp và sợ quan hệ thân mật rất nghiêm trọng. Chắc hẳn anh cũng nhận ra được. Với tình trạng này, sao anh có thể tuyển cô ấy chứ?”
“Xinh.” Ngôn Hàm lười nhác thốt ra một từ.
Tô Nhã bất ngờ: “Gì cơ?”
“Cô ấy xinh, nhìn thấy thích nên tuyển vào.”
Tô Nhã cứng họng không nói được lời nào. Cô biết thừa đây không phải là lý do, bởi lẽ Ngôn Hàm là người đứng đắn như vậy, chẳng qua anh chỉ muốn châm chích và thể hiện sự bất mãn của mình trước việc cô phân tích Chân Noãn mà thôi. Sao cô không rõ chứ? Nhưng anh nói Chân Noãn xinh đẹp trắng trợn như thế vẫn khiến cô hơi khó chịu. Cô thật muốn hỏi ngược lại rằng “Bởi vì cô ấy có đôi mắt màu hổ phách giống Hạ Thời ư?” nhưng lại không dám khiêu chiến giới hạn của anh.
“Em nói thật đấy! Tính cách như cô ấy không hề thích hợp làm trong ngành chúng ta.”
“Tính cách gì cơ?” Giọng Ngôn Hàm nhẹ tênh nhưng hàm chứa tính cảnh cáo. “Đừng dùng kiến thức tâm lý học của em để phân tích cấp dưới của anh, cô ấy không phải bệnh nhân của em đâu. Hơn nữa, cô ấy cũng là một bác sĩ pháp y và một nghiên cứu viên khá chuyên nghiệp, như vậy là đủ rồi.”
Tô Nhã giật mình, một lát sau mới chậm rãi cười, nói: “Em chỉ muốn nhắc nhở anh thôi, sau này sẽ không đề cập tới nữa.”
Lúc này, Chân Noãn cầm một cái khay trống không trở lại.
Ngôn Hàm nhìn cô với ánh mắt dò hỏi. Chân Noãn bối rối nói: “Đội trưởng, chỗ này có năm loại bơ lạc, bao gồm truyền thống, thịt bò, cà chua, sô cô la…” Cô lóng ngóng, chớp chớp mắt ngẫm nghĩ, vội vàng lấy điện thoại di động từ trong túi ra xem nội dung ghi chú. “À, còn có phô mai nữa. Anh muốn loại nào?”
Ngôn Hàm há miệng nhưng lại không biết phải nói sao. Tô Nhã cũng cảm thấy bất ngờ ngoài sức tưởng tượng. Nếu là người thông minh nhanh nhẹn hay muốn nịnh nọt thì lấy đủ năm loại. Nếu là người khôn vặt muốn bớt việc thì dứt khoát chọn bừa một loại rồi không cần trình báo gì cả. Ngôn Hàm phẩy tay ra hiệu cho cô ngồi xuống, còn mình thì đứng dậy: “Tự tôi đi chọn.”
“Vâng!” Cô ngồi xuống, tiếp tục vùi đầu vào ăn. Lát sau, Ngôn Hàm cầm đĩa trở lại, mang theo một cái thìa đặt lên chiếc đĩa đựng đũa chung đang bày trước mặt cô. Lúc đầu, Chân Noãn không hiểu gì cả, sau đó lập tức nhớ ra. Vừa nãy cô đã nhiều lần muốn ăn tôm viên, nhưng vì gắp mấy lần không được nên cảm thấy hơi lúng túng, không dám động đũa nữa. Mấy phút sau, cô lại gắp tiếp nhưng vẫn không được, sau đó e ngại nên không dám thử nữa.
“Cảm ơn Đội trưởng!”
Cô mím môi khẽ nói rồi múc mấy viên tôm bỏ vào chiếc nồi nhỏ của mình, tròng mắt màu hổ phách thoáng nét vui mừng.
Bước ra khỏi quán lẩu là nhìn thấy khu trung tâm thương mại. Tô Nhã đi dạo mấy cửa hàng, định mua một ít nhu yếu phẩm. Ngôn Hàm cũng đi theo, Chân Noãn lại không ngừng nhìn đồng hồ đeo tay, xem chừng hơi sốt ruột.
Tô Nhã nhìn Ngôn Hàm: “Vừa dọn tới đây nên em cần mua thêm rất nhiều thứ, giúp em chút nhé! Trước buổi làm chiều nay là mua xong thôi.”
Ngôn Hàm nhìn Chân Noãn: “Còn em?”
“Đội trưởng, em… phải quay về làm việc.” Chân Noãn nói “Anh chị đi nhé, em về cơ quan trước.”
Tô Nhã: “Vậy cũng được.”
Thấy Chân Noãn định đi, Ngôn Hàm gọi giật lại: “Chờ một chút, tôi đưa em về.”
“Không cần đâu ạ…” Còn chưa dứt lời, Chân Noãn lại nghĩ tới đám người bịt mặt kia, cũng hiểu ý của Ngôn Hàm nên liền gật đầu. “Phiền anh rồi.”
Tô Nhã không biết nguyên nhân, chỉ nói: “Ừ, thời tiết không tốt, chờ xe buýt rất lạnh.”
Buổi chiều, lúc tan tầm, Chân Noãn nghe nói Tần Xu đã vẽ xong chân dung đối tượng tình nghi dựa theo miêu tả của nhóm Hắc Tử. Biết tin, cô vội chạy tới phòng làm việc xem và lại được một phen thán phục.
Gương mặt người mà Tần Xu vẽ bằng máy tính gần như giống hệt cô gái Chân Noãn đã thấy ở bể bơi, chân thực như thể ảnh chụp vậy. Phải biết rằng Tần Xu chưa từng nhìn thấy cô gái ấy mà chỉ nghe người ta miêu tả lại. “Tần Xu, cô giỏi thật đấy! Như vậy, mọi người sẽ có thể tìm ra cô ta nhanh thôi.”
“Có thể giúp đỡ mọi người chút việc là được rồi.” Tần Xu day day đôi mắt nhức mỏi, chần chừ trong chốc lát rồi hỏi: “Trưa hôm nay… cô đi ăn cơm cùng Tô Nhã à?”
“A, cô quen cô ấy à?”
“Không hẳn là quen biết, chỉ nghe nói thôi.”
Tần Xu và Hạ Thời từng có đôi lần gặp gỡ. Có mấy lần cô đến bệnh viện tìm ba đã nhìn thấy cô sinh viên thực tập khoa ngoại được ba dẫn dắt đó. Cô ấy rất đẹp, nụ cười thẹn thùng và xấu hổ. Sau khi cô quen biết Ngôn Hàm, không biết nghe được tin từ đâu rằng hồi ở trường cảnh sát, Tô Nhã vừa thấy đã yêu mến Ngôn Hàm, dù biết rõ anh đã có bạn gái nhưng vẫn theo đuổi tới cùng, còn gây náo loạn ầm ĩ. Nhưng bởi vì Ngôn Hàm bảo vệ rất cẩn thận, lại thêm Hạ Thời ít khi quan hệ giao thiệp nên cô ấy vốn không hề biết đến sự tồn tại của Tô Nhã.
Sau khi Hạ Thời qua đời, Tô Nhã càng bám theo Ngôn Hàm không rời một bước. Ngoài mặt anh có vẻ thích bông đùa, nhưng nội tâm lại như băng lạnh ngàn năm, không cách nào tan chảy. Về sau, Tô Nhã nghe lời ba trở về Đế Thành. Bây giờ, cô ta lại tới đây rèn luyện, chắc chắn phần lớn là vì Ngôn Hàm. Đăng bởi: admin
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Socrates Yêu Dấu
Cửu Nguyệt Hi
Socrates Yêu Dấu - Cửu Nguyệt Hi
https://isach.info/story.php?story=socrates_yeu_dau__cuu_nguyet_hi