Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Sủng Tiểu Thỏ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 85
C
hương 85: Nhiệm vụ (5)
“Mật mã!”
“7920836!”
“Vâng, được.” Người đàn ông đeo kính đen vừa nói chuyện điện thoại vừa đi đi lại lại bên cạnh cửa sổ sát đất, bàn tay không ngừng vuốt ve những con số trên tờ giấy, trên gương mặt lướt qua ý cười hưng phấn đầy tham lam, “Thủ tướng xin cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thả con trai của ông ra. Cậu nhà sẽ sớm trở về, không sứt mẻ một tẹo nào!”
“Đại ca, tiền đã được gửi vào tài khoản?” Ba tên thủ hạ vây quanh tên đeo kính đen, biểu tình vui sướng.
“Yên tâm, phân chia phần như thế nào, chúng ta sẽ thương lượng lại sau.” Người đàn ông đeo kính dựng thẳng ngón tay cái, cười hà hà, “Đúng rồi, chiếc hộp kim cương kia phải bảo vệ cho tốt, chúng ta còn vụ giao dịch với ngài Barson. Ông ta mà thấy có một viên nào không hoàn hảo chắc chắn sẽ trở mặt ngay không trả tiền nữa.”
“Yên tâm đi đại ca, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách suôn sẻ. Tuyệt đối sẽ không để người kia phải thất vọng.”
“Ừ.” Người đàn ông đeo kính đen gật đầu, cầm một cốc nước tiến lại gần cửa sổ, đang định đưa lên miệng thì đột nhiên, biến cố thình lình ập đến: Một bóng đen nhanh như cắt nương theo sợi dây phá tan cửa sổ đột nhập vào phòng.
Trời đất! Đây là tầng mười tám, tầng cao nhất a!
Hai bàn tay đeo găng màu đen dần phóng đại trước mắt tên đeo kính, giống như một thước phim quay chậm cứ thế từ từ lướt qua, hướng về phía cổ một tên thủ hạ của hắn. Cánh tay khẽ động một cái, tên thuộc hạ cao lớn như con trâu mộng liền ngã “rầm” xuống đất. Thân ảnh màu đen lao nhanh vun vút, sau đó đột nhiên lại thần kì xuất hiện trước mặt bọn họ, khuôn mặt tuấn tú đã bị chiếc khăn màu đen che đi hơn phân nửa nhưng vẫn có thể nhìn ra bên môi hắn xẹt qua một tia cười lạnh.
Kì thật, tất cả mọi việc vừa rồi đều phát sinh chỉ trong giây lát.
Hai tên thuộc hạ của tên kính râm cũng phản ứng vô cùng nhanh nhạy, vừa nhìn thấy có người lạ đột nhập, bàn tay ngay lập tức đã hướng về phía khẩu súng đeo ở bên hông.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, trong không gian bỗng vang lên hai tiếng “bụp bụp”, trên trán hai người đàn ông cao to lực lưỡng chậm rãi xuất hiện một dòng máu đỏ tươi, sau đó từ từ ngã xuống đất.
Tên đeo kính râm trông thấy một màn như vậy, ngay cả can đảm quơ tay quơ chân đi tìm súng cũng không có. Trong lúc đang hốt hoảng, hắn nhìn thấy một thân ảnh mặc đồ đen chầm chậm từ phía sau bước ra, họng súng đen ngòm đang chỉ thẳng vào thái dương của hắn.
“U… UA?”
“’Dù sao cũng phải có người đứng ra khiến cho bọn ta thất bại một lần, thế chúng ta mới biết rằng bản thân mình cũng chỉ là con người yếu ớt nhỏ bé mà thôi’, những lời này, là chính miệng mày nói đúng không?” Sau máy thay đổi giọng nói, Irenaeus lạnh lùng lên tiếng, từng bước một tiến lại gần kẻ đang run như cầy sấy ở trước mặt.
Alvin ở bên cạnh tên đeo kính đen, tịch thu lại súng của hắn, trên môi nở một nụ cười đầy mê hoặc, “Bây giờ… Mày có biết mày buồn cười đến mức nào không?”
Tên đeo kính gật đầu không ngừng, bên khóe mắt hiện lên một tia hoảng sợ, hắn phát hiện ra người mặc áo đen thứ ba giờ đang tập trung vào chiếc két sắt trong phòng, bàn tay xoay xoay ổ khóa. Hắn liếc mắt về phía chuông báo cháy trên vách tường.
Irenaeus đập mạnh vào gáy tên kia một cái khiến cho hắn bất tỉnh nhân sự, dùng chân đá đá vào đầu hắn, trong mắt xẹt qua một tia khinh thường, “Ngu ngốc!”
Alvin đi một vòng ở khu vực xung quanh, xử lý xong hết dấu vết ở hiện trường liền quay lại dùng súng chỉ vào đầu một tên đang nằm té xỉu trên đất, vẻ mặt lạnh lùng.
“Lưu lại cho hắn một cái mạng chó.”
“Hửm?” Alvin nhướn mày.
“Còn có chỗ cần dùng đến.” Irenaeus cười lạnh, liếc mắt nhìn về phía Miceli đã thuận lợi mở xong khóa két sắt, hiện đang lấy từ trong đó ra một chiếc va li màu trắng.
Miceli cầm theo chiếc va li tiến lên, giao nó cho Alvin, sau đó ngồi xổm xuống bên cạnh tên đang ngất xỉu trên sàn, lật qua lật lại người hắn, “Cài vào chỗ nào?”
“Trong mái tóc?”
“Không được! Khi tắm rửa gội đầu hay làm gì đụng vào nước sẽ làm hư thiết bị mất.” Miceli bình tĩnh trả lời.
“Vậy cài vào cánh tay.” Irenaeus hơi nghiêng mặt, khẽ gật đầu.
“Cần chút thời gian.”
“Bao lâu?”
“Tối thiểu mười lăm phút.”
“OK.” Irenaeus lập tức gọi điện thoại cho Chapelle khóa lại cửa phòng.
“Lượng thuốc này có thể khiến cho hắn mê man trong vòng mười lăm tiếng, sau khi hắn tỉnh lại thì tất cả mọi chuyện phát sinh lúc nãy sẽ không nhớ gì cả.” Alvin nhanh nhẹn vén lên tay áo của tên kia, mặt không chút thay đổi tiêm cho hắn một mũi.
Irenaeus tựa mình vào sô pha, nhìn chằm chằm vào hai người ở phía trước đang bận rộn, khóe môi khẽ nhếch.
Mười phút sau, Chapelle gọi điện thoại tới, “Mau đi ra nhanh lên, cảnh sát sắp đến cửa rồi.”
“Sao lại có cảnh sát?” Alvin kinh ngạc hỏi lại.
“Cho tớ hai phút.” Miceli bình tĩnh đáp lại, hai tay trong lúc đó vẫn hoạt động không ngừng.
“Kéo dài thêm hai phút nữa, Chapelle.”
“Irenaeus, là ông bạn lâu năm Bùi Thiếu An của chúng ta đến đây! Tôi sẽ đùa giỡn với hắn ta một chút, các cậu phải nhanh chóng lên!”
“Chết tiệt, tên kia đúng là âm hồn bất tán.” Alvin nhíu mày rủa thầm, “Theo từ nước Y đuổi tới nước Z, hiện tại còn chạy đến tận nơi này? Tốc độ nhanh thật đấy!”
“Ha ha.” Irenaeus khẽ cười, “Là để đuổi kịp tốc độ của chúng ta.”
Đang nói chuyện, Miceli đột nhiên đứng lên, “Mau lên Alvin, may lại vết thương cho hắn.”
Alvin mở ra hộp thuốc bên người, chỉ bằng hai ba động tác đơn giản đã xử lý xong vết thương cho kẻ đang bất tỉnh, rút ra sợi dây đặc chế từ cổ tay hắn, nhanh chóng đứng dậy, “Irenaeus, rút lui.”
“Ừ. Rút thôi!” Irenaeus liếc mắt nhìn về phía cậu con trai Thủ tướng đang nằm mê man trên giường.
“Đi thôi, lúc nãy đã tiêm cho cậu ta một mũi, mười phút nữa sẽ tỉnh lại.”
“Ừ.” Ba người cấp tốc rời khỏi tầng mười tám, cùng nhau tiến vào thang máy, ung dung thoải mái bước nhanh vào đại sảnh, không để ý chút nào đến ánh nhìn chăm chú của mọi người xung quanh. Dáng người của cả ba không khác nhau mấy, khuôn mặt được che kín, cả người lại là trang phục màu đen, đôi chân thon dài thẳng tắp nhẹ nhàng sải bước đi ra cửa chính.
Giống như một cơn gió thoảng qua trước mặt người khác, thân hình cao lớn tuấn dật, dáng người hoàn mỹ tao nhã, khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng phải ngây ngẩn cả người.
Đúng lúc bước ra khỏi cửa, ba người vừa vặn lướt ngang qua Tiểu Thỏ vừa mới đi mua mũ cùng bạn xong đang tiến vào đây để ăn cơm.
‘Cô gái nhỏ trốn học sao?’
Trong đầu Văn Trạc ngay tức khắc nảy ra tin tức nguy hiểm này.
Tiểu Thỏ cùng với Cao Mĩ, Trầm Quyên cùng với mấy người bạn khác đồng loạt ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn vào ba người trước mặt, tuy không rõ dung mạo nhưng các cô gái vẫn cảm nhận được họ hẳn là phải có vẻ ngoài rất tuấn tú, phản ứng tiếp theo là không có chút hình tượng nào mở lớn miệng kêu lên một tiếng đầy hoảng hốt “A”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Sủng Tiểu Thỏ
Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt
Độc Sủng Tiểu Thỏ - Nhàn Vân Nhiễm Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=doc_sung_tieu_tho__nhan_van_nhiem_nguyet