Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Hạ Hữu Địch
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 84: Cá Tỳ Bà
C
hỉ cần bắt hai đứa trẻ này là có thể uy hiếp cao thủ của Danh Lợi Quyển, hơn nữa còn làm tan rã và phá hủy đấu chí của bọn họ.
Đây là suy nghĩ của Lôi Bố.
Nhưng nếu hắn muốn khống chế Ngư Đầu Ngư Vĩ, trước tiên phải giải quyết Ngư cô nương đứng giữa huynh đệ họ Ngư.
Ngư Hảo Thu vẫn luôn lưu ý động tĩnh của lão nhân này.
Nàng vẫn luôn lo lắng.
Nàng vẫn luôn lo lắng hắn.
Nàng vẫn luôn lo lắng hắn chính là…
Nàng vẫn luôn lo lắng hắn chính là Lôi Bố.
Kết quả, hắn thật sự chính là “Sát Lục Vương” Lôi Bố.
Nàng nhớ tới đủ loại truyền thuyết của Lôi Bố, lại cảm thấy một sự khủng bố cực lớn.
Vừa thấy hắn đột nhiên đứng lên, trở mặt, hơn nữa còn biến sắc, càng biến thành một người hoàn toàn khác, nàng lập tức làm một chuyện.
Nàng dùng một chưởng đập vỡ chiếc bàn trước mặt.
Trong bàn thình lình xuất hiện một thứ.
Cá.
Một con cá đúc bằng sắt, rất lớn rất lớn.
Nàng cầm nó lên.
Tại sao trong bàn lại có một con cá? Ngư cô nương đập vỡ mặt bàn là vì con cá này? Vào giây phút quan trọng, nàng lại cần con cá này để làm gì? Chưng? Xào? Chiên? Rán? Hầm? Hay là chỉ muốn ăn?
Đương nhiên không phải.
Có một số cá có thể giết người, cũng có thể ăn người.
Đó thực ra không phải là một con cá, mà là một món nhạc cụ.
Một món nhạc cụ thoạt nhìn rất giống một con cá heo, cá voi.
Tỳ bà.
Vào thời khắc sống chết này, nàng lại muốn chơi nhạc cụ?
Đương nhiên không phải.
Đó không chỉ là một món nhạc cụ giống như cá, mà còn là một món binh khí.
Binh khí này có một cái tên rất hay, đó là “thiết kỵ đột xuất phong dũng trùng động ngân bình sạ phá điệp vũ thiền minh thiên quân nghĩ binh vạn mã sắt đằng ngư dược long môn thiết tỳ bà”.
Tên gọi của binh khí này dài như ngoại hiệu của Đường Bảo Ngưu, ít nhất có thể sánh ngang.
Nhưng nếu muốn gọi tắt thì chỉ có ba chữ, “Tỳ Bà Ngư”.
Trên đời cũng thật sự có loại cá tỳ bà này.
Đó là một loại cá được nuôi trong bể, có thể ăn rêu xanh, trừ vết bẩn, thậm chí dọn dẹp thi thể, vật dơ, phân và nước tiểu của các loại cá khác, “nhẫn nhục chịu khó, trời sinh trời nuôi”.
Có lẽ, vũ khí trên tay Ngư Hảo Thu được gọi là “Tỳ Bà Ngư” cũng có ý nghĩa này.
Trong các loại cá, “cá tỳ bà” gánh vác vị trí và trách nhiệm “phu quét đường”.
Binh khí của Ngư cô nương cũng là “phu quét đường”.
Sự lợi hại của vũ khí này, còn có sức sát thương cực lớn, biến hóa phức tạp, có thể giúp nàng quét dọn, thanh trừ tất cả ma chướng, trở ngại trong giang hồ hiểm ác.
Sự tình phát sinh cực nhanh.
Lôi Bố vừa động, Ngư cô nương cũng động.
Lôi Bố phi thân lên, lao về phía Ngư Đầu Ngư Vĩ, người đang ở giữa không trung, đột nhiên nghe được tiếng ve.
Bây giờ là mùa hè, nghe được tiếng ve cũng là chuyện bình thường.
Nhưng ở trong quán rượu khách sạn, ve từ đâu đến?
Huống hồ tiếng ve kêu còn lớn, còn gấp như vậy.
Tiếng ve chợt nổi lên sau khi Ngư cô nương vung tỳ bà, lập tức tiếng ve gấp và lớn từ giữa ngón tay nàng bay về phía Lôi Bố giống như một con ếch giận dữ giữa không trung.
Không chỉ nghe tiếng ve, hơn nữa còn thấy ve.
Ve như tên nhanh, chia ra làm hai mươi bốn điểm, bắn vào các yếu huyệt lớn trên mặt và trên người Lôi Bố giữa không trung.
Lôi Bố giữa không trung trầm giọng quát một tiếng.
Hai tay hắn hợp thành hình chữ thập, đặt trên trán, bái một cái. Chỉ thấy hai mươi bốn điểm sao băng bốc cháy bắn ra, lập tức hai mươi bốn con ve sầu kia đều trúng lửa.
Ve bốc cháy bay ngược về phía Ngư cô nương.
Hai mươi bốn điểm tấn công, hai mươi bốn đường phản kích.
Phản kích một cách gọn gàng lưu loát, giết người chết người.
Thân hình Lôi Bố không hề bị cản trở, cũng không dừng lại một chút nào, vẫn lao về phía Ngư Đầu Ngư Vĩ.
Lúc này Ngư cô nương chỉ có thể làm một chuyện.
Nàng vẫn vung tỳ bà lên.
Tỳ bà không phát ra tiếng nhạc, lại chợt vang lên tiếng ong.
Hai mươi tám con ong nhanh chóng bắn ra, trong đó hai mươi bốn con đánh rơi hai mươi bốn đốn lửa đang bay tới, bốn con còn lại nghênh đón Lôi Bố, xen lẫn tiếng “ong ong”.
Thân pháp của Lôi Bố vẫn không thay đổi.
Hai tay hắn chắp lại, vẫn đặt trên đầu, giữa kẽ ngón tay lóe lên bốn vệt khí xanh.
Khí lưu sắc bén như khói xanh.
Chỉ nghe bốn tiếng “bụp bụp bụp bụp”, bốn con ong nổ tung phát ra tiếng xì xì xé xè, đốm lửa tung tóe, phản công Ngư Hảo Thu.
Ngư cô nương vẫn làm một chuyện, vung dây tỳ bà.
Nàng chỉ có thể làm chuyện này.
Nàng chỉ có dựa vào tỳ bà này để tấn công kẻ địch.
Nàng đã không cầu giết địch, thậm chí không cầu lui địch, chỉ muốn ngăn cản kẻ địch.
Chỉ cần có thể ngăn cản một lúc là được.
Lần này trong tỳ bà lại có ruồi bay ra, là ruồi đen đầu vàng.
Mười sáu con ruồi đầu vàng, o o o o o o o o o o o o o o o o.
Tám con ruồi vàng phía trước ngăn cản đám ong nổ tung, nuốt chửng bọn chúng, cũng đóng đinh bọn chúng, càng kẹp chặt bọn chúng.
Sau đó vụ nổ chính thức diễn ra.
Lửa vàng va chạm trong cửa tiệm, khói thuốc bốc lên.
Còn lại tám con ruồi, trong khói lửa mờ mịt cũng không dừng lại, nhanh chóng bay đến cắn nuốt truy đuổi Lôi Bố.
Tay của Lôi Bố vẫn đặt trên đầu.
Đôi tay chợt phân, lại hợp, vỗ một cái, lập tức dừng, lúc này đầu ngón tay đột nhiên phát ra tám luồng gió đen.
Tám con ruồi vàng đang bay đến gần hắn đột nhiên dừng lại giữa không trung, cứng đờ.
Không biết vì sao, tám con ruồi này giống như bị đông cứng, cố định giữa không trung giống như bị đóng băng.
Lúc này Ngư cô nương đã bất chấp, cũng đã mặc kệ tất cả.
Tay nàng vung lên, cổ tay chuyển động, ngón tay búng ra, đưa mắt nhìn theo.
Dây tỳ bà rung lên, lần này lại không tiếng động.
Bên trong tỳ bà có bướm bay ra.
Bướm sặc sỡ, sáu màu lượn lờ, đẹp như cầu vồng.
Lần này bướm bay rất chậm, cũng rất nhàn, bọn chúng dùng một loại tư thế rất ưu mỹ bay về phía Lôi Bố.
Mấy lần trước công kích đều rất nhanh rất gấp, nhưng lần này lại không phải, mà là rất chậm.
Chậm một cách nhàn nhã, múa ra một vẻ đẹp khoan thai.
Sắc mặt Lôi Bố lại biến đổi, cuối cùng hắn đã mở hai tay ra.
Nếu là người mắt nhanh và sắc, sẽ có thể phát hiện bàn tay của người này rất đặc biệt.
Chỗ đặc biệt, không phải là trong bàn tay hắn có thứ gì đặc biệt, mà là không có gì hết, bao gồm cả chỉ tay.
Lão nhân này lại hoàn toàn không có chỉ tay.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Hạ Hữu Địch
Ôn Thụy An
Thiên Hạ Hữu Địch - Ôn Thụy An
https://isach.info/story.php?story=thien_ha_huu_dich__on_thuy_an