Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Hồng Máu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 82
P
hòng họp có vẻ quá nhỏ để chứa tất cả những người đang có mặt. Ngồi một bên bàn là Robie và Reel. Đối diện là Evan Tucker, Áo Xanh, và Cố vấn An ninh tạm thời, Josh Potter, trẻ hơn Gus Whitcomb rất nhiều, chưa đến năm mươi tuổi. Robie không hề ghen tị với sự bổ nhiệm.
Tucker đẩy chiếc USB qua bàn. Robie và Reel nhìn nó nhưng không ai nhúc nhích để nhặt nó lên.
Tucker nói, “Nhiệm vụ mới.”
“Cho cả hai người,” Potter bổ sung.
Tucker nói, “Chúng tôi sẽ cho cô cơ hội thứ hai, Reel.”
“Tôi chưa bao giờ cầu xin cơ hội đó.”
“Để tôi nói thẳng. Chúng tôi sẽ cho cô một cơ hội duy nhất. Vì Chúa, cô đã ám sát hai nhân viên của CIA. Cô đáng bị ngồi tù. Cô có biết lời đề nghị này hào phóng đến mức không thể tưởng tượng nổi rồi không?”
Potter tằng hắng rồi ngồi thẳng dậy. “Xin cho phép tôi nói rằng tình hình hiện tại rất đặc biệt và tất cả mọi người có mặt tại đây đều đang phải chịu một áp lực cực kì to lớn. Với tư cách một người mới nhậm chức, tôi cũng muốn nói thêm rằng tạm gác lại mọi chuyện là mục tiêu hàng đầu. Tôi nghĩ mọi người đều đồng tình.”
Reel nói, “Gelder và Jacobs là những kẻ phản bội. Tôi chỉ không đợi lệnh thanh trừng mà thôi. Tôi cược trước sau gì cũng sẽ có.”
Áo Xanh nói thêm, “Và tổ chức đã vén được màn bí mật, lộ ra mối liên quan giữa hai người bọn họ với âm mưu này. Sam Kent đã để lại một số tài liệu. Nên những gì cô Reel làm đều là vì đất nước.”
“Vớ vẩn!” Tucker bực tức gắt. “Cô là một kẻ giết người, Reel, không gì có thể thay đổi điều ấy.”
“Lời phản đối của ông đã được cân nhắc, ông Giám đốc,”
Potter nhẹ nhàng nói. “Nhưng lời đề nghị đã được đưa ra bởi cấp lãnh đạo cao hơn bất kì ai có mặt trong căn phòng này. Nên hãy tập trung vào việc ấy thay vì đàm luận vấn đề đạo đức.”
Robie không nhìn Tucker hay Potter. Anh chỉ nhìn vào Áo Xanh.
Và Áo Xanh đang viết nguệch ngoạc lên một mẫu giấy.
Robie không nghĩ đó là một dấu hiệu tốt.
Robie nói, “Hãy tóm tắt qua cho chúng tôi biết.”
“Như tôi đã nói, cơ hội thứ hai,” Tucker đáp. “Còn nhớ Ahmadi chứ? Ở Syria? Hắn vẫn còn sống sờ sờ ra đó. Và chúng tôi cần phải loại bỏ hắn.”
“Có hơi mạo hiểm để ra tay vào lúc này,” Robie nói.
“Nếu cô ta làm nhiệm vụ của mình thay vì bắn Doug Jacobs từ đằng sau thì chúng ta đã không cần phải ngồi đây mà tranh cãi,” Tucker gầm gừ. “Tình hình đã tiến triển phức tạp. Chúng tôi tin rằng Ahmadi đang bắt tay với Al-Qaeda và sẽ sớm đào tạo, cung cấp nguồn lực cho bọn chúng, rồi chính thức tiến tới các quốc gia khác một khi hắn lên nắm quyền. Không thể để điều đó xảy ra.”
“Cả hai chúng tôi cùng thực hiện nhiệm vụ?” Reel vừa quan sát Tucker vừa hỏi.
Tucker xoè tay, nói, “Như Robie đã đề cập, ra tay lúc này khá mạo hiểm. Chúng tôi nghĩ tỉ lệ thành công sẽ cao hơn nếu cả hai cùng tham gia.”
“Ai trong chúng tôi sẽ là người ra tay?” Robie hỏi.
Potter chỉ vào Reel. “Cô ấy. Cậu sẽ hỗ trợ.”
“Cô ta phải hoàn thành điệp vụ, Robie,” Tucker bổ sung. “Đó là thoả thuận chính thức. Nếu cô ta làm được, moi tội lỗi sẽ được xoá bỏ.”
“Tôi muốn điều đó được viết ra,” Reel nói.
“Viết?” Tucker giễu. “Cô là người ở đâu đến mà đòi hỏi chuyện nực cười ấy.”
“Ở nơi có tên 'Tôi không tin ông'.” cô đáp.
“Cô làm quái gì có quyền lựa chọn,” Tucker gầm lên.
Potter giơ tay ngăn lại. “Thôi được rồi, có thể tôi sẽ xem xét.”
“Không cần biết các ông sẽ làm gì. Tôi muốn có một người đủ thẩm quyền đứng ra làm chứng rằng các ông sẽ giữ lời hứa.”
“Chúng tôi có thể tống cô vào tù,” Tucker nói. “Vậy nên cô nghĩ thế nào về thoả thuận đi giết Ahmadi hoặc mục xương trong tù?”
Reel nhìn Potter. “Ông định xem xét thế nào?”
“Cô muốn người có thẩm quyền cao đến mức nào đứng ra chứng thực?” Potter hỏi.
“Cao hơn tất cả các ông,” cô nói.
“Đó là một danh sách rất ngắn.”
“Ông tưởng tôi không biết điều ấy sao?”
Potter nhìn Tucker, ông ta đang ngồi tựa lưng ra sau, tay khoanh trước ngực, đung đưa ghế, ngửa đầu nhìn trần nhà, hệt như một đứa trẻ quá khổ vừa bị tước mất hộp bút màu.
“Được rồi,” Potter đáp. “Thoả thuận vậy đi.”
Reel nhận chiếc USB. “Rất vui được thương lượng với các ông.”
Cô và Robie đứng dậy ra về.
“Robie, dừng lại đã,” Tucker nói. “Chúng tôi có chuyện riêng cần thảo luận với cậu.”
Reel nhìn Robie và nhún vai. “Tôi sẽ đợi bên ngoài.”
Cô bỏ đi.
Tucker vẫy tay ra hiệu cho Robie ngồi xuống trở lại. “Cô ta là một mối đe doạ.”
“Tôi không nghĩ vậy,” Robie đáp. “Và tại sao các ông cử tôi đi theo? Cô ấy không cần người hỗ trợ.”
“Vì cậu phải đảm bảo rằng cô ta sẽ quay trở lại. Cô ta phải chịu trách nhiệm cho tội ác của mình,” Tucker đáp.
“Ý ông là tội giết những kẻ phản bội?”
“Ý tôi là tội sát hại hai điệp viên của tôi.”
“Còn thoả thuận mà các ông vừa đồng ý với cô ấy.”
Tucker lộ vẻ đắc thắng, “Không có thoả thuận nào cả.”
Robie liếc nhìn Potter. “Ông vừa bảo với cô ấy rằng thoả thuận sẽ thành hiện thực.”
Potter có vẻ không thoải mái. “Tôi thường là người biết giữ lời hứa, Robie. Nhưng việc này nằm ngoài thẩm quyền của tôi.”
Tucker chĩa một ngón tay vào Robie. “Nói trước, nếu cậu cho cô ta biết sự thật, cậu sẽ bị tống vào tù cho đến tận ngày lìa đời. Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng. Cậu đã bắt tay và xúi giục kẻ thù, cụ thể là Jessica Reel.”
Robie nhìn sang Áo Xanh, ông vẫn đang nguệch ngoạc viết lên mẩu giấy của mình. “Còn ông nghĩ sao?” anh hỏi.
Áo Xanh nhìn lên, cân nhắc trong giây lát. “Tôi nghĩ cậu nên đi. Và làm nhiệm vụ của mình.”
Robie và Áo Xanh nhìn vào mắt nhau một hồi lâu. Rồi Robie đứng dậy. “Hẹn gặp lại các ông dưới địa ngục,” anh nói, trước khi bước ra khỏi cửa.
Áo Xanh bắt kịp Robie trước khi anh rời khỏi toà nhà.
“Những lời vớ vẩn ấy có thực sự là ý kiến của ông không?” Robie hỏi.
“Đó thực sự là lời khuyên tốt nhất tôi có thể cho cậu trong hoàn cảnh này.” Ông chìa tay ra. “Chúc cậu may mắn.”
Robie ngập ngừng rồi bắt tay ông.
Áo Xanh bỏ đi và Robie rời khỏi toà nhà.
Reel nói, “Họ muốn gì ở anh?”
“Chẳng có gì quan trọng, giờ thì tôi đã biết.”
“Biết gì?”
Robie chìa ra tờ giấy mà Áo Xanh đã nhét vào tay anh lúc họ bắt tay nhau.
Reel nhìn dòng chữ Áo Xanh đã viết trong đó.
Nó được viết bằng chữ thường.
Cô ngẩng lên nhìn Robie. Họ đều biết chính xác dòng chữ có nghĩa gì.
“Hai mang,” Reel nói.
“Hai mang,” Robie lặp lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Hồng Máu
David Baldacci
Hoa Hồng Máu - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=hoa_hong_mau__david_baldacci