Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hình Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 123: Ưu Đãi Và Hình Phạt
L
ưu Khám nhìn qua rất bình tĩnh, cũng không có giận dữ như Đường Lệ tưởng tượng.
- Chạy rồi sao?
Lưu Khám thản nhiên nói:
- Chạy rồi thì thôi đi, một mình Đinh Tật bỏ chạy, cũng không có khả năng gây ra mưa to gió lớn gì.
Đường Lệ lúc này mới nhìn rõ Tào Tham đang đứng bên cạnh Lưu Khám.
Nghe Lưu Khám nói như vậy, lúc đầu Đường Lệ sửng sốt một chút, nhưng dường như hiểu được điều gì, vẻ lo nghĩ trên mặt lập tức biến mất.
- Lão Tào, ngươi đây là có chuyện gì mà lại chật vật như vây?
Hắn thậm chí không hỏi thêm một câu về chuyện của Đinh Tật, mà mang trọng tâm câu chuyện chuyển rời, vô cùng kinh ngạc nhìn Tào Tham.
Vẻ mặt Tào Tham tức khắc đỏ bừng, lắp bắp hừ hai tiếng nhưng cũng không giải thích cái gì. Cũng không phải là chuyện gì quang vinh, nguyên bản muốn điều tra một chút tình huống của vùng Tứ Hồng - Lâu Đình, nhưng không nghĩ lại trở thành tù nhân, còn suýt nữa mất mạng, nói ra xấu hổ chết đi được.
Đường Lệ thay Lưu Khám dìu Tào Tham trở về.
Lúc này vừa qua nửa đêm. Trên trời mây đen rậm rạp, có chút dấu hiệu của mưa gió.
Dân cư sống ở gần Đinh gia đương nhiên cũng nghe được một tiếng động lớn cùng tiếng kêu thảm thiết. Thế nhưng không ai tới, hiện nay tình hình phức tạp, vị quan mới nhậm chức này tựa hồ so với những viên quan trước đây còn cứng rắn gấp trăm lần, không có việc thì đừng ra ngoài lại gặp họa vào thân. Nhưng ngày thứ hai, mọi người thấy nhà cửa Đinh gia vắng vẻ thì sắc mặt thay đổi. Trên mặt đất còn lưu lại vết máu, trên mặt sông thỉnh thoảng còn gặp phải một vài đoạn như chân tay người. Tất cả đều cho thấy, Lâu Đình mới nghênh đón một hồi cự biến.
Giờ thìn, sấm chớp nổ vang, mưa như trút nước.
Bên bờ sông, bóng cỏ lau trắng nghiêng ngả trong mưa gió, thật là một cảnh sắc điêu tàn.
Những người muốn trở về công địa bị Chu Lan mang theo hơn mười lính Tần quân đuổi chạy tới bờ sông. Không chỉ có bọn hắn, hai trăm hộ dân Tứ Hồng, bảy trăm cư dân do Tương Cường cũng đều đi tới bờ sông. Mưa càng ngày càng lớn,sấm ngày càng rền vang, chớp xé rách trời cao, nước sông đục ngầu, cuộn cuộn rít gào. Những gì hiện ra trên mặt đất, đều khiến cho tim mọi người đập thình thịch.
Bảy mươi mốt người Đinh gia, dưới sự áp giải của hai mươi tên lính Tần quân, từ binh doanh lần lượt đi ra.
Bị giày vò một đêm, cho dù là người có ý chí kiên cường cũng sẽ cảm thấy sợ hãi. Quân Tần không nói điều gì, cũng không ngược đãi bọn họ, thậm chí trước khi trời sáng còn sắp xếp cho họ những món điểm tâm phong phú. Trong ánh mắt hỏa đầu quân còn mang theo một tia thương hại.
- Ăn đi, ăn no rồi đi đường cho tốt.
Nghe tựa hồ như đến ngày tận thế. Lời đó đối với Đinh gia, giống như là sấm sét giữa trời quang.
Đinh Miễn đã chết, Đinh Nhất cũng chết rồi... Người chủ sự của Đinh gia hầu như chết hết. Hiện tại, đến phiên bọn họ... những nhân vật không đáng kể.
Cho đến lúc này, những người này mới nghĩ đến, hôm nay, thiên hạ là của Đại Tần.
Bọn họ phải đối mặt không phải là thân hào quan lại nông thôn trước đây, mà là quan viên do Đại Tần cắt cử xuống. Con người lão Tần hung bạo tàn ngược có tiếng ở dân chúng sáu nước. Nghĩ đến trăm vạn dân chúng sáu nước còn bị họ tiêu diệt trong nháy mắt, ta chỉ là người tay không tấc sắt, không sống cho tốt, chạy đến đối kháng cái gì với quan phủ. Họ chỉ cần động một đầu ngón tay, chính mình không thể chống đỡ nổi.
Nước mưa trên gương mặt người của Đinh gia chảy xuống.
Giống như là mất đi linh hồn, một đám mờ mịt không biết làm sao, thẫn thờ trong mưa đi tới bên bờ sông.
Lưu Khám ngồi một cỗ lục bí khinh xa tới. Một thân áo giáp, tay cầm Vũ Sơn kiếm, lẳng lặng đứng trước mặt mọi người
Xe của hắn so sánh với xe sáu cương ngựa của quan phủ hắn hiển nhiên là không cùng một đẳng cấp. Ở nhà có một con hãn huyết bảo mã tốt nhất, Lưu Khám đã đưa cho Quán Anh. Bốn con ngựa chạy chậm kéo một chiếc chiến xe rỉ sét từ nhà kho quan phủ đi tới.
Nhưng dù vậy, đối với bách tính phổ thông mà nói có thể tạo ra lực uy hiếp thật lớn.
Vương Tín làm lái xe cho Lưu Khám.
Chu Lan cưỡi một chiến mã, đi tới bên cạnh xe ngựa.
- Thương lệnh đại nhân, phạm nhân đã đưa tới!
Lưu Khám gật đầu, nhìn quét bốn phía, một lát sau đột nhiên nói:
- Tương tiên sinh, hay là ngài nói rõ việc này một chút đi.
Tương Cường nở nụ cười khổ.
Lưu Khám này là quyết tâm muốn biến thành chiến xa của hắn a... Lòng cũng không muốn làm như vậy, thế nhưng y hiểu rõ, từ thời khắc đồng ý với Lưu Khám, đã không còn con đường khác để đi. Lưu Khám này còn ít tuổi nhưng quả nhiên thủ đoạn độc ác a.
- Các vị hương thân, hôm nay Thương Lệnh đại nhân triệu tập mọi người tại đây, chủ yếu là có hai việc.
Tương Cường đứng dưới mưa to hét lớn:
- Triều đình hạ lệnh thi công Lâu Thương, đến nay đã hai tháng, thế nhưng tiến độ quá mức chậm chạp. Thương Lệnh đại nhân đối với việc này cực kỳ bất mãn. Cuối cùng tra ra, làm ảnh hưởng đến tiến độ là do tộc nhân của Đinh Miễn ở giữa xúi giục, mưu toan lười biếng, ảnh hưởng đến vận chuyển quân nhu! Măt khác bọn họ còn âm thầm giúp đỡ phản tặc, trộm mật báo, cướp lương thực, thực là đại nghịch bất đạo.
Bên sông Tuy Thủy vô cùng vắng vẻ, chỉ có nước sông cuồn cuộn rít gào.
- Tương Cường, ngươi chưa già... đừng nói hươu nói vượn. Chúng ta không có cấu kết phản tặc.
Nếu đã xé rách mặt, Tương Cường cũng không cố kỵ nữa. Cười lạnh một tiếng nói:
- Chứng cớ vô cùng xác thực, đại nhân từ trong nhà của Đinh Miễn tra được chứng cớ chính xác Đinh gia các ngươi cấu kết phản tặc. Hôm nay đã trình báo huyện Phủ. Dựa theo luất Đại Tần, cấu kết phản tặc, làm liên lụy cả nhà, chém, lập tức hành quyết.
Tương Cường hét lớn câu nói cuối cùng.
Trong tiếng hét đó, ẩn chứa khoái ý không dứt.
Mặt đất chìm trong dông tố, tạo nên một vùng đáng sợ. Oán niệm bị Đinh gia áp bách nhiều năm, ngày hôm nay rốt cục đã được phát tiết.
- Thương Lệnh đại nhân, xin trừng trị theo luật!
Lưu Khám mặt trầm như nước, hồi lâu, rít qua kẽ răng một chữ:
- Chuẩn!
Chu Lan lập tức không nói hai lời, phất tay ra hiệu. Mười tên lính Tần kéo mười người của Đinh gia đi về phía bờ sông, ấn trên mặt đất, giơ tay chém xuống.
Kiếm đã chém xuống!
Mười chiếc đầu người máu chảy đầm đìa nằm trong bùn lầy. Máu phun ra nhuộm đỏ cả cỏ lau màu trắng.
- Đại nhân, ta không phải là người của Đinh gia, ta không phải là người của Đinh gia... ta chỉ là người ở rể. Ta không họ Đinh, trong việc này không có chuyện của ta.
Hai gã nam tử nghển cổ la lên, hi vọng Lưu Khám có thể nghe được.
- Người ở rể?
Lưu Khám gật đầu:
- Người ở rể thì không ở trong tộc, tội chết có thể tha, khó tránh khỏi mang vạ... Tạm dẫn đi chờ xử lý sau. Những người còn lại kế tục.
Hai gã quân Tần như lang như hổ lôi hai nam tử đi ra. Lại một người Đinh thị bị một nhóm Tần quân kéo đến bờ sông. Có đi đầu, sẽ có tiếp theo... Gặp được một đường sinh cơ, lại có mấy người cao giọng gọi, nỗ lực phủi sạch quan hệ với Đinh gia.
Tần quân lần thứ hai kéo những người đó đi ra, tiếp tục hành hình.
Trong thời gian nháy mắt, bốn mươi đầu người rơi xuống đất, có mười tám người đi ra tỏ rõ không quan hệ với Đinh gia.
Cỏ lau nghiêng ngả, đã nhuốm máu đỏ một mảnh. Nước mưa xối xuống cũng không tiêu hết được vết máu trên cây cỏ. Lưu Khám nhìn mười tám người này liếc mắt, ngoắc tay bảo Chu Lan đi tới, ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói nhỏ hai câu. Chu Lan gật đầu, làm ười tám người tiến lại, ra lệnh cho Tần quân đưa kiếm giao cho bọn chúng.
- Đại nhân cho các ngươi cơ hội chứng minh sự trong sạch của chính mình. Người của Đinh thị vẫn còn mười ba người, qua giết bọn họ là có thể giữ được mạng sống.
Mọi người bao gồm cả Tương Cường, tức khắc hít một ngụm khí lạnh.
Vị Thương Lệnh đại nhân này quả nhiên là tàn nhẫn a. Lại có thể nghĩ ra phương pháp đó...
Lưu Khám không hề để ý đến động tĩnh trên pháp trường, lành lạnh nói:
- Tất cả mọi người nghe rõ ràng cho ta, khởi công xây dựng Lâu Thương, là việc trọng đại. Vào đầu mùa xuân, nhất định phải xây dựng hoàn thành kho lương trước. Còn có nhà dân nữa. Ta mặc kệ các ngươi có thể làm được hay không. Ta chỉ muốn nói, các ngươi phải làm được. Nếu đến thời hạn mà không thể hoàn thành, Đinh gia chính là vết xe đổ. Ta không quan tâm mỗi hộ bao nhiêu đàn ông đi làm, ta chỉ nhìn kết quả.
Có điều, trong lúc làm chinh dịch, không cần chuẩn bị lương thực, thống nhất do công sở sắp xếp.
Mặt khác, mỗi hộ tăng một chinh dịch, được tăng một hộc hạt kê tinh. Nói cách khác, các ngươi đi hai người, là có thể được hai hộc hạt kê tinh, đi ba người, được ba hộc hạt kê tinh. Lấy ngày cuối năm làm giới hạn, sớm mỗi một ngày, mỗi hộ được thưởng một đấu hạt kê tinh, các người suy nghĩ đi.
Hạt kê tinh, đó là lương thực của tầng lớp thượng đẳng. Cư dân Tứ Hồng, đừng nói là ăn, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn qua.
Nghe được lời Lưu Khám nói, sau một lát yên lặng, đột nhiên phát ra một hồi tiếng hoan hô.
Mà Lưu Khám nhẹ nhàng gật đầu: thủ đoạn cà rốt và cây gậy quả nhiên là chính xác. Giết Đinh tộc lập uy, lấy khen thưởng để dụ người.
Kể từ đó, sự nhiệt tình của những người này sẽ được đề cao rất nhiều.
- Tín, chúng ta trở về đi!
Lưu Khám dứt lời, lại phân phó Chu Lan:
- Chu đại ca, mười tám người này tạm thời ở lại trong binh doanh, sắp đặt người giam giữ. Để bọn họ làm lao động cưỡng bức trước. Chờ chuyện này đi qua, đem bọn họ sang huyện Từ... chắc chắn Doanh Tráng đại nhân hẳn là có hứng thú.
Chu Lan gật đầu, miệng đáp một tiếng:
- Vâng!
Mưa càng rơi càng lớn, trên quả đồi ở bờ sông bên kia, một hán tử tráng kiện đứng trong bùn lầy, hai mắt sung huyết, nhìn về phía pháp trường, hàm răng nghiến lên từng tiếng, móng tay đâm vào trong thịt, máu từ lòng bàn tay từng giọt, từng giọt rơi xuống.
- Lưu Khám, cẩu quan!
Ta và ngươi thế không đội trời chung.
Tráng hán nghiến răng nghiến lợi nhìn khinh xa đang đi trong mưa, trong lòng âm thầm thề.
Người này, chính là Đinh Tật.
Giờ hợi hôm qua, Đinh Tật nhân lúc quan thự sơ hở đã chạy trốn ra khỏi nhà giam. Muốn suốt đêm chạy về nhà, đem tình huống thông báo cho tộc lão. Nhưng không nghĩ tới, chính là nhìn thấy Chu Lan mang theo người áp giải tộc nhân đi binh doanh. Đinh Tật ý thức được sự tình không ổn, suốt đêm qua ẩn nấp ở sông.
Vốn muốn xem tình huống rồi nói, lại không nghĩ rằng Lưu Khám dĩ nhiên ở ngày thứ hai động thủ giết người.
Toàn tộc Đinh gia hơn bảy mươi người, ngoại trừ mười tám kẻ phản bội, không một người may mắn sống sót, còn có cả vợ con của Đinh Tật.
- Ta muốn báo thù, ta nhất định phải báo thù!
Đinh Tật từ trên đồi đi xuống, nằm ngửa mặt lên trời, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
- Nhưng hắn là quan, ta làm thế nào đối phó hắn... Không đúng, ta không đối phó được hắn, nhưng huynh trưởng ta có thể giết hắn! Không sai, ta đi tìm huynh trưởng, xin y dẫn người giết chết tên cẩu quan này. Với thế lực của huynh trưởng, giết một tên cẩu quan, sẽ không phí chút hơi sức đi...
Nghĩ tới đây, Đinh Tật đột nhiên sinh ra sức mạnh.
Xoay người đứng lên. lảo đảo cất bước, rất nhanh biến mất trong màn mưa.
- Cẩu quan, chờ lúc ta trở lại, nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hình Đồ
Canh Tân
Hình Đồ - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=hinh_do__canh_tan