Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
36 Chiêu Ly Hôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14: Quyển 4
Thực ra, không phải tháo dỡ toàn bộ nội thất bên trong chiếc du thuyền của ông Cảnh để sửa chữa lại, lần này thi công chỉ sửa chữa lại phòng tiếp khách và phòng ngủ, những chỗ khác vẫn giữ nguyên, trong lòng tôi cũng thở phào một hơi.
Ngay cả Chu Vi cũng trêu chọc tôi: “Cũng may mà chủ tịch Cảnh không sửa chữa hết toàn bộ các nơi, nếu không phải vậy, giao cho cậu một vụ làm ăn, cùng với việc để cho một đầu bếp hạng ba làm Mãn Hán Toàn Tịch* không có gì khác biệt.”
(*) Mãn Hán Toàn Tịch, hay Tiệc triều đình Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán, đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa.
Tôi nhất thời phát cáu: “Cậu xem thường tớ.”
Chu Vi chỉ cười, cô ấy đưa cho tôi mấy cuốn tạp chí trang hoàng: “Cầm đi, lúc rãnh rỗi tớ tìm cho cậu đấy.”
Tôi vừa nhìn thấy, tất cả đều là tài liệu về cách trang hoàng và ảnh chụp những du thuyền xa hoa nhất của nước ngoài, nhịn không được vừa mừng vừa lo.
Cô ấy thật sự rất thương tôi.
Mấy ngày tiếp đó, đầu tiên là tôi điên cuồng vơ vét các loại sách thiết kế ở nhà sách, thậm chí tôi còn đi xem phim 3D về phong cảnh, trầm tư suy nghĩ tìm linh cảm, mẹ nổi giận nói tôi: “Hiện tại, giọng điệu nói chuyện của con cũng không giống trước nữa, con nghĩ con là cái rễ hành gì chứ?”
Tôi đương nhiên biết rõ là mẹ thương tôi, cho nên tôi trả lời đúng tình hợp lẽ: “Không thể như vậy sao? Rễ hành này cuối cùng cũng có người bằng lòng bỏ vào nồi nấu đó.”
Thật ra ba mẹ rất hài lòng, nghĩ một đằng nói một nẻo, buổi tối khi bước vào phòng tôi, nhìn thấy tôi đi chân đất đứng trên sàn nhà suy tư, trước mặt bày đủ loại bản vẽ đầy màu sắc.
Mẹ không nhịn được nói: “Chẳng qua chỉ là chiếc du thuyền lớn bằng lòng bàn tay, hơn nữa chỉ trang trí một phòng tiếp khách, một phòng ngủ, xét về kích
thước cũng không lớn bằng nhà của chúng ta nữa? Nhìn con liều mạng như là đi thiết kế cái phòng hội nghị nhân dân vậy đó.”
Tôi sửa lại: “Mẹ, mẹ không hiểu đâu.”
Mẹ cười.
Đến khi cần dùng sách thì lại quá ít.
Nếu có cơ hội, tôi thật hy vọng bản thân có dịp để học lại.
Tôi không phải là một con tuấn mã, nhưng tôi thực sự cảm tạ sự tán thưởng của ông Cảnh, cảm kích rất nhiều, trong lòng tôi cũng nảy sinh nghi vấn: Ông Cảnh là một đại gia hàng tỷ phú có thân phận hiển hách, sau lưng nhất định có đầy thiết kế sư cao cấp, tại sao ông ta lại chọn tôi? Tôi làm sao khiến ông ta rung động chứ? Ông ta còn phái hai trợ lý cho tôi, hai trợ lý đó mới đúng là cao thủ, rất nghiêm túc mà còn chuyên nghiệp nữa, khoa tay múa chân vài cái, một góc liền sôi nổi hiện lên trên giấy, tốt nghiệp trường danh tiếng quả nhiên có khác.
Cho nên ngược lại, là tôi đi theo học hỏi rất nhiều thứ của người ta.
Trong đó, có một trợ lý nói với tôi: “Cô Đinh, tổng thể mà nói, thiết kế của chiếc du thuyền này thiên nặng về phong cách cổ điển, bởi vì khi làm ra chiếc du thuyền này thì suy xét đến việc tạo ra cho người giàu có đẳng cấp, các nghiệp chủ đương nhiên hy vọng thiết kế khảm nạm với trang hoàng trong đó có thể biểu trưng cho sự xa hoa lộng lẫy, dạng phong cách Baroque này thật ra chỉ tương đối thích hợp với Âu Mỹ, nhưng chủ tịch Cảnh lại ưa thích phong cách mộc mạc và tự nhiên, dạng thiết kế hưu nhàn và phóng khoáng rộng rãi mới là cái ông ấy thích, cho nên ở phong cách thiết kế theo kiến nghị của tôi, nếu cô không ngại cứ mạnh dạn tham khảo, chúng ta tiếp tục sử dụng phong cách Địa Trung Hải giản dị, trên sắc thái thì chọn dùng màu sắc nhu hòa, trên thiết kế tổ hợp lại chú ý cách phối hợp không gian, tránh sự vụn vặt, dạng đặc tính tươi mát và độc lập.”
Tôi rất chăm chú lắng nghe ý kiến của anh ta, nghiêm túc mà nói, tôi thật sự là đệ tử của hai người họ.
Hơn nữa, bọn họ vô cùng khiêm tốn, ngoại trừ nói chuyện với tôi trên công việc, những chuyện khác thì tiếc chữ như vàng, giữ kín như bưng, vừa không gặng hỏi quá khứ của tôi, vừa không khoe khoang trình độ của mình, thật là có tu dưỡng.
Trợ lý của chủ tịch Cảnh, anh Khương, có gọi cho tôi một cuộc điện thoại, vô tình hay hữu ý nói với tôi về chuyện anh ta như thế nào, ở chỗ chủ tịch Cảnh đã hết lòng ra sao, tốn bao nhiêu công sức vân vân và vân vân.
Tôi chỉ mỉm cười không nói gì, xuất phát từ sự lễ phép, tôi đi ra ngoài dùng cơm với anh ta một lần.
Anh ta cũng khó hiểu nói với tôi: “Cô biết không? Chủ tịch Cảnh cử đến hai trợ lý không phải là nhân viên của công ty chúng tôi, thật ra bọn họ là thiết kế sư ở Hồng Kông, xét về năng lực, để cho bọn họ đi thiết kế trung tâm hội nghị hiện tại đang được xây dựng cũng không thành vấn đề, nhưng chủ tịch Cảnh lại để cho họ đến thiết kế du thuyền cùng với cô?”
Anh ta không nói nhiều, tôi đương nhiên hiểu được ý của anh ta, không khỏi khiến tôi càng thêm kinh ngạc.
Một tuần sau, dưới sự trợ giúp của hai trợ lý, cuối cùng tôi cũng giao nộp bản phác thảo cho chủ tịch Cảnh.
Chẳng qua, chủ tịch Cảnh chỉ cho tôi thiết kế phòng khách và phòng ngủ, nhưng quá trình học hỏi trong một tuần này thật sự khiến cho tôi được lợi không ít.
Ngồi trong văn phòng của ông ta, tôi rất căng thẳng.
Ông ta xem vô cùng thích thú, tôi thì kiên nhẫn giải thích với ông.
Ông ta hết sức hài lòng, liên tục gật đầu. Sau khi đặt bản phác thảo xuống, ông ta khen: “Cô chăm chỉ thật.”
Tôi thành thật nói: “Không phải là công lao của một mình tôi, do hai vị trợ lý của ông rất xuất sắc, tôi học hỏi không ít thứ từ họ.”
Ông ta cười ha ha: “Tốt, sẽ theo ý kiến của mọi người mà làm, tôi sẽ tìm một công ty trang trí tốt nhất, về cái khoản cần tiền cô cứ nói với thư ký của tôi.”
Ông ta rất yên tâm, nói với tôi vài câu thì giao vụ làm ăn này cho tôi.
Chuyện bận túi bụi tiếp theo, tôi cùng trợ lý của ông Cảnh đích thân đi chọn lựa các loại vật liệu trang trí, tấm sàn bày trên mặt đất, tôi đều phải đổ vài giọt nước lên để kiểm tra, so sánh xem hình dạng giọt nước ở trên tấm nào tốt, nhận định xem sau khi lau đi rồi thì tấm nào sẽ sáng hơn, cả thể xác lẫn tinh thần của tôi đều đặt vào trong đó, Chu Vi gọi điện thoại cho tôi, tôi chỉ nói là đang bận.
“Hứ, loại tiểu nhân qua cầu rút ván.” Ở trong điện thoại, cô ấy mắng tôi.
Tôi đương nhiên biết là cô ấy cố ý tổn thương tôi.
“Được rồi, nếu kiếm được tiền, cậu sẽ là người đầu tiên tớ mời đi dùng cơm, tốt nhất.”
Cô ấy cười ha ha: “Yên tâm đi, ông Cảnh không phải là người keo kiệt đâu, cậu sẽ kiếm được một ít tiền, Đinh Đinh, cậu thực sự rất may mắn. Có nhiều người tốt nghiệp trường danh tiếng, bây giờ còn phải lăn lộn trong vũng bùn, một tháng kiếm tiền lương chỉ có vài ba ngàn đồng, mua nhà chỉ là giấc mơ trong lòng họ thôi.”
Đúng, tôi cũng xúc động, hiểu được toàn bộ.
Cô ấy lại hỏi tôi: “Gần đây có liên lạc với Gia Tuấn hay không?”
“Anh ta?” Tôi muốn nói tôi không có liên lạc với Gia Tuấn.
“Đinh Đinh, tớ nghe một chuyện về anh ấy, hình như sức khỏe của anh ấy không tốt lắm, có một lần khi anh ấy ra tòa thì đột nhiên ngất xỉu, quan tòa không thể không tạm thời dừng phiên xử, còn có, sự nhạy bén trước đây của anh ấy kém đi rất nhiều, có một lần uống rượu say đến nỗi gọi điện thoại cho tớ mà cho rằng tớ là cậu.”
Tôi có chút xem thường: “Tớ còn tưởng rằng anh ta lại mượn rượu nổi điên, lại bò nhầm giường, bò lên giường của cậu chứ.”
Cô ấy không tức giận cũng không ngăn cản lời nói của tôi, chỉ thở dài: “Đinh Đinh, trước đây tớ cũng chủ trương nam và nữ đều phải trung thành với hôn nhân, nếu phạm sai lầm thì không thể tha thứ, nhưng Đinh Đinh à, bản thân cậu cũng nên tự xét lại mình thử xem, toàn bộ chuyện cậu làm có đúng không? Bây giờ, đàn ông kiếm vài ba ngàn đồng đều về nhà bày ra tác phong đáng tởm, ở bên ngoài cũng ngắm nhìn phụ nữ, Phó Gia Tuấn ở với cậu một thời gian dài như vậy, anh ấy đối xử với cậu thế nào, chắn hẳn cậu hiểu rõ, đổi lại là người đàn ông khác, sợ rằng chỉ được cái mẽ ngoài, thậm chí chống đỡ cũng không nổi nữa đó?”
Tôi vẫn tiếp tục kiên trì: “Nếu đã đồng ý đoạn tuyệt quan hệ với người phụ nữ kia, vì cái gì còn vấn vương không dứt mà đi gặp cô ta? Các người bảo tớ cho anh ta cơ hội? Khi tớ cho anh ta cơ hội, anh ta đã làm gì? Bên này tớ cho anh ta cơ hội, anh ta ngay lập tức chăm chỉ lăng nhăng, bây giờ sức khỏe anh ta không tốt sao? Ôi, là tại ăn thịt quá nhiều hay sao? Bây giờ tớ mới biết, té ra Phó Gia Tuấn không phải là Đường Tăng, anh ta cũng ăn thịt.”
“Đinh Đinh, cậu nói chuyện quá tàn nhẫn, tớ không khuyên cậu nữa, đối với cậu, tớ chỉ có thể nói, rời khỏi Gia Tuấn cậu chưa chắc sẽ tìm được một người yêu cậu như anh ấy.”
“Yêu tớ?” Tôi cao giọng: “Hoàng đế có ba ngàn phi tần, ông ta cũng biết nói với mấy phi tần này, ái phi là người mà trong lòng trẫm yêu, nhất định sẽ không phụ bạc nàng, sau đó thì thế nào? Một khi không sủng ái nữa thì đưa vào lãnh cung, khi tru di cửu tộc, ông ta có nghĩ đến đây là người mà ông ta đã từng sủng ái không?” Tôi cảm thấy thê lương, “Chu Vi, tớ biết là cậu tốt với tớ, nhưng xin lỗi, tớ không có cách nào tha thứ cho anh ta.’
Ngắt điện thoại, tôi ôm mặt khóc, đúng vậy, tôi không có cách nào tha thứ anh.
Cuối cùng cũng trang trí xong du thuyền của ông Cảnh, chúng tôi mệt mỏi sụt đi 10 cân, thậm chí, khuôn mặt cũng phơi nắng đến đen thui, điều làm cho tôi căm hận nhất chính là khóe mắt cũng bị phơi nắng thành ra lốm đốm, chết thiệt thật, lúc 17-18 tuổi bị phơi nắng một chút liền giống như nốt ruồi của người đẹp, bây giờ hệt như da đồi mồi.
Công trình du thuyền chấm dút, tôi lưu luyến. Ông Cảnh rất phấn khởi, ông ta cố ý mở một cuộc họp mặt nho nhỏ, dẫn theo vợ con, còn có một nhóm bạn bè ra biển tuần du, tất cả mọi người rất vui vẻ.
Khi họp mặt, ông Cảnh lớn tiếng giới thiệu tôi với bạn bè, tâng bốc phóng đại tôi một phen, tôi vô cùng chột dạ, đỏ mặt xấu hổ, đành miễn cưỡng mỉm cười với mọi người.
Sau khi cuộc họp mặt kết thúc, ông Cảnh giữ tôi lại để tán gẫu.
Ông ta cầm một chiếc khăn ăn và nói với tôi: “Xem ra cô rất tốn công sức, cô xem, ngay cả những đồ vật nhỏ cũng không quên đặt logo của công ty chúng tôi lên đó, quả thật tôi rất hài lòng.”
Tôi không dám nhận công: “Chủ tịch Cảnh, nói thật là tôi ra sức không nhiều lắm, là công lao của trợ lý ông.”
Ông ta mỉm cười: “Tôi sẽ bảo thư ký trả công cho cô.”
Tôi cảm động: “Chủ tịch Cảnh, ông biết không? Thực ra, đây là thiết kế quan trọng nhất cuộc đời tôi, vả lại cho dù tôi nhận được bao nhiêu tiền, thì quá trình bên trong đó càng đáng quý hơn.”
Ông ta rất hòa nhã: “Đinh Đinh, thiết kế là nghệ thuật, cũng là nhân tố trong cuộc sống, thực ra cô thiết kế rất tốt, không tốn kém lại thực tế, loại phong cách này tôi rất thích, cũng giống như tôi thích, các bạn bè của tôi cũng thích.”
Ông ấy thật sự là một người tốt, tôi biết ơn không thôi.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Tôi rất vui mừng, cuối cũng tôi cũng đi được đến bước này, tôi chưa từng tưởng tượng sau khi ly hôn, từ một phụ nữ oán giận ủ rũ không phấn chấn,trong khoảng thời gian làm việc này, cuộc sống của tôi rất phong phú.
Sắp đến sinh nhật của Chu Vi, tôi không chút keo kiệt, mua một sợi dây chuyền kim cương, với tình cảm và sự giúp đỡ của cô ấy với tôi, tôt nhớ suốt đời.
Cô ấy đeo dây chuyền lên, vui mừng vuốt ve không dứt: “Chà, thoạt nhìn có giá trị không ít tiền đâu, cậu ra tay hào phóng như vậy sao?”
Tôi cố ý vênh mặt lên: “Hôm qua, tớ nhặt được một đống tiền, xem bói thì nói nhặt được tiền thì nhất định phải tiêu tiền, không còn cách nào, đành phải cố gắng tiêu tốn ở chỗ cậu vậy.”
Cô ấy cười ha ha, tiếp nhận xong thì vui mừng khấp khởi.
Bởi vì cô ấy chưa kết hôn, cho nên sinh hoạt cá nhân cũng muôn màu muôn vẻ, một nhóm rất nhiều bạn bè đến tham gia sinh nhật của cô ấy. Thuê một phòng riêng ở nhà hàng, mọi người chúng tôi cùng chúc mừng cô ấy, có người bạn cầm máy hình ra vẻ xấu xa hỏi cô ấy: “Cô Chu Vi, xin hỏi cô được bao nhiêu xuân xanh rồi?”
Chu Vi lập tức bày ra bộ dạng đùa cợt của Chibi Maruko: “Năm nay 9 tuổi.”
Mọi người ha ha ha, không khí cực kỳ hài hòa, vui vẻ.
Té ra cô ấy có nhiều bạn bè như vậy, tôi thật sự rất hâm mộ, nhưng tận sâu trong đáy lòng cũng xuất hiện một cảm giác cô đơn.
Chớp mắt mà tôi đã rời khỏi Gia Tuấn bốn tháng rồi, lúc đầu chúng tôi còn có thể tình cờ gặp nhau, tôi hiểu rõ đó là có tình mới bất ngờ gặp gỡ, anh không bỏ tôi được, cho nên anh chọn nơ tôi xuất hiện để xuất hiện, dần dần tôi bận rộn, chắc hẳn anh cũng bận rộn, chúng tôi liền không gặp lại nhau.
Bữa tiệc này, tôi ngồi một bên cô đơn nhìn mọi người, tự mình uống rượu, dần dần tôi ngà ngà say, rựu mời tiếp tục, tôi chịu không nổi. Thấy Chu Vi còn chơi với các bạn, sau khi tôi mệt mỏi cố gắng chào hỏi cô ấy, tôi xách túi đi ra ngoài.
Từng bước xuống cầu thang, tôi bất ngờ phát hiện ở lầu hai có một khu nghỉ ngơi nho nhỏ. Lúc này, ở đây không bật đèn, chỉ có ánh đèn phản chiếu qua từ bên kia hàng lang qua, mờ mờ ảo ảo vô cùng có cảm giác.
Ở đây người có người, trong lòng tôi khẽ động, nhịn không được bước chân đi vào, muốn nằm trên sô pha nghỉ ngơi một lát.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
36 Chiêu Ly Hôn
Thủy tụ nhân gia
36 Chiêu Ly Hôn - Thủy tụ nhân gia
https://isach.info/story.php?story=36_chieu_ly_hon__thuy_tu_nhan_gia