Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trùng Sinh Chi Kiều Kiều
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 83: Vui Mừng Oan Gia
E
dit: Otaku Bi
Tối hôm đó, đám người tụ tập tại nhà ăn ăn cơm.
Sau khi cơm nước no nê, mọi người bắt đầu thẩm vấn: "nhanh chóng thành thật khai báo mau, hai người thông đồng thành gian như thế nào?"
"Làm gì có chứ?"
"Còn không thừa nhận hả, hai người thế mà thành cặp với nhau, nhanh nói đi, đúng là thiên hạ to lớn không có chuyện gì không xảy ra!" Từ Mạn cảm khái.
Trong hoàn cảnh mọi người ép hỏi Hoa Ấu Lâm cuối cùng cũng nói ra chuyện tình của mình với Chu Yên Vân.
Mùa hè này, Hoa Ấu Lâm cũng không về nhà, mà chọn ở lại để đi làm thêm, kết quả đụng phải Chu Yên Vân. Chu Yên Vân cũng làm thêm ở đó.
Thời học trung học Hoa Ấu Lâm có một bạn cùng cũng, vẫn luôn đối xử với Hoa Ấu Lâm rất tốt, Hoa Ấu Lâm toàn gọi người ta là anh, kết quả chính là ông anh này, trong dịp nghỉ hè này lại đến Tân Dương, mục đích là đến tìm Hoa Ấu Lâm, hơn nữa, để tỏ tình. Lần này Hoa Ấu Lâm luống cuống quá, cô chưa từng nghĩ tới, chính người mà mình chỉ coi là anh trai, lại thích chính mình, tỏ tình với mình, cô lắp bắp cự tuyệt, ai biết, ông anh này không từ bỏ ý định, tìm cách lôi kéo Hoa Ấu Lâm, và kết quả, chính là Chu Yên Vân nhảy ra tự xưng là bạn trai của Hoa Ấu Lâm.
Kỳ thực, Chu Yên Vân ở cách đó không xa nhìn thấy được toàn bộ sự tình, khi nhìn thấy Hoa Ấu Lâm cự tuyệt, mà cái anh chàng kia lại nhất quyết không buông tha chocô, nên xông tới, tự xưng là bạn trai của Hoa Ấu Lâm, chờ anh chàng đó thất vọng rờiđi lại thấy Hoa Ấu Lâm đỏ mặt, mà Chu Yên Vân nói, hai người chúng ta không phải là người yêu sao? Làm cho Hoa Ấu Lâm xông lên đánh người, nhưng mà lại tốt, hai người cứ thế thuận lợi thành một đôi.
Nghe xong mọi chuyện đã xảy ra, mọi người cảm khái, hóa ra hai cái người này cũng có ý ngầm với nhau từ trước rồi ha? Chuyện của hai người này chứng minh, khôngphải oan gia không đi cùng một lối!
Hoa Ấu Lâm bị mọi người cười cũng ngại lắm.
Buổi tối sau khi cùng với Giang Phóng về nhà, Kiều Kiều hoa chân múa tay vui sướng kể lại chuyện cho Giang Phóng hình dung, khiến cho Giang Phóng buồn cười xoa mái tóc ngắn của cô, "Sao mà em lại đáng yêu thế nhỉ? Chuyện của người khác, mà em cũng hưng phấn thế cơ à."
Kiều Kiều bị cười đến ngại ra.
"Người ta là oan gia mà đến được với nhau, chúng ta là nước chảy thành sông." Giang Phóng tổng kết.
"Ha ha, em có nói chúng ta không tốt đâu? Ông xã em yêu yêu nhất nè ~~~" Kiều Kiều không quản Giang Phóng đang lái xe, hôn cái chụt lên má hắn. Khiến cho Giang Phóng liếc mắt nhìn cô, cô nhóc này. Hình như dạo này càng ngày càng nhiệt tình vớihắn.
yêu kiều lè lưỡi với Giang Phóng một cái.
Giang Phóng nhìn cô đáng yêu thế này, giật mình, kéo cô thật mạnh một cái vào lòng hôn một cái điên cuồng.
"không cho phép câu dẫn anh ở trên xe."
Nani? Em có làm đâu?
Trở lại phòng ở, Giang Phóng cấp thiết không nhịn nổi vồ lấy Kiều Kiều kéo vào trong lòng gặm cắn, ánh đèn mờ ảo lại ái muội, hai người ôm lấy nhau triền miên.. Kiều Kiều hơi nhắm mắt lại, hưởng thụ vòng tay ấm áp quen thuộc, nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở đàn ông chỉ thuộc về người đó.
một bàn tay của hắn, leo lên sống lưng của cô, trượt đến sau gáy, nâng lên chiếc cổ trắng nõn thon thả, ấn mạnh cái đầu nhỏ nhắn lắc lư. Nụ hôn ấm nóng triền miên, hung hăng rơi lên đôi môi hồng, không thể nào trốn tránh. một cái tay khác, vườn xuống vòng eo nhỏ xinh, xuống thẳng nơi tròn trịa đầy đặc. Bàn tay nóng rẫy, vuốt vetrên gò hông cô.
Sau khi điên cuồng một trận.
"Kiều Kiều, sang năm chúng ta kết hôn đi?"
Gì? Kết hôn?
"Sang năm? Lúc đó em chưa tốt nghiệp đâu?" Kiều Kiều đột ngột ngồi dậy.
"Chưa tốt nghiệp thì sao. anh muốn kết hôn với em. Chờ chúng ta kết hôn xong, chúng ta có thể không cần mang mấy thứ vướng víu này nữa, thật TMD không thoải mái tý nào! Đến lúc đó cũng không sợ mang thai nữa, chửa là đẻ luôn." Giang Phóng da mặt dày dụ dỗ Kiều Kiều.
"Quên đi. anh điên rồi phải không? không được, chúng ta đã nói là chờ em tốt nghiệp rồi mà? Hơn nữa, anh xem nếu như em mang thai thì làm sao mà đi học được? Saoanh lại thế chứ? Chỉ muốn mỗi mình mình được sướng thôi. không, không thể được "
Thấy Kiều Kiều nghiêm khắc cự tuyệt, bộ dáng thì tức giận. Giang Phóng toét miệng ra cười.
"Đừng tức giận, vợ yêu à. Em nhìn em xem. Tức giận cũng lớn quá đấy."
"Ở đâu có người như anh vậy, chỉ toàn bắt nạt em thôi. Chúng ta đều nói với nhau rồi? Cà ngày anh ôm ôm ấp ấp, có lúc nào em cự tuyệt anh? Kệ anh, em chờ tốt nghiệpđã."
"Được rồi được rồi, vợ yêu, không phải anh đang thương lượng với em sao?" Lại nóimột vài lời ngon ngọt, Giang Phóng đã trấn an được Kiều Kiều.
đã nhiều năm như vậy, Giang Phóng rất hiểu tính cách của Kiều Kiều, biết cô là kiểu người thế nào. Tính cách thế nào, cũng biết cho dù cô mất hứng nhưng cũng chịu khi mình xin lỗi, cho nên vừa thấy Kiều Kiều xửng cồ lên, trong lòng Giang Phóng cũng muốn giải thích.
"anh rất yêu em, càng ngày càng yêu em. Kiều Kiều, đừng giận anh nhé, được không, em biết mà, là do anh quá yêu em, chỉ mong sớm được chính thức về một nhà với em thôi”. Giang Phóng như con chó nhỏ quấn lấy chân chủ, cọ cọ thân thể Kiều Kiều.
Quả nhiên, một lát sau Kiều Kiều đã cười vui vẻ.
"Nếu như anh mà không nghe theo lời của em, em sẽ mang tiền của anh rồi chạy trốn”. Kỳ thực tiền nong của Giang Phóng đều do Kiều Kiều giữ hết.
Giang Phóng xoay người một cái, đem Kiều Kiều áp đảo dưới thân, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Kiều Kiều. Nhìn Kiều Kiều mềm mại, cô nũng nịu mở miệng: "Thế nào? Thẹn quá hóa giận? Em mới chỉ..."
Những lời nói chưa kịp nói đã bị Giang Phóng nuốt hết trong miệng ~
Kiều Kiều cảm giác mình không thể hít thở, Giang Phóng mãi mới thả cô ra.
" Kiều Kiều của anh, tiền với anh mà nói, cho tới bây giờ đều không quan trọng. khôngai, không cái gì có thể quan trọng bằng em. Thế nhưng, anh lại muốn kiếm tiền, kiếm nhiều thật nhiều tiền, chỉ để cho em, được không? anh muốn Kiều Kiều của anh, trở thành nàng công chúa hạnh phúc nhất thế gian này. anh vĩnh viễn không bao giờ quên, bộ dáng hồi bé em kéo bọn anh đi kiếm tiền, khi đó anh rất thích nhìn biểu cảm của em. Ánh mắt của em, thật lấp. anh muốn kiếm thật nhiều tiền cho em, muốn được nhìn thấy sự lấp lánh trong đôi mắt em."
Người này, sao lại biết cách dỗ ngon dỗ ngọt thể này?
Dùng nơi đầy đặn của mình cọ vào người hắn mấy cái, Kiều Kiều tựa vào tai hắn, thìthào: “Vậy, anh cảm thấy, lúc nào em nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của anh không?"
Giang Phóng không nghĩ đến, Kiều Kiều của hắn thế mà lại làm những động tác mị hoặc thế này, rất là bối rồi. Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của hắn, Kiều Kiều bật cuwofi. Nhưng mà trong nháy mắt, cô không cười nổi nữa, bởi vì cái thứ bại hoại to lớn kia, cứ thế mà đâm thẳng vào trong thân thể cô, không ngừng luật động.
"yêu em, yêu em, rất yêu em..."
Cảm nhận cô khó chịu vị đột nhiên vị tiến vào, Giang Phóng xoa nơi tròn trịa phái ngựccô khiến cho cho thả lỏng một chút.
không bao lâu, ánh mắt của Kiều Kiều trở nên mơ màng. Cả người Kiều Kiều dán chặt lên người Giang Phóng.
Giang Phóng đỡ lấy cánh hoa của cô, hai tay không ngừng nắm lấy hai chân của cô, để cho mình càng càng ngày càng vào sâu hơn. Những cảm xúc nguyên thủy xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể, bắt đầu những hành động bản năng của nhân loại.
...
Học kỳ mới khai giảng, Kiều Kiều trở thành đại tỷ năm hai. Nhưng mà nhắc đến mấy người em trai em gái khóa dưới, Kiều Kiều lại có một người rất quen thuộc, đó chính là —— An Ny. Đúng vậy, chính là cái cô An Ny ở Cáp Nhĩ Tân. Là An Ny thích cái tên Nhị Hắc kia.
Kiều Kiều đã sớm nghe nói về sự tình của An Ny, nhưng vẫn chưa từng gặp cô ta, mỗi ngày trừ việc đi học, tất cả thời gian của cô đều bị Giang Phóng chiếm dụng, gần đâyhắn bận rộn nhiều việc, cô biết. hắn hi vọng cô ở bên cạnh mình, cái anh chàng Giang Phóng này, tính tình kỳ quái. Người mà hắn để trong lòng, hắn móc tim móc phổi đối tốt với người đó. Với người mà hắn chẳng thèm quan tâm, cho dù làm bao nhiêu việc,hắn đều chẳng thèm ngó tới, nếu như không phải gần đây cô tích cực hòa giải, thì còn lâu hắn mới tới Tần gia nữa, đến hiện tại may ra hắn thỉnh thoảng còn chịu nghe cô tới đó. Nào có chuyện vậy, làm gì có chuyện cả đời không qua lại với ông bà ngoại mình chứ?
Mà Lâm Hiểu Nam, gần đây đang dụ dỗ cô tham gia vào hội học sinh. Lâm Hiểu Nam có ý tốt cô biết nhưng cô có suy tính của mình, Phương Khuynh Nhan có nói với cô, cảm thấy cô quá dung túng cho Giang Phóng cũng quá dựa dẫm vào hắn, cô ấy khônghy vọng cô hoàn toàn phụ thuộc vào Giang Phóng, mọi việc đều coi Giang Phóng là trung tâm, cảm thấy cô nên có cuộc sống của riêng mình, mảnh trời của riêng, thế nhưng Kiều Kiều lại không nghĩ như vậy, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cuộc sống đều trùng lắp với nhau, có bao giờ tách ra đâu, hơn nữa, tách ra cũng chẳng cần thiết? Bọn họ đều biết những người xung quanh của nhau, đều là bạn tốt không phải sao?
Kỳ thực cô đối với việc tham gia vào hội học sinh để làm một vài việc cũng có hứng thú, nhưng, cô có nỗi ái ngại của mình, đầu tiên là sợ mình làm không tốt, nếu như làm ở hội học sinh chiếm dụng quá nhiều thời gian, như vậy cô sẽ bỏ Giang Phóng sang một bên, mặc dù giữa hai người yêu nhau cần có 1 chút khoảng không. Thế nhưng quy tắc đó không phải phù hợp với tất cả mọi người, tối thiểu là không phù hợp với Giang Phóng, tính tình của Giang Phóng không giống với người khác.
Từ nhỏ hắn đã bị mẹ bỏ lại, bố thì quá bận rộn, cuộc sống của hắn vốn chỉ có hai anhem với nhau, từ trong xương tủy hắn luôn có một cảm giác không an toàn, hắn luôn hy vọng có người ở bên cạnh mình. Hơn nữa có một chuyện là Giang Phóng khôngmuốn cô với Lâm Hiểu Nam ở gần nhau quá, hắn sẽ ghen. Nếu như bình thường, cô sẽchỉ hừ một cái không quan tâm lắm, thế nhưng suy bụng ta ra bụng người, cô cũng tính toán. cô cũng không hi vọng bên cạnh Giang Phóng có người khác, cho dù Giang Phóng có không thích người kia đi chăng nữa. Kiều Kiều biết, hai người yêu nhau, cần gì phải vì một điều nhỏ nhặt mà gây hấn, nhân nhượng mới là liều thuốc tốt nhất, mà lại, Giang Phóng làm cho cô rất nhiều điều, cô không thể không vì Giang Phóng mà suy nghĩ. Mặc dù cô cùng Lâm Hiểu Nam chỉ là quan hệ bạn bè thuần khiết, cũng là từ nhỏđến lớn, thế nhưng, cô vẫn là lo là có ghen tỵ.
Kỳ thực Kiều Kiều cũng có chút bối rối. cô phát hiện, sau khi lớn lên, cô lại không biết mình muốn làm gì. Mỗi người đều có mộng tưởng để lớn lên, nhưng trưởng thành thìsao, lại sẽ không vui, sẽ phiền muộn, sẽ không có phương hướng, không biết nên làm cái gì bây giờ.
"Kiều Kiều, vì sao bạn không muốn đến làm ở hội học sinh?” Từ Mạn không hiểu nhiều, lúc trước cô bị thua, lần này Kiều Kiều chỉ cần đến là được, vì sao cô còn do dự?
"Mình nói không được rồi ~~~ "
"Hứ?" Từ Mạn suy nghĩ một chút, hình như cũng hơi hiểu rồi, liền cười.
"Bạn nha, đã quyết định không vào, vì sao lại suy nghĩ nhiều làm gì, cả ngày trông cái mặt nhăn như bị rách?"
"Đúng vậy. đã quyết định, vậy mình sẽ không rối rắm nữa." Kiều Kiều vươn nắm tay, cho mình quyết tâm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trùng Sinh Chi Kiều Kiều
Vivian
Trùng Sinh Chi Kiều Kiều - Vivian
https://isach.info/story.php?story=trung_sinh_chi_kieu_kieu__vivian