Chương 82
gập ngừng, Tess đưa tay sờ vào con chim ưng. Nàng vuốt ve, đôi mắt mở to, chớp liên hồi, trí tưởng tượng như lôi tuột nàng trở về thời đại của các Hiệp sĩ Đền Thánh, về với Aimard cùng những người bạn chiến đấu và chuyến hải trình định mệnh cuối cùng của họ trên chiếc Falcom Temple.
Những hình ảnh mơ hồ, rối rắm tràn ngập tâm trí khi Tess cố nhớ lại những dòng chữ của Aimard. Chính xác, ông ta đã nói gì nhỉ? Cái tráp được đặt vào lỗ hổng khoét ở phía sau đầu chim ưng. Các chỗ trống còn lại đổ đầy nhựa thông rồi đậy lại bằng một miếng gỗ vừa khít và nêm chặt bằng các cục chèn. Nó cũng được bịt kín lại bằng nhựa thông.
Tess cẩn thận quan sát sau đầu chim ưng. Nàng chỉ có thể phân biệt những vệt lằn nơi nhựa thông được đổ vào, và cẩn thận sờ khắp đầu chim bằng những ngón tay chuyên nghiệp, Tess nhận ra các cạnh của miếng gỗ dùng làm nắp đậy và các cục chèn đã giúp giữ nó ở đúng vị trí. Tất cả những chỗ bít lại nhìn vẫn còn nguyên vẹn, có vẻ như nước không thấm qua được lớp nhựa thông phủ lên các lỗ hốc. Qua những gì quan sát được, rất có khả năng là dù vật gì được giấu trong cái tráp đi nữa thì nó vẫn còn an toàn và chưa bị hư hại.
Nhìn quanh, Tess tìm được hai cục đá và sử dụng chúng như là búa và đục để đột phá cái hốc kia. Vài lớp gỗ đầu được bóc ra một cách dễ dàng, nhưng phần gỗ còn lại tỏ ra cứng một cách ngoan cố. Tìm quanh bãi biển, Tess bắt gặp một thanh sắt gỉ và dùng một đầu gãy còn sắc của nó để cạo lớp nhựa thông. Luống cuống vì háo hức, và hoàn toàn bất chấp mọi nguyên tắc bảo tồn mà chỉ vài tuần trước đó nhà khảo cổ học trong nàng vẫn khăng khăng tuân thủ, chẳng bao lâu, Tess đã luồn được cây sắt vào lỗ trống dưới cái nắp gỗ. Lúc này, nàng đã thấy được cạnh chiếc tráp nhỏ và có trang trí hoa văn. Lau mồ hôi trên trán, Tess tiếp tục cậy lớp nhựa thông xung quanh tráp và dùng thanh sắt để bẩy nó ra. Bấu các ngón tay xung quanh tráp, cuối cùng Tess cũng lôi được cái hộp nhỏ ra ngoài.
Toàn bộ cảm giác phấn khích trỗi dậy trở lại và Tess cố trấn tĩnh nhưng gần như không thể. Nàng đã thực sự có nó trong tay mình. Dù trang trí phức tạp bằng những hình nạm bạc, cái tráp xem ra có vẻ nhẹ một cách bất ngờ. Tess mang nó vào chỗ khuất, sau một tảng đá lớn, để có thể xem xét kĩ hơn. Có một cái yếm khóa bằng sắt, không phải là cái khóa, chỉ là một đai tròn bằng sắt. Dùng cục đá đập cho cái yếm khóa bật ra khỏi chiếc tráp gỗ, Tess đã có thể mở nắp tráp lên và nhìn vào bên trong.
Cẩn trọng, Tess nhẹ nhàng lấy ra những thứ bên trong chiếc tráp. Đó là một cái gói, quấn trong một lớp có vẻ như là da thú tẩm dầu giống như loại mà Aimard dùng để bọc chiếc máy đo độ cao thiên thể, và cũng được cột lại bằng những sợi dây da. Vô cùngchậm chạp, Tess mở tấm da ra. Nằm trong đó là một quyển sách, quyển sách chép tay bọc da.
Vừa nhìn thấy quyển sách, Tess đã biết nó là gì.
Quyển sách có nét quen thuộc không thể giải thích được, sự giản dị khiêm tốn của nó ngược hẳn lại với những nội dung phi thường chứa đựng bên trong. Bằng những ngón tay run run, Tess khẽ lật tấm bìa rồi chăm chú nhìn vào những hàng chữ trên trang giấy da đầu tiên của cuốn sách. Nét chữ đã mờ nhưng vẫn đọc được, và theo Tess thì nội dung quyển kinh không bị hư hại. Tess biết, hoàn toàn chắc chắn, rằng nàng là người đầu tiên nhìn thấy nó, cái kho báu huyền thoại của các Hiệp Sĩ Đền Thánh, từ khi nó được William de Beaujeu bỏ vào tráp và tin tưởng giao phó cho Aimard de Villiers bảy trăm năm trước.
Ngoại trừ việc nó không còn là một huyền thoại nữa.
Nó có thực.
Hết sức cẩn trọng, hiểu rằng việc xem xét cuốn sách cần phải thực hiện trong một phòng thí nghiệm hoặc tối thiểu là phải ở trong nhà, nhưng không thể cưỡng lại thôi thúc muốn ngắm kỹ hơn, Tess thận trọng mở cuốn sách rộng hơn một chút, lật một trang giấy da. Nàng nhận ra màu nâu sẫm quen thuộc của loại mực được sử dụng vào thời đó, loại mực chế biến từ hỗn hợp gồm bồ hóng, nhựa thông, cặn rượu vang, và mực lấy từ con mực. Khó mà giải mã được những dòng chữ viết tay kia, nhưng Tess nhận diện được vài từ, đủ để biết là cuốn kinh được viết bằng ngôn ngữ Xyri[66]. Trước đây, thỉnh thoảng nàng vẫn gặp thứ tiếng này, đủ để nhận ra được nó.
Tess dừng lại, mắt dán chặt vào bản viết tay mộc mạc đang nằm trong tay mình.
Tiếng Xyri.
Ngôn ngữ của Jesus.
Tim đập thình thịch, lùng bùng trong tai, Tess đăm đăm nhìn cuốn sách viết trên giấy da, nhận ra đây đó nhiều con chữ khác.
Rất chậm rãi, gần như là miễn cưỡng, Tess bắt đầu đáng giá vật mà nàng cầm trong tay. Và để cảm nhận ai là người đầu tiên chạm vào những trang giấy da này, bàn tay ai đã viết ra những dòng chữ này.
Chúng là những dòng chữ của Jeshua xứ Nazareth.
Những dòng chữ của người mà cả thế giới gọi là Jesus.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa