Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Kim Trở Về
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 82: Vì Sao Còn Phải Đợi Thêm Một Tháng Nữa?
B
ởi vì qua tháng sau, Triệu Nghị sẽ cùng mẹ ra nước ngoài định cư. Nếu lúc này xảy ra chuyện, bọn Khổng Khánh Tường sẽ nghĩ là Triệu Nghị làm, ông ta giận dữ chưa biết chừng sẽ làm chuyện gì đó bất lợi cho Triệu Nghị, giờ mẹ con Triệu Nghị đã không có năng lực để chống đỡ nữa rồi.
Triệu phu nhân đã phải chịu quá nhiều đả kích, cô không mong bà sẽ vì mình mà phải chịu thêm bất kì điều gì nữa.
Cố Trường Khanh nói ra suy nghĩ của mình cho Lý Giai:
– Lần trước tham dự tang lễ, em có nghe Triệu phu nhân nói, mọi chuyện cứ chờ bọn họ xuất ngoại rồi tính.
Lý Giai lắc đầu:
– Triệu Nghị đối xử với em như vậy mà em vẫn còn nghĩ cho bọn họ.
– Thực ra nghĩ kỹ lại, Triệu Nghị cũng không gây ra lỗi lầm gì nghiêm trọng. Bọn em đều là trai chưa vợ, gái chưa chồng, tuy rằng em thích anh ấy nhưng nhất định anh ấy phải thích lại em? Anh ấy có quyền lựa chọn người anh ấy thích. Lỗi duy nhất của anh ấy là, chưa xác định được lòng mình mà đã cho em quá nhiều hi vọng.
Nhưng Triệu Nghị còn nhỏ, tinh thần trách nhiệm không cao, không chống đỡ được cám dỗ cũng là bình thường. Sở dĩ kiếp trước mình bị tổn thương như vậy, thứ nhất là tuổi còn nhỏ, năng lực chịu đựng không đủ, thứ hai cũng là vì bên cạnh không có người quan tâm, nếu mẹ còn sống, nhất định sẽ chỉ đường dẫn lỗi ình, không đến mức chịu đả kích lớn như vậy.
– Em lại rất hay chống chế cho cậu ta.
Lý Giai bĩu môi, không cho là đúng.
Cố Trường Khanh cười nói:
– Bởi vì em dần hiểu ra được, đổ hết trách nhiệm cho người khác sẽ chẳng có ích gì cho sự trưởng thành của chính mình, chỉ có hiểu rõ bản thân thì mới có thể tiến bộ không ngừng. Giờ ít nhất em cũng đã hiểu, yêu sớm thực sự không tốt, suy nghĩ chưa đủ trưởng thành, rất dễ dàng biến mọi thứ thành sai lầm lớn.
Lý Giai không nhịn được lườm cô rồi bật cười:
– Đúng là kinh nghiệm lớn lao.
Qua một hồi, vuốt vuốt tóc cô rồi lại khẽ nỉ non:
– Đúng là cô bé ngốc…
Một tháng sau, nhờ có nhà mẹ đẻ giúp đỡ, Triệu phu nhân di cư sang Canada sống, trước ngày bà đi, Cố Trường Khanh hẹn Triệu phu nhân ra ngoài.
Cô đưa cho Triệu phu nhân tờ chi phiếu 100 vạn.
Triệu phu nhân ngạc nhiên nhìn tờ chi phiếu trước mặt:
– Đây là cái gì?
Cố Trường Khanh nhẹ giọng nói:
– Cô à, cô và Triệu Nghi chuyển qua sống ở nơi xứ người xa lạ, Triệu Nghị còn phải đi học… Hi vọng chút tiền này có thể giúp đỡ cô, để hai người sống thoải mái hơn một chút.
Triệu phu nhân và Triệu Nghị đều quen sống an nhàn, nay không còn như trước, ra nước ngoài chỉ sợ không thích ứng nổi, chút tiền này có lẽ có thể giúp đỡ bọn họ một chút.
Triệu phu nhân nhìn Cố Trường Khanh, mũi cay cay, thời gian qua bà đã thấu rõ tình người ấm lạnh, bao nhiêu người từng xưng chị em, bạn bè, giờ ngay cả điện thoại cũng không nhận, dù là nhà mẹ đẻ cũng lạnh nhạt hơn nhiều, bà cũng biết là vì chồng dính án kinh tế nên người nhà mẹ đẻ sợ phiền phức.
Đều là nhờ có chị họ giúp đỡ nên bà mới có thể di dân, nhưng tài sản bao gồm nhà ở, xe cộ, những gì đáng giá đều đã bị ngân hàng niêm phong. Tuy rằng chưa tới mức không còn xu nào trong túi nhưng xuất ngoại rồi chắc chắn sẽ rất vất vả. Bà chưa từng sống những tháng ngày như thế, lòng rất hoảng loạn, khó có thể ngủ yên.
Nhưng không ngờ, con gái của một người bạn từ rất lâu rồi lại suy nghĩ vì bà như vậy. 100 vạn của Cố Trường Khanh chính là đưa than giữa ngày tuyết rơi, lòng bà vừa cảm động vừa cảm kích.
Nhưng mà…
– Trường Khanh, sao cô có thể nhận tiền của cháu được, cháu mau cầm lấy đi.
Bất tri bất giác, nước mắt Triệu phu nhân lại lăn dài.
– Cô à, đây là tiền riêng của cháu, cha cháu không biết. Trước kia cô cũng từng đi học đại học, tuy rằng nhiều năm qua đều không đi làm nhưng nhất định là có bản lĩnh, tiền này cô hãy đem đi để đầu tư, làm ăn, ít nhất cũng giúp hai mẹ con cô không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền. Cháu chẳng có ý gì, chỉ mong có thể giúp chút sức mọn…
Cố Trường Khanh cố gắng nói bằng giọng thành khẩn, ôn hòa nhất.
– Không được, không được, số tiền lớn như vậy…
Triệu phu nhân đẩy chi phiếu lại, quay đầu lau nước mắt.
– Hay là, coi như cháu cho cô mượn đi, về sau cô kinh doanh có lãi rồi thì trả lại cháu cũng được.
Triệu phu nhân nắm tay Cố Trường Khanh, khóc thành tiếng:
– Là Triệu Nghị nhà cô vô phúc, về sau nó mới hiểu nó đã mất đi người đáng quý cỡ nào…
– Cô à, ở nước ngoài sống thật tốt, đừng nghĩ về chuyện đã qua nữa, cháu nghĩ chú Triệu cũng hi vọng cô và Triệu Nghị sống thật thoải mái.
Triệu phu nhân mắt rưng rưng, gật đầu.
Hôm sau, Triệu phu nhân và Triệu Nghị rời khỏi Trung Quốc. Kiếp trước, trước khi Cố Trường Khanh chết thì không hề thấy hai mẹ con quay về quê cũ.
Lý Giai biết việc cô làm, hừ một tiếng:
– Em tốt bụng quá, còn sợ Triệu Nghị sống không tốt, ẹ con nhà nó tiền, không phải em vẫn còn nuôi hi vọng gì với nó đấy chứ.
– Em làm thế không phải vì Triệu Nghị, em làm là vì cô Triệu, sau khi mẹ em mất, cũng chỉ có cô là hay quan tâm em, em không mong cô phải chịu khổ thêm nữa…
Cô nhìn Lý Giai:
– Thực ra, em làm thế cũng là để mong mình được thanh thản hơn một chút, nói tới nói lui, chung quy lại vẫn là em lợi dụng Triệu Nghị, chút tiền này coi như là bồi thường cho anh ấy, như vậy em mới có thể thấy thoải mái hơn được.
Lý Giai thở dài:
– Em lúc nào cũng có lý do, không nói nổi em.
Sau đó mắt lại sáng bừng lên hỏi: “Giờ đã có thể đánh quái thú được chưa?”
Cố Trường Khanh giận dữ: “Lần này nhất định phải đánh cho bọn họ không thể xoay người được nữa”.
Sau khi Triệu Nghị ra nước ngoài, Khổng Ngọc Phân và Khưu Uyển Di thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang lúc hai người đắc ý nghĩ chuyện xấu đó sẽ vĩnh viễn chìm vào đáy biển, không còn gặp lại thì một ngày kia, trên Internet bắt đầu xuất hiện một tin tức kinh hồn.
Lúc ấy, Internet còn chưa phát triển như bây giờ nhưng những người Cố Trường Khanh biết, đặc biệt là những người trẻ tuổi đã rất thịnh hành trò lên mạng giải trí. Rất nhiều người đều có thói quen ngày nào cũng phải lên mạng lượn lờ vài vòng.
Hôm nay, khi mọi người mở máy tính, mấy trang web quen thuộc đều đưa tin: Hoảng sợ với sự phóng túng của một vị thiên kim tiểu thư, có thai từ lúc còn vị thành niên, được mẹ bí mật đưa đến bệnh viện phá thai.
Sau đó còn có ảnh chụp lại giấy xét nghiệm, bên trên có tên Khổng Ngọc Phân, kết quả xét nghiệm là dương tính, còn có rất nhiều ảnh chụp khác, có mấy bức là Khổng Ngọc Phân mặt mũi tái mét được Khưu Uyển Di đỡ ra khỏi phòng mổ, trên cửa phòng mổ có chữ “Phòng phụ khoa”.
Đồng thời, còn đăng tải rất nhiều ảnh chơi bời bình thường của Khổng Ngọc Phân, có ảnh thân mật với Lý công tử, còn có ảnh thác loạn với các cậu ấm khác cũng đều được công bố. Tổng công hơn 120 bức ảnh. Đặc biệt là ảnh Khổng Ngọc Phân và Khưu Uyển Di cùng ra khỏi phòng giải phẫu, ảnh xa ảnh gần cũng hơn mười bức.
Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, topic tăng lên hơn 500 người xem, trong đó có người còn nói, Khổng Ngọc Phân bắt cá hai tay, vừa mới bị bạn trai cũ đá, còn có rất nhiều người viết Khổng Ngọc Phân là loại lăng loàn cỡ nào, thay đổi thất thường, thích cướp bạn trai của người khác, hôm nay đi với người này, mai đi với người kia, thậm chí có người còn nói, Khổng Ngọc Phân đi phá thai không chỉ một lần thôi đâu.
Trong số này, đương nhiên có rất nhiều lời bình là của Cố Trường Khanh. (Chị chơi clone nhé:)))
Nhất thời, tất cả mọi người ào ào nhảy vào chửi bới, mắng Khổng Ngọc Phân là loại không biết xấu hổ, loại đàn bà hạ lưu, thậm chí là dâm nữ… Những lời độc ác cỡ nào cũng có. Chỉ qua một đêm, Khổng Ngọc Phân nổi tiếng khắp cả nước.
Nhưng cho dù tiếng xấu đã truyền khắp, Khổng Ngọc Phân bình thường ít lên mạng lại chẳng hay biết gì, sáng hôm sau vẫn đến trường như bình thường.
Cô ta ngồi trên xe, thoải mái hát hò, cầm chiếc gương nhỏ soi trái soi phải, lại kéo chiếc vòng cổ kim cương của Lý công tử tặng lên nhìn, tưởng tượng cảnh đám bạn học nhìn thấy chiếc vòng cổ này sẽ hâm mộ cỡ nào, lại nhớ đến những lời nói có cánh của Lý Cương tối qua, nghĩ nghĩ rồi lại bật cười. (Tự kỉ level max:)))
Xe đi vào trường, Khổng Ngọc Phân xuống xe, vừa khéo nhìn thấy Cố Trường Khanh bước xuống, Khổng Ngọc Phân hừ một tiếng, liếc xéo Cố Trường Khanh một cái rồi vênh mặt đi qua Cố Trường Khanh. Cố Trường Khanh đi theo sau cô ta, lạnh lùng cười.
Dọc đường đi có rất nhiều học sinh, không ít người đều nhìn Khổng Ngọc Phân bằng ánh mắt khác thường, chỉ trỏ vào cô ta rồi bưng miệng cười, còn có một số cậu học sinh huýt sáo với cô ta, chờ Khổng Ngọc Phân đi qua rồi thì làm mấy động tác hạ lưu.
Lúc đầu, Khổng Ngọc Phân cũng không để ý, cô ta là hoa hậu giảng đường, được chú ý thành quen, vẫn cứ cao đầu ưỡn ngực đi vào lớp. Cố Trường Khanh đi theo tới cửa lớp, chuẩn bị xem kịch hay.
Khổng Ngọc Phân đi vào, Lý Quyên đi tới, ngăn đường cô ta lại.
Khổng Ngọc Phân tức giận nói:
– Cút ngay, chó khôn không chặn đường người.
Lý Quyên trầm mặt xuống, cười lạnh:
– Khổng Ngọc Phân, không ngờ chị mặt dày thật đấy, làm ra những chuyện vô liêm sỉ như vậy rồi mà vẫn còn dám vác mặt đến trường.
Khổng Ngọc Phân giận dữ nói:
– Sáng sớm ra mày nói cái gì thế, mày bị điên à?
– Tôi bị điên?
Giọng nói của Lý Quyên vừa sắc lại vừa chói:
– Khổng Ngọc Phân, xem ra chị còn không biết gì, mọi người đều biết chuyện xấu xa của chị rồi.
Lý Quyên nắm tóc Khổng Ngọc Phân:
– Nuôi tóc dài thế này để làm trinh nữ à? Cái loại ai cũng có thể làm chồng như chị mà còn giả vờ làm trinh nữ gì chứ, không bằng chị nói ọi người biết, đứa con mà chị phá bỏ đó rốt cuộc là con ai đi?
Nói xong lại nhìn về phía sau, nói với mọi người:
– Mọi người có muốn biết không?
Tất cả mọi người đều đồng thanh:
– Muốn chứ!
– Khổng Ngọc Phân, nói ra đi, dù sao cũng đâu còn là bí mật gì nữa?
– Đúng thế, nói xem nào, rốt cuộc mày đã phá thai bao nhiêu lần rồi?
– Mày đã ngủ với bao nhiêu người rồi?
Cả lớp học đều cười rộ, một số cậu ấm còn huýt sao, đập bàn kêu lớn.
Mặt Khổng Ngọc Phân trắng bệch, tóc bị Lý Quyên giật lại, cô ta cố nhịn đau, sống chết giãy ra, mặc kệ bị Lý Quyên giật bao nhiêu tóc, cô ta trợn trừng mắt, mặt vặn vẹo, ra sức lườm Lý Quyên.
Lý Quyên cười lớn, đắc ý vô cùng:
– Tôi nói bậy á? Trên mạng đều đưa tin, còn có chứng có cứ, chị có muốn chối cũng không được.
Nói xong xoay người lấy laptop của mình ra, mở ra trước mặt Khổng Ngọc Phân rồi tìm địa chỉ bài báo đó cho Khổng Ngọc Phân xem.
– Nhìn thấy chưa, đồ kỹ nữ, cả thế giới đều biết chuyện xấu của chị, chị còn chưa đến 18 tuổi đã lên giường với đàn ông, còn từng phá thai, chị thực sự khiến tôi thấy ghê tởm, buồn nôn đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Kim Trở Về
Thập Tam Xuân
Thiên Kim Trở Về - Thập Tam Xuân
https://isach.info/story.php?story=thien_kim_tro_ve__thap_tam_xuan