Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phượng Điểm Giang Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 81: Lựa Chọn Quyết Định
N
hìn bộ dạng u uất kia của Triệu Vũ Quốc, Hạ Ngải không khuyên giải an ủi, ngược lại khẽ cười, cầm vò rượu kia uống. Xong hai ngụm rượu lớn, hắn thở phì phò lộ vẻ thoải mái, hơi rượu phảng phất:
- Ta có được giang sơn lại không thể có nàng, nếu đó gọi là hèn yếu, ta cũng không khác gì huynh!
Triệu Vũ Quốc không nói chuyện, đờ đẫn nhìn binh thư vương trên mặt đất, trong đầu hiện lên một màn.
Mỗi ngày, dù là hắn có ở thư phòng hay không, nàng cũng sẽ đi vào đọc binh thư, gặp phải đoạn không hiểu, nàng thoải mái tìm hắn hỏi, giọng nói không có chút sủng nịnh nào, nhưng lại có thể xua đi muộn phiền trong lòng hắn.
- Nàng… rất thích xem những binh thư này, ta từng hỏi nàng, nếu như gặp phải hai phương binh lực cách xa nhau, phương binh lực đơn bạc thì nên thế nào, nàng đáp, cần phải liều mạng trí thủ!
Hạ Ngải trong lòng cả kinh, chỉ cười theo, trong cười mang theo bất đắc dĩ cùng thất bại
- Ha ha… năm đó vấn đề này, sư phụ từng hỏi qua với chúng ta, đáp án của ta đó là quân đội bí ẩn, hoặc là lợi dụng nơi hiểm yếu, ẩn nấp, chờ đợi tiếp viện, mà huynh lại đường tà, thích dồn vào chỗ chết để tìm đường sống, khi đó, sư phụ đối với biện pháp của chúng ta đều không có gật đầu, cũng không có lắc đầu, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía huynh lại có chút khác lạ, mà nay, nàng thế mà lại cùng biện pháp của huynh năm đó không mưu mà đồng, ta thua, ngay cả cơ hội phản bại cũng không có…
- Thế thì sao… Cuối cùng nàng vẫn đi…
Triệu Vũ Quốc thở hổn hển, ánh mắt có điểm mê ly, hiển nhiên là do rượu mang đến.
Hạ Ngải một bên cũng đã say bí tỷ. Vũ Quốc tựa vào giá sách, nhìn mây trôi hững hờ ngoài cửa sổ, mắt như mờ mịt, nhớ lại quá khứ…
Hắn biết mình say, chuyện như này chưa bao giờ xảy ra, nhưng giờ phút này, hắn dung túng cho bản thân được như vậy trong chốc lát, Hạ Ngải ở bên cũng dần dần chìm vào giấc ngủ, Vũ Quốc đứng lên mở cửa đi ra ngoài, phân phó Thạch Đông Thăng nấu canh giải rượu cho Hạ Ngải.
- Ngải, sau khi trời sáng đệ sẽ lên ngôi, đệ và ta giống nhau, hôm nay hai ta phóng túng một lần. Về sau, làm gì trong một khắc cũng phải có kế hoạch, không thể tùy ý được.
Gió đêm làm mắt Triệu Vũ Quốc mơ màng, hắn đứng ở cửa biệt uyển, lẳng lặng nhìn về phương xa, bóng đêm bao phủ lên cơ thể cô độc của hắn.
Hồi lâu, mặt trời mới nhú lên, hắn rốt cuộc tỉnh, cất giọng phân phó:
- Người đâu, dắt Hắc đến.
Rất nhanh, hạ nhân liền dắt ngựa của hắn tới, gã sai vặt khẽ ngáp:
- Công tử sớm như vậy đã đi…
Triệu Vũ Quốc không nói một lời, phốc một tiếng lên thân ngựa, bắt dây cương, hắn cúi người, thấp giọng thì thầm bên tai chiến mã: “Hắc, có thể đi nhanh được không, một lần này thôi, ta cả đời vì nữ nhân này phóng túng một lần, ngươi có bằng lòng theo ta hay không?
Ngựa kia như hiểu được chủ nhân trò chuyện, lập tức hí vang, cả người Triệu Vũ Quốc chấn động, hét lớn một tiếng:
- Giá!
Hắc như tên rời cung, lao vút đi, ánh mặt trời phủ trên bộ lông đen nhánh như bảo thạch đẹp mê hồn của nó, mạnh mẽ hùng tráng phi như bay, chở theo chủ nhân của nó, men theo dấu chân nữ tử kia.
Cuối đường, Triệu Vũ Quốc đột nhiên xiết chặt dây cương, trong mắt là vẻ thống khổ, hắn nhìn núi sông mênh mông trước mắt, dây cương lạo xạo trong tay hắn, sau một khắc, hắn cắn răng, cho ngựa quay đầu trở lại.
Hắc nhanh chóng hiểu ý chủ nhân, ngửa mặt lên trời hí vang, tựa như vì chủ nhân mà reo hò, đón một ánh dương mới, một người một ngựa phiêu du trong núi rừng còn mờ sương.
Thạch Đông Thăng đứng ở cửa nhìn thẩn ảnh mỗi lúc một rõ, khóe mắt khẽ đỏ, cổ họng nghẹn ngào: “Chủ nhân, ta biết người sẽ trở về.”
Cộc… cộc… cộc…
Tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần, giống như nhịp tim của Thạch Đông Thăng, cổ họng như bị mắc kẹt vật gì, trước vẻ mặt bình tĩnh của Triệu Vũ Quốc, hắn không biết phải nói gì.
- Ngài…
- Hôm nay Thái tử đăng cơ, phía Chung Dục có tin gì không?
- Đã nhận được bồ câu đưa tin của Chung Dục.
Thạch Đông Thăng lấy miếng vải nhỏ trong ngực đưa cho Triệu Vũ Quốc.
Triệu Vũ Quốc đọc nhanh nội dung trong miếng ra, giây lát sau hắn dùng lửa thiêu hủy đi.
Lúc này trên mặt Triệu Vũ Quốc. không còn nửa phần ảm đạm nữa, chỉ còn lại sự đĩnh đạc, phong thái này, chính là của bậc vương giả!
- Phía Chung Dục đã sắp xếp ổn thỏa?
Thạch Đông Thăng hỏi.
Triệu Vũ Quốc nhìn hắn, bình tĩnh gật đầu, không nhìn ra bất kỳ hỉ nộ gì.
Hạ Ngải ở nơi này một ngày, sau đó rời đi đã đăng cơ hoàng đế, từ đó Nam quốc mở ra một trang sử mới, dưới sự trị vì của hắn, một màn bố cục đại lục sắp sửa chuyển mình thay đổi…
Thủy Nhan không biết mình đã hôn mê bao lâu, nàng chỉ cảm thấy như mình đang nằm trên một tảng băng lớn, toàn thân lạnh thấu xương, bất kể cuộn tròn người cũng không có chút cảm giác ấm áp nào.
“Lạnh quá, thật lạnh quá…”
“Tuyết Dao, con không được ngủ, luyện tập Quy tức pháp cần thuần thục, nếu đạt đến cực điểm con sẽ có thể duy trì hô hấp như bình thường…”
“Người là ai? Tại sao lại gọi ta là Tuyết Dao, đây là tên ta sao?”
Bốn phía không có tiếng đáp trả, chỉ có tiếng chim ríu rít, Thủy Nhan cũng không còn cảm thấy lạnh nữa, ngược lại, nàng cảm nhận được nhiều tia nắng đang bao phủ thân thể mình, ấm áp len tới, hai mắt có chút khó chịu, có lẽ do ánh nắng chiếu xuống.
Ý thức dần dần khôi phục, Thủy Nhan chậm rãi mở mắt, bản thân bị mắc kẹt trong một bãi đá, bốn phía không một bóng người, chỉ có tiếng chim chóc…
Nàng khẽ ngồi dậy, một cỗ đau đớn từ bụng truyền tới, cúi đầu nhìn, mảnh vải buộc lên vết thương không biết đã trôi đi đâu, miệng vết thương phồng lên, có bọt nước hòa lẫn cùng máu, nhiễm trùng sinh mủ, không ổn rồi!
Cả người Thủy Nhan vô lực, thể lực tiêu hao tới cực điểm, giờ phút này nàng ý thức được phải giải quyết tốt miệng vết thương, nếu không sẽ mất máu tới chết thì cũng là nhiễm trùng mà chết, lập tức nghĩ dùng lửa để trị vết thương, có như vậy mới hủy được thịt hoại tử xung quanh miệng vết thương, nhưng vấn đề là, nàng trầm mình trong nước cũng đã khá lâu, cả người ướt đẫm, nơi này chẳng còn cái gì để ăn, huống chi không thể giải quyết vết thương với cái bụng rỗng tuếch được, tình thế vô cùng cấp bách.
Đang khi không biết xử lý vết thương thế nào, một con điểu nhỏ dừng lại trên người nàng, lúc này cơn đói của nàng tới cực đại rồi, cả người bủn rủn, không biết khí lực từ đâu, nhanh chóng chộp được điểu kia, tiếp đó dùng chủy thủ cắt cổ họng con vật nhỏ bé, uống máu chim điểu như uống nước cho tới khi cạn sạch.
Uống máu chim điểu xong, dạ dày không còn quặn lên nữa, nhưng cả người vẫn như cũ không có chút khí lực nào, chỉ có thể tiếp tục nằm ở bãi đá này, hi vọng có thể bắt thêm một con điểu nữa uống máu, khí trời ấm áp tươi đẹp, xiêm y nhanh chóng được phơi khô, nàng không còn cảm thấy rét nữa, đang cơn buồn ngủ ập đến, Thủy Nhan cảm thấy trên đỉnh đầu bị bóng ma bao phủ, phút chốc nàng mở to hai mắt…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phượng Điểm Giang Sơn
Ngư Nghiệt
Phượng Điểm Giang Sơn - Ngư Nghiệt
https://isach.info/story.php?story=phuong_diem_giang_son__ngu_nghiet