Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nghề Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 82: Trêu Chọc
"Đ
ừng dính vào ta!" Vũ Lâu đẩy hắn, nhưng hắn quyết tâm bám dính, cố gắng cũng vô ích. Hắn hôn lên mặt nàng: "Nói mau, tối qua ngươi đi đâu hả?"
"Đi đến chỗ ta thích."
Phản rồi, phản rồi. Lam Tranh nghe thấy nàng nói câu này, tức muốn xì khói, cố gắng nhịn xuống, nhưng giọng điệu không thoải mái như vừa rồi. Hôm qua nàng nói đi Phủ Tấn vương, có khi nào ở lại đó không? "Không phải là ngươi ở lại phủ của Cửu ca đấy chứ…"
Vũ Lâu vốn định giải thích, nhưng trong đầu lại hiện lên tình cảnh hôm qua, khiến nàng kiên quyết thừa nhận chuyện nàng không hề làm: "Phải, ta ở lại Phủ Tấn vương đấy."
Không phải hắn sợ nàng hồng hạnh vượt tường, theo tính cách của nàng, muốn nàng làm chuyện xấu xa như thế, thì chờ kiếp sau đi. Nhưng vừa nghĩ đến nàng thà ở bên ngoài cả đêm cũng không về bên hắn làm hắn tức giận.
Dù sao, quay về là tốt rồi, dù thế nào cũng phải giày vò nàng thật cẩn thận.
Lam Tranh nghe thế, liền kéo lấy thắt lưng Vũ Lâu, la hét: "Tần Vũ Lâu, ngươi đã thề rồi, nếu ngươi tìm nam nhân khác thì cả nhà chết hết."
Lòng Vũ Lâu chua xót, trong mắt hắn, nàng không đáng tin cậy như thế sao? Vừa ra ngoài là sẽ cấu kết với nam nhân khác? Như hắn lại tốt, không cần chạy ra ngoài, trực tiếp túm bừa một nữ nhân nào đó đưa lên giường thôi. Nàng càng giãy, hắn càng bám, nghiêm mặt nói: "Ta không làm chuyện gì có lỗi với ngươi cả."
Mục đích của hắn không phải là để nghe nàng giải thích, mà là trêu đùa nàng. Hắn vốn không hề nghi ngờ tiết hạnh của Vũ Lâu.
"Ta không tin! Trừ khi ngươi để ta kiểm tra." Nói xong lại kéo cổ áo nàng, đã đầu mùa hè, nàng mặc áo mỏng, vừa không kịp đề phòng đã bị hắn kéo xuống, lộ ra cái yếm bên trong. Vũ Lâu kéo vạt áo lên, tức phát khóc: "Ngươi làm cái gì vậy?"
"Nếu Cửu ca chạm vào ngươi, chắc chắn trên người phải có dấu vết." Hắn không chịu buông tha, lại vươn ma trảo ra: "Mau để ta kiểm tra xem!"
Hôm nay không cởi sạch quần áo nàng thì không chịu thôi.
Mục đích của hắn hôm nay là làm ầm ĩ lên, không đạt mục đích thì thề không chịu thua.
Vũ Lâu ôm lấy ngực, nghiêng người nói: "…… Đi, ta cho ngươi xem, nhưng không phải ở đây."
Lòng Lam Tranh như nở hoa, tất nhiên không phải ở đây rồi, phải ôm cô lên giường, rồi đè lên cô mới được. Hắn túm lấy nàng: "Theo ta về phòng kiểm tra." Nắm tay nàng, hắn đi xuyên qua hành lang gấp khúc, đi về phía tẩm điện. Phi Lục thấy Vương gia lại định bắt nạt tiểu thư, liền đi theo sau giải thích: "Vương gia, tối hôm qua tiểu thư thật sự không làm chuyện gì có lỗi với ngài mà."
Lam Tranh hừ giọng: "Nhiều chuyện." Đi tới cửa, hắn đẩy mạnh Vũ Lâu vào trong rồi đóng cửa nhốt Phi Lục bên ngoài.
"Mau cởi ra, để ta nhìn cho kỹ." Hắn kéo nàng vào giường, lại vấp chân một cái, đẩy nàng ngã xuống, đè lên người nàng, tay lại kéo vạt áo của Vũ Lâu.
Vũ Lâu trừng mắt nhìn hắn, cắn môi không nói gì. Lam Tranh cúi người hôn hai má nàng nói: "Ngươi làm chuyện sai trái, còn dám nhìn ta như vậy à……" Còn chưa kịp nói hết, ngực đột nhiên đau như bị kim đâm, thân thể như không phải của mình nữa, không cử động được.
Vũ Lâu đẩy hắn ra, xoay người áp trên người hắn, thở phào nhẹ nhõm: "Hoàn hảo, thành công rồi."
Lam Tranh nằm trên giường, không động đậy được, xong rồi, một thời gian không gặp, nữ nhân này về nhà mẹ đẻ lại đi học được cách điểm huyệt.
"Mau giải huyệt cho ta."
"Điểm huyệt rất khó học, ta cố gắng hơn hai mươi ngày mới sờ được huyệt đạo." Vũ Lâu lè cái lưỡi phấn hồng ra: "Thật có lỗi, ta chưa học được giải huyệt."
"Ngươi muốn gì?" Hắn cũng không sợ nàng, nàng có thể làm được gì chứ? Chờ đến lúc hắn cử động được, chắc chắn sẽ thu lại cả vốn lẫn lời: "Ngươi dám làm vậy với ta, ở nhà ngươi không học qua ≪Nữ giới≫ hay sao?"
Vũ Lâu ngồi lên người Lam Tranh, nhướng mày cười xấu xa. Cười đến tóc gáy Lam Tranh dựng đứng cả. Nụ cười này, tuyệt đối không có ý tốt. Nhưng hắn cũng không sợ, nàng cũng không dám hại hắn. Đang nghĩ ngợi, bỗng cảm thấy hạ thân truyền đến một cảm giác khác thường.
Hai đầu gối Vũ Lâu đặt hai bên hông hắn, nơi tư mật của nàng chậm rãi ma sát vào hạ thân hắn.
"Nàng ---- nàng…. mau dừng lại."
Vũ Lâu mỉm cười lắc đầu, tiếp tục động tác. Để làm tăng dục hỏa của hắn, Vũ Lâu cởi vạt áo của mình ra, cởi áo khoác, cúi người thấp giọng ghé vào tai hắn nói: "Lam Tranh, ngươi nhìn kỹ xem, trên người ta có dấu hôn của người khác hay không hả?" Lam Tranh bị hơi thở nhè nhẹ của nàng dẫn dụ, nhìn thấy, lại không làm được gì. Nữ nhân này, cố ý dùng chiêu ác liệt này để trêu đùa hắn. Giờ hắn không động đậy được, cứng rắn đối đầu với nàng cũng không có lợi, ngữ khí liền dịu lại, nói với nàng: "Vũ Lâu ngoan, nàng mau……." Phía dưới lại bị nàng cọ xát dấy lên dục hỏa đốt người, hắn ngừng một lúc mới có thể nói tiếp: "Nàng…… đừng như vậy mà……."
Vũ Lâu dường như ngại kiểu trêu chọc này còn chưa chạm đến cực hạn chịu đựng của Lam Tranh, khẽ nhếch đôi môi anh đào, phát ra tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ mê người, trêu chọc thở nhẹ vào cổ hắn. Định lực của Lam Tranh vốn không tốt, lại thêm hơn một tháng không được kề cận nàng, khát vọng được chiếm lấy nàng đã đến cực hạn, hiện giờ lại bị nàng trắng trợn câu dẫn như thế, làm sao có thể chịu nổi.
"Vũ Lâu…… Nàng mau dừng lại……"
Vũ Lâu càng không ngừng, cọ xát còn có tiết tấu. Nàng cảm nhận rõ ràng nơi cơ thể nàng vuốt ve qua dục vọng nóng bỏng không ngừng tăng lên, trong không khí tràn ngập hương vị dục tình, nàng ghé vào tai hắn, nũng nịu ngân nga. Nàng biết hắn không chịu nổi tiếng thở gấp, tiếng kêu yếu ớt của nàng. Quả nhiên, hắn liên tục nói: "Vũ Lâu…. đừng, đừng…."
Hắn càng không chịu nổi, nàng càng hả hê.
Nhưng đùa giỡn hắn như vậy, nàng cũng hơi không chịu nổi, giọng điệu có bảy phần thật, ba phần giả, quyến rũ nói với hắn: "…… Lam Tranh, muốn ta không?"
Lam Tranh mím môi nhíu mày: "Đừng nói với ta như vậy…. Tiểu yêu tinh này…" Bình thường, nàng bị hắn chạm vài cái đã thở hổn hển, giờ nàng cố tình bày ra bộ dạng dâm đãng khiêu khích hắn, là vì muốn nhìn thấy bộ dáng quẫn bách, chịu không nổi của hắn. Vũ Lâu thấy hắn thống khổ chịu đựng, liền tăng nhanh nhịp điệu. Kích động trong cơ thể hắn đã lên đến cực hạn, liền phá tan lý trí, tiết ra xuân triều.
Vũ Lâu cảm nhận được dòng dịch ấm áp trào ra giữa hai chân hắn, ha ha cười xấu xa hai tiếng, đứng dậy rời khỏi hắn. Hắn vừa xấu hổ vừa giận muốn chết, cắn răng hung dữ nhìn nàng: "Đãng phụ."
Nàng vươn ngón trỏ, do dự một chút, vẫn ấn mạnh vào ngực hắn, giải huyệt đạo cho Lam Tranh.
Ngoài dự kiến của nàng, sau khi được tự do, Lam Tranh cũng không bổ nhào về phía nàng báo thù, mà xoay lưng nằm xuống, úp mặt vào chăn, không nói câu nào.
"Lam Tranh?"
Hắn lộ ra bộ mặt đỏ bừng xấu hổ, nhục nhã, bi phẫn rống lên: "Nữ nhân đáng chết, ngươi chờ đó!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nghề Vương Phi
Hoa Dương Hoa Ảnh
Nghề Vương Phi - Hoa Dương Hoa Ảnh
https://isach.info/story.php?story=nghe_vuong_phi__hoa_duong_hoa_anh