Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bàn Ti Động 38 Hào
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 81: Đệ Bát Thập Nhất Chương
C
on nhện con dùng một sợi tơ treo đung đưa tới lui, sau đó bỗng nhiên đứt, nàng liền rơi xuống bể cá trước mặt ta. Ta vớt nó lên.
Nó vừa vẩy nước trên người, vừa hỏi ta: “Tam Bát tỷ tỷ, ngươi đang sợ sao?”
“Không sợ.”
Ta lẳng lặng ngồi ở đằng kia chờ đợi, qua một lúc lâu, Tử Hằng cùng Phượng Nghi từ tĩnh thất đi ra. Phượng Nghi nghiêm mặt, Tử Hằng thì lộ vẻ có chút mệt mỏi.
Ta đứng lên đón: “Được rồi sao?”
“Đã giải quyết, bất quá hắn nhất thời chưa tỉnh được.” Tử Hằng nói: “Ngươi sai người cẩn thận trông chừng đi, ta muốn đi nghỉ một lát.”
Ta gật đầu, lập tức phân phó con nhện đi an bài, Tử Hằng xua tay ý bảo không cần phiền toái, sau đó trở về Trầm Thủy cư, ta đứng ở cửa viện nhìn thân ảnh của hắn biến mất phía sau cửa viện Trầm Thủy cư.
“Tam Bát tỷ tỷ, ngươi… Ừm, Hôi Đại Mao nói…”
Con nhện con bắt đầu cà lăm, bất quá ta đoán được Hôi Đại Mao đã nói cái gì. Bằng không đám nhện các nàng cũng sẽ không đặc biệt làm nhiều quần áo hơn cho Tử Hằng.
“Đừng nghe hắn nói hươu nói vượn. Ngươi không bận sao? Lần trước dạy ngươi nhu ti bách luyện, ngươi đã luyện quen rồi?”
Con nhện con lập tức chột dạ: “Ta… Ta đây liền đi luyện.”
“Ai ai. Đừng vội chạy. Mấy cái cam thảo phục linh đan ta thu thập lần trước. Còn cả hóa lệ tán. Ngươi đều để chỗ nào?”
“A. Tỷ tỷ ngươi muốn dùng sao? Ta liền đi mang tới.”
Con nhện con chạy trốn nhanh như chớp. Chỉ chốc lát sau liền mang tới hai cái hộp gỗ: “Tỷ tỷ ngươi muốn dùng làm gì vậy?”
Nàng chính là quá mức tò mò. Đây cũng không phải là phẩm chất tốt. Sự tò mò có thể giết chết mèo. Phỏng chừng con nhện cũng khẳng định sẽ bị giết chết.
Ta mở cái hộp chứa cam thảo phục linh đan ra. Bên trong xếp hai hàng tổng cộng sáu cái bình. Cái bình là khắc từ đá. Chạm tay sinh ấm ấp.
“Đi đưa một bình cho Ngao công tử. Một bình cho Phượng tiền bối. Một bình cho Tam Lục. Còn một bình để lại cho thư sinh đang nằm bên trong kia.”
Thu thập những thứ này mất thời gian rất lâu, bất quá sử dụng thật là nhanh, nháy mắt một cái mất hai phần ba.
“A. Vậy hóa lệ tán thì sao?”
“Hóa lệ tán… Trước hết giữ đi.”
Con nhện con cầm lấy cam thảo phục linh đan đi, ta nhìn một cái hộp khác còn lại trong tay ta.
Hóa lệ tán tên này là ta ấn theo trên sách lấy ra, thật ra… sau khi pha xong một lần cũng chưa từng sử dụng. Không có chỗ dùng đến nó.
Ta lại lấy cái gói trong tay áo kia ra xem thử, bên trong có cái vỏ trứng màu đen ấy.
Cảm giác giấu cái này không yên ổn giống như giấu một quả bom hẹn giờ. Thế nhưng lại thật sự rất muốn biết… Thứ này cùng với sự kiện liên tiếp phát sinh gần đây kia rốt cuộc có liên hệ gì.
Ta lại thu cái gói kia lại, sau đó cầm hộp hóa lệ tán đi tiền viện.
Tam Lục và Lý thư sinh đều đang ngủ say, chưa có tỉnh.
Cơm chiều làm xong. Lại chỉ có một mình ta ăn. Hôi Đại Mao lần lượt đi mời bọn họ, thế nhưng Tử Hằng nói không muốn ăn, Phượng Nghi căn bản không để ý tới, Tam Thất không ở trong sân, có lẽ là đi ra ngoài tản bộ.
Ta cũng không đói, uống chút canh, liền đi xem Tam Lục.
Nàng vẫn ngủ, sắc mặt dễ nhìn hơn lúc đầu một chút, sờ thử tay. Cảm giác độ ấm cũng dần dần hồi phục.
Tình yêu thật sự đáng giá con người vì nó sống vì nó chết sao? Tam Lục thoạt nhìn một người lạnh lùng như thế, gặp phải tình yêu cũng là giống như liệt hỏa bốc cháy lên.
Khi lại đi xem Lý thư sinh, hắn an tĩnh nằm ở nơi đó. Tựa hồ giống như đang ngủ. Bất quá sắc mặt của hắn hơi xanh trắng, hô hấp cũng rất yếu ớt.
Ta dừng lại bên giường hắn, hơi do dự, đầu ngón tay bắn ra một sơi tơ mảnh, theo mạch môn của hắn nhẹ nhàng đâm vào trong.
Huyết mạch của hắn đã không phải là cái loại cảm giác đông đặc sền sệt ấy nữa.
Hơn nữa cái loại cảm giác âm hàn kia cũng đã biến mất.
Tử Hằng và Phượng Nghi, công phu kiến thức cũng không phàm a.
Ta thu hồi tơ nhện, nhìn khuôn mặt an tĩnh của Lý thư sinh, không biết vì sao, gian phòng này rất yên tĩnh. Ta lại cảm thấy có chút hoảng sợ.
Thật ra hắn hôn mê bất tỉnh, vừa không thể nói, vừa không thể động.
Sợ hãi của ta căn bản không có lý do.
Ta xoay người rời khỏi giường, mới vừa đi tới cửa, nghe được phía sau truyền đến tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Ta nhanh chóng quay đầu, Lý thư sinh vẫn nằm ở nơi đó không hề động, thanh âm mới rồi tựa hồ là ảo giác của ta. Không phải… Hẳn là không phải nghe lầm. Ta đi một bước đến bên giường, quả nhiên thấy bờ môi của hắn run rẩy rất khẽ, tiếng rên rỉ rất nhỏ mà nặng nề kia. Đích xác là hắn phát ra.
Mắt hắn mặc dù vẫn nhắm, thế nhưng có thể nhìn thấy con ngươi phía dưới mí mắt cũng đang hơi run run.
“Lý Phù Phong?” Ta chuẩn xác không có lầm nhớ tên của hắn. Đây đối với ta mà nói là rất hiếm thấy, ta trước kia lúc nào cũng rất khó nhớ được tên của người khác.
Lông mi của hắn rất dài, cũng rất dày, làm nền cho nước da nhạt hơi xanh trắng, màu đen lộ càng đen, giống như quét một tầng bột chàm. Làn da trắng cũng càng trắng, giống như sứ mảnh.
Ánh mắt của hắn hơi mở ra, cho dù là một động tác nhỏ như thế. Nhìn ra được cũng hao rất lớn khí lực của hắn mới hoàn thành.
“Đây là… chỗ nào…”
“Đây là Bàn Ti động. Sư tỷ của ta Tam Lục mang ngươi tơi đây nhờ giúp đỡ, trong thân thể ngươi có một cỗ ma khí. Bất quá bây giờ đã bị loại trừ rồi.” Ta nhẹ giọng nói: “Muốn uống nước không?”
Hắn nhẹ nhàng ưm một tiếng, ta ngoắc tay một cái, bình nước bát nước trên bàn đồng thời bay ngang qua đây, dừng trên tay ta.
Ta không không biết chăm sóc người lắm, một tay nâng đầu của hắn, một tay cho hắn uống nước, kết quả nghiêng quá mau, nước chỉ có vài giọt vào trong miệng hắn, còn lại đều theo khóe miệng tràn ra chảy xuống, sau đó thấm ướt vạt áo của hắn.
Ta chịu đưng tính tình lại cho uống lần nữa, lần này miệng hắn mở rộng ra, thế nhưng lại uống quá mau, yếu ớt sặc mà ho khan, giống như một cái bễ bay hơi, thanh âm vừa kịch liệt vừa thấp trầm, người nghe có chút không đành lòng.
Nửa chén nước không uống được hai ngụm, đều lãng phí.
Đúng rồi, cam thảo phục linh tán của ta, bây giờ là có thể cho hắn uống.
Ta mở cái bình đổ thuốc bột ra.
Lúc đầu làm là muốn làm thành thuốc nước, hiệu lực như thế sẽ càng mạnh hơn, thế nhưng thuốc nước không giữ được lâu như thuốc bột.
Ta đổ thuốc bột vào trong bát, dùng nước hòa ra.
Nước thành một loại màu hồng nhạt, ngửi lên có loại mùi hương đăng đắng.
Ta trịnh trọng nói với Lý thư sinh: “Này, đây chính là thứ tốt, không thể lại uống sót uống sặc.” Cũng không quản thần trí hắn minh mẫn hay không. Có nghe hiểu lời của ta hay không, dù sao cũng đưa bát nước tới bên miệng hắn.
Còn được, lần này Lý thư sinh có lẽ cũng thanh tỉnh hơn một chút, uống vào hết nửa bát nước trộn thuốc bột này.
Ta buông bát nước, để hắn tựa vào đầu giường.
Ánh mắt Lý thư sinh có chút bối rối, hắn là đối mặt với ta. Thế nhưng ánh mắt hắn không dừng trên người ta.
Có lẽ vẫn còn đắm chìm trong cảnh giới trong mộng chưa tỉnh đi.
“Ngươi là… Đào Hoa.”
“Phải, ngươi còn nhớ sao?”
Ta cười cười, Lý thư còn nhớ tên ta, điều này cũng làm cho tâm tình ta rất tốt.
“Ngươi không cần sợ, tuy rằng chỗ này của ta là một ổ yêu quái, thế nhưng chúng ta không sát sinh cũng không ăn thịt người, yên tâm điều dưỡng thân thể cho tốt đi.” “Ta làm sao vậy?”
“Ta còn muốn hỏi ngươi đây, chúng ta cũng chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, không biết ngươi rốt cuộc sao lại bị ma khí quấn lên.”
Lý thư sinh nghiêm túc suy tư một hồi: “Ta chỉ nhớ… Ta ở trong sân. Sau đó yêu nữ muốn cưỡng hôn kia tới, chính là đổ vào trong miệng ta thứ gì đó… Sau đấy ta liền bất tỉnh nhân sự.”
“Hở?”
Là thứ hắn uống có vấn đề, hay là sau khi hắn uống thứ đó phát sinh biến cố gì khác?
Việc này chỉ có thể hỏi Tam Lục.
Mà thứ Tam Lục cho hắn uống… Chẳng lẽ là canh luân hồi?
Ta lập tức sôi nổi lên. Dường như trong đầu có cái dây “đinh” một tiếng bị kích thích, kéo căng.
Cái dây kia dường như là tên là bát quái… Hì hì.
“Ta nói ngươi, ừm, có nhớ tới cái gì không?”
“Nhớ cái gì?”
“Ừm, chính là… chuyện trước kia. Ta là nói, chuyện trước khi ngươi sinh ra, chuyện kiếp trước, có ấn tượng gì không?”
“Nói như ngươi vậy thật là kỳ quái…” Hắn một câu cũng chưa nói xong, biểu tình trên mặt trong nháy mắt biến thành trống rỗng. Dường như hồn bị lấy đi mất rồi, cứ như vậy đần ra, ngơ ngẩn không nhúc nhích.
“Ta nói, ai… Ngươi có ổn không?” Ta đưa tay ra đung đưa hai cái trước mắt hắn, hắn căn bản một chút phản ứng cũng không có.
“Này, này, ” Ta lại duỗi tay đẩy hắn hai cái.
“Nha, không có việc gì, không có việc gì.”
“Quái nhân…” Ta nhỏ giọng nói thầm.
Quên đi. Ta vẫn là đừng trêu chọc hắn, vạn nhất hắn cử chỉ điên rồ, bị bệnh tâm thần gì đó, ta cũng không có cách nào bồi một cái bảo bối sống như thế cho Tam Lục.
Trong phòng rất tối, ta đi qua một bên, nhấc chụp đèn lên, đốt bấc đèn, sáng lên, sau đó đậy chụp đèn lại.
“Ngươi có đói bụng không? Ta bảo người đưa một chút đồ ăn tới cho ngươi nhé.”
“Được. Vậy làm phiền ngươi.”
Ta bước nhanh rời khỏi tĩnh thất. Đi ra được mấy chục bước, thở dài một hơi.
Ta vẫn là không thích giao tiếp với người.
Làm người quy củ rất nhiều. Nào có tự tại như làm yêu quái.
Cái gì lễ tiết, cái gì đạo đức, cái gì… Mặc dù kiếp trước ta cũng là người, thế nhưng ta bây giờ đã quen làm yêu quái rồi, không bó không buộc không lo lắng.
Ta muốn gọi một con chuột tới phân phó đưa đồ ăn cho Lý thư sinh, bỗng nhiên nghe được chỗ nào vang lên một tiếng cách.
Ừm… Tiếng động rất nặng nề.
Tuy rằng mỏng manh, thế nhưng tựa hồ cách rất gần.
Chỗ nào đang vang?
Ta đang suy nghĩ chuyện này, lại nghe được một tiếng động vang lên, giống như tiếng vang vừa rồi.
Không, lớn hơn tiếng động vừa rồi, hơn nữa còn rõ ràng hơn.
Ta nghe ra được.
Tiếng động kia, là từ trong tay áo của chính ta truyền tới.
Ta có chút căng thẳng nuốt ngụm nước miếng, lấy cái bọc tơ nhện từ trong tay áo kia ra.
Vỏ tròn màu đen trong cái bọc kia lại động một cái, tiếng động lần này dài hơn hai tiếng ban nãy, cũng vang hơn.
Tựa hồ thứ trong vỏ kia đang va đập vào tầng vỏ ấy muốn thoát ra.
Ợ…
Ta cảm thấy có chút thở không ra hơi, có chút căng thẳng, có chút sợ hãi, còn có chút hưng phấn.
Con sâu này sẽ phá vỏ mà ra sao?
Vậy, sâu mang theo ma khí này sẽ biến thành dạng gì? Có bao nhiêu bản lĩnh? Là có độc? Hay là có chỗ lợi hại nào khác? Rốt cuộc chuyện móc tim kia và con sâu trong vỏ tròn màu đen này có quan hệ gì?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bàn Ti Động 38 Hào
Vệ Phong
Bàn Ti Động 38 Hào - Vệ Phong
https://isach.info/story.php?story=ban_ti_dong_38_hao__ve_phong