Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Giới Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 65.4
“M
ẫu hậu” Như Âm công chúa cuối cùng cũng dừng lại động tác, vung tay lên lãnh lẻo trừng mắt liếc Lý công công một cái, xoay người lại đi qua một bên, cung nữ thiếp thân của nàng là Cẩm Khâm, vội vàng hầu hạ tiểu chủ tử ngồi xuống, không chút nào dám khinh thường, chủ tử không phải là người có tính tình tốt, may là nàng đã quen với bản tính của nàng ta, mới có thể hết sức ở bên cạnh nàng ta.
“Công chúa, đừng tức giận, ngồi xuống uống một ngụm trà đi.”
Một ly trà rất nhanh đưa tới bên môi Như Âm, như âm bị giằng co hơn nửa ngày, xác thực cũng khát, đưa tay nhận lấy, lửa giận cuối cùng cũng tiêu tan một ít, bất quá vẫn còn tức giận trừng mắt liếc Lý công công một cái.
Thái hậu nương nương nhìn nữ nhi kiêu ngạo, đáy lòng hiện lên tia bất đắc dĩ, đều là do mình quá nuông chiều nàng, cũng chẳng trách người khác, phất phất tay: “Đi xuống đi, cho người theo dõi bên kia một chút.”
“Dạ, thái hậu nương nương.”
Lý công công sắc mặt trắng bệch bò dậy, lung la lung lay đi ra ngoài, thái hậu liếc một cái, cũng có ba phần không đành lòng, tiểu Lý tử theo nàng có hơn mười năm, cảm tình tự nhiên vẫn còn một chút, nghĩ vậy, thái hậu xoay người lại quét mắt liếc Mộ Dung Như Âm, thấy nàng đang uống trà, tựa hồ không còn tức giận như lúc trước, thái hậu lạnh nhạt phân phó.
“Đều đi xuống đi.”
Cẩm Khâm biết thái hậu nương nương có chuyện muốn nói với công chúa, lập tức dẫn cung nữ trong tẩm cung lui ra ngoài.
Trong không gian rộng lớn chỉ còn thái hậu cùng Như Âm công chúa, thái hậu nương nương đau đầu liếc mắt nhìn nữ nhi của mình, thở dài: “Như Âm, ngươi nên đè nén tính tình lại bớt phóng túng một chút, ngươi xem, ngươi rất là lỗ mãng, làm hại mẫu hậu bị nữ nhân kia răn dạy.”
Như Âm vừa nghe mẫu hậu nói, nghĩ đến lúc trước Mộc Thanh Dao là nữ nhân háo sắc cũng dám răn dạy nàng, nha đầu của nàng ta còn cầm kiếm gác ở trên cổ nàng, Như Âm đến bây giờ còn cảm giác được khí lạnh vô cùng lợi hại từ thanh kiếm kia, chỉ cần nàng cử động một chút, chỉ sợ mạng nhỏ sẽ không còn.
Nghĩ đến nàng đường đường một công chúa lại bị một tiểu nha đầu khi dễ, sắc mặt của nàng liền trầm xuống, bất mãn nhìn mẫu hậu đang dựa ở trên giường.
“Đều do hoàng huynh, quá sủng nữ nhân kia, mắt thấy chúng ta bị người khác khi dễ, cũng không giúp chúng ta, thực sự là quá đáng mà.”
Thái hậu thân thể khẽ ngồi dậy, vươn tay kéo nữ nhi: “Như Âm, chuyện hôm nay ngươi cũng thấy đấy, sau này đừng tùy tiện phát ra cái tính làm càn, hoàng huynh ngươi sẽ không đứng về phía ngươi, phải biết rằng, hắn không phải là huynh trưởng cùng một mẹ sinh ra với ngươi.”
Thái hậu mở miệng lời nói thấm thía.
Trên gương mặt xinh đẹp của Như Âm như có điều suy nghĩ, chợt kinh ngạc nhìn mẫu hậu mình, thở dài: “Đúng vậy, nếu như hôm nay là nhị hoàng huynh làm hoàng đế, sẽ không để cho người khác khi dễ của chúng ta.”
Đáng tiếc hiện tại hoàng thượng không phải nhị hoàng huynh, Như Âm chính là chán nản cũng không có biện pháp, nhưng nếu để cho những người đó khi dễ trên đầu nàng, nàng lại không cam lòng.
“Chớ nói lung tung, ” thái hậu lạnh lùng cảnh cáo nữ nhi, Như Âm làm bộ không nghe thấy, nói tiếp.
“Mẫu hậu, chẳng lẽ chúng ta sau này thực sự để cho nữ nhân kia bò trên đầu của chúng ta?”
Như Âm biết tính cách mẫu hậu, luôn luôn chuyên quyền độc đoán, tuyệt đối không bao giờ cho Mộc Thanh Dao kia bò lên trên đầu mẹ con các nàng, tuy rằng hôm nay một các nàng ăn quả đắng, nhưng sau này sẽ đòi lại gấp bội.
“Nàng mơ tưởng.”
Thái hậu tàn nhẫn gắt một cái, sắc mặt có chút dữ tợn, Như Âm thoả mãn nở nụ cười.
“Ta chỉ biết mẫu hậu tuyệt đối sẽ không để cho người khác khi dễ chúng ta, cho dù hoàng huynh che chở nữ nhân kia, nhưng hậu cung to lớn như thế, nếu như nữ nhân kia một lúc không cẩn thận thì thế nào? Chẳng lẽ còn có thể trách móc trên đầu chúng ta sao.”
Thái hậu tà tà liếc nữ nhi một cái, lần này nàng ta thật có chút đầu óc, khóe môi hiện lên giả dối, lạnh lùng nhắc nhở nữ nhi: “Gần nhất ngươi đừng gây sự cho mẫu hậu, mẫu hậu sẽ giúp ngươi dạy dỗ nữ nhân kia.”
“Nữ nhi đã biết, ” Như Âm lập tức nhu thuận nép vào trong lòng mẫu hậu, gương mặt có chút đau nhắc nhở nàng vừa bị mẫu hậu đánh qua, mẫu hậu thật là độc a, Như Âm sắc mặt có chút khó coi…
Quảng Dương cung thuộc về phạm vi tây cung, mà Phượng Loan cung thì ở vị trí Đông cung, hai cung điện cách nhau rất xa, lúc đến thì ngồi trên kiệu êm ái, lúc trở về, Mộc Thanh Dao cho mấy thái giám nâng kiệu đi về, bản thân dẫn Mạc Sầu cùng Mai Tâm, còn có mấy người cung nữ tản bộ.
Đầu thu, gió mát phơ phất, đi trên con đường đá xanh, tùy ý có thể thấy được đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, rường cột được chạm trổ, mái hiên cong cong, tầng tầng lớp lớp, xoay quanh theo một trình tự, thật giống như từng đợt từng đợt sóng biển, ánh sáng mặt trời chiếu lên ngói lưu ly, chiết xạ ra tia sáng chói mắt, trước cửa cung điện, hoa cỏ tuyệt đẹp, được sắp xếp ngay ngắn dù thời khắc nào cũng luôn luôn tỏa ra hương thơm, thả ra tất cả hương sắc của nó để chuẩn bị nghênh đón sự héo tàn …
Hậu cung, diện tích rất rộng, lầu các rất nhiều, đều chỉnh tề có trật tự, trước cửa có một hồ nước lớn, bên trên hồ xây cầu đá, cầu kia giống như đất bằng, kéo dài đến tận bờ, bên bờ liễu rủ xanh biếc, cành lá theo từng cơn gió chập chờn.
Trong Hoa viên chỉ cần tùy tiện là có thể thấy được ngửi được, hương khí tràn ngập khắp nơi trên không trung…
Đoàn người nhàn rỗi thong dong đi dạo, một đường hướng Phượng Loan cung mà đi, khí trời mát mẻ, có thể làm cho Mộc Thanh Dao có tinh thần hơn, hoàn toàn không còn nữa những ngày mùa hè lười biếng, trên người bộ y phục màu lam đồng cỏ và con suối, làm cho nàng cũng trở thành một phần màu xanh trong phong cảnh.
Mai Tâm và Mạc Sầu hai người cùng nhau nhìn về phía chủ tử của mình, hôm nay thái hậu nương nương thiếu chút nữa bị nương nương làm tức chết, đáng tiếc nương nương một điểm phản ứng nhận thức cũng không có, Mai Tâm khuôn mặt sầu lo, thái hậu kia không phải là dễ đối phó, thật sợ chủ tử sẽ chịu buồn bực thiệt thòi, vốn muốn nói chút gì, nhưng lại sợ làm mất đi nhã hứng của nương nương, nên không dám nói, mà bản thân mình lại không giấu được vẻ luống cuốn, đương lúc khó xử, thì Mộc Thanh Dao đang đi ở phía trước thật giống như có mắt sau lưng, nhàn nhạt mở miệng.
“Mai Tâm muốn nói cái gì?”
Mai Tâm vội vàng cùng tiến về bóng dáng phía trước, thanh âm thấp xuống, nhỏ giọng mở miệng: “Nương nương hay là cẩn thận coi chừng một chút, thái hậu hôm nay ăn buồn bực, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ.”
Mộc Thanh Dao đột ngột dừng lại, Mai Tâm phía sau thiếu chút nữa đụng vào, chỉ thấy thân thể nàng chậm rãi quay lại, đôi mắt trầm tĩnh nhìn Mai Tâm, sau đó quét mắt nhìn về phía đám cung nữ đi theo các nàng, vẻ mặt mang sắc thái trang nhã, quanh thân bao phủ hơi lạnh thấu xương, u ám mở miệng.
“Bản cung đã thân bất do kỷ rồi, nếu là có người còn dám trêu đến bản cung, một điểm cũng sẽ không bỏ qua.”
Mai Tâm cùng Mạc Sầu hai người rùng mình một cái, xem ra nương nương trong lòng đều biết, hơn nữa lời này rõ ràng là cách sơn đả hổ (*), cảnh cáo những cung nữ phía sau, nương nương ngay cả thái hậu đều không buông tha, huống chi là mấy cung nữ nho nhỏ các nàng, cung nữ Phượng Loan cung, thở cũng không dám thở mạnh, tựa hồ nương nương là một người tàn nhẫn, các nàng vẫn tự cầu phúc nhiều đi, tốt nhất quản lý cái miệng mình cho tốt, xem ra trong cung đã không còn yên ổn, sẽ có thay đổi bất ngờ a…
(*) ý là giả vờ nói người này nhưng lại cảnh cáo kẻ khác.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Giới Hoàng Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_gioi_hoang_hau__ngo_tieu_tieu