Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thanh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 80: Tiêu Cực Trong Ngành Giáo Dục
A
n Tại Đào chậm rãi đi theo phía sau bốn người Trương Cương. Phó Thụy Vân đề xuất cùng các Trưởng ban khác gặp mặt, đương nhiên cũng kêu An Tại Đào. Tuy rằng An Tại Đào không phải chủ quan Ban tin tức, nhưng là trưởng nhóm phóng viên hưởng đãi ngộ ngang cấp Trưởng ban, tất nhiên cũng được xem là cùng một tầng lớp.
An Tại Đào nhìn sắc trời, thấy mặt trời cũng chưa xuống núi, nhíu mày:
- Trương trưởng ban, và các vị, trời vẫn còn sớm, thời gian làm việc chưa hết, chúng ta đi như vậy có ổn không?
Trương Cương cười cười, Phó Thụy Vân vừa mới nhậm chức, đang hưng phấn mời khách, anh ta làm trưởng ban cũng không muốn khiến cô mất hứng, dù sao cũng là cộng sự với nhau.
Khương Bá Tĩnh cười ha hả:
- Tiểu An, hôm nay việc cũng không nhiều lắm, cơ bản bản thảo thông qua hết rồi, đã đem đến phòng thư ký biên tập, chúng ta ở lại cũng chẳng có việc gì làm. Đi thôi, hôm nay chúng ta tụ tập một bữa, giao lưu một chút, cũng thuận lợi cho công tác sau này.
Năm người đón một chiếc taxi, nhưng chưa lên xe, An Tại Đào thấy có tin nhắn gửi đến từ một số điện thoại lạ, trên cùng là dăm câu đùa vui vẻ, đoạn chính giữa đại ý viết: Hiệu trưởng chuyển đến nhà mới, các giáo viên đến chúc mừng, học sinh nghỉ học một ngày, vì việc riêng mà bỏ cả dạy học.
An Tại Đào mỉm cười, biết đại khái là một độc giả tìm đến mình báo tin.
…
Trước khi đi ăn mừng, năm người thay mặt Ban tin tức đến bệnh viện thăm hỏi Hồ Dũng đột nhiên té xỉu. Theo lời y tá nói, Hồ Dũng thật ra không có trở ngại gì, chỉ là gần đây làm việc quá sức, lại nhất thời kích động, đột nhiên não xung huyết té xỉu, chăm sóc cẩn thận thêm ít ngày là có thể xuất viện.
An Tại Đào không cùng bọn họ vào phòng bệnh, đứng ở ngoài nhìn Hồ Dũng qua cửa sổ. Đây là một kẻ đáng thương, hắn thở dài, trong lòng thầm nghĩ, hao tâm tổn sức như vậy đột nhiên thành công dã tràng, thực sự là một cú sốc lớn.
Chỉ có điều An Tại Đào cũng không hiểu lắm. Hoàng Trạch Danh đã chọn Hồ Dũng, không hiểu sao người này bỗng nhiên nửa đường chủ động buông tay khiến Hoàng Trạch Danh trở tay không kịp, cấp tốc gọi điện cho Lâm Hổ Cục giáo dục. Lâm Hổ cũng không nén nổi giận gọi điện thoại cho Hồ Dũng, làm Hồ Dũng khi nghe Lâm Hổ nói rằng mình đã để tuột khỏi tay cái ghế Phó trưởng ban, còn không tin đó là sự thật.
Buông điện thoại, Hồ Dũng chết lặng không nói nên lời. Có thể trách ai được chứ? Anh ta thất thểu đi vào đại sảnh tòa soạn, tâm thần run rẩy trước mắt tối sầm liền ngất ngay tại chỗ.
Nghe Trương Cương an ủi, lại nhìn thấy Phó Thụy Vân đắc ý ra mặt, rồi nghe nói An Tại Đào được hưởng bậc lương cao nhất trong ngạch phóng viên, Hồ Dũng trong lòng từng đợt bi ai oán hận. Anh ta nhắm mắt, quay lưng đi.
Trương Cương, Tương Băng, Khương Bá Dĩnh và Phó Thụy Vân liếc nhìn nhau, ngượng ngập rời khỏi phòng bệnh.
Rời khỏi bệnh viện, trên đường về, ai nấy đều trầm mặc, mọi người đều hiểu, Hồ Dũng vì sao đến nông nỗi ấy. Đối với Thụy Vân, đây là cơ hội trên trời rơi xuống. Vào buổi tối được khi bầu, Trương Đạo Luân đã làm công tác tư tưởng cho Phó Thụy Vân để cô chấp nhận buông tay, sau một thời gian sẽ sắp xếp cho cô làm quản lý ở một phòng ban khác, lúc này, cô buộc phải rút lui, bởi vì lãnh đạo đã quyết định đề bạt Hồ Dũng.
Nhưng Phó Thụy Vân không chấp nhận, cô cho rằng mặc dù cô không thể thắng cũng muốn thể hiện hết ưu thế của mình lần này. Ít nhất cũng để lại ấn tượng với lãnh đạo. Nhưng trong cuộc họp nghe nói Hồ Dũng chủ động rút lui, Phó Thụy Vân lại tiếp tục hy vọng. Cô càng thêm tỏ ra tự tin.
Phó Thụy Vân cười:
- Đi thôi, các vị, nhà hàng tôi đã đặt rồi, hôm nay mọi người vui vẻ đi.
Thấy mọi người không có ý kiến, ngoài mấy câu khách khí xã giao, Ạn Tại Đào cũng không nói gì thêm. Đánh xe đến địa điểm Phó Thụy Vân đã chọn, đó là một nhà hàng khá lịch sự tao nhã, khác hẳn một tiệm cơm bình dân. Xem thái độ của Phó Thụy Vân thì dường như khá quen thuộc nơi này. Thậm chí, còn có quan hệ thân mật với ông chủ. Quả nhiên, bốn người vừa vào phòng, nhân viên phục vụ liền bê lên hai đĩa trái cây thập cam, nói là ông chủ gửi biếu.
Năm người có hai là nữ, hơn nữa An Tại Đào cũng không uống rượu, chỉ uống hai chai bia rồi dừng, sống chết gì cũng không uống tiếp. Mà Trương Cương tửu lượng kém, mới nhấp hai chén đã như muốn say. Khương Bá Tĩnh uống tốt, nhưng không có người uống cùng nên cũng không hào hứng lắm. Cho nên tiệc mừng này có chút hơi tẻ nhạt, sớm kết thúc.
Ăn xong, Phó Thụy Vân còn mời mọi người đi hộp đêm, nhưng chồng của Tưởng Băng điện thoại liên tục gọi cô về vì con bị sốt, nên vội vàng ngừng cuộc vui. Trương Cương là người chất phác, không quen đến những chốn như thế, nên khéo léo từ chối. Khương Bá Tĩnh uống rượu dở mồm muốn tìm thêm bạn nhậu tiếp. Từ nhà hàng đi ra có chút xíu thời gian đã dần rã đám gần hết.
Màn đêm buông xuống, bên cạnh hộp đêm đèn nê ông lập lòe nhấp nháy. Phó Thụy Vân ngà ngà say liếc ánh mắt quyến rũ về phía An Tại Đào, giữ chặt tay hắn, cười lẳng lơ:
- Tiểu An, đi chơi với chị một lúc.
An Tại Đào khó chịu lùi về phía sau một bước, khẽ mỉm cười:
- Phó trưởng ban, ở nhà tôi còn có việc, tôi cũng phải về rồi.
An Tại Đào nói xong quay người đi ngay.
Gương mặt đỏ rực của Phó Thụy Vân thoáng có chút xấu hổ, nhìn An Tại Đào xa dần rồi khuất trong màn đêm, oán hận dẫm chân, lắc cái túi xách trong tay, than thở một hồi, rồi chậm rãi đến đường cái đưa tay vẫy taxi.
An Tại Đào tìm một cabin điện thoại công cộng bên đường cái, gọi vào số máy báo tin lúc nãy, đầu dây truyền tới một giọng nói trầm thấp:
-Tìm ai?
- Xin hỏi ai vừa dùng số điện thoại nhắn tin cho tôi. Tôi là An Tại Đào phóng viên báo Tân Hải Thần.
….
Dưới ánh đèn sáng quắc, trước cổng công viên Tân Hải, An Tại Đào rốt cuộc gặp được người báo tin. Anh ta ước chừng 30 tuổi, dáng người rất cao, mặt chữ điền, chân mày rậm, đeo chiếc kính màu vàng, cả người toát lên vẻ hào hoa phong nhã.
- Xin chào, tôi là An Tại Đào, xin hỏi anh là…
An Tại Đào đưa tay ra.
- Xin chào An phóng viên, tôi là giáo viên trung học Thành Đông, tên là Hoàng Phủ Kỳ.
Người thanh niên đưa cánh tay mềm mại ra, chủ động nắm chặt tay An Tại Đào. Sau đó ấm ức xả một tràng, còn lấy ra một tờ văn bản.
Nghe Hoàng Phủ Kỳ kể một hồi, lại nhìn văn bản kia, ngay cả khi hắn dùng trí nhớ kiếp trước và sự từng trải, cũng thấy chuyện này thật hoang đường.
Trường trung học phổ thông Thành Đông nằm ở trung tâm Tân Hải, gần đây xôn xao chuyện Hiệu trưởng khánh thành nhà mới, các giáo viên toàn trường định hôm nay (thứ hai) sẽ đi uống rượu chúc mừng tân gia. Kết quá là Ban giám hiệu cùng tập thể giáo viên đồng ý điều chỉnh một ngày dạy, chuyển toàn bộ giáo trình của thứ hai sang thứ bảy, để các thầy cô có thể đi tân gia Hiệu trưởng.
Hiệu trưởng tân gia, học sinh nghỉ học đã đành, điều lố bịch chính là nhà trường không ngờ ban một văn bản, trên đó lời lẽ tỏ ra rất trịnh trọng, đại để là Ban giám hiệu quyết định… khiến An Tại Đào đọc xong không khỏi buồn cười.
- Thầy giáo Hoàng Phủ, trường của thầy cũng thực lắm trò, chuyện này mà cũng thảo văn bản sao?
Hoàng Phủ Kỳ thở dài:
- Ngông cuồng, hoàn toàn là Hiệu trưởng độc đoán mà thôi.
Hoàng Phủ Kỳ còn nói, văn bản này còn được gửi lên phòng Giáo dục cơ sở của quận, nghe nói hôm nay dự yến tiệc cũng có không ít lãnh đạo phòng.
- An phóng viên, anh nói xem, cái gọi là nội quy thì không được phạm vào. Trường học có kỷ cương của trường học, nếu nói Hiệu trưởng tân gia giáo viên phải nghỉ dạy đi chúc mừng, thì khi giáo viên chủ nhiệm có nhà mới hoặc đám cưới, cũng nghỉ học toàn trường à? Chẳng phải là rối loạn hết chương trình giáo dục sao? Trường học nhân việc riêng tùy ý nghỉ dạy, còn gì là kỷ luật và nề nếp của trường học?
Hoàng Phủ Kỳ tức giận bất bình nói:
- Chưa nói mỗi người đều phải có phong bì đến mừng, chẳng phải là đang lạm dụng chức quyền sao?
An Tại Đào cười cười, trầm ngâm một hồi:
- Thầy giáo Hoàng Phủ, như vây đi, tôi ngày mai có việc bận rồi, ngày kia chúng ta sẽ đến trường phỏng vấn, thầy có giám đứng ra trả lời phỏng vấn của chúng tôi không?
- Có gì mà không dám, cùng lắm thì tôi xin nghỉ, tôi đã chịu hết nổi rồi. Hiệu trưởng chó má dùng người không khách quan, độc tài làm loạn, có phá trường tôi cũng chẳng sợ. An phóng viên, anh đến đi, tôi nhất định nhận trả lời phỏng vấn, hơn nữa, phụ huynh học sinh cũng có nhiều người sẵn sàng lên tiếng. Tôi sẽ dẫn họ đến luôn.
Hoàng Phủ Kỳ cắn chặt răng:
- Tôi không tin thế giới này không còn chỗ nào công bằng. An phóng viên, tôi đã đọc rất nhiều bài của anh, hy vọng anh có thể bênh vực lẽ phải đưa ra ánh sáng chuyện này, giáo dục không phải là lĩnh vực để mấy người đó lộng quyền làm loạn. Đây là trường học, không phải quan trường. Không khí ngột ngạt như thế, làm sao dạy học sinh nên người? Trăm năm trồng người, giáo dục là gốc, Hiệu trưởng như vậy… học sinh biết noi gương ai?
Hoàng Phủ Kỳ có chút kịch động nắm tay An Tại Đào lắc mạnh, đến mức hắn cảm thấy chóng cả mặt.
codon.trai
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thanh
Cách Ngư
Quan Thanh - Cách Ngư
https://isach.info/story.php?story=quan_thanh__cach_ngu