Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đấu La Đại Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 79:thân Thế Chi Mê Dữ Hạo Thiên Đấu La - Mê Hoặc Về Thân Thế Cùng Hạo Thiên Đấu La
S
uy nghĩ một chút, Đường Tam đột nhiên nhớ đến bức thư của phụ thân lưu lại cho mình trước lúc đi, Tay phải từ trên Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ bên hông lấy ra một tờ giấy màu vàng. Đưa vào tay Thái Thản trước mặt :"Tiền bối, ngài có nhận biết được chữ viết này không?Cha ta lúc ta mới sáu tuổi đã lưu lại phong thư này rồi bỏ đi, từ đó về sau không thấy quay lại nữa."
Đưa lá thư cho Thái Thản, Đường Tam bắt đầu yên lặng chờ, Đường Tam thường mang nó ra để xem, đây là kỷ vật duy nhất phụ thân lưu lại, mỗi khi nhìn thấy lá thư này, hắn cảm thấy nhớ cha vô biên
"Tiểu Tam:
Khi ngươi nhìn thấy phong thư này, ta đã đi. Không nên đi tìm ta, ngươi cũng không có khả năng tìm được ta.
Ngươi mặc dù còn nhỏ, nhưng đã có thể tự chăm sóc bản thân. Chim ưng chỉ có tự mình giang cánh thì mới có thể sớm bay cao.
Không cần phải lo lắng cho ta, tính cách của ngươi kế thừa rất nhiều sự tinh tế của mụ mụ ngươi. Ba ba ngươi là một người vô dụng. Ngươi cũng đã lớn dần, ba ba cũng phải ra đi để lấy về một số thứ vốn thuộc về ta. Một ngày nào đó, hai phụ tử chúng ta sẽ gặp lại.
Ta hy vọng ngươi trở nên cường đại nhưng cũng lại không hy vọng ngươi trở nên cường đại. con đường của mình, ngươi tự mình lựa chọn đi.
Nếu có một ngày ngươi hiểu được chức nghiệp Hồn sư này là không tốt, vậy hãy trở lại Thánh Hồn thôn, giống như ta, làm một thợ rèn.
Đừng lo lắng.
Đường Hạo."
Vốn Đường Tam đang chìm trong ký ức của nỗi nhớ cha, nhưng lúc nhìn lại bức thư, Kết hợp với Thái Thản mơ hồ tiết lộ thân phận, Nội dung bức thư tựa như đã hoàn toàn chuyển sang nghĩa khác
Nhất là câu "Ta vừa hi vọng ngươi trở nên cường đại, vừa không mong muốn như thế" kia, đã nêu ra đầy đủ tâm trạng mâu thuẫn của Đường Hạo. Ba ba nói muốn lấy lại những gì thuộc về người, vậy tột cùng là cái gì đây?
Nhìn lá thư này, Thái Thản thất thần một trận, nhịn không được phải lầu bầu: "Chủ nhân a chủ nhân. Ngài như thế nào có thể nói mình là một người vô dụng? Trong lòng lão nô, người vĩnh viễn là trụ cột của gia tộc".
Cúi đầu nhìn Đường Tam ở trước mặt, Thái Thản cẩn thận giữ tờ giấy trên tay, "Thiếu chủ, đúng vậy, chữ viết này đúng là của chủ nhân."
"Vậy ba ba ta xuất thân từ Hạo Thiên Tông? Tiền bối, Xin ngài nói cho ta biết hết thảy chân tướng. Nếu cha xuất thân từ Hạo Thiên Tông, tại sao người lại cùng ta sống tại Thánh Hồn Thôn vậy?Trong đó tột cùng đã xảy ra chuyện gì?Xin ngài nói cho ta biết. Ta nhất định phải biết được những bí ẩn ở trong đó."
Thái Thản nhìn Đường Tam, nước mắt nhịn không được cứ tuôn ra, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được, thưở nhỏ không có mẫu thân,Lúc sáu tuổi cha lại bỏ đi, những năm gần đây Đường Tam sống cuộc sống khốn khổ như thế nào. Nhịn không được dang tay ôm hắn vào lòng, "Thiếu chủ, ta thương cảm cho người quá, mấy năm nay người đã chịu cực khổ quá nhiều".
Tâm tình Đường Tam kích động vạn phần. Vừa rồi các tin tức đột ngột đến khiến tâm hắn thật rối loạn. Hạo Thiên Tông, ba chữ này đánh sâu vào tâm trí hắn."Thiếu chủ, năm đó thật sự chủ nhân không thể nói cho ngài bí mật của người. Ngay cả ta cũng không rõ chuyện gì đã sảy ra. Ngài chỉ cần biết. Chủ nhân là là một nam tử hán đỉnh thiên lập địa, là người tối cường đại trên thế giới này. Không ai có thể so bì với người. Vậy là đủ rồi.Ta vốn cũng thuộc một trong tứ đại phụ chúc tông tộc.Nhưng chính là vì chủ nhân, ta mới lựa chọn thoát ly Hạo Thiên Tông.Lại ở Thiên Đấu thành mà tự lập.Nếu chủ nhân đã xuất hiện, vậy một phần lực lượng trong tộc không thể nghi ngờ gì sẽ nghe chủ nhân sai khiến. Bây giờ mặc dù chủ nhân không có ở đây nhưng vẫn còn Thiếu chủ, Từ bây giờ toàn bộ bổn tộc gồm hai trăm mười bảy tên tráng niên hồn sư đều nghe lệnh người."
Con mắt Đường Tam có chút mơ hồ, phụ thân bỏ đi thoáng chốc đã tám năm thời gian, bặt vô âm tín.
Nếu nói hắn không có một tia oán hận là không có khả năng, nhưng lúc này Đường Tam cảm giác được, nếu cha hắn xuất thân từ Hạo Thiên Tông, như Thái Thản nói là chủ nhân của hắn, nhưng lúc trước lại rơi xuống làm thợ rèn và túy qủy hơn sáu năm tại Thánh Hồn Thôn.
Như vậy là một cảm giác bất đắc dĩ cùng bi thương như thế nào?
Nhớ đến lúc mình chuyển thế xuất sanh thì cha lại kêu lên thật thảm thiết và thê lương. Đường Tam tựa hồ đã hiểu được chuyên gì.
Hai tay nắm lấy song chưởng của Thái Thản, "Tiền bối, lòng ta bây giờ thật sự rất loạn, ta phải tĩnh tâm suy ngẫm lại thật tốt".
Thái Thản vội nói" Thiếu chủ ngàn vạn lần đừng dùng hai chữ tiền bối để xưng hô, cứ gọi lão nô là Thái Thản"
Đường Tam cười khổ nói: "Ngài là gia gia của Thái Long, mà ta lại là đồng học của hắn, tuổi so với hắn còn nhỏ hơn. Nếu ngài không ngại, cho ta gọi một tiếng Thái gia gia đi."
"Nhưng mà....." Thái Thản có chút do dự
Đường Tam lại nói: "Cho dù cha ta ở chỗ này, cũng nhất định sẽ đồng ý thôi. Thái gia gia, ta phải đi gặp Trữ tông chủ, chúng ta phải chia tay. Về thân thế thực sự của ta, mong ngài giữ bí mật dùm, ta phải tỉnh táo suy ngẫm một chút".
Thái Thản trầm ngưng nói: "Thiếu chủ, ngài nhất định phải cẩn thận với Trữ Phong Trí. Lúc đầu chủ nhân có nói qua, Tông chủ tân nhiệm của Thất bảo lưu ly tông Trữ Phong Trí là một người đại tài, Thất bảo lưu ly tông trong tay hắn nhất định có thể phát dương quang đại. Ngài là người Hạo Thiên Tông, bất luận như thế nào cũng không thể gia nhập Thất bảo lưu ly tông."
Đường Tam vuốt vuốt cằm" Thái gia gia, ngài yên tâm đi, cho dù hôm nay không nói chuyện với ngài, ta cũng không định gia nhập tông môn gì gì đâu. Ta sẽ không vì quyền thế mà từ bỏ tự do".
Nghe Đường Tam nói, Thái Thản nhìn không khỏi sửng sốt một chút, thấy lời nói điềm tĩnh của Đường Tam trước mắt, hắn phảng phất như lại được nhìn thấy phong thái của Đường Hạo.
Đi ra khỏi phòng của ba người Thái Thản, Đường Tam liên tiếp hít hai ngụm khí, ánh mắt ướt át, lúc phục hồi tâm tình mới đi vào gian hội nghị thất.
Trữ Phong Trí đang ngồi ở vị trí thượng thủ vị trong phòng hội nghị, thản nhiên uống trà, Cốt Đấu La Cổ Dong cũng ở nơi này, đang nhắm mắt dưỡng thần. Khi Đường Tam đi vào hội nghị thất hắn mới mở mắt, ánh mắt sắt bén nhìn khắp người Đường Tam, tựa hồ muốn làm thân thể hắn biến đổi.
Trữ Vinh Vinh đang nhu thuận đứng sau lưng Trữ Phong Trí, le lưỡi về phía Đừơng Tam.
"Xin chào ngài, Trữ thúc thúc, đã để ngài phải đợi lâu". Đường Tam hướng về Trữ Phong Trí hành lễ.
Trữ Phong Trí mỉm cười nói: "Không có gì, ngồi đi. Tiểu Tam, ta có thể xưng hô với ngươi như vậy được không?"
Đường Tam gật đầu nói:" Ngài chính là cha của Vinh Vinh, đương nhiên có thể."Trữ Phong Trí bật cười nói: "Xem ra ta thật sự phải nhờ mối quan hệ của vinh vinh đây. Ta nghe Vinh Vinh nói nhiều về ngươi, hơn nữa lần trước cũng đã gặp qua.Có thể nói những gì ngươi đạt được bây giờ, vào năm đó cha ngươi chưa chắc được. Thẳng thắn mà nói ta đến lần này là đã chuẩn bị không tiếc hết thảy để mong ngươi gia nhập tông môn của ta. Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, không nghĩ được ngươi lại là con của người ấy."
"Trữ thúc thúc, ngài biết cha ta?" Đường Tam thật vất vả mới đi đưa áp lực đi xuống, giờ lại kích động đứng lên.
Trữ Phong Trí gật đầu, "Đương nhiên phải biết,Ở đại lục này tuổi còn trẻ như thế lại đạt được phong hào Đấu La, trong giới hồn sư cũng không có bao nhiêu đâu."
Mặc dù Đường Tam đã đoán được thực lục của cha, nhưng khi Trữ Phong Trí nói đến bốn chữ phong hào Đấu La, hắn vẫn còn cảm giác được sự rung động mãnh liệt.
Con người suốt sáu năm chỉ biết trầm mê trong mạch tửu(rượu nếp ), chỉ biết sống theo ý muốn của bản thân là phụ thân mình, cũng là người từ trong lời của hắn được gọi là Phong Hào Đấu La sao?
Khi Trữ Phong Trí nhắc đến Đường Hạo, ngay cả Cốt Đấu La cũng không khỏi toát vẻ khâm phục trên mặt.
Hết thảy không thể qua khỏi con mắt của Đường Tam, cũng góp phần khẳng định những lời Trữ Phong Trí nói là không sai.
Trữ Phong Trí tiếp tục nói: "Lệnh tôn mất tích đã nhiều năm, không biết hiện ở nơi nào. Huynh đệ chúng ta nhiều năm không gặp, nếu có cơ hội nhất định sẽ tự thân đến bái phỏng."
Đường Tam khổ sở nói: " Ta cũng không biết hiện nay cha thân ở nơi nào, tám năm trước người đã biến mất.Tám năm trôi qua lại hoàn toàn biệt vô âm tín.Nếu như lời tiền bối nói cha ta là người của Hạo Thiên Tông, vậy có lẽ hiện giờ người đang ở Hạo Thiên Tông sao". Trữ Phong Trí cùng cốt Đấu La liếc mắt nhau, trong mắt hai người đều toát ra tia kinh dị. Thần sắc Trữ Phong Trí rất nhanh khôi phục lại bình thường, hướng đến Đường Tam nói: "Tiểu Tam, lần này ta vốn có ý định mời ngươi nhập tông, cho ngươi đãi ngộ tốt nhất, nhưng nếu ngươi là con của người ấy, cái này chắc chắn là không có khả năng. Nhưng thúc thúc đối với cách chế tác ám khí của ngươi rất có hứng thú, không biết ngươi có nguyện ý bán cho ta phương pháp chế tác này không? Ngươi có thể đưa ra cái giá, thúc thúc tuyệt đối không trả giá."
Trữ Phong Trí mặc dù nhìn bề ngoài rất tuấn tú, nho nhã, nhưng lời nói lại cho người ta một cảm giác thoải mái, không có người bình thường nào có thể làm được. Đường Tam lắc đầu không một chút do dự: "Cái này không thể được, phương pháp chế tác ám khí ta sẽ không bán. Nhưng bất quá ta đã đáp ứng Vinh Vinh bán ám khí cho quý tông. Trình tự làm ta có thể giao cho các ngươi, nhưng giai đoạn hợp thành cuối cùng phải do ta tự mình làm.Một là vì phương pháp chế tác ám khí không dễ làm, ta không muốn bán, thêm nữa muốn học cách chế tác cũng mất một vài năm.Ta lại cần phải có thời gian tu luyện, không rãnh lo việc này."
Trữ Phong Trí không nghĩ tới Đường Tam lại cự tuyệt kiên quyết đến như thế.Cái này gọi là cho người cá không bằng cho người cái cần câu.
Hắn tự nhiên hiểu được đạo lý này.Làm ám khí tốn rất nhiều tiền bạc và thời gian.
Nếu thật sự có thể tạo được thì lại có tác dụng rất lớn, vậy sau này thất bảo lưu lý tông có phát triển được hay không chẳng phải là dựa vào đứa nhỏ này hay sao?
Ánh mắt Trữ Phong Trí toát vẻ suy tư, Đường Tam khước từ không một chút do dự, thản nhiên nói:" Không biết Trữ thúc thúc muốn chút ám khí này không?"
Trữ Phong Trí phục hồi tinh thần lại, theo cách nói của Đường Tam hắn nhận ra được, thật sự không thể thương lượng về phương pháp chế tác ám khí, Đường Tam mặc dù chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi nhưng biểu hiện thật kiên nghị, không dễ dàng gì dao động.
Lập tức, Trữ Phong Trí liền đưa ra yêu cầu tiếp theo, hướng phía Đường Tam nói: "Ám khí trên người Vinh Vinh chúng ta đều xem qua.Hầu hết dựa theo các trang bị trên người Vinh Vinh như vậy, ta cần năm trăm bộ. Mỗi bộ ta trả một vạn kim hồn tê, ngươi thấy sao?"
Đường Tam nói: "Giá thì không thành vấn đề, nhưng có một chuyện quan trọng ta cần nói, đây chỉ là các loại ám khí hạng trung, không kể Phi Thiên Thần Trảo trên tay phải Vinh Vinh. Ta có thể biến nó thành Vô Thanh Tụ Tiễn. Kỳ thật cũng không thay đổi mấy bởi vì Phi Thiên Thần Trảo cũng không phải là ám khí, tuy có khả năng công kích, nhưng lại nặng về phụ trợ, lại rất khó chế tác, các công tượng bình thường rất khó có thể hoàn thành."
" Nga?" Trữ Phong Trí cũng không có chứng kiến Trữ Vinh Vinh thi triển Phi Thiên Thần Trảo, lúc này nghe Đường Tam nói mới biết được trên tay nữ nhi mình cũng có đồ vật. Bất quá hắn đối với cách trữ vinh vinh thi triển ám khí trên người đã cực kỳ hài lòng, lập tức mỉn cười nói: "Được,theo như ngươi nói đi.Ngoài ra, ta lại cấp thêm cho ngươi một trăm vạn kim hồn tệ.Coi như là báo đáp cho ngươi đưa cho vinh vinh khỉ la úc kim hương.Đồng thời, ta cũng muốn hỏi ngươi, thật sự ngươi còn khỉ la úc kim hương ấy không? Nếu có, bất cứ giá nào, ta đều nguyện ý trả".
Cho dù là ở địa vị Trữ Phong Trí, hấp dẫn lực của cửu bảo lưu lý tháp thật sự rất lớn, đó là cơ hội duy nhất khiến hắn tiến bộ thần tốc, một bước tiến trăm thước.
Đáng tiếc, Đường Tam lại lắc đầu, "Khỉ la úc kim hương là tiên phẩm dược thảo, hiện nay sợ rằng chỉ có một gốc.Tất cả tiên phẩm đều không ở cùng một chổ, có lẽ ở đại lục cũng còn có chỗ có, nhưng không chắc ta có thể tìm được. Thứ ta cho Vinh Vinh sao lại cần thúc thúc hồi báo? Năm trăm hồn kim tệ cũng đủ, bất quá ta muốn nói rõ ràng, ta chính là người phụ trách cuối cùng để tạo trang bị, các giai đoạn chế tác linh kiện mong thúc thúc tự mình nghĩ biện pháp. Nghe Vinh Vinh nói, quý tông có thể tự rèn tạo linh kiện, mà các loại ám khí hạng trung này cũng dễ làm các linh kiện. Đặc biệt là nỏ và cương châm."
Vừa nói, Đường Tam liền lấy từ Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ một đồ chỉ, nhìn kỹ rồi đưa cho Trũ phong trí" Vô Thanh Tụ Tiễn, Đọa Cước Nỏ cùng Ngoa Gian Phi Nhận có thể chế tác linh kiện"
Nhìn Trữ Phong Trí tiếp nhận đồ chỉ, Cốt Đấu La đứng một bên nhịn không được nói: "Tiểu tử, ngươi buôn bán, ngay cả chế tác linh kiện cũng không làm, năm trăm vạn kim hồn tệ lấy thật dễ dàng nhĩ."
"Cốt thúc." Trữ Phong Trí hướng cổ dong lắc đầu, muốn bảo hắn không nên nhiều lời.
Đường Tam lúc này cũng không có quá hứng thú với kim tiền, hắn không hi vọng có thể làm rõ tình trạng này càng sớm càng tốt nên lạnh nhạt cười, nói: "Nếu Trữ thúc thúc thấy cái giá này không hợp lý.Ngài có thể hạ giá xuống, lúc trước cũng là ngài ra giá.Ta không có ý kiến."
Trữ Phong Trí mỉm cười nói: "Không cần giảm, như lời ta nói lúc trước đi. Mặc dù ta không phải là lời vàng ý ngọc cái gì, nhưng thất bảo lưu ly tông là người có chữ tín"
Đường Tam gật đầu nói: "Vậy cứ như thế đi, trữ thúc thúc, vừa rồi đa tạ ngài đã trợ giúp, nếu không có chuyện gì, ta muốn trở về nghĩ ngơi một tí. Về việc làm ám khí, xin các vị tạo ra một trăm bộ linh kiện ám khí tốt nhất, đưa đến đây ta sẽ tổ trang lại rồi giao cho các ngươi.Vật liệu tiêu tốn để chế tạo ám khí trên dưới đều giao cho các vị tự mình chế tác."
Trữ Phong Trí cũng không có lưu Đường Tam lại, tự mình đứng dậy đứa hắn ra khỏi hội nghị thất. Đồng thời đưa tạp phiến tác cho hắn, Trữ Phong Trí cũng không nói bên trong có bao nhiêu tiền, chỉ nói là cho Đường Tam, cái này coi như định kim, còn lại đợi khi tổ trang ám khí chấm dứt lại đưa tiếp.
Nhìn Đường Tam đi ra ngoài, Cổ dong nhịn không được liền mắng: "Phong Trí, ngươi như thế nào lại đáp ứng như thê, Mặc dù Thất bảo lưu ly tông có tiền nhưng cũng đâu phải là hoa cỏ chứ."
Trữ Phong Trí điểm điểm tay trên địa đồ chí, mỉm cười nói, "Cốt thúc không cần lo lắng, Đường Tam cấp cho chúng ta cái đồ chí này cực kì chi tiết, chẳng những ghi chú sử dụng tài liệu gì, cách chú tạo cũng nêu rõ, hơn nữa cũng không đánh loạn thuận tư, tất cả các linh kiện đều là dựa theo thân ám khí mà tiến hành. Chúng ta - Thất bảo lưu ly tông cũng là năng công xảo tượng, chẳng lẽ không thể tổ trang lại hay sao? Ta xem, năm trăm vạn kim hồn tệ cho bộ đồ chí này cũng không quý. Lùi một bước, cho dù không có ám khí đồ chí, ngài lấy năm trăm vạn kim hồn tệ cho một gốc cây khỉ la úc kim hương tiên phẩm dược thảo cũng không tốt sao?"
Nghe Trữ Phong Trí nói xong, sắc mặt Cốt Đấu La mới hòa hoãn xuống, thì thào nói: "Nếu tính như vậy, như thế nào cũng không lỗ."
Trữ Vinh Vinh một bên nghe tỏ vẻ bất mãn: "Ba ba, Cốt Đầu gia gia, các người như thế nào lại đi tính toán với Tam ca như thế?"
Trữ Phong Trí trừng mắt nhìn Trữ Vinh Vinh, "Nha đầu ngốc, cái này gọi là toán kế, ba ba thân là tông chủ của thất bảo lưu ly tông, hết thảy đều phải lo lắng cho tông môn. Được rồi, ngươi cũng về trước đi, tiếp tục ở học viện tu luyện cho tốt đi."
Trữ vinh vinh bất mãn trừng mắt nhìn ba ba, liếc mắt cầu trợ về phía cốt đâu la, nhưng lần này cốt đâu la không giúp được nàng, chỉ hướng ánh mắt bảo nàng đi trước.
Trữ Vinh Vinh cũng rời khỏi phòng hội nghị, luc này nơi đây chỉ còn lại hai người Trữ Phong Trí cùng cổ dong, với thực lực của cổ dong, xung quanh nếu có người muốn nghe lén thật là không có khả năng,
" Phong trí, ngươi nghĩ như thế nào về tiểu tử này? Hắn thật sự là con của Đường Hạo a?"Cổ Dong trầm giọng hỏi.
Trữ Phong Trí gật đầu nói: "Hẳn là không sai. Hạo tông thiên thật sự không ai dám tự nhận, theo ta được biết, những năm gần đây hạo tông thiên không có trực hệ đệ tử lý khai tông môn, toàn bộ hết sức tiêu điều. Chỉ có Đường Hạo mất tích. Huống chi đứa nhỏ cũng nhận là cha nó tên Đường Hạo. Nhìn tuổi của hắn cũng không sai biệt lắm. Thật không nghĩ tới Đường hạo rời Hạo thiên tông cũng bồi dưỡng ra được một đứa con xuất sắc như thế."
Cổ dong cười khổ nói: "Làm thế nào không xuất sắc cho được, dù sao đứa nhỏ này cũng là do Đường Hào và người đàn bà kia sanh ra. Tiểu tử này không chỉ thực lực đáng sợ, mà tầm nhìn cũng không tầm thường, Bản thân hẳn không biết thân thế Đường Hạo, dưới tình huống này, hôm nay mới biết tin tức nhưng lại có thể miễn cưỡng bảo trì tĩnh táo, cái này thật không giống một đứa nhỏ mới mười mấy tuổi có khả năng làm được.Một ngày nào đó, hắn có thể sẽ lại trở thành một Đường Hạo khác.Tông chủ, ngài xem..."
Nói đến đây, trên mặt Cổ dong toát một tia ngoan lệ, tay phải xòe ra giống như một thanh đao nhẹ nhàng hươ lên trước mặt.
"Không."Trữ Phong Trí quả quyết cự tuyệt đề nghị của cổ dong, "Cốt thúc, điều này sau này không nên nói nữa. Mặc dù Hạo Thiên Tông vẫn giỏi hơn, áp đảo thất bảo lưu ly tông chúng ta, nhưng ba tông môn chúng ta luôn luôn đồng khí liên chi, Nhìn từ góc độ này, chúng đều không thể làm thương tổn đứa nhỏ này. Mặc dù ta thật cũng không đoán ra đứa nhỏ này có thể phát triển đến mức này, nhưng hắn có song sanh vũ hồn, Có lẽ sau này hắn cũng sẽ là nhân vật giáo hoàng. Đối với đứa trẻ này, chúng ta mặc dù không có cách nào khiến hắn gia nhập tông môn, nhưng nếu có thể phải cùng hắn giao hảo."
Cổ dong có chút khó hiểu hỏi: "Tại sao?Chẳng lẽ cứ đúng nhìn mối nguy hiểm cứ phát triển? Nếu hơn mười năm sau hắn cũng trở thành một gã phòng hào Đấu La, hạo thiên tông lại trở thành một môn tam Đấu La. Cứ như vậy, chúng ta sợ rằng vẫn bị bọn họ đặt ở dưới".
Trữ Phong Trí thở dài một tiếng: "Ngài nói cố nhiên không sai, nhưng ta nghĩ một vài thứ, cốt thúc, ngài lâu rồi không rời khỏi cửa, đối với ngoại giới không quan tâm nhưng ngày có cảm giác được rằng, hai mươi năm gần đây cả giới hồn sư đại lục có chút yên lặng không?"
Cổ dong thần sắc hơi đổi, " Tông chủ, ý ngài là?"
Trữ Phong Trí nói: "Ta bây giờ còn nhớ kỹ, khi ta còn trẻ, giới hồn sư đại lục đầy sóng gió, các tranh đấu minh ám đều tùy ý phát sinh.Hai mươi năm gần đây các tranh đấu tựa hồ như biến mất, cả đại lục, Giới hồn sư của lưỡng đại đế quốc cũng tĩnh lặng đáng sợ. Ta mơ hồ cảm giác đựơc một loạt sóng gió sắp nổi lên. Có lẽ khoảng vài năm nữa giới hồn sư sẽ gặp phải biến hóa"
Cổ dong có chút nghi ngờ nói: "Phong trí, không phải ngươi quá lo chứ, sự bình lặng của đại lục ta xem là một xu thế tất nhiên mà.Giới hồn sư chủ yếu bị vũ hồn điện và chúng ta khống chế trong tay, nước sông không phạm nước giếng. Đại bộ phận hồn sư đều phục vụ trong hai thế lực trên, cho dù không thuộc về chỗ đó cũng bị lưỡng đại đế quốc hoặc là vương quốc, công quốc nắm trong tay. Cục diện tự nhiên trở nên ổn đinh. Cái này sao có thể là chuyện xấu được?"
Trữ Phong Trí cười khổ một tiếng, "Nếu thật sự như thế, tự nhiên là tốt nhất. Nhưng sợ rằng không đơn giản như vậy.Ta đã tìm được một số manh mối (nguyên văn là chu ti mã tích - tơ nhện vết chân ngựa), tuy nhiên không thể xác định được, hết thảy vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng. Nhưng có thể dám chăc chính là, một khi cục diện phát sinh biến hóa gì, bảy đại tông môn phải đoàn kết cùng một chỗ, bốn tông môn kia không dám nói nhưng ba tông môn ở thượng tầng luôn luôn đồng khí liền chi, chỉ cần ba tông môn thượng tầng quan hệ tốt, sẽ không sợ gì sự biến hóa xuất hiện một phương thế lực mới."
"Ta đánh giá rất cao đứa nhỏ Đường Tam này, hắn có năng lực cùng thiên phú, không bao lâu sẽ đứng đầu giới hồn sư. Nhìn thấy hắn là một người không thích bị ước thúc, cũng không ham danh lợi, nếu không hắn cũng sẽ không đem dược thảo trân quý tăng cho đồng bọn như thế. Đối với một người tương lai trở nên cường đại chúng ta chỉ cần cùng hắn có quan hệ thật tốt, tương lại hắn sẽ cho chúng ta sự trợ lực tuyệt đối. Ta thậm chí đang suy nghĩ, nếu có thể dùng phương pháp để tâm hắn tại thất bảo lưu lý tông, thì thật là một sự lựa chọn rất tốt."
"Liên nhân?Không phải Vinh Vinh nói hắn đã có hồng nhan tri kỷ hay sao?" Cổ dong nghi hoặc nói
Trữ Phong Trí lạnh nhạt cười, "Hắn bất luận xuất sắc cỡ nào, bất quá bây giỡ cũng chỉ là đứa nhỏ, từ nhỏ đến khi lớn lên, không có gì chắc chắn cả? Chẳng lẽ, nữ nhi của ta không đủ tốt hay sao? Để thêm vài năm nữa xem tốc độ phát triển của đứa nhỏ này như thế nào ta sẽ tự có đối sách. Cốt thúc, chuyện hôm nay không nên nói cho bất cứ kẻ nào, nhất là việc Đường Tam xuất thân từ Hạo Thiên tông. Ta không hi vọng người của Hạo Thiên Tông tìm tới hắn. Mặc dù Đường Hạo đã rời khỏi Hạo Thiên Tông nhưng dù sao đây cũng là nguồn gốc của hắn, cho dù là bây giờ cũng không ai không nói, hắn là một trong song đấu la của Hạo Thiên Tông. Nếu Đường Tam trở về Hạo Thiên Tông ngược lại là điều bất hảo."
"Ta biết rồi".Cổ Dong gật đầu. Hắn có thể nhìn ra trong lòng Trữ Phong Trí có điều gì khó nói nhưng đối với hắn không không cần. Chỉ cần Trữ Phong Trí có thể làm cho Thất bảo lưu ly tông phát triển vậy là đủ rồi.
Đường Tam trở lại ký túc xá thì phát hiện Áo Tư Tạp, Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ đều ở nơi này chờ hắn, khi mà hắn vừa vào cửa thì Trữ Vinh Vinh ở phía sau cũng đuổi đến.
"Các ngươi có chuyện muốn hỏi ta phải không?" Đường Tam quét mắt về phía mọi người, trong ánh mắt toát ra tia khổ sở.
Áo tư lạp là kẻ đầu tiên lắc đầu, "Ta không có gì muốn hỏi cả. Ngươi tự xử lí mọi việc tốt là được, Ta chỉ biết ngươi là một trong sử lai khất thất quái thôi"
Mã hồng tuấn gãi gãi đầu, "Ta bây giờ cũng chưa rõ tới cùng là đã xảy ra chuyện gì, muốn hỏi cũng không có biện pháp."
Bên kia Chu Trúc Thanh cũng nói: "Tới bây giờ ngươi cũng không hỏi gì về lai lịch của chúng ta, mỗi người đều có bí mật riêng, đó là thân thế của chính mình."
Tiểu Vũ tiếp lời: "Chúng ta chỉ quan tâm đến ngươi thôi, còn những thứ khác không quan hệ. Ngươi đã bình an trở về là chúng ta yên lòng rồi".
Trữ Vinh Vinh kết thúc: "Tiểu Vũ, chẳng lẽ ba ba ta còn có thể gây thương tổn tiêu tam sao? Ân, nói cho các ngươi nghe một bí mật, Tiểu tam hắn phát tài rồi. Ba ba ta đặt hắn làm năm trăm bộ ám khí, tổng giá trị đến năm trăm vạn kim hồn tệ."
"Cái gì" Áo Tư Lạp từ trên giường nhảy xuống, mặt đầy vẻ kích động nhìn Trữ Vinh Vinh, "Vinh Vinh. Trong thiên đấu thành có chỗ nào tốt nhất không?"
Trữ Vinh Vinh sững sốt, "Ngươi muốn làm gì?"
Áo Tư Tạp chỉ chỉ Đường Tam nói: "Đương nhiên là đánh thổ hào, đòi ruộng đất rồi."
Trữ Vinh Vinh phì cười, "Cho dù muốn đánh thổ hào thì cũng phải đợi vài ngày. Ngươi không thấy Tam ca rất mệt mỏi sau? Ngươi thử đối mặt với uy áp của hồn đấu la kiên trì thời gian dài như vậy thử xem".
Áo Tư Tạp nhìn về phía Đường Tam không một chút hảo ý "Dù sao hắn với ta ở cùng một gian túc xá, muốn chạy cũng không được đâu. Tốt lắm, nếu tiểu tam mệt mỏi các ngươi cũng nên trở về đi. Để hắn nghỉ ngơi."
Mọi người đều gật đầu, Tiểu Vũ nhìn Đường Tam với anh mắt ân cần. Nhưng lúc này trong lòng Đừơng Tam lại cực kỳ rối loạn, cũng không đáp lại ánh mắt nàng.
Ngay cả Áo Tư Tạp cũng đi cùng mọi người rời khỏi túc xá. Trong phòng chỉ còn mỗi Đường Tam.
Ngồi ở trên giường.Cảm thụ ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ ấm áp chiếu lên người, Đường Tam lại nhớ lại chuyện cũ.
Ba ba, người đến cùng đang ở nơi nào? Có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không? Mọi người đều nói là có hai khả năng, nếu cha xuất thân từ Hạo Thiên tông, thậm chí là một trong song đấu la của Hạo Thiên tông vậy sao lại luân lạc trở thành tửu quỷ, từ nhỏ đến lớn cũng không dạy cho mình tri thức gì về vũ hồn, chỉ duy nhất dạy cho mình kỹ nghệ chú tạo phi phong chuy pháp.
Cha thất tung đã tám năm, thực ra hắn đi làm cái gì? Tại sao đến bây giờ cũng không có để ý đến bản thân?Thái thản cùng cha đích thực là một tộc, vì cha mà rời khỏi hạo thiên tông, hẳn là lúc đó trong tông xảy ra không ít mâu thuẫn mới rời đi.Các mâu thuẫn này mới là mấu chốt, nó từ đâu đến?Mẫu thân của mình làm sao lại chết?Có lẽ mấu chốt mọi vấn đề đều là ở mẫu thân mình.
Một mình trong phòng tĩnh tâm lại, Đường Tam dần dần đã tìm ra được vài phần lý thuận trong tâm. Mặc dù như thế, thất cả đều rất mơ hồ, hắn cũng mơ hồ không hiểu tột cùng là cái gì đã xảy ra.
Đường Tam ở trong phòng suy nghĩ. Áo tư Tạp cũng có một việc chuyện mấu chốt quan trọng nhất trong đời hắn.
Ra khỏi túc xá, Tiểu Vũ lòng mang lo lắng, tự mình về phòng, chu trúc thanh quen theo thói quen lại đi tu luyện, mập mạp dưới sự ám chỉ của Áo Tư Tạp cũng đi theo.Lúc này chỉ còn có Áo Tư Tạp ngồi lại bên Trữ Vinh Vinh.
"Vinh Vinh, không nghĩ tới là ngươi lại trở về nhanh vậy, bây giờ ngươi chuẩn bị làm gì?" Áo Tư Tạp mĩm cười nói.
Trữ Vinh Vinh có chút mờ mịt nói: "Ta cũng không biết, muốn tu luyện mà lại không tĩnh tâm được.Ba ba bắt ta ra ngoài,không biết người cùng Cốt Đầu gia gia nói cái gì nữa, có lẽ họ muốn cùng Triệu sư phụ nói chuyện.Ta trở về sớm một chút có được không?"
Áo Tư Tạp không do dự nói: "Được, đương nhiên là được. Ngươi không biết, lúc ngươi đi, ta đã sợ là cha ngươi không cho ngươi trở lại đây.Như vậy thì......"
"Cái gì?" Trữ Vinh vinh dùng bước có chút nghi hoặc nhìn về phía Áo Tư Tạp.
Áo Tư tạp lúc trước khi Trữ Vinh Vinh trở về vốn đã đầy dũng khí, nhưng mà lúc này đối mặt Trữ Vinh Vinh, không biết tại sao hắn lại không có một chút dũng khí nào.
"Ngươi muốn nói cái gì?Đường đường là một đại nam nhân, cứ như đàn bà vậy sao?"Trữ Vinh Vinh không kiên nhẫn đá cho Áo Tư Tạp một cái.
Áo Tư Tạp cuối cùng cũng nổi lên dũng khí, "Vinh Vinh, ngươi có thể cho ta đáp án hay không?"
"Cho ngươi đáp án? " Tim Trữ Vinh Vinh nhảy lên liên hồi. Nữ nhi thường hay nhạy cảm hơn so với nam nhân, nhìn cặp mắt khác thường của Áo Tư Tạp, trống ngực đập liên hồi.
"Đúng vậy, cho ta một đáp án. Nếu từ chối, ta đây thật hết hi vọng.Chúng ta mỗi ngày ở cùng một chổ thì không cảm thấy cái gì nhưng lần này ngươi vừa đi, mặc dù chỉ ngắn ngủn một ngày thời gian, ta như bị kim châm, trong đầu chỉ có hình bóng ngươi. Nếu có một ngày ngươi thật sự rời xa ta, ta cũng không biết mình biến thành cái gì.Thống khổ lâu dài thà không bằng chỉ thống khổ ngắn.Nếu như ngươi đối với ta không có chút cảm giác nào thì ngay bây giờ lập tức cự tuyệt.Ý niệm bị cự tuyệt này chỉ làm ta khổ một đoạn thời gian, nhưng không thể so với sự thống khổ suốt đời."
Nghe Áo Tư Tạp nói, Trữ Vinh Vinh không khỏi mở to hai mắt, nàng phát hiện, hôm nay Áo Tư Tạp chẳng những mặc bộ quần áo sạch sẽ nhất, mà còn cạo sạch râu mép trên mặt, Cặp mắt trịnh trong làm cho người ta cảm giác mục huyễn thần mê (hoa mắt chóng mặt).Khuôn mặt anh tuấn của hắn càng đánh sâu vào nội tâm nàng.
" Ngươi.... Sao ngươi có thể nói như thế. Bây giớ chúng ta vẫn còn nhỏ." Trữ Vinh Vinh có chút kinh hoang, cúi đầu nói, không dám nhìn vào mắt Áo Tư Tạp. Trong lòng hoảng hốt không biết nên làm như thế nào cho tốt.
Áo Tư Tạp đưa tay nắm lấy bả vai mãnh khảnh của Trữ Vinh Vinh, "Vinh Vinh, ngươi xem ta.Ta chỉ cần ngươi cho ta một đáp án, dù là cái gì. Bây giờ ta đều có thể tiếp nhận. Nếu thật sự đợi đến lúc lớn.Khi đó ta sợ không chịu được."
Hắn đưa cho Trữ Vinh Vinh lựa chọn, nhìn ra rất đơn giản, hoặc đáp ứng ta, hoặc cự tuyệt ta
" Nhưng...." Trữ Vinh Vinh tâm đã rối loạn, so với Đường Tam lúc trước còn hơn. Cảm nhận được hơi thở trên người Áo Tư Tạp, nàng thật sự không thể cự tuyệt, cũng không thể đáp ứng. Nàng biết mặc dù cha sủng ái mình, lại có hai vị gia gia che chở nhưng khi mình phạm vào môn quy, cha cũng sẽ không dung tình.
" Trong lòng ngươi cũng có ta, đúng không?" Áo tư tạp nhìn bộ dáng của Vinh Vinh không từ chối, có nghĩa là đồng ý, nhịn không được vội nói.
" Ta..." Tâm trí Trữ Vinh Vinh muốn cự tuyệt Áo Tư Tạp, nàng biết mình cùng hắn thật sự là không có khả năng. Nhưng nhìn nét chân thành trong mắt Áo Tư Tạp, lý trí muốn từ chối nhưng lại vô pháp nói ra.
" Vinh Vinh, trong lòng ngươi thật sự có ta, đúng không? Không nói lời nào tức là không phải. Nếu không có nói tức là ngươi đã trực tiếp cự tuyệt ta. Được rồi, ta cũng không bức ngươi, bây giờ chúng ta đều còn nhỏ. Chỉ cần ngươi cho ta một cơ hội, vậy là đủ rồi. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng. Mặc dù bối cảnh ta không ra gì, nhưng ta nhất định cố gắn bằng chính thực lực của chính mình để cha ngươi chấp nhận gả con gái người cho ta."
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đấu La Đại Lục
Đường Gia Tam Thiếu
Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=dau_la_dai_luc__duong_gia_tam_thieu