Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Biên Nhược Thủy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 80 - Chương 80
“M
ong là như thế!” Tôi quét mắt liếc thầy chủ nhiệm.
Thầy ngồi đó, một tay đặt trên bàn, khuôn mặt khờ khạo nhìn vào tôi: “Em hy vọng ba em giống chúng ta à?”
Tôi nói luôn: “Không!”
“Sao lại không? Nếu ba em cũng thế, chẳng phải ông ấy sẽ thông cảm với em hơn sao?”
Lời thầy làm tôi suy nghĩ, thầy nói đúng nhưng tôi cố ép mình không nghĩ ba như vậy. Không phải tôi ghét bỏ mà tại trong lòng không thể chấp nhận, còn vì sao không chấp nhận được, tôi cũng không biết nữa.
Thầy chủ nhiệm nhìn bộ dạng buồn so của tôi thì ha hả cười: “Yên tâm, ba em rất bình thường.”
“Em cũng nghĩ thế…” Tôi thở dài, bỗng nhiên thấy mình bị bức bối đến phát hoảng.
Thầy chủ nhiệm ngồi bên đột ngột hỏi: “Em biết thầy tên gì không?”
Tôi sửng sốt, vẫn quen gọi là thầy chủ nhiệm còn tên thầy là gì tôi cũng không nhớ nữa. Ở hành lang có rất nhiều nơi dán ảnh thầy, có bằng giáo sư, giáo viên dạy giỏi, là giáo sư trụ cột của trường, phía dưới cũng ghi tên nhưng tiếc là tôi không để ý bao giờ.
Tôi đang nghĩ thì thầy đã thẳng tay đập một cái vào đầu tôi, tức giận quát: “Đồ súc sinh, ngay cả tên thầy là gì cũng không biết!”
Tôi gỡ tay thầy ra, khó chịu lườm thầy. Thầy chủ nhiệm cũng phối hợp ăn ý tỏ vẻ khó chịu theo rồi lát sau lại làm bộ đau lòng, tự ti, thầy nói thầy tên Đàm Ngạn, nghe qua như tên con gái, sau mới biết đâu có diễm lệ xinh tươi như thế.
“Đàm Ngạn…” Tôi lại than thở, hỏi thầy: “Vì sao chưa thấy ba mẹ thầy bao giờ? Gia đình bất hòa ạ?”
Thầy chủ nhiệm thờ ơ, tựa như không có cảm giác gì với ba mẹ mình, tôi thậm chí còn đoán hay ba mẹ thầy mất lâu rồi, hóa ra thầy chủ nhiệm được gia đình chú nuôi lớn.
“Lúc ấy nhà đông con, cho đi hai đứa cũng chẳng sao, với lại nhà chú không sinh con được, thế là thầy làm con thừa tự cho chú. Thầy và chú như có tình máu mủ, trước đây thầy còn tự hào vì mình bị cho đi, bọn nhóc ở nhà thường xuyên ăn không đủ no, còn thầy thì chẳng mấy khi chịu đói. Đúng là vô lương tâm đúng không? Thầy vẫn không cảm thấy những người mình ngoài miệng gọi ba mẹ là ba mẹ ruột của mình, mà tốt hơn hết là thầy không bị họ ép phải nối dõi tông đường.”
“Thế gia đình chú thầy thì sao? Dù không phải ba mẹ đẻ nhưng thầy cũng nên dốc lòng báo hiếu chứ!” Tôi hỏi.
Thầy chủ nhiệm thở dài: “Đã mất cả rồi, lúc thầy hơn hai mươi, thời gian đó mới gọi là vất vả, thầy gặp tai nạn, nhưng cũng đành nằm một mình trong bệnh viện. Thầy không nói gì với ba mẹ đẻ, mà phải nói là gia đình bác cả mới đúng, thầy chỉ gọi họ là bác trai, bác gái… chịu đựng suốt hơn hai mươi năm, cũng không có vấn đề gì.”
“Sao thầy không tìm một ai đấy? Thầy là người đồng tính chứ có phải hòa thượng đâu! Một thân một mình nhẫn nhịn suốt hơn hai mươi năm, thầy cũng thật…” Tôi chưa nói hết đã phải bật con tay cái lên cảm phục.
“Em thì biết cái gì, thầy ăn ở sạch sẽ, không muốn sống cùng ai hết.” Thầy chủ nhiệm châm một điếu thuốc, ra chiều chẳng sao cả.
Tôi cười, chợt nhớ đến một chuyện, liền nói với thầy: “Thầy nói em mới nhớ ra, ba em ở nhà bẩn kinh khủng, thường xuyên không rửa chân, đúng là em không thể nghi ngờ gì hai người nữa rồi!”
Lông mi thầy chủ nhiệm dựng đứng lên, hít mạnh một hơi rồi thở ra vòng khói lớn: “Ba em hồi trẻ sạch sẽ lắm em không tưởng tượng ra đâu. Mà dù có thế thì em cũng không phải lo, thầy và ba em chả có gì hết.”
Thầy nói thế tổ càng gợi hứng thú cho tôi, tôi huých tay thầy: “Thế thầy với ba em thù hằn gì ghê thế? Với lại thầy vô duyên vô cớ nói em biết thầy là người đồng tính làm gì? Đừng nói là thầy kết ba em nhưng ba em lại không thèm đoái hoài đến thầy nhé? Ha ha…”
Thầy chủ nhiệm không cười, cũng không bị tôi chọc giận, thầy vẫn lặng yên, nhưng thầy buồn hơn. Tôi rất muốn nghe chuyện hồi trẻ của ba và thầy nhưng nhìn thầy, tôi không dám hỏi, nhỡ có chuyện gì không thể nói ai biết, đau lòng khôn xiết. Có những việc, dù đã phủ bụi trong trí nhớ của một người nhưng dường như nếu nói với người khác, ảo tưởng sẽ tiêu tan.
“Em nói đúng, thầy còn trộm nghĩ chuyện ăn nằm với ba em, ba em hồi trẻ rất phong độ, tuy không cao bằng em, nhưng đẹp mã hơn em là cái chắc. Tiếc là sau đó mẹ em xuất hiện, vẻ ngoài mẹ em không được như ba em, hai người bù trừ cho nhau, thành ra em cùng lắm chỉ liệt vào cỡ hàng loại hai.”
Lòng đồng cảm với thầy của tôi vừa dâng lên đã tắt ngấm, tôi độp lại: “May là ba em không thích thầy, nếu thích thật, em không nói sai, thầy tử tế thế này thể nào cũng làm ba em tức chết.”
Thầy không đếm xỉa gì đến màn rủa xả của tôi, nói tiếp: “Ngày ấy thầy và ba em thân nhau lắm, thân đến mức hận không thể quan hệ mật thiết… Ai ngờ về sau lại thành thế này… Ha ha…”
Thầy chủ nhiệm cười gằn, như không muốn nhớ lại chuyện cũ. Lòng tôi cũng trùng xuống, tôi hỏi thầy: “Ba em… không phải vì thầy là…”
“Không phải!” Thầy chủ nhiệm ngắt lời tôi, “Tuy ba em chưa nói gì nhưng không phải vì thầy thích đàn ông mà căm ghét thầy đâu, ông ấy vẫn nghĩ là thầy không phân biệt rõ tình bạn với tình yêu, căn bản cũng không biết đồng tính luyến ái là thế nào. Chính vì chuyện Tống Hạo chết, thầy với ba em mới bế tắc như bây giờ…”
“Tống Hạo?”
Thầy chủ nhiệm gật đầu, “Phải, là Tống Hạo, hồi đó ba em và Tống Hạo là đồng hương, quan hệ rất tốt. Cả làng chỉ có ba người bọn thầy thi đỗ. Trường lại chiếu cố bọn thầy nhà xa, không có người quen nên xếp chung ba người ở cùng ký túc xá. Tống Hạo cũng là người đồng tính, thế nên thầy mới chú ý đến cậu ấy, hai người bọn thầy lén lút ở bên nhau, cũng không phải là đối tượng lý tưởng của nhau nhưng buổi tối vẫn thường xuyên chuồn ra ngoài… Em biết làm gì rồi đấy… Ba em sinh nghi, hỏi Tống Hạo rốt cuộc là chuyện gì.”
“Tống Hạo nói gì?”
“Tống Hạo nói thầy luôn bám lấy cậu ấy, thầy là đồ bệnh hoạn, cậu ấy không biết phải làm thế nào, nhưng cũng không muốn phá vỡ tình anh em lâu nay.”
Tôi đập chân, mắng: “Cha Tống Hạo này cũng thật quá lắm, em cũng có loại người thân này sao…”
Thầy chủ nhiệm chờ tôi mắng xong, lại nói tiếp: “Sau đó ba em thường nói những lời khích bác thầy, thầy cũng không biết tại sao lại như thế, mãi đến một hôm ba em không chịu được nữa nói thẳng ra với thầy, ngay ngày hôm sau, thầy với Tống Hạo ra ngoài gặp tai nạn, cả người thầy gãy xương không biết bao nhiêu chỗ, còn Tống Hạo đã chết rồi.”
Tôi cứng họng, mắng cũng không được mà cười cũng không xong. Giờ tôi mới ý thức được tai nạn thầy nói khi nãy chính là tai nạn này, khi nãy nghe không có cảm giác gì, giờ nghĩ lại thấy thật xót xa. Thời gian ấy không có người thân nào bên cạnh, một mình thầy vừa chống chọi với vết thương thể xác, vừa phải đối mặt với nỗi đau mất đi người mình yêu…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Biên Nhược Thủy
Sài Kê Đản
Biên Nhược Thủy - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=bien_nhuoc_thuy__sai_ke_dan